Bạch Chân thấy thần sắc vừa lòng trên khuôn mặt nàng thì cũng yên tâm: “Vậy muội cũng thu dọn đồ về Thanh Khâu đi!”
“Không được.” Bạch Thiển nói lời từ chối. Hừ! Đi rồi không được xem trò hay
nữa. Lúc nàng đến Côn Luân khư thì phát hiện ra một chuyện rất thú vị
nàng mới không muốn quay về đâu.
Thấy nàng từ chối dứt khoát như
vậy, trong lòng Bạch Chân cũng có chút tò mò, đối với sự hiểu biết của
hắn về Bạch Thiển thì chắc chắn ở Côn Luân khư đã sảy ra chuyện gì đó
thú vị, nhưng trước mặt Mặc Uyên thượng thần hắn cũng không tiện dò hỏi
nên đành từ bỏ.
Hắn chỉ dặn dò phải về trước hôn lễ của Tang Tịch và Thiếu Tân rồi đi.
Đợi Bạch Chân rời đi Bạch Thiển nhanh chóng chạy đến chỗ đại sư huynh, mỗi
ngày xem tiểu Lăng Trần và đại sư huynh người đuổi người trốn thú vị hơn ăn không ngồi rồi ở Thanh Khâu nhiều. Ai nha, không đoán được tiểu Lăng Trần sẽ thích gương mặt than của đại sư huynh, hôm đó nàng về Côn Luân
khư trùng hợp nhìn thấy tiểu Lăng trần đang tỏ tình với sư phụ nó, lúc
ấy khuôn mặt tah vạn năm của đại sư huynh hoàn toàn đông cứng lại rồi
sau đó huynh ấy không nói một lời chạy khỏi hiện trường vụ án, ha ha cái bộ dáng chật vật kia của huynh ấy đủ cho nàng cười lớn một trận.
Rất nhanh đã tới đại hôn của Tang Tịch và Thiếu Tân, rột cuộc chuyện này
cũng là ngoài ý muốn cho nên thiên quân cũng không muốn làm quá long
trọng.
Sau đó thiên quân cho Tang Tịch một chức long vương sau đó đuổi đi, cũng may Thanh Khâu cũng chuẩn bị cho Thiếu Tân thập lí hồng
trang cho nên hôn lễ này mới không quá khó coi.
Lần yến hội này
Huyền Nữ và Bạch Chân không đi xem náo nhiệt, Hồ Đế Hồ Hậu cố ý chỉ dẫn
một mình Bạch Thiển lên trên đó nên tầm mắt cũng không quá rõ ràng!
Sau đó nàng nghe nói Bạch Thiển và Dạ Hoa còn rất vừa mắt với nhau, Thiên
Quân và Hồ Đế cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm đúng là làm chuyện tốt có chút gian nan.
Mấy ngày gần đây Thanh Khâu có chút không được
yên, thật vất vả với định ra được hôn sự của Bạch Thiển thì Phượng Cửu
lại chạy theo Đông Hoa đế quân khắp mọi nơi, cả tứ hải bát hoang không
ai là không biết không ai là không hiểu làm cho cha nàng vô cùng tức
giận thường xuyên đi tìm Bạch Chân tố khổ.
Nhưng mà chuông Đông
Hoàng lại phát sinh điều kỳ lạ, lần này Kình Thương cũng có dấu hiệu phá chuông Đông Hoàng mà ra nhưng đã có Mặc Uyên thượng thần ở đây rồi nên
Bạch Thiển không cần phải bận tâm. Nghe nói thượng thần đã tìm ra cách
khắc chế Kình Thương……
Thời gian như thoi đưa thoáng cái đã qua
mười vạn năm Kình Thương phá chuông mà ra lại bị Mặc Uyên thượng thần
dùng pháp bảo mới luyện chế đánh cho thần hồn câu diệt cho nên tứ hải
bát hoang lại khôi phục lại bình yên vốn có.
Trừ bỏ những việc
này, hôn sự của truyền nhân duy nhất của tố cẩm tộc tên là Tố Cẩm và sư phụ Tây Hải Nhị hoàng tử Điệp Phong của nàng cũng oanh động một trận,
nghe nói là nữ truy nam.
Mà đại hôn của Bạch Thiển và Dạ Hoa cũng đến, khi Dạ Hoa kế nhiệm thiên quân chi vị Bạch Thiển không đành lòng
để Dạ Hoa một mình chịu lôi kiếp như vậy, nên mới cùng Dạ Hoa vượt qua
một kiếp tấn thăng lên làm thượng thần ngay tại đó, hiện tại Bạch Thiển
đã trở thành thiên hậu danh chính ngôn thuận.
Hai đứa nhỏ của
Huyền Nữ và Bạch Chân cũng trưởng thành phong trần tuấn lãng, còn nhỏ
tuổi đã là thượng tiên là lựa chọn hàng đầu cho các nữ tử chưa lập gia
đình.
Một đời này Huyền Nữ không phải tiếc nuối bất cứ điều gì
nữa, đợi đến khi bọn nhỏ có thể tự mình đứng vững Bạch Chân mang nàng đi thăm thú cảnh đẹp khắp nơi, là cặp thần tiên quyến lữ trong mắt chúng
tiên…………
Kết thúc lâu! Ngày mai bắt đầu luân ngoại truyện!
Tân văn 〖 hắn tới, thỉnh nhắm mắt chi giản huyên 〗 thỉnh đại gia chiếu cố nhiều hơn!!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT