Robert Langdon hầu như không tin vào giả thuyết của chính mình, nhưng
bằng vào người đã giao lại cho họ cái trụ đá cùng cách thức ông ấy
chuyển giao nó cho họ, và giờ đây, bằng vào bông hồng khảm trên chiếc
hộp, Langdon chỉ có thể rút ra duy nhất một kết luận.
Mình đang cầm viên đá đỉnh vòm của Ti viện Sion.
Truyền thuyết là rất cụ thể.
Viên đá đỉnh vòm là một viên đá được mã hoá bằng dấu hiệu Hoa Hồng.
"Robert à?" Sophie quan sát ông. "Có chuyện gì vậy?".
Langdon cần một chút thời gian để tập hợp những suy nghĩ của mình. "Ông cô có
bao giờ nói với cô về một cái gì gọi là la clef de voyute (1) không?".
"Có nghĩa là chìa khoá vào hầm két?". Sophie dịch câu hỏi của Langdon.
"Không, đó là dịch theo nghĩa đen. Clef de voyute là một thuật ngữ kiến trúc
thông dụng. Voyte ở đây không chỉ hầm cất giữ đồ quý giá ở ngân hàng, mà chỉ cái vòm của một cửa tò vò. Thí dụ như trần vòm".
"Nhưng trần nhà xây hình vòm thì làm gì có chìa khoá?".
"Trên thực tế, chúng lại có đấy. Mọi cửa tò vò bằng đá đều cần có một hòn đá
hình chữ V ở phần chóp để gắn kết các mảnh vào với nhau và gánh toàn bộ
sức nặng. Theo nghĩa kiến trúc, hòn đá này chính là chìa khoá của vòm.
Trong tiếng Anh chúng tôi gọi nó là keystone". Langdon quan sát Sophie
chờ một ánh mắl lóe lên chứng tỏ cô nhận ra một đlều gì.
Sophie nhún vai, liếc xuống hộp mật mã: "Nhưng hiển nhiên đây không phải là viên đá đỉnh vòm".
Langdon không biết nên bắt đầu từ đâu. Đá đỉnh vòm, với tư cách là một chi tiết kĩ thuật nề để xây dựng cửa tò vò bằng đá, xưa vốn là một trong số
những bí quyết được giữ kín nhất của hội Tam Điểm. Cấp Vòm Hoàng gia.
Kiến trúc. Đá đỉnh vòm. Tất cả những thứ này đễu liên quan với nhau. Bí
quyết về cách dùng một hòn đá đỉnh vòm chêm vào để xây cửa vòm, là một
phần của sự thông thái đã khiến cho những thành viên của hội Tam Điểm
trở nên những nghệ nhân giàu có đến thế, và đó là một bí quyết mà họ giữ gìn rất cẩn mật. Xưa nay, đá đỉnh vòm vẫn có truyền thống bí mật. Tuy
nhiên, cái trụ bằng đá trong chiếc hộp gỗ hồng này hiển nhiên là một cái gì khác hẳn.
Viên đá đỉnh vòm của Tu viện Sion - nếu quả thực đó là cái mà họ đang nắm giữ - hoàn toàn không phải là cái mà Langdon đã
hình dung.
"Viên đá đỉnh vòm của Tu viện không thuộc về chuyên
môn của tôi". Langdon thừa nhận. "Mối quan tâm của tôi đối với Chén
Thánh chủ yếu là về mặt kí tượng học, cho nên tôi có khuynh hướng không
đếm xỉa đến việc có quá nhiều truyền thuyết về việc làm thế nào để thực
sự tìm ra Chén Thánh".
Sophie nhướn mày: "Tìm ra Chén Thánh?".
Langdon gật đầu một cách không thoải mái, rồi cẩn trọng nói tiếp: "Sophie này,
theo các truyền thuyết kể về Tu viện Sion, viên đá đỉnh vòm là một tấm
bản đồ được mã hoá… một tấm bản đồ tiết lộ nơi cất giấu Chén Thánh".
Mặt Sophie thất thần: "Và anh nghĩ đây chính là viên đá đỉnh vòm ấy sao?".
Langdon cũng chẳng biết phải nói gì nữa. Ngay cả với ông, điều đó nghe cũng khó tin, vậy mà viên đá đỉnh vòm lại là kết luận lôgic duy nhất mà ông có
thể rút ra. Một hòn đá mã hoá được giấu bên dưới dấu hiệu Hoa Hồng.
Ý tưởng cho rằng hộp mật mã là sáng kiến của danh hoạ Leonardo Da Vinci - Cựu Đại Sư của Tu viện Sion - là một dấu hiệu dầy cám dỗ khác nói lên
rằng đây quả thật là viên đá đỉnh vòm của Tu viện Sion. Một thiết kế của cựu Đai sư được thực hiện bởi một thành viên khác của Tu viện Sion. Mối quan hệ này hiển nhiên đến mức khó có thể gạt bỏ.
Trong suốt
thập kỉ cuối cùng của thế kỉ này, các sử gia vẫn đang cố tìm kiếm viên
đá đỉnh vòm của Tu viện Sion tại rất nhiều nhà thờ ở Pháp. Những người
tìm kiếm Chén Thánh, vốn quen thuộc với lối nói nước đôi lập lờ trong
lịch sử của Tu viện Sion, đã đi đến kết luận rằng la clef de voyte là
một viên đá đỉnh vòm theo nghĩa đen - một bộ phận chêm trong kiến trúc - một viên đá được khắc chạm và mã hoá, được gắn vào cửa vòm trong một
nhà thờ nào đó. Dưới kí hiệu Hoa Hồng. Trong kiến trúc, không hề thiếu
hoa hồng. Cửa sổ hoa hồng. Phù điêu hoa hồng. Và tất nhiên, vô số những
ngũ diệp hoa - những hình trang trí hoa năm cánh thường thấy rất nhiều
trên chóp các cửa tò vò, ngay trên viên đá đỉnh vòm. Chỗ cất giấu xem ra đơn gián một cách ma quái. Bản đồ dẫn đến Chén Thánh được ghép vào tận
phía trên cao cửa vòm của một nhà thờ nào đó, như cười nhạo những con
chiên mù lòa đi ngay bên dưới nó.
"Hộp mật mã này không thể là
viên đá đỉnh vòm được". Sophie tranh cãi. "Nó đâu có lâu đời đến thế.
Tôi dám chắc rằng ông tôi đã làm ra nó. Nó không thể là một phần trong
bất cứ truyền thuyết cổ nào về Chén Thánh".
"Trong thực tế",
Langdon đáp, cảm thấy một niềm phấn khích rạo rực trong người, "người ta tin rằng Tu viện Sion đã làm ra viên đá đỉnh vòm vào khoảng hai thập kỉ trở lại đây".
Mắt Sophie loé lên sự hoài nghi: "Nhưng nếu hộp
mật mã này lại tiết lộ nơi cất giữ Chén Thánh tại sao ông tôi lại giao
nó lại cho tôi? Tôi chẳng biết làm thế nào để mở nó và làm gì với nó.
Thậm chí tôi còn chẳng biết Chén Thánh là cái gì nữa!".
Langdon
ngạc nhiên nhận ra rằng Sophie nói đúng. Ông chưa có dịp giải thích cho
cô về bản chất thực sự của Chén Thánh. Chuyện ấy để sau hẵng hay. Lúc
này, họ phải tập trung vào viên đá đỉnh vòm đã.
Nếu đây đúng là cái…
Trên nền tiếng bánh xe chống đạn lăn ro ro bên dưới họ, Langdon giải thích
nhanh cho Sophie mọi thứ mà ông đã nghe được về viên đá đỉnh vòm. Người
ta cho rằng, trong suốt nhiều thế kỉ, bí mật lớn nhất của Tu viện Sion - nơi giấu Chén Thánh chưa bao giờ được viết ra trên giấy trắng mực đen.
Vì sự an toàn, nó chỉ được truyền miệng cho mỗi pháp quan (2) mới thụ
chức của hội kín này trong một nghi lễ bí mật. Tuy nhiên vào một thời
điểm nào đó trong thế kỉ qua, đã nổi lên những lời xì xào rằng chính
sách của Tu viện Sion đã thay đổi. Có lẽ điều này là do giờ đây người ta có thể nghe trộm thông qua các thiết bị điện tử hiện đại. Nhưng Tu viện Sion đã thề sẽ không bao giờ nói ra nơi cất giấu Chén Thánh linh
thiêng.
"Nhưng vậy thì họ truyền lại bí mật về Chén Thánh như thế nào?". Sophie hỏi.
"Đó chính là lúc viên đá đỉnh vòm nhập cuộc", Langdon giải thích. "Khi một
trong bốn thành viên lãnh đạo cao nhất qua đời, ba người còn lại sẽ lựa
chọn tử các cấp dưới một ứng cử viên để đưa lên chức pháp quan. Trước
khi nói cho pháp quan mới biết nơi cất giữ Chén Thánh, họ kiểm tra ứng
cử viên, để qua đó ông này có thể chứng tỏ mình có xứng đáng hay không".
Sophie có vẻ vẫn chưa thoả mãn với điều này, và Langdon chợt nhớ là cô đã kể
chuyện dạo xưa ông Saunière thường bày đặt để cô săn lùng kho báu như
thế nào - preuves de merite(3). Phải thừa nhận là viên đá đỉnh vòm cũng
là một khái niệm tương tự. Vậy thì những cuộc sát hạch như thế này cực
kì phổ biến trong những hội kín. Hội kín được biết đến nhiều nhất là hội Tam Điểm. Trong hội này, các thành viên muốn thăng cấp phải chứng tỏ
mình có khả năng giữ bí mật, phải biết hành lễ và qua những trắc nghiệm
chứng tỏ giá trị của mình trong vòng nhiều năm. Nhiệm vụ khó dần lên cho đến khi đạt tới đỉnh điểm là được lên cấp ba mươi hai trong hội Tam
Điểm.
"Vậy viên đá đỉnh vòm này là một preuve de mérite", Sophie
nói. "Nếu pháp quan kế nhiệm trong Tu viện Sion có thể mở được nó, ông
ta sẽ chứng tỏ mình xứng đáng được nắm thông tin mà nó tàng chứa".
Langdon gật đầu: "Tôi quên mất là cô rất có kinh nghiệm trong loại trò chơi này".
"Không chỉ với ông tôi đâu. Trong mật mã học, cái đó được gọi là "ngôn ngữ tự
cho phép". Có nghĩa là nếu anh đủ thông minh để đọc được mật mã đó, thì
anh được phép biết người ta đang nói gì".
Langdon đắn đo một
thoáng: "Sophie này, cô có nhận thấy rằng nếu đây quả thực viên đá đỉnh
vòm thì việc ông cô được nắm giữ nó hàm nghĩa rằng ông là người có quyền lực đặc biệt trong Tu viện Sion. Hẳn ông phải là một trong bốn thành
viên cao nhất của tổ chức này".
Sophie thở dài: "Ông tôi là một
thành viên có nhiều quyền lực trong một hội kín. Tôi dám chắc điều ấy.
Tôi chỉ có thể cho rằng đó là Tu viện Sion".
Langdon bắt cá hai tay: "Cô đã biết ông có chân trong một hội kín?".
"Tôi đã thấy một vài điều không nên thấy mười năm trước đây. Tôi và ông tôi
đã không nói chuyện với nhau kể từ đó", cô dừng lại. "Ông tôi không chỉ
là một thành viên hàng đầu mà còn… Tôi tin rằng ông chính là người đứng
đầu tổ chức này".
Langdon không sao tin được vào điều Sophie vừa nói: "Đại Sư? Nhưng làm sao cô có thể biết được điều ấy!".
"Tôi không muốn nhắc đến chuyện này", Sophie ngảnh đi, vẻ mặt vừa kiên quyết vừa đau đớn ngang nhau.
Langdon ngồi lặng đi ngỡ ngàng. Jacques Saunière là Đại sư. Dù có gây dư vang
đáng kinh ngạc nếu đúng là thế, Langdon vẫn có cái cảm giác kì lạ rằng
điều đó gần như hoàn toàn có lí. Xét cho cùng, các Đại Sư trước đây của
Tu viện Sion cũng là những nhân vật xuất chúng có tâm hồn thẩm mĩ. Bằng
chứng về sự việc đó đã được phát lộ tại Thư viện Quốc gia ở Paris cách
đây mấy năm trong những tài liệu nay được gọi là Les Dossiers Secrets
(4).
Mỗi một sử gia nghiên cứu về Tu viện Sion và cả những người
say mê Chén Thánh đều đã đọc Dossiers. Được vào phiếu số 4lm và 249, Les Dossiers Secrets đã được nhiều chuyên gia chứng thực và hồ sơ này xác
nhận rành rành những gì các sử gia đã ngờ ngợ trong một thời gian dài:
các Đại Sư của Tu viện Sion bao gồm Leonardo Da Vinci, Botticelli, Sir
Isaac Newton, Victor Hugo, và gần đây là Jean Cocteau, nghệ sĩ trứ danh
của Paris.
Thế thì tại sao lại không cử Jacques Saunière?
Sự nghi ngờ của Langdon càng tăng lên khi ông nhận ra rằng mình đã bị
hoạch định để gặp Sophie đêm nay. Đại sư của Tu viện Sion đã sắp đặt một cuộc gặp gỡ với mình. Để làm gì? Để bàn chuyện phiếm về nghệ thuật ư?
Điều đó đột nhiên có vẻ vô lí. Xét cho cùng, nếu linh cảm của Langdon là đúng, thì Đại Sư của Tu viện Sion vừa chuyển giao viên đá đỉnh vòm
huyền thoại của tổ chức này cho cô cháu gái và lệnh cho cô tìm gặp
Langdon.
Thật khó tin!
Trí tưởng tượng của Langdon không thể nghĩ ra được bất kì một hoàn cảnh nào khả dĩ giải thích được ứng xử của Saunière.
Ngay cả nếu Saunière sợ là bản thân mình sẽ chết, thì vẫn còn ba pháp quan
kia nắm giữ được bí mật và do đó, đảm bảo được an toàn cho Tu viện Sion. Vậy thì tại sao Saunière lại liều lĩnh trao cho cô cháu gái viên đá
đỉnh vòm, nhất là khi hai ông cháu đang bất hòa với nhau? Và tại sao lại kéo Langdon, một người hoàn toàn xa lạ, vào cuộc?
Một mảnh của trò chơi chắp hình này bị thiếu, Langdon nghĩ bụng.
Rõ ràng câu trả lời chưa đến ngay được. Tiếng động cơ chậm lại khiến cả
hai người phải ngước lên. Bánh xe nghiến trên sỏi lạo xạo Tại sao chưa
chi ông ta đã dùng lại? Langdon tự hỏi.
Vernet đã hứa sẽ đưa họ
đến một nơi an toàn cách xa thành phố cơ mà. Chiếc xe tải giảm tốc độ
đến gần như bò qua đoạn đường gồ ghề. Sophie nhìn Langdon lo lắng, đóng
vội chiếc hộp lại và cài móc vào. Langdon lại đậy chiếc áo khoác của
mình lên.
Khi chiếc xe tải dừng lại, máy vẫn để chạy không trong
khi khoá ở cửa sau xe bắt đầu xoay. Khi cửa mở toang ra, Langdon ngạc
nhiên thấy họ đang đậu xe ở một khu rừng cách xa đường quốc lộ. Vernet
hiện ra trước mặt hai người, một vẻ căng thẳng trong mắt, một khẩu súng
lục trong tay.
"Tôi xin lỗi về điều này", ông nói. "Thực sự tôi không còn lựa chọn nào khác".
Chú thích:
(1) Tiếng Pháp trong nguyên bản: viên đá đỉnh vòm.
(2) Xem chú thích ở chương 1.
(3) Tiếng Pháp trong nguyên bản: trắc nghiệm để chứng tỏ giá trị hay sự xuất sắc
(4) Những Hồ sơ bí mật.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT