Lý Mộ nhìn bóng lưng của nàng, cảm thấy nàng mấy ngày nay càng ngày

càng không thích hợp, còn tiếp tục như vậy, chỉ sợ lập gia đình liền thật sự khó

khăn.

Nhưng trước mắt Lý Mộ còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, không có

thời gian đi khai thông tâm lý cho nàng.

Hắn viết xong công văn, cầm hai quả quýt cống, tới thị lang nha.

Lưu Nghi đang xem sổ con, Lý Mộ đi qua, mang hai quả quýt đặt ở trên bàn

của gã, nói: “Lưu đại nhân nghỉ chút, ăn quả quýt.”

Lưu Nghi nhìn hai quả quýt, kinh ngạc nói: “Bây giờ còn chưa phải mùa quýt

chín, Nam quận trái lại có mấy cây mẫu, sẽ kết quả sớm một hai tháng, nhưng

quýt linh trên cây mẫu kết, là dùng để làm cống phẩm...”

Lý Mộ cười cười, nói: “Đây là quýt cống bệ hạ ban cho.”

Lưu Nghi dùng ánh mắt cực kỳ hâm mộ nhìn Lý Mộ, nói: “Lý đại nhân thật

sự là làm người ta hâm mộ, quýt linh này số lượng không nhiều, hàng năm

trong cung chia cũng không đủ, ngoại thần muốn có được một quả cũng khó.

Thời kì tiên đế, hậu cung cũng chỉ có hoàng hậu cùng hoàng quý phi mới có thể

được chia một thùng...”

Gã chỉ cầm lên một quả quýt, nói: “Loại trân phẩm này, ta cầm một quả là đủ

rồi, không ngờ được ở Thần Đô, cũng có thể nếm được hương vị quýt linh quê

nhà.”

Lý Mộ nói: “Thì ra quê nhà của Lưu đại nhân là Nam quận, không có việc gì,

Lưu đại nhân ăn thoải mái, không đủ ta còn có, bệ hạ ban cho ta hai thùng...”

Lưu Nghi nghe xong trừ hâm mộ, còn có chấn động.

Thái hậu cùng hoàng thái phi năm đó là được tiên đế sủng ái cỡ nào, cộng lại

cũng mới được hai thùng, bệ hạ thế mà trực tiếp ban cho Lý Mộ hai thùng, thật

đúng là triều thần cả điện, nàng chỉ độc sủng một người...

Gã bóc vỏ một quả quýt, ăn mấy múi, tán thưởng: “Quả nhiên là quýt linh

cống phẩm tỉ mỉ bồi dưỡng, phàm nhân nếu là có thể ăn một quả, trong ba năm

cũng không có bệnh tà xâm nhập...”

Hai người lại hàn huyên một lát, Lý Mộ mới mang tờ công văn kia lấy ra,

nói: “Đúng rồi, nơi này còn có công văn, cần Lưu đại nhân ký tên.”

“Việc nhỏ.”

Lưu Nghi cầm lấy công văn, vừa mới cầm lấy bút, chuẩn bị ký lên tên của

mình.

Sau đó thân thể gã chấn động, bút trong tay chưa hạ xuống, nhìn phong công

văn này, lâm vào trầm mặc thật lâu.

Một lát sau, gã ngẩng đầu nhìn Lý Mộ, có chút u oán nói: “Lý đại nhân, ta chỉ

ăn của ngươi quả quýt...”

Lý Mộ nhìn Lưu Nghi, cười ha ha nói: “Lưu đại nhân, đây là cống phẩm quýt

linh Nam quận tỉ mỉ bồi dưỡng, phàm nhân nếu là có thể ăn một quả, trong ba

năm đều không có bệnh tà xâm nhập...”

Lưu Nghi nhất thời cạn lời, cuối cùng thở dài, hỏi: “Lý đại nhân nghĩ kỹ

chưa?”

Lý Mộ nói: “Bản quan từng phát chí nguyện to lớn, vi thiên địa lập tâm, vi

sinh dân lập mệnh, sao có thể trơ mắt nhìn anh hùng Đại Chu bị gian nhân hãm

hại, ở trên lịch sử lưu lại tiếng xấu muôn đời?”

Lưu Nghi bất đắc dĩ cầm bút, nói: “Cho ta thêm hai quả quýt.”

Lý Mộ vươn tay, lại hai quả quýt linh xuất hiện ở trong tay.

Lưu Nghi ở trên phong công văn này ký lên tên của mình, lắc đầu nói: “Hy

vọng Lý đại nhân may mắn.”

Lý Mộ ôm quyền nói: “Cảm ơn Lưu đại nhân.”

Lưu Nghi khoát tay, nói: “Không cần cảm tạ, sổ con này còn phải trình từng

tầng một, ta ký tên cũng vô dụng...”

Lý Mộ lại nói: “Phiền Lưu đại nhân, mang sổ con giao cho Trung Thư Lệnh

đại nhân.”

Lúc hắn rời khỏi thị lang nha, thuận tay mang vỏ quýt trên bàn đi vứt giúp

Lưu Nghi.

Lưu Nghi vội nói: “Lý đại nhân chậm đã, vỏ quýt linh này, bản quan giữ lại

ngâm nước...”

Hoàng gia chuyên cống quýt linh, người thường quả thật ngay cả vỏ quýt

cũng không có được, Lý Mộ quyết định ăn xong quýt, mang vỏ quýt thu thập

lại, về sau lúc tìm Lưu Nghi làm việc, mỗi lần đưa gã mấy lượng, dù sao cầu

người làm việc, không tiện tay không.

Điều tra lại bản án cũ mười bốn năm trước, chỉ dựa vào một mình Lý Mộ

không thể làm chủ.

Sau khi trải qua hắn đề nghị, cần trải qua Trung Thư thị lang cùng Trung Thư

Lệnh trước, sau đó lại giao cho Môn Hạ xem xét, cuối cùng giao cho Thượng

Thư tỉnh thi hành, từng tầng cửa ải này, Lý Mộ có thể thu phục, chỉ có Lưu

Nghi.

Lưu thị là một trong các dòng họ cổ xưa nhất của Đại Chu, đứng trong chín

họ, tuy thế lực ở trên triều đường không bằng Tiêu thị Chu thị, nhưng cũng

không thể xem nhẹ, ít nhất, Lưu Nghi không cần kiêng kị hai đảng cũ mới.

Thị Lang nha, nhìn Lý Mộ đi ra, Lưu Nghi thu hồi vỏ quýt, cầm lấy phong

công văn tấu chương kia, tới một chỗ nha phòng khác.

Hắn đặt sổ con này lên bàn, nói: “Đại nhân, đây là sổ con Lý xá nhân trình

lên.”

Trung Thư Lệnh vuốt vuốt râu dài trên cằm, mở ra sổ con, sau khi đọc một

chút, trầm ngâm một lát, ở bên trên ký xuống tên của mình, một lần nữa đưa

cho Lưu Nghi, nói: “Đưa tới Môn Hạ đi.”

Một lát sau, Môn Hạ tỉnh.

Một phong sổ con đến từ Trung Thư tỉnh, ở sau khi trình đến Môn Hạ tỉnh,

chuyển giao từng tầng, cuối cùng đến trong tay hai vị Thị Trung.

Thị Trung là chủ quan của Môn Hạ tỉnh, hai người nhìn sổ con trước mắt, lâm

vào trầm mặc.

Trung Thư xá nhân Lý Mộ thượng tấu, yêu cầu điều tra lại vụ án mười bốn

năm trước Lại bộ tả thị lang Lý Nghĩa thông đồng với địch phản quốc, thông

qua Trung Thư tỉnh quyết nghị, trình Môn Hạ tỉnh thảo luận.

Quan to tứ phẩm trong triều, nếu là bị vu hãm diệt môn, bị người ta vu oan

thông đồng với địch phản quốc, đương nhiên là cần tra rõ.

Nhưng án này liên lụy thật sự quá rộng, hai đảng cũ mới, đều bị liên lụy trong

đó.

Không thể lật lại bản án, vậy thì thôi.

Một khi lật lại bản án, triều đình lục bộ, sáu vị thượng thư, có hai vị phải bị

phán xử tội chết, một vị trong đó, còn là Lại bộ thượng thư cực kỳ quan trọng.

Trừ Lại bộ cùng Công bộ thượng thư, hai vị tả hữu thị lang của Lại bộ, tội

chết, Hình bộ thị lang, tội chết, một chút quan viên khác trong triều đang ở địa

vị cao, mặc dù không phải tội chết, cũng khó thoát được chế tài nghiêm khắc.

Như vậy, triều đình tất nhiên đại loạn, có lẽ sẽ cho hạng người bụng dạ khó

lường cơ hội có thể thừa dịp.

So sánh với loại chuyện này, Lý Nghĩa chịu oan khuất hay không, đã chẳng

quan trọng như vậy nữa.

Một vị Thị Trung lắc lắc đầu, nói: “Đại cục làm trọng.”

Một vị Thị Trung khác gật đầu nói: “Phong bác.”

Lý Mộ ăn hai quả quýt, không đợi đến lúc hết giờ làm, sổ con hắn đưa ra, đã

một lần nữa về tới trong tay hắn.

Sổ con kia hắn yêu cầu điều tra lại vụ án Lý Nghĩa, bị Môn Hạ tỉnh đánh trở

về.

Trong tam tỉnh, Trung Thư lấy khẩu dụ hoàng đế sáng tác chế chiếu, phải

cầm cho Môn Hạ xét duyệt.

Môn Hạ tỉnh nếu thông qua, sẽ ở trên chiếu thư ký tên xét duyệt ý kiến, một

lần nữa phát về Trung Thư tỉnh, do Trung Thư tỉnh giao cho hoàng đế, sau khi

hoàng đế cho phép cuối cùng, lại phát về Môn Hạ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play