Trong phòng ngủ chính phía Bắc, Mẫu Tuyển từ phía sau lưng ôm chặt lấy Giang Họa, hôn tóc mai đẫm mồ hôi của cô.

Giang Họa lắp bắp: "Anh... Anh này." Thanh âm kiều nhuyễn càng thêm chọc người. "Em có việc muốn nói với anh." Xoay người tới gần hôn chiếc cằm lún phún râu của anh.

"Anh biết em muốn nói gì." Mẫu Tuyển chăm chú nhìn nữ nhân trong ngực, trong mắt đều là cưng chiều, bàn tay vuốt ve khuôn mặt cô, nhịn không được hôn lên: "Họa bảo, đi làm chuyện em muốn làm đi." Cô gái này vì anh, trong vòng 3 năm 48 lần bay tới Mỹ, từng chút từng chút làm tan chảy trái tim anh, anh yêu cô.

"Chồng à." Giang Họa lại muốn khóc: "Đợi xử lý xong đám râu ria kia, em sinh thêm cho anh một đứa con gái."

Mẫu Tuyển cười, ôm chặt cô, môi đặt lên trán cô: "Đây chính là em nói." Vỗ nhẹ lưng cô, tưởng tượng ra hình ảnh con gái bọn họ: "Hôm nay muộn rồi, ngày mai anh gọi cho cha, nói với ông về việc này."

"Em biết là anh hiểu em nhất mà!" Mặc dù cha mẹ chỉ có một đứa con là cô, nhưng Giang Họa còn rất sợ cha cô: "Đời em làm được chuyện để cha tán thưởng đại khái cũng chỉ có 3 cái. Một là thi đỗ đại học C quen biết anh, hai là gả cho anh, ba chính là sinh Dương Dương cho anh. Thật không biết rốt cục anh là con ruột hay em mới là con ruột."

"Chuyện này chỉ có em mới nghi ngờ thôi." Mẫu Tuyển hiểu nỗi lo của bố vợ, dù sao ông chỉ có duy nhất một cục cưng quý giá này.

Phòng ngủ phụ phía Nam, Mẫu Đan đang dùng máy tính tìm kiếm tin tức liên quan tới 6 người Phỉ Vận Y, Tô Hạ, Chương Nam, Mạch Hàm Linh, Thẩm Viện, Khương Minh Tịnh; không nghĩ tới ngoại trừ Phỉ Vận Y cùng Tô Hạ, 4 người còn lại cũng không đơn giản, mượn chuyện năm đó, từng người đều bắt lấy cơ hội, phát triển không tệ.

Trong đó Chương Nam giống như Phỉ Vận Y, sau khi gia nhập công ty truyền thông Tam Thủy liền chuyên chú vào diễn kịch. Khác biệt chính là Phỉ Vận Y dựa vào bộ Đoạt Đích giành được giải Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất tại liên hoan phim Kim Hoa, bắt đầu chen chân vào thế giới điện ảnh.

Chương Nam thì một mực đặt trọng tâm vào phim truyền hình, nhưng thành tích của cô ta hiện tại cũng không kém gì Phỉ Vận Y. Năm ngoái ra một bộ phim võ hiệp Hồng Nhan Tửu Gia cực kì hot, cô ta như thật sự biến thành hồng nhan trong quán rượu, bởi vậy đoạt cúp Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất tại Kim Hoa, đường đường là một vị thị hậu*.

"Lợi hại." Mẫu Đan kéo chuột, xem từng cái ảnh chụp của Chương Nam: "Mị nhãn như tơ, một nữ nhân như mình nhìn cũng động tâm, huống chi là đàn ông."

Kế tiếp là Mạch Hàm Linh, nhìn kỹ ảnh chụp, Mẫu Đan không nhịn được nghĩ đến Tô Hạ. Hai người này thuộc cùng một loại hình, có điều dáng dấp Tô Hạ càng thêm ngọt ngào, 32 tuổi diễn vai học sinh cấp 3 không chút nào không hài hòa, cái này cũng đặt vững địa vị công chúa phim thần tượng của cô nàng.

Mà so với Tô Hạ, Mạch Hàm Linh thiên hướng về tinh tế, cô ta ngọt ở chỗ thanh âm, sau khi ký kết công ty sản xuất âm nhạc mới, phát hành 4 album, được fan mê âm nhạc phong là: "Điềm ca tiểu thiên hậu".

Mẫu Đan đóng tab, tiếp tục tìm kiếm, xem chủ quan ấn tượng của fan hâm mộ đối với Mạch Hàm Linh: "Ngốc manh?"

Thẩm Viện, 16 tuổi bắt đầu đóng vai phụ ở thành phố điện ảnh của cả nước, lăn lộn 18 năm mới miễn cưỡng xem là minh tinh tuyến 3, thích nhất đi gây sự. Trong đó lần nổi danh nhất là "giả đụng" đỉnh cấp lưu lượng tiểu thịt tươi Kha Phàm. Mẫu Đan thở phào nhẹ nhõm: "Rốt cục cũng có một người không quá cố gắng."

Trong số 6 người, khiến Mẫu Đan hoài nghi ánh mắt của mình nhất chính là Khương Minh Tịnh. Nhìn xem, thật sự là một mỹ nhân lãnh diễm! Mày kiếm hơi có vẻ anh khí, ánh mắt thanh lãnh, khẽ mím môi, lúc chụp ảnh hơi dương cằm, không cái nào không biểu lộ cái "ngạo" của người phụ nữ này.

Mẫu Đan tay trái gõ mặt bàn, tay phải kéo chuột. Càng xem, cô càng cảm thấy Khương Minh Tịnh hiểu kinh doanh hơn Phỉ Vận Y nhiều: "Bạn trai kinh doanh điện tử Tuấn Âu Vũ?" Lại là một nữ nhân hai mặt khó lường.

Phân tích năng lực tài chính của bọn họ, tỉ mỉ nghiên cứu tình huống của 6 người này một lần, Mẫu Đan phát hiện trước mắt, lỗ thủng trên thân Tô Hạ là lớn nhất, liền gửi email cho đồng nghiệp tại Mỹ của cô. "Ngày mai phải hỏi Họa Họa một chút tin tức Mạnh Kỳ phá sản có thể bán được bao nhiêu?"    

Trên người cô tiền có thể sử dụng chỉ có 12 vạn, bán ra thông tin hôm nay, phải nghĩ cách kiếm tiền, nếu không mua đồ cho Dương Dương mập kia cũng không dám tùy ý chọn.

Bên này Giang Họa một đêm không ngủ, mở to hai mắt chờ trời sáng. Cuối cùng đã tới 7 giờ, cô trở mình ngồi dậy. Mẫu Tuyển nằm phía ngoài, hai tay xoa mặt. Vợ anh thật sự là hận độc đám nữ nhân kia.

Giang Họa bấm số điện thoại của cha cô, sau đó lập tức đưa điện thoại di động đặt bên tai Mẫu Tuyển.

"Alo, cha." Mẫu Tuyển ngủ không ngon, mắt có chút đỏ, cười liếc nhìn vợ còn đang dán bên điện thoại, nói chuyện chính: "Là con, cha hôm nay có tập thể dục buổi sáng sao?"

"Có." Giọng nam hùng hậu từ điện thoại di động truyền ra: "Con gọi điện cho cha sớm như vậy, là có chuyện gì sao?"

Mẫu Tuyển thấy Giang Họa căng người hồi hộp, liền ngồi dậy đưa ôm cô vào ngực: "Cũng không có việc gì, tháng 8 năm sau con sẽ nhập chức tại sở nghiên cứu vật lý Q đại, đến lúc đó chúng con khả năng sẽ chuyển tới thủ đô."

Giang Họa mộng, hai mắt hạnh trợn tròn. Chồng cô vừa nói cái gì?

"Được được được." Bên kia, Giang Hoài An hiển nhiên thật cao hứng: "Họa Họa cũng có nhà ở thủ đô, qua hết năm bảo nó thu lại. Vừa vặn cha và mẹ con đều nghỉ hưu, hiện tại cũng không có việc gì, hai đứa muốn trang trí thế nào thì gửi bản thiết kế qua, cha mẹ tìm người trang trí."

"Không phải." Giang Họa hít sâu, đây là thật sao?

Mẫu Tuyển đưa đè cô xuống: "Cha, còn có chuyện nữa là Họa Họa ở nhà 5 năm đã khó chịu, muốn mở một studio, con cảm thấy rất ổn."

Đầu dây kia lập tức lâm vào trầm tĩnh, Giang Họa thở cũng không dám thở mạnh một chút.

Mới sáng sớm, Mẫu Đan mặc quần áo thể thao, đeo headphone chuẩn bị đi ra ngoài chạy bộ buổi sáng. Có điều vừa đi đến phòng khách đã thấy chị dâu ngồi khoanh chân trên ghế salon ôm notebook, hai mắt nhìn chằm chằm TV, nghe có vẻ là tin tức giải trí. Cô tiến lên đẩy đẩy: "Cậu đang lên kế hoạch?"

Giang Họa cắn môi, gật đầu liên tục, vui vẻ. Cha cô đồng ý cho cô mở studio, nhưng có điều kiện tiên quyết là người bên nhà chồng cũng không có ý kiến.

"Vừa vặn tớ có việc muốn hỏi cậu." Mẫu Đan ngồi xuống sát bên Giang Họa: "Đồng nghiệp của tớ ở phố Wall gửi tới một phần tư liệu liên quan đến chuyện Mạnh Kỳ đầu tư năng lượng mới bị nhiều phía thôn tính, cậu có đường nào bán đi sao?"

"10 vạn nhân dân tệ, cậu lập tức gửi cho tớ." Hai mắt Giang Họa sáng lên, nén xuống hưng phấn muốn thét lên. Cô biết Đan Đan nhà mình không phải hiền lành gì cho cam mà: "Làm người đại diện gần 5 năm, làm sao có thể không có mấy người bạn bè đáng tin?"

Chuyện Mạnh Kỳ phá sản hiện tại trong nước thế nhưng một điểm động tĩnh cũng không có. Hôm qua Tô Hạ còn khoe trên Weibo chiếc nhẫn đính hôn kim cương 6 carat.

Mẫu Đan cầm notebook của Giang Họa, gửi email cho cô: "Tớ tính qua, theo như tài liệu trên, tình huống Mạnh Kỳ còn tốt, mặc dù tiền không có, nhưng cũng không phải thiếu nhiều." Nếu như Tô Hạ thật yêu anh ta, chắc hẳn sẽ không vì chút tiền đó mà rời đi. Đương nhiên nếu là không yêu, Mạnh Kỳ cũng có thể thấy rõ sớm một chút. Dù sao tương lai của anh ta cũng không phải khó vực dậy.

Giang Họa nhận email, mở ra nhìn qua một lần, liền để notebook qua một bên, chân trần chạy vào phòng lấy ra một chiếc iPhone6S Plus mới tinh: "Điện thoại công việc của tớ."

"Cậu đây là đã sớm chuẩn bị xong?" Mẫu Đan cười, đặt cằm bên vai Giang Họa, nhìn cô gửi tin nhắn cho một người có tên danh bạ "Tinh Nhất".

"Trang báo giải trí?"

"Không phải." Giang Họa hai mắt sáng lên: "Người trong vòng giải trí đều gọi cậu ta một tiếng đại cẩu." Nghe được đinh một tiếng, cô quay đầu nháy mắt với Mẫu Đan: "Tới rồi!"

Nhìn Giang Họa hoạt bát như thế, Mẫu Đan cảm giác đây mới thật sự là Giang Họa: "Hỏi xem hắn ta ra giá bao nhiêu?"

"Cái gì bao nhiêu tiền?" Mẫu Tuyển tập thể dục buổi sáng trở về liền nghe được một câu đó, đổi dép lê, cũng ngồi xuống bên Giang Họa, ánh mắt đảo qua màn hình điện thoại di động, đưa tay gõ nhẹ đầu vợ: "Hóa ra là dự mưu đã lâu."

"Haha..." Giang Họa mới không thừa nhận: "12 vạn, không thể nhiều hơn nữa." Tin tức Mạnh Kỳ phá sản không giấu được lâu, sớm muộn cũng sẽ bị lọt ra, đại cẩu có được tư liệu còn phải nhanh bán trao tay, cái giá này không ít.
"Thành giao đi?"

Mẫu Đan liên tục gật đầu: "Ok." Ngành giải trí này thú vị cực kì: "Đại cẩu sẽ không bán đứng cậu chứ?"

Giang Họa lắc đầu: "Trừ khi hắn ta không muốn dựa vào nghề này mà kiếm cơm nữa." Huống hồ đại cẩu cũng không phải người bình thường, cô biết gốc gác của hắn. Gửi email xong, không quá 1 phút, tiền liền gửi đến thẻ, cô xác định không sai sót gì, quay đầu nhìn về phía Mẫu Tuyển: "Đợi lát anh có nên tìm cha nói chuyện?!"

"Anh đi tắm cái đã, chờ cha rời giường liền đi."

"Thế nào vậy?" Mẫu Đan còn đắm chìm trong vui sướng với đống tiền đến trong chớp mắt kia, chỉ thấy Họa nhi nói trở mặt liền trở mặt, cô không hiểu nhìn anh trai vào phòng.

Giang Họa làm mặt quỷ với bóng lưng của Mẫu Tuyển: "Tớ nói cho cậu..." Miệng kề sát vào tai Mẫu Đan, thầm thì nói hết một câu: "Anh trai cậu bây giờ cái gì cũng làm chủ được." Mặc dù dọn tới thủ đô, cô thật cao hứng, nhưng căn cơ Mẫu gia đều ở An thành, cô không thể ngang nhiên bắt cóc Mẫu Tuyển như thế được.

"Đi Q đại rất tốt." Mẫu Đan gạt một chút Giang Họa: "Như vậy studio của cậu có thể đặt tại thủ đô, chẳng phải là càng tiện lợi?"

Tốt thì tốt, nhưng cha mẹ chồng làm sao bây giờ? Giang Họa từ đáy lòng hy vọng cả nhà dọn tới thủ đô, như vậy vừa có thể chăm nom cha mẹ cô, lại không cần lo lắng trong nhà. Có điều cha mẹ chồng lớn tuổi, chưa chắc sẽ rời An thành.

Lam Lệ Quyên rửa mặt xong ra tới phòng khách, nhìn thấy 2 người ngồi ở trên ghế salon, hơi kinh ngạc: "Sao hôm nay hai đứa dậy sớm thế?"

Giang Họa lập tức khép máy tính lại, đứng dậy: "Mẹ, con đã hầm cháo, mẹ xem có muốn làm thêm chút bánh không?"

"Mọi người làm đi nhé, con ra ngoài chạy bộ một hồi."

"Làm chút bánh bí đỏ." Lam Lệ Quyên quay đầu căn dặn Mẫu Đan đang đổi giày: "Chạy xong thì về ăn sáng."

"Vâng." Mẫu Đan rời nhà, đi ra công viên sau khu nhà mình, chạy quanh đường băng 400m trải nhựa vài vòng, chậm rãi đi đến lan can chỗ bờ hồ bắt đầu ép chân: "Một hai ba bốn, hai hai ba bốn..."

Một người phụ nữ trung niên tóc hoa râm, có vẻ nở nang chậm rãi đi tới bờ hồ, dừng ở chỗ cách Mẫu Đan không xa, chỉ khoảng 2m, chống eo vừa đi vừa xoay người.

Mẫu Đan đã sớm chú ý tới bà thím này, nhưng người ta không có nói gì, cô cũng không thể suy nghĩ nhiều, tiếp tục ép chân.

"Cô gái!" Bà ấy rốt cục lên tiếng: "Ta nhìn con lạ mắt, con là con gái nhà ai vậy? Dáng dấp thật xinh đẹp." Mi giống như lá liễu, nhưng lại thô hơn một chút, đuôi mắt thật dài, xem liền biết là tướng vượng phu.

"Không trách ngài lạ mắt, cháu một năm khó trở về được mấy lần, nhà cha mẹ ngay tại Hoa Đình Lệ viên trước mặt." Mẫu Đan cười trả lời.

Nghe xong lời này, nhiệt tình trên mặt bà thím bớt đi mấy phần, eo cũng không uốn éo, nhẹ than: "Cô gái tốt đều đến lượt con trai nhà người khác..." Buồn bã ỉu xìu xoay người rời đi.

"Ủa???" Mẫu Đan nhíu mày, cô không có nói sai câu nào nha? Nhìn bà cho tay vào túi áo rời đi, lại nghe đến thanh âm xa xăm của bà: "Thời đại đang triệu hoán..."

Chú thích:

*"thị hậu": nữ hoàng phim truyền hình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play