Tên quan quân kia lập tức lui xuống:

- Dạ, bệ hạ!

Triệu Nguyên Song liếc mắt nhìn Ngô Nham Hồng, thoáng mấp máy môi muốn nói gì đó nhưng lại trầm mặc đi xuống. Hắn thập phần rõ ràng Ngô Nham Hồng cực kỳ chán ghét người đến từ quốc gia Âu Mỹ hoặc Hoa Hạ. Đồng thời dưới trướng Ngô Nham Hồng đều là những phần tử cuồng nhiệt cực đoan tràn ngập chủ nghĩa dân tộc. Triệu Nguyên Song là người tư lợi rất mạnh, hắn hiểu thật rõ nên nói gì với Ngô Nham Hồng, nếu hắn dám nói lời phật ý chỉ sợ sẽ lập tức bị Ngô Nham Hồng biếm vào lãnh cung.

- Bắt lấy hắn! Đem hắn ném vào trong chuồng heo đi!

Tên quan quân mang theo vài người đi tới một căn phòng chỉ vào sứ giả Phí Lỗ Tư do Thiên Đường thần quốc phái ra làm liên lạc với Ngô Nham Hồng trầm giọng nói.

Bốn gã chiến sĩ lập tức tiến lên dễ dàng chế trụ Phí Lỗ Tư.

Phí Lỗ Tư lớn tiếng hét lên:

- Trời ạ! Các anh muốn làm gì? Tôi là sứ giả do Âu Châu phái tới, có được miễn quyền ngoại giao! Các anh không thể bắt tôi, tôi là sứ giả Âu Châu! Tôi muốn gặp thủ lĩnh Ngô Nham Hồng của các anh! Tôi có chuyện trọng yếu cần nói với hắn!

Tên quan quân kia chán ghét nhìn Phí Lỗ Tư, nhổ bãi nước miếng vào mặt hắn:

- Phi! Âu Châu! Đã đến lúc nào rồi mà còn Âu Châu! Mày cho rằng bây giờ còn là hai năm trước sao? Đem hắn ném vào chuồng heo cùng đồng bào của hắn ăn thức ăn của heo đi!

Bốn gã chiến sĩ kéo Phí Lỗ Tư đi về phía chuồng heo.

[CHARGE=20]

Phí Lỗ Tư vừa bị lôi kéo vừa lớn tiếng thét to:

- Không! Các người không thể đối đãi với tôi như vậy! Tôi là sứ giả do Thiên Đường thần quốc phái đi ra. Tôi có chuyện trọng yếu cần bàn với hoàng đế Ngô Nham Hồng của các người! Các người không thể đối với tôi như vậy!

Tên quan quân kia chán ghét liếc nhìn Phí Lỗ Tư, xoay người rời đi thật nhanh:

- Đám da trắng heo thì chỉ thích hợp ăn thức ăn gia súc!

Mười mấy người da trắng cùng hơn mười con heo bị nhốt bên trong chuồng, vô luận nam nữ đều bị lột trần truồng thân thể, cuộn tròn ôm cùng một chỗ, không ngừng lạnh run.

Bốn gã chiến sĩ lột sạch quần áo trên người Phí Lỗ Tư, đá vào mông hắn đạp hắn văng vào trong chuồng heo:

- Vào đi!

Phí Lỗ Tư ngã vào chuồng heo, thân thể dính đầy phân heo nước tiểu khiến người ghê tởm, hắn không nhịn được lập tức nôn mửa ra.

- Súc sinh! Súc sinh chết tiệt! Tụi mày sẽ vì sự ngạo mạn cùng ti tiện mà trả giá thật nhiều!

Vừa nôn xong, Phí Lỗ Tư lại phát ra tiếng tru lên thê thảm.

- Hỗn đản! Mày thật quá buồn nôn!

Một người sống sót da trắng tráng kiện tiến lên hung hăng một quyền oanh lên mũi Phí Lỗ Tư, đem mũi của hắn đánh vỡ.

- Đáng chết! Bọn hắn rất dã man!

- Tàn nhẫn, vô lễ, dã man! Bọn hắn căn bản nghe không được tiếng người! Chúng ta cần phải cùng đám man rợ kia hợp tác sao?

- Sứ giả của chúng ta bị bọn hắn nhốt vào chuồng heo! Đây rõ ràng là muốn vũ nhục Thiên Đường thần quốc chúng ta. Đám người kia chẳng những đem đồng bào của chúng ta nhốt lại, ngay cả sứ giả của chúng ta cũng không buông tha. Hành động này thật sự là quá ghê tởm!

Sau khi Phí Lỗ Tư bị nhốt vào trong chuồng heo, tin tức rất nhanh liền rơi vào trong tai phân bộ của Thiên Đường thần quốc tại Thái Lan.

Sau khi nghe được tin tức kia, cả phân bộ Thiên Đường thần quốc đều sôi trào. Ở bên trong toàn bộ cao tầng đều là người Châu Âu, bọn họ vốn luôn cho rằng tài trí hơn người. Sau cuối thời, tổ chức Thiên Đường thần quốc thành lập, không ngừng khuếch trương khắp thế giới. Lúc này bọn hắn phái ra sứ giả lại bị Ngô Nham Hồng ném vào trong chuồng heo, xem như trắng trợn đánh vào mặt của bọn họ.

- Im lặng!

Đúng lúc này một gã nam tử có mái tóc ngắn màu vàng, mặc tây phục, mắt ưng mũi cao nhìn qua thập phần tinh thần chậm rãi nói.

Người này là bộ trưởng phân bộ Thiên Đường thần quốc tên Ân Đặc Đa.

Một gã mỹ nam tử mày kiếm mắt sáng, trên mặt có vết kiếm thật sâu, tóc dài xõa vai hướng Ân Đặc Đa cúi người thi lễ nói:

- Bộ trưởng, chúng ta tuyệt đối không thể buông tha cho Ngô Nham Hồng! Hắn thật sự là quá ghê tởm, chúng ta nhất định phải báo thù! Xin cho tôi thống lĩnh bộ đội đi tiêu diệt Ngô Nham Hồng, cho hắn biết hậu quả khi dám đối nghịch với Thiên Đường thần quốc chúng ta!

Mỹ nam tử này là đoàn trưởng quân đoàn phân bộ Thiên Đường thần quốc tên A Lịch Khắc Tư. Hắn là cường hóa giả song thuộc tính nhanh nhẹn cùng cường độ. Đồng thời từng tham gia huấn luyện bộ đội đặc chủng cùng sát thủ vô cùng nghiêm khắc. Đã lấy sức một mình giải quyết một liên bộ đội tinh anh của Thái quân, là một cường giả cực kỳ đáng sợ.

Trong mắt Ân Đặc Đa thoáng hiện vẻ cơ trí, chậm rãi nói:

- Không, A Lịch Khắc Tư! Ngô Nham Hồng cũng không phải một kẻ phế vật. Tuy rằng hắn ngang ngược kiêu ngạo, tàn nhẫn tự đại nhưng sức chiến đấu của bộ đội hắn rất mạnh. Bản thân hắn cũng là một cường giả đáng sợ. Cho dù quân đoàn của chúng ta có thể tiêu diệt hắn nhưng cũng phải trả giá cực lớn. Điều này không phù hợp lợi ích của Thiên Đường thần quốc chúng ta. Chúng ta cần nắm giữ cả Thái Lan, nếu lực lượng của chúng ta hao tổn quá lớn thì thập phần bất lợi. Trong đoạn thời gian tới trọng tâm của cấp trên vẫn đặt tại Châu Âu, Châu Phi, cùng khu Trung Đông! Chúng ta rất khó đạt được viện binh!

Tuy rằng Thiên Đường thần quốc đã bắt đầu tiến hành bố cục toàn cầu, nhưng trung tâm ích lợi của bọn hắn vẫn là Châu Âu. Bọn hắn vừa thoát khỏi sự khống chế của tang thi lẫn biến dị thú, chuyện đầu tiên muốn làm chính là thu phục các thành phố lớn tại Châu Âu. Bọn hắn sắp xếp bộ đội khắp toàn cầu, nhưng phần đông tinh anh vẫn lưu ở Âu Châu.

Trong mắt A Lịch Khắc Tư chớp động tinh quang tiếp tục thỉnh chiến:

- Ngô Nham Hồng khiêu khích Thiên Đường thần quốc vĩ đại, đây là chuyện không cách nào tha thứ. Chúng ta phải trừng phạt hắn! Bộ trưởng, tôi nguyện ý chỉ đem đệ nhất doanh đi tiêu diệt Ngô Nham Hồng! Để cho hắn kiến thức lực lượng của chúng ta!

A Lịch Khắc Tư tràn ngập tự tin đối với tinh nhuệ doanh của mình, trong đội ngũ toàn bộ đều là dũng sĩ dũng cảm nhất, hắn tin tưởng dùng binh lực một doanh có thể đánh bại Ngô Nham Hồng. Theo hắn xem ra đám người Ngô Nham Hồng chỉ là một đám dân bản xứ đáng buồn cười mà thôi.

Trong mắt Ân Đặc Đa thoáng hiện hàn quang quát lạnh:

- Không được! A Lịch Khắc Tư, tôi không cho phép anh một mình xuất chiến, đây là mệnh lệnh!

Trong mắt A Lịch Khắc Tư chợt lóe dị quang chậm rãi ngồi trở xuống:

- Dạ, bộ trưởng!

Một gã cán bộ trực tiếp chất vấn:

- Nếu vậy chẳng lẽ chúng ta khoanh tay nhìn đám dân bản xứ đối đãi tàn nhẫn với sứ giả cùng đồng bào của chúng ta mà không làm chút gì sao?

Ân Đặc Đa lộ ra tia mỉm cười tự tin:

- Không! Tôi sẽ cho Ngô Nham Hồng trả giá thảm thống bởi vì sự ngạo mạn cùng tự đại của chính mình. Chúng ta không cần ra tay, sẽ có người giúp chúng ta hạ thủ!

Trong Đại Lan sơn.

Một gã trung niên nam tử tóc vàng mắt xanh tên An Lôi Đặc đi về hướng sơn động mà nhóm người Nhạc Trọng đang ẩn giấu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play