Nhạc Trọng bắn lén mặc dù không thể tiêu diệt Lôi Khả Vọng, nhưng mà thực sự kiềm chế tinh thần và thể lực của Lôi Khả Vọng. Đối với Lôi Khả Vọng mà nói, Nhạc Trọng chính là uy hiếp lớn nhất.

Bạch cốt ngăn cản mảnh théo của hắn trùng kích, nhanh chóng hướng về chỗ ẩn thân của Lôi Khả Vọng.

Lôi Khả Vọng hai mắt phát lạnh, vung tay lên, tám tấm thép bay tới.

Bạch cốt vừa nhìn thấy tám tấm thép bay tới, huy động búa lớn đánh xuống, một búa đánh bay tấm thép. Đồng thời từ trong thân thể của nó có cốt thứ bay ra ngoài, đem tấm thép đánh bay ra ngoài.

Tám tấm thép bị bạch cốt đánh bay ra ngoài, chấn động ở giữa không trung, lại Lôi Khả Vọng thao túng triền đấu với bạch cốt lần nữa.

Nhạc Trọng nằm sấp trên đại thụ, cầm trong tay súng ngắm nhìn chằm chằm vào Lôi Khả Vọng không nhúc nhích. Hắn và bạch cốt một xa một gần phong tỏa đường cứu viện của Lôi Khả Vọng tới đám cao thủ của Lý Quang Ý. Hắn chỉ cần ngăn cản Lôi Khả Vọng không cứu viện đám cao thủ kia, tự nhiên có kẻ săn thú và thi đàn khổng lồ tiêu diệt cao thủ của Lý Quang Ý.

Đồng thời trận địa rơi vào trong tay giặc, Lôi Khả Vọng thân ở vị trí này nằm trong thế lực của tang thi, hắn tiêu hao sẽ tăng lên nhiều, đến lúc đó Nhạc Trọng muốn giải quyết cũng đơn giản hơn nhiều.

Giữ chân hồi lâu như vậy Lôi Khả Vọng có chút lo lắng dùng tiếng Anh nói về phương xa:

- Bằng hữu nhân loại ở phương nào! ! Tôi là Lôi Khả Vọng, không biết anh đang làm cái gì? Thành phố Cao Sơn hiện giờ có bốn vạn người sống. Anh muốn bốn vạn tính mạng rơi vào trong miệng của tang thi sao! Nếu như anh còn chút nhân tính thì rời đi đi.

Lý Quang Ý cũng không phải vật gì tốt. Tuy Ly Quang ý không có công nhiên tàn sát người Hoa, nhưng mà người Hoa, người ngoại quốc dưới trướng của hắn sinh hoạt như heo chó. Hắn cũng tai họa không biết bao nhiêu gia đình, tự nhiên có vô số cừu nhân. Lôi Khả Vọng cũng không biết Nhạc Trọng là cừu nhân nào của Lý Quang Ý cho nên rống lên.

Nhạc Trọng ngữ khí rét lạnh lạnh tới cực điểm:

- Bốn vạn người? Ta thấy nên đi chết đi!

Ngô Nham Hoành vốn thập phần cường đại. Nếu như được Lý Quang Ý có được bốn vạn người sống thì hắn sẽ cường đại gấp đôi. Nếu như có cơ hội, Nhạc Trọng tuyệt đối không cho phép sinh ra chuyện này. Chỉ cần làm suy yếu Ngô Nham Hoành thì bốn vạn người chết hắn cũng làm.

Lôi Khả Vọng nghe xong trầm xuống, biết rõ chuyện này thập phần không ổn. Ngô Nham Hoành tàn sát không biết bao nhiêu người Hoa cẩu, cừu gia khắp thiên hạ. Muốn nói cừu gia khắp nơi cũng không sai, cũng không phải là chuyện đơn giản.

Lôi Khả Vọng suy nghĩ chủ quan, lương tâm cùng bốn vạn mạng sống con người bức bách Nhạc Trọng, muốn Nhạc Trọng hồi tâm chuyển ý. Nhưng mà tình hình tiếp tục như vậy, thành phố Cao Sơn có bốn vạn người sẽ rơi vào trong miệng của tang thi.

Lôi Khả Vọng trước kia coi đám người Hoa là súc sinh. Lôi Khả Vọng cũng không phải người tốt lành gì, chính hắn cũng có ba nữ nhân người Hoa. Hắn chỉ hy vọng Nhạc Trọng là người tốt, có thể bỏ qua.

Lôi Khả Vọng thấy dùng đại nghĩa không cách nào thuyết phục Nhạc Trọng, đổi hướng khác:

- Bằng hữu! Trong bốn vạn người này có hai ngàn người Hoa. Bọn họ cũng ở đây, khi nơi này thất thủ thì bọn họ cũng phải chết! Anh tàn nhẫn nhìn bọn họ chết sao?

Nhạc Trọng trầm mặc một hồi lâu mới chậm rãi nói:

- Đó là số mệnh của họ không tốt! Không trách người khác!

Nhạc Trọng không phải thần, hắn muốn lợi dụng tang thi tiêu diệt người của Lý Quang Ý, nhưng mà hắn không có lực cứu người Hoa trong thành phố Cao Sơn ra ngoài.

- Người Hoa bọn mày là một lũ chó đẻ!

Lôi Khả Vọng mắng to một câu, chợt nhìn thấy ba con kẻ săn thú nhảy ra khỏi phòng.

Nhìn thấy một màn này, tim của Lôi Khả Vọng đao như bị cắt, hắn lúc này mang theo hai phần ba cao thủ của Lý Quang Ý tới đây trợ giúp, lúc này trừ hắn ra, cao thủ còn lại đã bị ba con kẻ săn thú tiêu diệt. Bọn họ lúc này tổn thất thảm trọng.

Lôi Khả Vọng hít sâu một hơi, thoáng cái nhảy ra khỏi công sự che chắn, chạy về phương xa.

Lôi Khả Vọng chạy thật nhanh, Nhạc Trọng bắn liền hai phát không trung. Khoảng cách giữ hai bên quá xa.

Nhưng mà cao thủ dưới trướng Lý Quang Ý bị diệt hai phần ba, đồng nghĩa tàn quân Lý Quang Ý chỉ có thể dựa vào công sự che chắn ngăn cản tang thi.

Dưới công kích của ba con kẻ săn thú, một chút hỏa lực bị diệt, những hỏa lực này dừng lại thì vô số tang thi tiến lên, thôn phệ chiến sĩ của Lý Quang Ý.

Tang thi tấn công vô cùng hung mãnh, những bộ binh Lý Quang Ý bắt đầu sụp đổ, bọn họ vứt bỏ vũ khí, khóc hô chạy ra khắp nơi.

Cơ hồ là một doanh, một doanh binh doanh giống như tuyết lỡ sụp đổ, bọn họ nhanh chóng lao ra khỏi thành phố Cao Sơn. Nếu như cao thủ đã không còn, dựa vào công sự phòng ngự thì binh doanh không có sức chống trả. Nếu không còn cao thủ tọa trấn thì bọn họ cũng không thể còn gì chống đỡ tâm lý sụp đổ, dù sao bọn họ chỉ là tân binh, thời gian huấn luyện không cao hơn ba tháng, rất nhiều người kinh nghiệm chiến đấu không mạnh.

Đại lượng tang thi tiến hóa nhào qua, đem người Thái Lan và người Hoa sống sót đè lên mặt đất, mở cái miệng tanh hôi cắn lấy người Thái Lan sống sót, cắn từng khối huyết nhục ăn. Trên chiến trường khắp nơi đều là âm thanh rên rĩ khóc thảm thiết, huyết dịch, nội tạng vung rơi trên đất, cả khu vực giống như địa ngục.

Vốn nếu như Lôi Khả Vọng có thể suất lĩnh cao thủ tiêu diệt đám kẻ săn thú này, như vậy chiến tuyết sẽ duy trì rất lâu, không đến mức dễ dàng sụp đổ như vậy. Nhưng mà sau khi bị Nhạc Trọng quấy nhiễu nên cao thủ bị tiêu diệt, tàn binh không thể ngăn cản, biến thành cảnh tượng như địa ngục nhân gian này.

Sau khi tang thi thôn phệ nhiều người, bắt đầu dọc theo cầu lớn đi tấn công nơi khác.

Oanh! Một tiếng vang thật lớn, cầu lớn bị nổ tung, mấy ngàn tang thi ở trên cầu rơi xuống nước, biến dị thú trong nước không ngừng lao qua, từng ngụm từng ngụm cắn nuốt huyết nhục tang thi rơi xuống nước.

- Đi!

Nhạc Trọng nhìn đàn tang thi khổng lồ ở xa xa, cưỡi Thiểm Điện ra lệnh rời đi. Hiện tại đã không có quá nhiều chuyện cho hắn làm, hắn nhanh chóng quay về, mất đi trận địa phía bắc với Lý Quang Ý mà nói là đả kích rất lớn, đại lượng nhân viên và trang bị tổn thất làm Lý Quang Ý ngăn cản thi đàn khó khăn tang lên gấp ba bốn lần.

Nhận được lệnh của Nhạc Trọng, Thiểm Điện chợt mang theo Nhạc Trọng chạy khỏi đây..

Trong thành phố Cao Sơn, một người trung niên nhìn qua thi đàn khổng lồ đang tàn sát thì vẻ mặt tái nhợt. Người trung niên này chính là thủ lĩnh Thái Lan phục hưng quân Lý Quang Ý.

Lý Quang Ý nhìn qua Lôi Khả Vọng đứng bên cạnh và trầm giọng nói:

- Thằng đó là Hoa cẩu!

- Vâng! Hắn dùng tiếng Trung, là Hoa cẩu!

Trên mặt Lôi Khả Vọng mang theo mệt mỏi nhìn qua Lý Quang Ý gật đầu nói. Hắn sử dụng đại lượng kỹ năng nên rất mệt mỏi.

Lý Quang Ý vẻ mặt tái nhợt, trong mắt tràn ngập phẫn nộ nghiến răng nghiến lợi nói:

- Những tên Hoa cẩu đáng chết này, thật sự là không có cái nhìn đại cục. Bọn chúng là một lũ súc sinh mà!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play