Nhạc Trọng nhìn Trương Ngọc Lan và trầm giọng nói ra.
Trương Ngọc Lan mở to mắt, trong mắt dị quang chớp động, đi đến bên
người Nhạc Trọng và ôm lấy cánh tay của hắn, chỉ có như vậy nàng mới có
thể cảm giác được có chút cảm giác an toàn.
- Cặn bã, đúng là cặn bã đáng chết!
Nhạc Trọng nhìn qua cảnh này thì nghiến răng nghiến lợi.
- Quá hỗn đản!
- Thật đáng chết
Trương Ngọc Lan, Đồng Hiểu Vân không nhịn được mắng một câu. Đặc biệt là Trương Ngọc Lan, vừa nghĩ tới thiếu chút nữa nàng trở thành thành viên
của mình, trong nội tâm nàng không rét mà rung.
Bốn tiểu nữ hài chừng mười một mười hai tuổi cùng bị nhốt trong lồng,
trên cổ của các nàng mang theo vòng đeo cổ, thân thể xích lõa và thân
thể co rúc trong lồng, trên thân thể khắp nơi có đủ vết thương, vẻ mặt
chết lặng, người nào nhìn cũng chua xót trong lòng.
Nhạc Trọng mở lòng thả các nàng ra ngoài, các nàng vừa ra khỏi lồng thì
bò qua phía của Nhạc Trọng, cúi đầu liếm láp giày của Nhạc Trọng.
- Đều đứng lên, từ hôm nay trở đi các người phải học được phương pháp bảo hộ ban thân mình.
Bốn tiểu nữ hài lúc này thoáng cái khóc rống lên, thân thể run rẩy cầu khẩn nói:
- Tôi sẽ nghe lời, tôi sẽ nghe lời, xin đừng đánh tôi.
Nhạc Trọng có chút thở dài một hơi, trong nội tâm vô cùng tức giận, hắn muốn giết người.
Nhạc Trọng nhìn qua Đồng Hiểu Vân phân phó:
- Hiểu Vân, các nàng giao cho em trấn an.
Đồng Hiểu Vân nhìn qua những nữ hài đáng thương này và nhìn qua Nhạc Trọng nói:
- Nhạc ca ca, anh cứ yên tâm đi đi, em sẽ chiếu cố các nàng.
- Viên Dã Sơn ở nơi nào?
Nhạc Trọng lúc này bắt được Sư Nhị Cẩu lạnh lùng hỏi.
- Hắn hiện tại ở trong biệt thự Hương Sơn, có lẽ là trong văn phòng biệt thự Hương Sơn.
Sư Nhị Cẩu không có bất kỳ cốt khí, thoáng cái bán đứng hậu trường của mình. Hắn thầm nghĩ sống sót, hắn không muốn chết.
Trong biệt thự Hương Sơn, Viên Dã Sơn sống thập phần nhàn nhã khoái
hoạt, hai tiểu nữ hài liếm láp chân của hắn, một nữ hài quỳ gối dưới
háng đang dốc lòng phục thị hắn, hắn cảm thấy mỹ mãn. Với tư cách một
cục trưởng cục thuế vụ, Viên Dã Sơn khống chế đại lượng vật tư, tại
thành phố SY bên giao thiệp rộng rộng rãi, cho dù là Ôn Báo Quốc, Bành
Minh Đức là cự đầu cũng cho hắn ba phần mặt mũi. Hắn biết rõ hắn không
tranh được với cự đầu như Ôn Báo Quốc, Bành Minh Đức, nhưng mà hắn thành thành thật thật làm cục trường cục thuế vụ, mọi việc đều thuận lợi, cực kỳ khoái hoạt.
Viên Dã Sơn đột nhiên run rẩy, hắn vừa bắn một phát và buông lỏng, nhìn
qua tiểu nữ hài gương mặt nhỏ nhắn dưới háng, hắn cũng cảm thấy toàn
thân tràn ngập sức sống thanh xuân. Hắn ưa thích thế đạo này, nếu như là trước tận thế, hắn còn không dám làm việc hiển nhiên như vậy. Nhưng mà
thói đời chết tiệt, hắn lại không chút kiêng nể làm ra chuyện này, điều
kiện tiên quyết là hắn vẫn nắm giữ quyền lực trong tay.
Nắm giữ quyền lực mà không làm ra chuyện bị chỉ trích như đứa con phế
vật của Bành Minh Đức thì không sao, đánh rắm một cái cũng không kêu.
Viên Dã Sơn hắn chơi nữ nhân càng không tính là cái rắm.
Đương nhiên những lời gièm pha sẽ có, Viên Dã Sơn cũng sợ người trả thù, lợi dùng vật tư và quyền lực trong tay mời chào không ít cao thủ. Cao
thủ cũng cần ăn cơm, cao thủ cũng có thân thích bạn bè, người nhà, nữ
nhân, hài tử, bọn họ cũng muốn sống sót, sống được rất tốt, cũng chỉ cần Viên Dã Sơn là quan viên chính phủ có đủ quyền lực thì bọn họ sẽ theo.
Viên Dã Sơn mời chào bốn gã người cường hóa ngoài cấp 15, chỉ cần không
gặp phải cao thủ đứng đầu, bốn gã người cường hóa câp 15 có thể giết
ngăn cản được cao thủ cấp 20, nếu người cường hóa cấp 20 không cẩn thận
có thể bị giết đấy.
Hơn nữa trong biệt thự gần Hương Sơn cũng có một chi đặc công đóng giữ,
nếu như xảy ra chuyện gì thì chỉ trong vài phút sẽ có đại đội đặc công
chạy tới nơi này.
Thời điểm Viên Dã Sơn đang chơi đùa với nữ hài kia, đột nhiên một gã bộ hạ xông tới, vô cùng lo lắng nói ra:
- Viên cục trưởng, có địch nhân giết qua!
Viên Dã Sơn cảnh giác và lớn tiếng hỏi:
- Là người nào?
Tên bộ hạ vô cùng lo lắng nói ra:
- Không biết, hắn chỉ có một người nhưng mà các huynh đệ đã bị hắn đánh gục, là cao thủ.
Đúng lúc này phanh một tiếng vang thật lớn, tên bộ hạ mật báo của Viên
Dã Sơn bị một cước đá vào người, hắn giống như tấm vải rách đụng mạnh
vào tường, phun ra một ngụm máu tươi và ngất đi.
Nhạc Trọng bước vào trong, nhìn chằm chằm vào Viên Dã Sơn lạnh lùng nói ra:
- Anh chính là Viên Dã Sơn?
Viên Dã Sơn nhướng mày vẻ mặt chính khí nghiêm nghị nói ra:
- Anh là người nào? Nơi này là trọng địa của chính phủ. Anh muốn là địch với đảng, chính phủ và nhân dân sao?
Trong gian phòng nhỏ này có bốn người chạy nhanh tới bên người Viên Dã
Sơn và lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng. Bọn họ mói là bốn cao
thủ mà Viên Dã Sơn mời chào.
Một tên trong tay cầm Phảng Chế Đường Đao, tuổi chừng bốn mười sáu mười bảy tuổi bộ dáng như nông dân quát lớn:
- Còn không mau thúc thủ chịu trói, đây chính là Viên cục trưởng, nếu
anh là địch với ngài chính là tạo phản, là địch với đảng, chính phủ,
nhân dân.
Nhạc Trọng nhìn qua ba nữ nhân thân thể xích lõa, trên cổ mang theo vòng cổ, âm thanh lạnh lùng nói ra.
- Viên Dã Sơn, anh có thể đại biểu cho nhân dân ở đây sao?
Sắc mặt Viên Dã Sơn không thay đổi cao giọng khuyên:
- Trước khi tổ chức cho người thay thế tôi. Tôi đại biểu đảng, đại biểu
quốc gia, đại biểu cho nhân dân. Người trẻ tuổi, mặc dù anh có vài phần
bổn sự. Nhưng mà trước mặt đảng và nhân dân, chút lực lượng của anh
không khác gì châu chấu đá xe, bây giờ chịu trói còn kịp. Anh phải tin
tưởng tổ chức, tổ chức nhất định sẽ cho anh thẩm lý và phán quyết chính
xác, nếu còn chấp mê bất ngộ, cuối cùng nhất chỉ có con đường chết.
Nhạc Trọng nhìn Viên Dã Sơn và bốn tên cao thủ, chỉ vào một nữ hài và chất vấn.
- Bốn người đang giúp tên cặn bã này sao? Chẳng lẽ mắt các người mù rồi? Chẳng lẽ không có thấy các nàng sao?
Bên tên cao thủ vẻ mặt hờ hững, bọn họ không phải người tốt lành gì, bọn họ hộ vệ Viên Dã Sơn lâu như vậy, há có thể không biết Viên Dã Sơn là
cầm thú. Nhưng mà Viên Dã Sơn có quyền lực cho bọn họ ăn uống no đủ và
chơi nữ nhân, bọn họ cũng không cần phải lo nghĩ nhiều.
- Xú tiểu tử, nếu mày không thúc thủ chịu trói, cũng đừng trách lão tử tâm ngoan thủ lạt.
Tên trung niên bộ dáng nông dân trong mắt hiện ra hàn quang lạnh lùng,
phát động kỹ năng di động cao tốc đã trải qua cường hóa, tốc độ của hắn
tăng lên, hướng về Nhạc Trọng lao tới.
Một tên nam tử kế bên lập tức phát động kỹ năng khóa không khí, lập tức
một sợi xiềng xích không khí như có như không khóa Nhạc Trọng lại.
Một tên nam tử vẻ mặt dữ dằn phát động kỹ năng sức lực lớn cuồng bạo,
bỗng nhiên lực lượng của hắn vượt qua 55 điểm, tay của hắn cầm một cây
Lang Nha bổng nặng hơn trăm cân đập qua phía Nhạc Trọng bên này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT