Giáng Trần hiểu ý của nàng, mới gặp nhau không lâu mà đã xả ra những chuyện như thế nàng sợ hắn nghĩ không tốt về nàng cũng phải. Thực sự nếu chính hắn ta ra tay mà nàng làm như thế thì đúng là lẳng lơ thật. Có điều lần này do có sự can thiệp của Thiên Hồn và Thuần Âm Thạch mới khiến nàng có biểu hiện như thế.
Hắn rất thẳng thắn nói:
"Tỷ như thế đều do ta, thế nên không bao giờ ta nghĩ như vậy, tỷ khổ đủ rồi nếu có người chia sẻ ngọt bùi thì có làm sao. Nam nữ thì thể xác giao hòa cũng là một phần, chẳng lẽ chúng ta suốt ngày chỉ nói chuyện với nhau.
Nhưng những thứ này chỉ là khởi đầu, tương lai của hai chúng ta còn rất dài rồi chúng ta sẽ tìm thêm điểm tốt của nhau sau đó chân chính yêu thương. Ta không biết tỷ có tin cái viễn cảnh này hay không nhưng ta tin."
Kỳ Vân Mị nhìn ánh mắt chân thành của hắn khẽ giọng:
"Cám ơn ngươi đã hiểu cho tỷ."
Giáng Trần nhỏ giọng nói:
"Ta đảm bảo mình sẽ trân trọng tỷ như tính mạng của mình, hiện tại dù ta có phá cái giao ước hai năm kia ta chắc chắn tỷ vẫn sẽ tha thứ cho ta.Nhưng ta sẽ không làm thế bởi hai năm sau ta muốn đường đường chính chính chiếm lấy tỷ thân xác lẫn linh hồn.
Với lại hai năm cũng đủ để ta trưởng thành đến mức độ dù cho gia tộc của tỷ có lớn đến mức nào đi nữa ta vẫn có thể thản nhiên ở bên tỷ mà không sợ ai ngăn cản. Còn hiện giờ ta yếu đến mức phải tìm Tần gia làm chỗ dựa, thật sự chẳng còn gì để nói nổi."
Kỳ Vân Mị đột nhiên quay qua ôm lấy hắn giống như oán trách nói:
"Tiểu bại hoại, giá như ngươi sinh ra sớm hơn thì tốt biết bao."
Cầm Thiên Mị đi ra ngoài xe một cách nhanh chóng, khi nãy nàng cảm giác được một vài cảm giác khá quen thuộc, tuy nghĩ khó có khả năng nhưng nàng trong lòng vẫn không yên tâm. Khi nàng đi tới nơi thì trên xe Giáng Trần ngồi ở cạnh ghế lại cùng với Lâm quản gia phụ trách lái xe.
Tần Oanh Oanh thì đang trò chuyện rôm rả cùng Kỳ Vân Mị, còn Kỳ Vân Mị lại cầm một ly cà phê còn nóng chậm rãi nhấp từng ngụm. Cầm Thiên Âm thở phào nhẹ nhõm nhưng chính nàng cũng không rõ mình lo lắng cái gì.
Tần Oanh Oanh thấy mẹ mình đi tới liền cười nói:
"Mẹ đến rồi vậy chúng ta nhanh đi thôi."
Lâm quản gia nhận được lệnh liền nhanh chóng phóng xe đi tới Dị Năng hiệp hội, bốn người đi vào trong đại sảnh thì có một người nhận ra Cầm Thiên Âm nhanh chóng ra chào đón:
"Cầm khách khanh ngươi làm sao lại tới đây, chẳng lẽ hôm nay ngài đến dự Thanh Niên dị năng bảng xếp hạng chiến?"
Cầm Thiên Âm nghe người này hỏi thì liền khẽ nhíu mày, nàng quả thật quên mất. Một tuần trước có thông báo nhưng công việc của nàng lại bận rộn hết sức thế nên không nhớ tới.
Thanh niên dị năng bảng xếp hạng dành cho các thanh thiếu niên từ 17 tuổi trở nên đến 19 tuổi trước đó, điều kiện tiếp theo là chưa tốt nghiệp học viện trung cấp. Nếu nhớ tới nàng nhất định cho Tần Oanh Oanh đi tham gia, lúc này nàng mới hỏi người kia:
"Bây giờ ta đăng ký cho con gái ta tham gia có được không?"
Người kia biết sai luật nhưng quyền lợi của một khách khanh như Cầm Thiên Âm hoàn toàn có thể chen ngang:
"Cái này thì đơn giản, lần này thưởng rất lớn lại thêm có người của các khu vực lớn đến quan sát. Thậm chí Tứ Hồn học viện người cũng tới quan sát hiệp hội cũng có thể để cử cho chất nữ vị trí tới Tứ Hồn Học Viện. "
Cầm Thiên Âm cắt ngang:
"Ta có người quen bên trong Tứ Hồn Học Viện thế nên chuyện này không cần thiết, cơ hội này nên nhường lại cho người khác thì hơn."
Giáng Trần bỗng nhiên lên tiếng hỏi:
"Oanh Oanh về sau muốn tới Tứ Hồn Học Viện phải không?"
Cầm Thiên Âm gật đầu, Kỳ Vân Mị khẽ giọng nói:
"Ta cũng tính tới Tứ Hồn Học Viên để làm trợ giảng, Giáng Trần ngươi có tính tới Tứ Hồn Học Viện hay không?"
Ý tứ của nàng rất rõ ràng, muốn ở gần ta thì phải tới Tứ Hồn học viện, Cầm Thiên Âm tới kinh thành chắc cũng tới Tứ Hồn Học Viện. Thế nên bản thân nàng cũng mong Giáng Trần ở gần nàng, dù sao quan hệ giữa hai người cũng rất mờ ảo cần phải gần gũi nhiều hơn để cải thiện.
Hôm nay hắn gián tiếp nói cho nàng biết sự khó khăn giữa hai người, nàng cũng chưa muốn mối quan hệ vừa thiết lập tan vỡ nhanh chóng bởi trên mặt sinh lý nàng hiện tại đang rất cần hắn an ủi, kẻ này như thuốc phiện vậy thử một lần là thèm mãi.
Nàng khẽ thở dài nói:
"Thế nhưng Giáng Trần không có dị năng chiến đấu, Mộc hệ của hắn hình như chưa đạt đến mức có thể ứng dụng trong chiến đấu."
Giáng Trần bàn tay nguyên tố năng lượng tụ hợp hóa thành một ngọn dao bằng nước lơ lửng trên không trung. Sau đó liên tục mười thanh lơ lửng trên không trung bay lượn, hắn chỉ chỉ mấy lưỡi dao rồi nói:
"Cái này chắc được rồi chứ?"
Người phụ trách nhìn thấy liền vui vẻ nói:
"Thủy hệ rất tốt, để ta giúp ngươi đăng ký, phiền ngươi cho ta biết tuổi tác nơi đang học."
Giáng Trần tỉ mỉ:
"Ta tên Giáng Trần năm nay 18 tuổi là học sinh của Võ Quảng đệ nhất viện lớp năng khiếu 3 E."
Người phụ trách nghe xong lớp năng khiếu thì không khỏi vui mừng nhưng bỗng nhiên nhớ đến cái gì đó rồi hỏi:
"Ta nhớ lớp 3 E chỉ có nữ học sinh thôi, còn một học sinh bị........"
Tính nói ra chữ " gay " thì đột nhiên thấy ánh mắt mọi người không đúng, Cầm Thiên Âm khẽ giọng nói:
"Làm chấp sự của hiệp hội thì không nên tin vào những tin đồn thất thiệt, Giáng Trần là bạn trai của con gái ta thế nên phiền Dương chấp sự giúp đỡ đăng ký."
Trong lòng nàng ta Giáng Trần cũng có địa vị nhất định nên không muốn nghe hắn bị nói xấu, huống chi hôm qua nàng bị hắn chơi bao thoải mái làm sao nàng có thể tin hắn ta là gay được.
Kỳ Vân Mị thì tò mò vô cùng thế nhưng có Dương chấp sự ở đấy nên nàng không tiện hỏi nhiều. Bỗng nhiên có một người mang theo một cái hộp kính đinh tới. Phía bên trong có một viên đá hình bầu dục cực kỳ đẹp đẽ, bên ngoài có màu đỏ nhạt còn bên trong có màu đỏ đậm nhìn rất lạ mắt.
Dương chấp sự nhìn mọi người ánh mắt hiếu kỳ liền nói:
"Đây là Huyết Hải Chi Tâm được lấy lên từ biển máu, thứ này có tác dụng an ổn tâm thần khiến cho thời gian tu luyện chiêu thức kéo dài thêm một chút, Dị Năng hiệp hội lần này có cường giả vô tình tìm được thứ này khi giao chiến với một giao long lấy được từ trong bụng của nó. Tuy nhiên tác dụng lại không lớn lắm thế nên quyết định mang làm phần thưởng cho những người trẻ tuổi để khích lệ họ cố gắng tu luyện. "
Cầm Thiên Âm nhíu mày hỏi:
"Tại sao năm nay không lấy ta một quyển Dị Năng sơ cấp công pháp để làm phần thưởng."
Dương chấp sự khẽ giọng nói:
"Ngài phải biết Dị Năng công pháp phải đợi tu vi đạt tới SR cấp 9 mới có thể sử dụng, đến có tu vi cao vậy thì tìm hẳn một quyển thượng cấp mà tu luyện chứ cần gì luyện sơ cấp."
Giáng Trần cảm nhận được từ Huyết Hải Chi Tâm một luồng khí tức quen thuộc, với kinh nghiệm của hắn thì thứ khi chính là một loại huyết mạch bị lưu giữ lại.Phía bên ngoài tảng đá không phải có màu đỏ đậm mà là trong suốt bởi thứ này kiếp trước hắn cũng hay dùng.
Hổ Phách Vạn Niên chuyên dùng để bảo quản những thứ như tiên dịch, huyết mạch.......nói chung những thứ thuộc dạng lỏng đều có thể dùng Hổ Phách Vạn Niên để bảo quản.
Thế nhưng viên Hổ Phách Vạn Niên này tuổi đời không dưới mười vạn năm bởi hắn không nhìn thấy một chút tạp chất nào ở bên trong, huyết dịch được bảo quản bên trong người khác nhìn không ra rắn lỏng. Nếu không phải trước đây sử dụng thường xuyên thì còn lâu hắn mới nhìn ra.
Trong thân thể vọng động chứng tỏ thứ này có dính tới công pháp hắn ta đang tu luyện, cần huyết mạch để tăng tiến thì hắn ta chỉ tu Bát Lang Thần Điển. Vốn tính đi săn yêu thú Lang tộc nhưng hiện tại có vẻ không cần nữa rồi, có thể tìm được Hổ Phách Vạn Niên tu vi chắc chắn không cạn có khi Vũ Thần không chừng.
Giáng Trần chỉ nghĩ tới Vũ Thần bởi một cái tinh cầu rác rưởi như nơi này thì khó có thể xuất hiện huyết mạch cấp cao hơn.Trong đầu hắn vốn có suy nghĩ nhận đại một loại Yêu Lang nào đó làm huyết mạch chủ đạo để vận động công pháp cái đã rồi tính tiếp.
Về sau thì Bát Lang Thần Điển sẽ bị loại huyết mạch này làm suy yếu nhưng hắn ta có lẽ cũng đã tìm được công pháp phù hợp hơn rồi. Thế nhưng hiện tại phần huyết mạch này gần như là bắt buộc để hắn tiến ra bước đầu tiên trong võ đạo.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT