Turan hít sâu một hơi. Trong vòng chưa đầy ba tháng ngắn ngủi mà không chỉ bản thân nó, hai người đồng đội cũng đạt được thành tựu đáng kể trên cuộc tranh đua Thần cấp. Thế mà mới đầu nó còn nghi ngờ về tính khả thì khi nhận được nhiệm vụ từ thần Syrathr. Nó đúng thật là ngu muội mà.

“Cũng không biết đây là nhanh hay chậm…”

Turan nói thầm, xong cũng không để ý nghĩ ấy dây dưa làm phiền mình, cất tiếng:

– Được rồi. Tôi còn chưa giới thiệu cho hai cậu về cô gái này. Tôi không chắc cậu đã biết gì về cô ta, Darmil, nhưng hiện tại Shelah sẽ đồng hành cùng chúng ta trong những ngày tới.

Ngừng lại một chút để cho hai người đồng đội chậm rãi tiêu hóa xong thông tin chừng có vẻ là cực kì quan trọng, Turan nói tiếp:

– Không phải là thành viên tổ đội, mà là đồng minh. Ngoài cô ta, chúng ta còn có một vài người nữa sẽ cùng tham gia trên chuyến đi tới lục địa phía Tây.

Nói đến đây, Turan đưa ánh mắt nghiêm nghị quan sát phản ứng của từng người. Lục địa phía Tây hiện giờ là một địa điểm nóng, bất kì ai có đầu mối thông tin hơi đáng tin cậy đều sẽ có thể nghe tới được.

Nhưng vấn đề là các mẩu thông tin đều sẽ có điểm khác nhau, nên chẳng ai biết rõ thật sự sẽ có gì diễn ra nơi đó. Mọi người chỉ dám chắc rằng, sự tình sẽ làm đến vô cùng lớn, tới mức một vài đức Chính thần đích thân xuất hiện cũng là rất có khả năng.

Shelah lo lắng và bất an, gương mặt cho thấy bản thân đang mang theo vài ý nghĩ sâu xa. Việc cô ta đến lục địa phía Tây mặc dù là dưới sự kiểm soát và thúc đẩy của Turan, nhưng chẳng có gì đảm bảo rằng vị phó đoàn trưởng Wyndur sẽ vui lòng với chuyện đấy. Cậu ta sẽ chẳng trách cứ gì Turan, nhưng cái nhìn đối với cô nàng vũ công đương nhiên sẽ thay đổi.

Kull nghiến răng, hai mày nhăn lại, tỏ ra chút tức giận lẫn nôn nao. Cậu ta hẳn đã muốn sớm tới chỗ đó rồi, nhưng thời cơ rõ ràng còn chưa đến. Như vậy có thể thấy được hội Zalt đã sớm hành động, còn là không hề nhỏ.

Darmil trái ngược hẳn với mọi người, trở nên háo hức như vừa được nghe thông báo rằng sắp được đi chơi vui. Rồi không nhịn được, cậu ta thốt:

– Chúng ta sẽ tới lục địa phía Tây ư?!

Darmil là người cuối cùng ở đây được biết về chuyến đi trong kế hoạch của Turan. Tuy nhiên, cậu ta có lẽ vẫn nắm được thông tin về lục địa phía Tây bằng cách nào đấy. Chỉ mong rằng, những hiểu biết của cậu ta về nơi đó không quá khác biệt so với mọi người ở đây.

– Phải. – Turan đáp – Nhưng không phải bây giờ. Hiện tại chúng ta cần đi vương quốc Danlion một chuyến.

Đây lại là tin tức mới, với cả ba người. Kull vừa định lên tiếng thắc mắc những Shelah đã giành trước:

– Tôi tưởng chúng ta đang chuẩn bị đến lục địa phía Tây?!

– Kế hoạch thay đổi.

Turan hời hợt đáp. Nó vốn cũng muốn tranh thủ thời gian làm chuẩn bị rồi lên đường tới lục địa phía Tây càng sớm càng tốt. Bản thân đối với nơi đó mặc dù không thể gọi là thiếu kiến thức, nhưng tình hình hiện tại thực tế như thế nào thì nó đúng là mù tịt.

Quan trọng hơn cả là, chỗ đó còn có Lily. Trước đây Turan không đặt nặng vấn đề tòa tháp Ma pháp Tối thượng nên dễ dàng để cho em ấy tới đấy hòng hoàn thành nhiệm vụ tấn thăng, giờ lại lộ ra là một sai lầm. Nó chỉ có thể mong rằng Wyndur sẽ không làm nó thất vọng.

– Cô có thể không cần đi theo.

Turan nói bổ sung. Shelah thật sự thì khó mà giúp được gì trong chuyện này. Bớt một người cũng tiện cho nó hành động hơn, nhất là khi sự tình có liên quan tới cô gái mang tên Iskeiya kia. Mặt khác, cô ta cũng có thể tranh thủ thời gian nâng cao năng lực bản thân.

Hơi suy nghĩ, Shelah đáp:

– Tôi sẽ đi. Nhớ lại, tôi cũng có chuyện cần làm ở Danlion.

Turan nghe vậy thì lắc đầu, bảo:

– Nếu cô có việc riêng, chúng ta tốt nhất không nên đi cùng nhau.

– Vậy nhưng…

Shelah còn định nói gì nữa nhưng tự thấy đuối lý nên thôi. Việc riêng của cô ta đúng là không nên để làm phiền đến chuyện của Turan.

– Còn cậu, có thắc mắc gì không?

Turan quay sang hỏi Kull. Đối với Shelah, nó có thể không cần quan tâm nhiều, nhưng thành viên tổ đội thì nên được đối xử khác. Lại nói, Kull từ lâu đã luôn tự mình giải quyết những khó khăn riêng, tránh làm ảnh hưởng đến tổ đội, nếu cậu ta có lời muốn nói thì nhất định là rất cần thiết.

Kull do dự trong giây lát thì mới bảo:

– Cậu nói sang vương quốc Danlion, lẽ nào là vì chuyện ngọc dưỡng thần?

Turan bật cười vài tiếng. Nó đúng là đã nghĩ nhiều mà quên mất rằng Iskeiya vẫn là một đối tượng hợp tác tiềm năng, và một phần trong chuyện hợp tác đó là lấy ngọc dưỡng thần làm chủ. Kull có biết về điều này, nên đưa ra thắc mắc là có thể hiểu được. Chỉ trách nó không nói chuyện rõ ràng.

– Lần này chúng ta không đến đấy vì việc đó. – Turan giải thích – Hơn nữa, ngọc dưỡng thần mặc dù quan trọng, chúng ta cũng không cần phải đích thân sang gặp mặt đối phương, mà còn nên là ngược lại cơ.

Kull ngơ mặt ra, khó mà hiểu được tình hình hiện tại. Những tính toán của Turan đối với cậu ta luôn là đầy bí ẩn như thế, cũng may là không nhất thiết cố hiểu làm gì, nắm bắt điểm mấu chốt là đủ rồi.

Nói rồi, chờ thêm giây lát, Turan bảo:

– Nếu không có ai thắc mắc gì nữa, tôi sẽ nêu cụ thể kế hoạch sắp tới cho mọi người.

Gọi là nêu cụ thể, trên thực tế Turan chỉ đưa ra những phần việc cần thực hiện cho từng người. Shelah sẽ không tham gia, nên suốt quá trình nó cũng chẳng nhắc đến cô ta làm chi cả.

Cho đến tận khi kế hoạch được phổ biến xong xuôi, Turan mới đối với Shelah cất tiếng:

– Tôi chỉ muốn khuyên cô một lời. Vương quốc Danlion đã sớm không còn như xưa nữa. Những gì cô nghĩ có thể dễ dàng làm được, bây giờ sẽ thành khó hơn lên trời. Thân phận thành viên của quân đoàn Ungreilt hoàn toàn không giúp được gì đâu, còn là ngược lại.

Shelah nghe, gật đầu, lại lắc đầu, bảo:

– Tôi tự biết mình cần phải làm gì.

– Thế thì tốt.

Turan dứt lời liền không nhắc đến chuyện này nữa. Nó không rõ đối phương định làm gì, nhưng muốn giải quyết vấn đề ở vương quốc Danlion trong tình hình hiện tại rõ ràng là không thông minh. Chẳng phải ai cũng có thể như nó, có đầy đủ lý do và chỗ dựa để hành động. Và hơn cả là, một tổ đội nhỏ thì tự nhiên chẳng cần phải để ý mối quan hệ giữa hai quốc gia làm chi.

Cuộc hội họp kéo dài thêm gần tiếng đồng hồ nữa, chủ yếu để xử lý một vài vấn đề thông thường như tài chính, như yếu phẩm, các loại trang bị và bao gồm cả kỹ năng cần thiết. Những vấn đề này vậy mà lại gây phiền phức nhiều hơn Turan tưởng. Chẳng phải vì chúng khó khăn, mà là nhiều và hỗn tạp, đồng thời cần suy xét theo tình thế. Cứ mỗi lần như thế này, nó lại muốn có một người thay mình giải quyết, nếu là đẳng cấp được như Cartien của Wyndur thì càng tốt.

– Cuối cùng, là điểm thuộc tính cộng thêm. – Turan lên tiếng – Hai người từ giờ có thể phân phối chúng được rồi.

Nghe vậy, hai người đồng đội của nó đang phát chán vì đống chủ đề chẳng chút nào thú vị trước đấy liền trở nên háo hức, hăng hái hẳn lên. Họ đã luôn muốn tăng mạnh năng lực bản thân, nhưng tổng số điểm thuộc tính còn lại hơn 70 bậc thật sự là gây ra không ít cản trở. Đó không phải là con số nhỏ, có thể lập tức biến một người trở nên mạnh mẽ hơn, mang tính đột phá.

– Hai người cứ theo ghi chú của tôi mà phân phối. Đương nhiên, tôi không phản đối việc hai người tự ý phân phối nếu có ý tưởng hay hơn.

Turan nói rồi lấy ra hai mảnh giấy nhỏ đưa cho Darmil và Kull. Nội dung không quá nhiều, dù sao cũng chỉ là gợi ý, vì chính nó cũng đâu hiểu hết năng lực của hai người họ.

Darmil và Kull nhận lấy mảnh giấy, bắt đầu xem xét, chốc thì rơi vào trầm tư. Âu cũng là khó tránh khỏi. Phân phối điểm thuộc tính cộng thêm là chuyện lớn đối với du hành giả, nếu họ làm một cách hời hợt thì mới khiến Turan lo lắng.

Lúc này, Shelah rón rén đi đến bên cạnh Turan, nhẹ giọng hỏi:

– Hai người họ vẫn chưa dùng điểm thuộc cộng thêm? Là loại điểm có được từ việc nâng cao Thần cấp phải không?

Turan nhìn sang, thành thật đáp:

– Đúng vậy. Là do tôi ngăn họ, cho tới giờ mới cho phép.

– Từ khi nào cơ? – Shelah lại hỏi.

– Từ khi bắt đầu du hành tới giờ.

Turan nói, thấy đối phương có vẻ còn khá mơ hồ với ý nghĩa lời của mình, giải thích:

– Là từ Thần cấp 1 tới giờ. Toàn bộ số điểm tương ứng là 70 bậc và 75 bậc.

Shelah nghe xong, há hốc mồm kinh ngạc. Cô không thể nào tưởng tượng nổi một du hành giả có thể cưỡng lại việc sử dụng điểm thuộc tính cộng thêm để tích lũy được con số lớn như thế. Huống hồ chi, theo tính toán thì rõ ràng là họ chưa dùng điểm thuộc tính bao giờ. Cô ta khó mà hình dung được du hành giả phải mạnh mẽ và tự tin đến mức nào mới có thể cứ vậy đạt đến Thần cấp như hiện giờ.

Turan cười nhạt. Nó biết chuyện này đối với Shelah có tính đả kích còn lớn hơn khi biết hai người đồng đội của nó đã đạt đến Thần cấp chẳng hề thua kém cô ta. Cô nàng vũ công có thắc mắc thì nó sẽ giải đáp. Đây dù gì cũng chẳng phải bí mật nên giấu giếm với người sẽ trở thành vệ sĩ thân cận cho Yeatra sau này. Lòng tin cần nên sớm được xây dựng, từng chút một.

Nhìn sang hai người đồng đội vẫn còn đang tập trung suy nghĩ, Turan an tâm hơn không ít. Tính cách của họ có thể lộ ra là cẩu thả, thiếu nghiêm túc, nhưng đối với chuyện trở thành một du hành giả mạnh mẽ, họ không dám làm qua loa. Thành viên tổ đội mà nó cần nhất định phải như thế, vì con đường đi phía trước không hề dễ dàng, và chưa từng khiến cho nó thôi lo nghĩ. Thậm chí hiện giờ, nó thấy rằng vẫn còn thiếu nhiều lắm, cần phải cố gắng thêm nhiều lắm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play