Turan đứng ở cạnh một bức tường, hướng mặt về phía mà nó đoán chắc là vị trí của tấm bia đá khổng lồ. Những suy nghĩ vẫn còn trôi nổi trong đầu nó, mải mê không có hồi kết.
Thành thật thì Turan khó mà tự mình tìm ra được giải pháp. Có quá nhiều điều hạn chế bước đi của nó.
Phải biết, thứ mà nhiệm vụ ‘Sự trường tồn của khu rừng’ đưa ra vốn không phải là một câu đố hay gì đó tương tự, đến giờ vẫn vậy. Mọi việc đều cần có một quá trình để thực hiện, và Turan chỉ đang cố lần mò ra quá trình đó mà không để một ai phát hiện thôi.
Giống như chuyện về Hạt giống khởi đầu của khu rừng, là không cần Turan phải tìm ra bí mật nằm bên dưới tấm bia đá. Nó tin tưởng rằng không cần phải hỏi, linh hồn còn sót lại của Kẻ thối rữa vẫn sẽ khéo léo chỉ ra, thậm chí là trực tiếp giúp lấy được.
Nhưng nắm trong tay tài liệu, không có nghĩa là nhiệm vụ tài liệu sẽ được ban cho. Hạt giống khởi đầu của khu rừng chỉ là một phần của nhiệm vụ ‘Sự trường tồn của khu rừng’, luôn có thể được dùng vào những việc khác nhau, điển hình là thúc đẩy quá trình thanh tẩy Kẻ thối rữa.
Tóm lại, nhờ có tác động của Turan, quá trình thực hiện nhiệm vụ có vài sự thay đổi, nhưng đến cùng là không tạo ra sự khác biệt, nhất là ở thành quả. Vấn đề này khá giống với nội dung nhiễu, bỏ ra thật nhiều công sức, bề ngoài như thể nhận lấy được thêm không ít thông tin, trên thực tế chẳng giúp gì cho việc hoàn thành nhiệm vụ tài liệu.
Turan chưa bao giờ cảm thấy bản thân mình giỏi trong việc thu thập và phân tích dữ liệu cả. Hầu hết các trường hợp, đều là nó mượn nhờ tay người khác, còn mình chỉ đơn giản tổng hợp rồi đưa ra quyết định mà thôi. Nếu có Kull ở đây thì chuyện có thể đã dễ dàng hơn rất nhiều.
Hồi lâu, Salger tìm tới. Vilve ngược lại vẫn còn loay hoay nghiên cứu xung quanh. Trận chiến đã kết thúc, nhưng công việc của cô ta thì còn lâu mới hoàn thành.
– Ông có thể muốn xem qua.
Turan điềm tĩnh cất tiếng, đồng thời chủ động nâng quả cầu nước phát ra chút ánh sáng lung linh về hướng đối phương.
Người đàn ông đưa tới ánh mắt nghi hoặc, nhưng cũng không có từ chối nhận lấy, bắt đầu xem xét.
Turan bình thản chờ đợi. Nó không có gì phải vội cả. Nhiệm vụ ‘Sự trường tồn của khu rừng’ có là gì thì cũng phải chờ phó bản ‘Rừng cây ăn thịt’ được càn quét hoàn toàn xong. Đây là thuộc về chi tiết của nhiệm vụ, dù nó có khả năng gieo ngay Hạt giống khởi đầu của khu rừng xuống vùng đất hứa thì vẫn phải thực hiện.
Huống hồ chi, đối phương nếu một mực không chấp nhận giao ra Hạt giống khởi đầu của khu rừng, quá trình chỉ có thể bị đình trệ.
– Không có vấn đề.
Người đàn ông bảo, đưa quả cầu nước trở về cho Turan.
– Có ý gì?
Turan nhíu mày thắc mắc, cũng không có nhận lấy quả cầu. Nó cần xác định ý đồ của đối phương trước.
– Đây là vật mà vị ấy mong muốn, không phải?
Salger vẻ khó hiểu hỏi lại, trong giọng nói còn nghe được chút ít sự bối rối.
“Vị ấy?”
Turan hơi suy nghĩ, liền liên tưởng đến thần Syrathr. Dù sao không có mấy người để Salger có thể liên hệ tới ở chỗ nó.
Vấn đề là, thần Syrathr lại muốn Hạt giống khởi đầu của khu rừng. Đây hoàn toàn nằm ngoài dự tính của Turan. Cô ta đâu thể muốn thứ này làm cái gì. Hơn nữa, hạt giống vốn là một phần của nhiệm vụ tài liệu của phó bản, ngoài dùng để hoàn thành nhiệm vụ ra thì gần như vô dụng.
Tài liệu mặc dù có thể mang ra khỏi phó bản, thậm chí một số nhiệm vụ tài liệu sẽ yêu cầu tương tác với thế giới bên ngoài. Tuy nhiên, bản thân tài liệu một khi rời phó bản sẽ lập tức mất đi hầu hết chức năng của mình. Đơn giản như một thanh đao sắc bén vô cùng, là sẽ hóa bình thường, có khi đến cắt nhánh rau cũng không đứt nổi.
Đương nhiên cũng không phải tất cả đều như vậy, nhưng một điều chắc chắn là chưa có món tài liệu nào có thể vượt qua khỏi cấp độ của phó bản mà tồn tại bên ngoài phó bản. Người khác có thể cần, thần Syrathr lại là không thể nào.
“Cô ta để mình tham gia càn quét phó bản là muốn lấy đi thứ này?”
Turan nói thầm, càng nghĩ lại càng thấy không phù hợp. Nó là nhờ vào kỹ năng ‘Thông hiểu’ mới có thể sớm tìm ra Hạt giống khởi đầu của khu rừng. Nếu chẳng phải vậy, đến cả chuyện hoàn thành nhiệm vụ tài liệu ‘Giải thoát khỏi vận mệnh nghiệt ngã’ cũng là rất khó cả khả năng. Dù sao thì cho tới giờ, thần Syrathr vẫn chưa hề nói với nó lời nào về chuyện này cả.
Có lẽ, chuyện Turan tham gia càn quét phó bản ‘Rừng cây ăn thịt’ với chuyện thần Syrathr muốn Hạt giống khởi đầu của khu rừng là không liên quan tới nhau. Đây hẳn chỉ là xảy ra một cách trùng hợp mà thôi.
Tuy nhiên, nếu suy nghĩ theo chiều hướng này, mối quan hệ giữa thần Syrathr và thần Mastrua sẽ thành không đơn giản. Turan sẽ cần nâng cao cảnh giác với cả hai.
– Thế cũng được.
Turan vẻ bình tĩnh bảo, thuận tay cất đi Hạt giống khởi đầu của khu rừng luôn. Về phần Salger nghĩ như thế nào, nó chẳng buồn quan tâm tới, chỉ cần không ngăn cản nó hoàn thành nhiệm vụ tài liệu là tốt rồi.
Người đàn ông chần chừ trong giây lát, sau đó cũng không có làm phiền Turan thêm. Ông ta vẫn còn rất nhiều việc phải làm. Là một người đội trưởng, bản thân chưa bao giờ rảnh rỗi cả, nhất là còn đang trong phó bản.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Turan không có suy nghĩ nhiều về chuyện Hạt giống khởi đầu của khu rừng nữa. Nếu chính thần Syrathr muốn thứ này, nó vẫn nên ít táy máy thì hơn, có thắc mắc gì hỏi cô ta là được. Thậm chí, nó mơ hồ có cảm giác rằng thần Syrathr là biết về nhiệm vụ ‘Sự trường tồn của khu rừng’, có khi còn bao gồm cả câu chuyện nằm đằng sau phó bản ‘Rừng cây ăn thịt'.
Thay vào đó, Turan lại tò mò hơn về cuộc gặp với Tử thần Sứ đồ. Đối phương bảo rằng đã tặng cho nó một món quà, nhưng tới tận bây giờ nó vẫn chưa phát hiện có gì thay đổi ở mình cả.
Khả năng bị đùa cợt là không thể xảy ra. Đối phương không có rãnh rỗi đến thế.
Có lẽ khi nào Turan thực hiện hấp thu linh hồn – một năng lực đặc thù của các Tử thần Sứ đồ, thì mới có thể nhận thấy được sự thay đổi.
“Linh hồn của Kẻ thối rữa cũng tính chứ?”
Turan chợt nghĩ, nhưng cũng chỉ dừng lại ở đấy. Dù chuyện đó là có khả năng hay không thì việc hấp thu linh hồn trước mặt người khác vẫn là quá dại dột. Chờ vụ này xong xuôi, nó mới nên tìm cách thử xem sao.
– Hết việc rồi?
Turan cất tiếng hỏi. Vilve vừa âm thầm đến bên cạnh nó. Mặc dù cô nàng không có vẻ gì là muốn bắt chuyện, nó lại quan tâm vấn đề của cô ta là gì. Nhiệm vụ ‘Sự trường tồn của khu rừng’ cũng không thể vì có dính líu đến thần Syrathr mà loại bỏ cô nàng ra được. Ngược lại, nó có thể lợi dụng điều này để khiến thần Syrathr tiết lộ chút gì đấy.
– Cũng không phải… – Vilve nhẹ giọng đáp – Chỉ là tạm thời không có phát hiện thêm được điều gì.
Turan hơi suy nghĩ, lại hỏi:
– Công việc của cô cụ thể là làm gì?
Vilve không đáp mà thừ người ra một lúc, sau mới bảo:
– Thu thập, ghi chép thông tin. Phân tích, nhận định vấn đề, tìm ra sự thật của mỗi câu chuyện. Tình huống tốt đẹp thì có thể thu về một số món đồ kì bí để từ từ nghiên cứu.
– Chi phí dành cho hoạt động từ đâu mà có?
Vilve không biết vì sao Turan lại hỏi những điều này, nhưng cô ta cũng chẳng có bận tâm quá nhiều, đáp:
– Một phần từ hội, một phần khác phải tự bỏ ra.
– Hội sẽ trả công cho những việc như thế này?
– Không có. Nhưng hội viên đều được hỗ trợ chi phí định kì.
Turan gật nhẹ đầu xác nhận. Trên đây cũng không phải toàn bộ những gì nó muốn biết, cơ bản đều thuộc về phương thúc hoạt động bình thường của một hội du hành giả. Cái gọi là chi phí hỗ trợ định kì, trên thực tế không khác tiền lương là bao, và hội viên thì luôn cần làm việc để mang lại lợi ích cho hội.
– Như vậy, việc cô đang làm là theo ý của hội?
Đây mới là điểm chính mà Turan quan tâm. Có thể dễ dàng thấy được quân đoàn Quả táo đỏ đang nhìn nhận Vilve như một vị khách đến từ hội Anthumn, nhờ hỗ trợ phân tích tấm bia đá khổng lồ. Tuy nhiên, cô nàng trước đó đã nói rằng mình không muốn nhờ tới hội, cho thấy sự tình có phần phức tạp hơn vẻ ngoài.
Giờ đây, chính Vilve lại muốn chiếm lợi không chính đáng từ nhiệm vụ tài liệu ‘Sự trường tồn của khu rừng’, thứ vốn nên thuộc về quân đoàn Quả táo đỏ. Chuyện này có thuận theo ý của hội Anthumn hay chỉ là ý đồ cá nhân sẽ quyết định hành động sắp tới của Turan, nên nó không thể làm ngơ được, nhất là khi thần Syrathr gần như chắc chắn sẽ nhúng tay vào.
Vilve mất một lúc mới nhận ra ý của Turan là gì. Cũng may cô ta không phải kẻ ngốc.
– Hội sẽ chỉ quan tâm tới việc có thể thu về bao nhiêu dữ liệu. Nhiệm vụ tài liệu của phó bản, có tiến triển gì hay không đều không quan trọng. Nhưng như cậu thấy, hai thứ này kì thực là có liên quan mật thiết tới nhau.
Nói nhiều như vậy, lời giải đáp dành cho thắc mắc của Turan chỉ gói gọn lại là: việc Vilve đang làm không phải là ý của hội Anthumn. Thế thì sau đó nó chỉ cần đáp ứng tốt phần lợi ích của cô nàng là được, cũng không cần phải lo lắng về việc bị cả một hội du hành giả nhằm vào.
Hội Anthumn, cũng không phải là nhỏ. Bản thân Vilve đã đạt tới Thần cấp 16 rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT