Thời gian năm phút, Turan đương nhiên biết đó không phải là nhiều. Nó mặc dù chưa nắm rõ hoàn toàn năng lực của tổ đội vừa thành lập này, nhưng chắc chắn là họ sẽ không thể hạ sát con quái trùm Houstern trong thời gian ngắn như vậy. Turan cần phải làm gì đấy.

– Nếu tình hình không có chuyển biến gì, e là nhóm Athenia sẽ gặp nạn. – Turan nói – Ông không định làm gì sao?

– Tôi có thể làm gì được? – Benierth hỏi ngược lại – Thí mạng? Trận đánh với quái trùm đang diễn ra, Siegerout sẽ không dễ dàng bị phân tâm khỏi chủ nhân của mình chỉ vì một hay hai tên du hành giả chọc giận hắn ta. Vẫn mong cậu nhớ rằng, người mang một tổ đội chỉ có mười người tới đây chính là cậu.

Turan im lặng. Vậy ra nó mới là người có lỗi và phải chịu trách nhiệm. Điều đấy không sai, và chính bản thân nó cũng đã nghĩ tới, nhưng vấn đề vốn không đáng để lo lắng tới thế. Giờ, nó chỉ đang cố tìm một cách nào đó giải quyết ổn thỏa con Sinh vật dị biến hình người này mà không dùng tới bất kì phương thức đặc biệt nào.

Trên thực tế, Turan ngờ rằng Benierth biết được điểm mấu chốt nào đấy, nhưng dò hỏi mãi mà ông ta chẳng hề để lộ ra dù chỉ một chút. Người này quá mức cẩn thận.

– Vậy, nếu tôi ra tay chặn con quái lại thì sao? – Turan hỏi.

– Đừng dại dột. – Benierth vội bảo – Siegerout chú trọng việc tới chỗ chủ nhân của mình, không có nghĩa là hắn ta sẽ bỏ qua mọi chướng ngại trên đường đi. Đừng quên rằng đối phương có cấp độ là 20, còn cậu…

– Thần cấp 12.

Turan tiếp nối lời của Benierth. Mục đích của ông ta là rõ ràng, nhưng để khiến nó từ bỏ ý định thì chỉ dựa vào đó là chưa đủ. Sự tự tin của nó đâu chỉ đến từ mỗi mình chim Len.

Nhìn vẻ mặt dần chuyển sang nghiêm nghị của Turan, Benierth chần chừ hồi lâu, cất tiếng:

– Cậu thật sự định chặn con quái?

– Không còn cách nào khác. – Turan đáp.

– Quá liều lĩnh. Quá dại dột… Quá ngu xuẩn! Đấy không khác gì đâm đầu vào chỗ chết cả.

Benierth gắt lên. Phản ứng của ông ta có chút bất thường, chừng như không thể chấp nhận được sự tồn tại của kẻ như Turan. Đó có lẽ là vì nó đang định làm điều mà ông ta luôn tìm cách tránh né, bản thân không chịu được lập tức muốn bác bỏ.

Turan tự hỏi, những ngày tháng du hành cùng các thành viên đội Khiên xám, Benierth đã trải qua như thế nào. Họ đã luôn cố gắng rèn giũa kỹ năng bản thân cho tới cao nhất có thể ở giới hạn Thần cấp 15, không lý nào chưa từng rơi vào tình thế hiểm nghèo được. Lại nói, Turan đã nghe qua không ít trường hợp các thành viên trong đội bị mất mạng. Lần càn quét phó bản ‘Vùng đất hoang tàn’ này chính là ví dụ rõ ràng nhất.

Trừ phi, bản thân Benierth đã luôn thành công tránh đi các mối nguy hiểm trước khi chúng đến gần. Một kẻ cẩn thận như ông ta làm được điều như vậy cũng không phải là gì đáng ngạc nhiên. Có lẽ, vấn đề là vì ông ta giờ phải chịu trách nhiệm về an nguy của Turan, nên nhất định phải khiến nó thay đổi chủ ý cho bằng được.



Turan nhếch mép cười. Benierth là kiểu người vị kỷ, thường không đáng tin cậy trong những chuyến du hành cùng nhau. Thế nhưng, nếu bản thân ông ta rơi vào tình thế bị ép buộc, cái tính cẩn thận ấy liền trở nên rất có giá trị để lợi dụng. Như hiện tại, để chính mình không bị trừng phạt, ông ta chắc chắn phải tìm cách cứu lấy Turan. Nhờ đó, nó có thể thỏa sức ngăn chặn con quái cấp 20 kia, bắt ép người thuật sư phải dùng đến những con bài tẩy của mình.

Chỉ là, quả thật vẫn có chút mạo hiểm khi trông cậy vào Benierth. Chẳng có gì đảm bảo rằng ông ta không nửa đường bỏ trốn vì lý do chưa biết nào đấy. Dù sao thì ông ta mới là người nắm giữ nhiều kiến thức hơn ở đây.

– Không thử, làm sao biết có được hay không chứ.

Turan nói rồi đứng dậy, đối mặt với con Sinh vật dị biến hình người tên Siegerout. Hắn ta trừng mắt nhìn nó, hai tay siết chặt thành nắm đấm, đã sẵn sàng lao về trước ngay khi có thể. Khoảng thời gian năm phút đã sắp kết thúc.

– Phải rồi. Đừng nghĩ tới việc đánh tôi bất tỉnh. Con quái cấp 20 thì khó nhằn chứ một thuật sư Thần cấp 15 thì tương đối dễ giải quyết đấy.

Turan cất tiếng nhắc nhở, cũng là lời cảnh cáo. Nó vừa nhận thấy người thuật sư định làm gì đấy nhắm vào mình, trông chẳng có vẻ là tốt lành cho lắm.

– Là cậu ép tôi. – Benierth gằn giọng.

– Tôi không ép. Nếu tôi nói chính mình chắc chắn giành thắng lợi, ông có tin không?

– Không tin.

– Đấy là ông tự làm khó mình.

Benierth nhăn mày, vẻ bực tức, nhưng cuối cùng cũng chịu dừng lại hành động khả nghi của mình.

Giờ đã quá thời gian mà Benierth dự tính, Sỉegerout lại chưa có hành động nào. Tuy nhiên, hẳn là chẳng có bao lâu nữa.

– Tôi sẽ dùng mười tấm bùa. – người thuật sư lên tiếng – Nhiều hơn nữa, an toàn của bản thân tôi cũng khó mà bảo toàn. Chỉ mong nếu có… tổn thất xảy ra, cậu nhất định phải giải thích với mọi người.

– Giải thích? Như thế nào cơ? – Turan nhướn mày hỏi.

– Tùy cậu quyết định. Lời cần nói tôi đã nói.



Turan cười nhạt. Benierth quả đúng là cẩn thận. Nhưng giờ, nó chẳng màng tới điều đó nữa. Ông ta nếu giúp được tất nhiên là chuyện tốt, không giúp cũng chẳng có việc gì. Dù sao thì nó chọn ông ta vào tổ đội này cũng không phải là để dùng cho tình huống hiện tại.

Chừng mười giây sau, một gợn sóng nhỏ bất chợt xảy ra xuất phát từ người Benierth tác động tới mọi thứ xung quanh. Turan cảm giác như có xiềng xích nào đấy vừa bị tháo gỡ, cũng đồng thời gánh chịu một áp lực nặng nề từ phía trước.

– Lũ khốn nạn.

Siegerout gầm lên, hạ thấp người, sải cái chân to tướng của mình về trước muốn xông tới chỗ con quái trùm Houstern.

Turan đương nhiên không cho phép chuyện đó xảy ra. Nó rút ra một thanh kiếm chất lượng khá thấp nhưng được tăng cường bởi hai tấm bùa, nhắm vào cổ chân đối phương chém liền ba nhát.

Tấn công chân của Siegerout chẳng nghi ngờ gì là ít có hiệu quả nhất, nhưng lại là cần thiết để khiến con quái chú ý tới mình. Từng nhát chém của Turan nhờ vào hiệu quả tê liệt và làm chậm đã được tăng cường thêm, ngay lập tức giúp nó đạt được ý đồ.

– Muốn chết!

Siegerout hô lớn, đưa chân đá sang ngang. Cú đá nhanh và mạnh, ở một góc độ hoàn toàn không thể tránh né được. Thế nhưng trước khi sự va chạm diễn ra, một lớp màn chắn dày đặc đã hiện lên thay Turan chống đỡ lực lượng khủng khiếp đang xông tới.

Người ra tay dĩ nhiên không ai khác ngoài thuật sư Benierth. Ông ta thật sự nghiêm túc với việc giúp đỡ Turan. Mặc dù lớp màn chắn chỉ duy trì được vài giây trước cú đá của Siegerout, vẫn cho thấy năng lực vượt trội của ông ta như là một thuật sư khi chỉ mới Thần cấp 15 đã có thể chắn đòn thành công trước một con quái có cấp độ 20.

Siegerout xì một tiếng, nhận thấy đòn đánh của mình không được như mong muốn, liền quả quyết nhảy lùi về sau giữ khoảng cách, định có cơ hội thì chạy đi luôn.

Turan lập tức đuổi theo, không cho Siegerout rời khỏi mình quá xa. Hiệu quả của mấy nhát chém trước đó giúp nó rút ngắn một cách tương đối chênh lệch về tốc độ giữa hai bên, khiến khoảng cách không thể kéo dài được hơn mười mét.

– Bám dai như đỉa.

Siegerout mắng lớn, đột ngột đạp mạnh chân, đổi hướng, xông thẳng về phía Turan với cánh tay lực lưỡng muốn đập nát nó. Nhưng lại một lần nữa, lớp màn chắn vừa nãy hiện lên, thành công hóa giải lực công kích.

Siegerout phát bực, vung cả cánh tay còn lại lên, cũng đập tới. Rồi như vậy, hắn ta liên tục dồn sát thương vào lớp màn chắn với ý đồ chờ khi vừa phát vỡ được thì cũng đập tan xác Turan luôn.

Con Sinh vật dị biến hình người không chạy mà đứng lại thì hợp ý Turan. Nó cười gằn, cất đi thanh kiếm, lấy ra một khẩu pháo dài hơn mét, gài lên một cái bệ, sẵn sàng khai hỏa.



Sức sát thương gây ra bởi phát bắn từ khẩu pháo là không cần phải bàn cãi. Đối tượng lần này mặc dù có cấp độ 20, tác dụng vẫn là đáng kể. Lại nói, đây không phải là phương thức công kích duy nhất của Turan.

Vấn đề cần quan tâm hơn là liệu Turan có nhắm đúng thời điểm lớp màn chắn vừa bị vỡ mà khai pháo trước khi bị cánh tay lực lưỡng kia đạp nát hay không. Để làm được như thế cần nắm biết chính xác sát thương mà Siegerout đang gây ra cùng với khả năng chống chịu của lớp màn chắn là bao nhiêu, lại còn phải tính toán kỹ lưỡng trong thời gian ngắn.

Với người khác, điều đó tất nhiên là không dễ dàng. Turan không giống vậy, nó sở hữu kỹ năng ‘Thông hiểu’, trực tiếp giảm bớt độ khó đi gấp nhiều lần.

Không ngoài dự đoán của Turan, lớp màn chắn chỉ sau ba giây liền đã vỡ vụn thành từng mảnh. Nó ngay trước đấy đã đạp mạnh lên khẩu pháo, kích hoạt, lập tức bắn ra một phát đạn kinh thiên động địa.

Vụ nổ dữ đội xảy ra đẩy văng Turan về phía sau. Chân vừa chạm đất, nó liền nén đau nhào về trước, không cho phép con Sinh vật dị biến hình người có một cơ hội mỏng manh rời đi.

Tuy nhiên, con quái rõ ràng chẳng bị phát đạn làm cho ảnh hưởng bao nhiêu, tận dụng khoảng thời gian ngắn ngủi đó tránh xa Turan hàng chục mét. Lúc này, lại chẳng thể trông cậy vào thuật sư Benierth để ngăn chặn con quái. Ông ta còn mong muốn con quái chạy đi thật xa nữa là.

Turan thật muốn chửi, nhưng giờ chỉ đành tập trung hết vào việc giữ chân Siegerout.

– Gió tới đây vì đâu mà vội. Tiếng nấc thầm trĩu nặng bước chân ai.

Turan cất tiếng, tay cầm một ngọn cỏ lau màu bạc đung đưa qua lại, mục tiêu nhắm đến tất nhiên là kẻ sở hữu cặp chân quá khổ đang bỏ chạy kia.

Lời cầu khấn ‘Quấn thân’ đã từng được nó sử dụng một lần lên con Hề lanh lợi tinh anh có cùng cấp độ 20 như Siegerout. Hiệu quả lúc ấy chẳng có bao nhiêu nên giờ Turan cũng không trông mong gì nhiều, nhưng nhất thời lại chẳng nghĩ ra được cách nào tốt hơn.

– Gió tới đây vì đâu mà vội. Tiếng nấc thầm trĩu nặng bước chân ai.

Turan lặp lại lời mình. Nếu một lần tác dụng là không đủ, vậy thì hai lần, ba lần, thậm chí là hàng chục lần. Mặc dù hiệu quả của cùng loại trạng thái tác dụng nhiều lần không thể tính bằng cách cộng dồn, nhưng tăng thêm là vẫn có. Và đấy tự nhiên là điểm tựa duy nhất cho Turan lúc này.

Mời đọc.
"Đông Ly Trần Kiếp Diệt!" Tu ma hóa phàm/
"Vô Tận Trùng Sinh!" Không não tàn, ít gái/
"Senju Gia Tộc Quật Khởi!" Đồng nhân Naruto

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play