Hai tay cầm trượng của ma pháp sư run lên, dường như đang phải chịu một áp lực rất lớn. Cậu ta hẳn là đang cố gắng làm cho ổn định vòng ma pháp của mình. May mắn nhờ có hiệu quả từ lời cầu khấn ‘Linh tinh’, việc đó không quá khó khăn.

– Nếm thử cái này đi đồ khốn nạn!

Yietro lớn tiếng mắng, đồng thời gõ mạnh cây trượng của mình về trước, lập tức kích phát vòng ma pháp. Từ đó, đâm ra tua tủa những chiếc gai nhọn màu xanh lam, được phủ lên một tầng lờ mờ màu vàng rực.

Turan ồ nhẹ một tiếng. Nó biết ma pháp này, gọi là ‘Mưa gai’. Ma pháp này có khả năng gây ra sát thương tổng hợp cực kì lớn, nhưng lại không thích hợp đối phó với mục tiêu có sức phòng thủ cao vì hầu hết đám gai đều khó mà đâm qua được lớp phòng thủ của đối phương.

Tuy nhiên, tình huống hiện tại khác biệt. Turan cũng muốn xem xem liệu ma pháp như vậy sau khi được tăng cường có thể phát huy chút hiệu quả nào lên con quái trùm hay không.

Hàng loạt mũi gai, nhiều không đếm xuể vừa xuất hiện trong giây lát liền như được bơm vào một luồng động lực mạnh mẽ, bứt phá xông về trước hệt như đạn bắn, chỉ kịp thấy vô số những vệt màu vàng kim hướng thẳng đến chỗ con quái trùm Houstern.

Con quái vừa mới khôi phục sự tỉnh táo khỏi đòn tấn công trước đó không lâu, còn chưa kịp đứng thẳng dậy đã bị hàng đống gai nhọn đâm thẳng vào khắp người. Trước sức phòng ngự cực kì kiên cố của lớp da thô và dày ấy, chẳng có mấy chiếc gai nhọn là đâm được vào sâu trong người Houstern, đa số đều rơi ra hết cả.

Tuy nhiên, lượng sát thương vẫn là tương đối nhiều, rút đi của con quái trùm đến gần mười phần trăm sinh lực. Kế đến, sự bùng nổ phát sinh còn tăng con số đó lên tới hơn mười lăm phần trăm.

– Tôi… cố hết sức rồi…

Anh chàng pháp sư Yietro vẻ hồ hởi nói như thế rồi đổ gục sang bên. Lại là cạn ma năng. Tên này thật sự chẳng biết quý trọng bản thân chút nào.

Trận đánh còn chưa kết thúc, phía tổ đội của Turan đã có tới hai thành viên mất đi năng lực chiến đấu. Thậm chí, nếu tính cả Athenia thì đó sẽ là ba người. Tình thế quả thật có chút khó khăn.

Sau hai đợt tấn công mạnh mẽ, Houstern chỉ còn lại chưa đầy một phần năm sinh lực. Lúc này, con quái nên đã tiến vào trạng thái cuối cùng của mình.

– Thời gian cũng không còn nhiều nữa…

Turan nói nhỏ. Nó nhẩm tính thì thấy còn chưa đến mười phút nữa là sẽ tới thời hạn mà thuật sư Benierth đã báo. Hơn nữa, thời hạn đó không hẳn là cố định, rất có thể con Sinh vật dị biến hình người đã trên đường chạy tới đây rồi.

– Shelah! – Turan gọi lớn.


Cô nàng vũ công nghe thấy, biết đã tới lượt mình tham gia chiến đấu, liền nghiêng người, nhào về trước. Bằng những động tác uyển chuyển như thể đang trong một bài múa, cô ta dễ dàng tiếp cận con quái trùm, tránh né một cú quật tay của đối phương, đồng thời bản thân phát ra từng làn sóng màu hồng nhạt phủ lấy khu vực gần mười mét xung quanh.

Kỹ năng mang tên ‘Rung động’, tạo ra những làn sóng có tác dụng khiến mọi đối tượng bị ảnh hưởng giảm mạnh tốc độ hành động và sự minh mẫn. Ngoài ra, đối với những mục tiêu mà kỹ năng này chủ động nhắm vào, sẽ gặp phải ít nhiều khó khăn trong việc vận chuyển các loại năng lượng, bao gồm nguyên khí và cả ma năng.

Hiệu quả của kỹ năng lên con quái trùm Houstern kì thực không lớn, nhưng là cần thiết. Dù sao thì chẳng ai dám chê một sự giúp đỡ trong tình huống thiếu thốn nhân lực như hiện tại là ít cả.

Lại nói, nhiệm vụ của Shelah không chỉ dừng lại ở đấy. Cô nàng xoay người, khéo léo di chuyển sượt qua cái chân to bự vừa định dẫm nát mình, uốn cong người, nâng tay, tạo ra từ đó một luồng nguyên khí màu đỏ hồng hướng thẳng về phía Pangol vừa nhảy vào đối chiến với con quái.

Kỹ năng mang tên ‘Nụ hôn rực đỏ’, có tác dụng kích phát năng lực của một người vượt qua giới hạn của mình. Ở một góc nhìn nhất định, đây khá giống với hiệu quả lời cầu khấn ‘Sinh’ của Turan, chỉ có điều không mang cho mục tiêu bất kì sự hồi phục nào, và tác dụng phụ cũng là ít, chẳng đáng nhắc tới.

Pangol gầm lên một tiếng, kích hoạt hoàn toàn cây thương trong tay mình, bản thân cũng bị phủ lấy bởi luồng khí màu đỏ thẩm. Cậu ta trông như phát điên, trên thực tế chỉ là chiến ý bản thân dâng cao mà thôi. Nếu không thì Shelah đã chẳng dám mạo hiểm nhào vào vòng chiến.

Về phần cô nàng võ sư, giờ đã tạm thời tránh xa con quái trùm. Sát thủ của nhóm cũng có hành động tương tự. Họ làm như vậy bởi vì đều biết rằng con quái sắp thực hiện một đòn tấn công gây trạng thái bất lợi ‘Sức nặng’ lên toàn bộ mục tiêu xung quanh như đã từng làm với Athenia.

Shelah không thể tránh được, Pangol càng không. Tiến vào giai đoạn cuối cùng của trận chiến, mọi người buộc phải dồn sát thương càng nhiều càng tốt, mau chóng kết liễu con quái trùm, mặc cho đòn tấn công của con quái đã trở nên mạnh hơn và tốc độ của sự biến đổi cũng gia tăng đáng kể.

Đã đến lúc chính mình trực tiếp chiến đấu, Turan nhận định như vậy. Sát thương mà mọi người gây ra hẳn là đủ hạ sát Houstern trước khi sự biến đổi trở nên tồi tệ, nhưng nó lo rằng sẽ không kịp tránh khỏi sự tham gia của con Sinh vật dị biến hình người.

Nghĩ rồi, Turan nhấc chân tiến về trước. Nó đi được tới bước thứ tư thì ngừng lại, thở hắt một hơi, quay sang Athenia đang đứng cách mình không xa. Cô nàng lúc này đang mang lấy gương mặt căng thẳng, ánh mắt thì lộ rõ ý định muốn xông vào quyết chiến, bất chấp tình trạng bản thân.

Turan không lo cho Athenia. Nó biết cô ta có thể làm điều liễu lĩnh, nhưng trước khi được nó cho phép thì sẽ chẳng dại dột tiến lên. Tính kỷ luật của các thành viên đội Khiên xám không thể xem nhẹ được, và điều đó càng đúng đối với cựu đội trưởng của đội.

– Athenia.

Turan cất tiếng gọi. Đối phương có chút lúng túng quay sang, bước tới đáp:

– Có tôi.

– Cô xem chừng tiếp tình hình chỗ này.



Mơ hồ đoán được điều gì đấy, Athenia hỏi:

– Cậu định làm gì?

– Chỉ là có chút cảm giác bất an mà thôi. – Turan cười xòa nói – Không tự mình đi xác nhận thì không chịu nổi.

Cô nàng khiên kiếm sĩ nhăn mày, mím môi, nghĩ rồi bảo:

– Cẩn thận. Nếu cậu có mệnh hệ gì… Tôi không biết phải ăn nói thế nào với phó đoàn trưởng đâu.

Gương mặt Turan dần đổi thành nghiêm nghị. Nó chẳng ngờ là trong giây phút này chính mình lại nhận được một sự quan tâm chân thành từ Athenia. Đây đối với nó thật sự là lạ lẫm, nhất thời khó mà thích ứng được.

– Không phải lo. – Turan đáp – Người có khả năng sống sót cao nhất ở đây, kì thực là bản thân tôi đấy.

Athenia nghe xong liền quăng tới ánh mắt nghi hoặc, chừng muốn mắng một trận vì mấy lời qua loa không phù hợp tình huống của Turan. Thế nhưng rồi cô nàng quyết định không lên tiếng, chỉ gật nhẹ đầu rồi quay sang chỗ trận chiến với quái trùm đang diễn ra, nhanh chóng tiến vào trạng thái tập trung, sẵn sàng ứng phó với mọi trường hợp.

Lời của Turan không hề giả. Nó là có chim Len ở ngay bên cạnh đây, dù cho cái phó bản này có bị phá hủy đi chăng nữa thì cũng chưa tới lượt nó mất mạng. Nói không ngoa, chỉ riêng một mình chim Len là đã quá đủ để càn quét hoàn toàn phó bản này rồi.

Thậm chí, Turan đã từng có ý định nhờ chim Len giải quyết mối nguy hại là con Sinh vật dị biến hình người kia, nhưng nghĩ lại thôi. Con quái không hẳn là đáng lo ngại đến mức đấy. Đây cũng rất có thể là con bài thích hợp để nó gây ấn tượng mạnh cho cái tổ đội vừa thành lập, khiến họ lần nữa xác định lại mục tiêu và định hướng của bản thân.

Vấn đề là, liệu Turan có đủ sức xử lý con Sinh vật dị biến hình người hay không. Chưa kể đến chênh lệch Thần cấp giữa hai bên, chỉ riêng sức phòng thủ của con quái đã là một chướng ngại khó thể vượt qua rồi. Không phải tự nhiên mà nhóm Athenia trước đó chỉ có thể quả quyết rút lui sau một hồi chiến đấu dài hơi.

Vừa đi vừa suy nghĩ, chẳng mấy chốc Turan đã đến chỗ của thuật sư Benierth. Ông ta lúc này đang ngồi trên một tấm thảm trải lên đất, từ tốn nhâm nhi tách trà nóng. Đối diện ông ta không có gì bất ngờ chính là con Sinh vật dị biến hình người mang tên Siegerout, vẫn đứng thẳng trên đôi chân quá khổ của mình, nhìn chằm chằm vào Benierth với ánh mắt chất chứa sự thù hằn càng lúc càng lớn.

Turan thấy cảnh tượng này, có chút bất ngờ, nhưng cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, thản nhiên bước đến ngồi vào cùng chỗ với Benierth, điềm đạm cất tiếng:

– Làm phiền ông rồi.


Benierth nhoẻn miệng cười, châm một tách trà mới đưa cho Turan, nói:

– Đã giải quyết xong con quái trùm rồi?

Turan không vội đáp mà nhận lấy tách trà, nhấp nhẹ một ngụm, cảm nhận vị đắng từ ở đầu lưỡi nhanh chóng lan tỏa khắp khoang miệng làm cho tỉnh cả người. Xong, nó mới bảo:

– Còn chưa. Chỗ này thì sao?

– E là không tới năm phút nữa.

Benierth trả lời, chẳng có vẻ gì là e ngại chuyện sắp xảy ra. Sự bình tĩnh của ông ta lúc này thật khiến Turan khó mà hiểu nổi. Đó hoàn toàn không giống với tính cách của ông ta chút nào.

– Ông không sợ? – Turan dò hỏi.

– Sợ chứ. – Benierth đáp ngay – Chỉ là, nếu cậu đã tới đây, con quái nên không có lý do để nhằm vào tôi.

Turan hơi suy nghĩ về lời của đối phương, lại hỏi:

– Tôi tưởng, hắn ta là người bảo vệ nơi này? Hay rằng, ông không phải là kẻ lạ mặt cần bị loại bỏ?

Benierth không nói gì, thay vào đó đưa mắt quan sát Turan hồi lâu. Cuối cùng, ông ta uống một hơi cạn sạch tách trà của mình rồi đặt xuống, xong mới bảo:

– Tôi không rõ cậu đang nói lời thật lòng hay có ý đồ gì khác… Cậu Turan, nếu chủ nhân của cậu bị đe dọa tính mạng, cậu có còn dư thời giờ để quan tâm vài kẻ lạ mặt nữa hay không?

Turan nhướn mày, ồ nhẹ một tiếng vẻ đã hiểu. Nó kì thực đã nghĩ đến khả năng đấy, nhưng cũng đồng thời không thể bỏ qua những nhân tố khác nên mới quyết định gặng hỏi Benierth. Như vậy xem ra, hiểu biết của ông ta về phó bản này là rất đáng tin cậy, đủ để bản thân dám coi nhẹ nguy cơ bị xé xác bởi con Sinh vật dị biến hình người Siegerout.

Giới thiệu truyện khá hay: , Ta Trạch Trăm Năm Đi Ra Ngoài Đã Vô Địch , Bế Quan Ngàn Năm, Dao Trì Bạn Gái Mời Ta Rời Núi

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play