***


Truyện: Khoái Xuyên Chi Vạn Nhân Mê II


Tác giả: Đông Thi Nương


Editor: Trúc Xanh


***


 


Chương 2.18 Ta ở nghệ kỹ văn hủy đi CP – *Làm cho người ta sống, làm cho người ta chết, cũng sẽ trở thành nhược điểm


Ban đêm.


Suzuki quay đầu lại nhìn Tịch Đăng đang sắp xếp đồ đạc, trên mặt lộ ra vài phần do dự và vô thố. Hắn đem chăn trải ra, sau đó cởi áo ngoài, rồi mới nói với Tịch Đăng còn đang sắp xếp đồ đạc: “Chishima, chúng ta tâm sự đi.”


Tịch Đăng không quay đầu lại, khẽ ừ một tiếng.


qingyufighting.wordpress.com


Suzuki từ trước đến nay là loại người không giấu được tâm sự, buổi chiều sau khi hắn đưa ra thỉnh cầu với Minamino, hắn liền phát hiện tâm tình Tịch Đăng hình như không được tốt, hắn không rõ cảm giác đó là gì, không hiểu sao luôn cảm thấy Tịch Đăng có chuyện gì đó.


Hắn đứng lên, đi qua ngồi quỳ ở bên cạnh Tịch Đăng, “Chishima, ngươi có phải trách ta không thương lượng với ngươi hay không ?”


Tịch Đăng quay đầu nhìn Suzuki, đôi mắt màu nâu xám kia vẫn bình tĩnh, tựa hồ bên dưới sự bình tĩnh đó lại chứa điều gì.


“Ta tôn trọng quyết định của Suzuki.”


 


 

Suzuki vươn tay ôm cánh tay Tịch Đăng, “Chishima, ta muốn sống giống như một người nam nhân, ta muốn giống như một nam nhân bình thường trong thiên hạ này dựa đôi tay tự nuôi sống chính mình, mà không phải dựa bề ngoài.”


Tịch Đăng cười một cái, “Ta cũng không phản đối mà.”


qingyufighting.wordpress.com


Thiếu niên hơi hơi chuyển mắt sang nơi khác, nơi đáy mắt phía dưới lông mi mảnh dài rơi xuống một đoàn bóng tối nho nhỏ, “Ta chỉ là lo lắng Suzuki sẽ bị thương, hơn nữa chúng ta cũng không biết Minamino đại nhân là ai, mạo muội đi theo không biết có tốt hay không?”


Suzuki đem mặt tiến đến trước mặt Tịch Đăng, cười hì hì, “Chishima luôn suy nghĩ nhiều như thế, Minamino đại nhân nuôi nhiều võ sĩ như vậy, lại nghe người của hắn nói tướng quân gì đó, cùng với tin tức con trai độc nhất này, thân phận của hắn rất dễ đoán, con trai tướng quân Minamino Wakashi. Gia tộc Minamino hiện tại quyền thế rất lớn, chúng ta dựa vào bọn họ, tuyệt đối cơm áo vô ưu.”


 


 

Từ nhỏ đã học tập làm thế nào để nhanh chóng phán đoán thân phận khách nhân Suzuki tuyệt đối không ngu ngốc, đồng thời hắn cũng biết lựa chọn phương thức tiếp cận như thế nào mới là tốt nhất.


Nếu sau khi vào bờ, hai người bọn họ bái biệt Minamino, tối đa sẽ được cho một chút tiền, nhưng hai người từ xứ khác đến sẽ rất khó tìm được công việc, hơn nữa cũng có khả năng sẽ bị bắt trở về, nếu như bọn họ được Minamino che chở, kẻ nào dám bắt bọn họ trở về, hay nói bọn họ là nô dịch bỏ trốn chứ?


qingyufighting.wordpress.com


Lúc Suzuki đang tính toán có thể đạt được chỗ tốt gì từ trên người Minamino, Minamino cũng như vậy.


Kodai quỳ gối trước mặt Minamino, “Đại nhân quyết định muốn thu Suzuki sao?”


Minamino nghe vậy liền nở nụ cười, “Ngươi sợ hắn tới, ta sẽ không cần ngươi nữa sao?”


“Đại nhân thích nói giỡn, chỉ sợ là đại nhân muốn ta dạy võ nghệ cho Suzuki mới kêu ta lại đây đúng không.” Kodai biểu hiện không giống như ngày thường, trong mắt hắn một mảnh tinh quang, dù sao hắn cũng là người tướng quân tự mình chọn lựa đưa đến bên người nhi tử của chính mình.


 

Minamino để bút xuống, khoanh tay lại, “Hiện giờ thế cục rất loạn, có đôi khi có một số địa phương ta không thể mang võ sĩ đi vào, thế nhưng mang theo một cái nghệ kỹ lại rất hợp lý, ai sẽ nghĩ đến một nghệ kỹ nhu nhược sẽ biết võ thuật chứ?”


Đôi mắt hắn khẽ cong, “Bất quá ta càng thích ý Chishima, Suzuki tuy rằng xinh đẹp, thế nhưng hắn hiện tại học võ thuật, vẫn là chậm chút. Bất quá cũng không có biện pháp, đôi mắt của Chishima kia vừa nhìn liền không giống nghệ kỹ, quá mức sạch sẽ, hắn cũng không làm được nghệ kỹ, ai, nếu hai người có thể kết hợp thành một thì tốt rồi.”


qingyufighting.wordpress.com


Kodai cũng cười, “Đại nhân có phải đã yếu lòng rồi hay không?”


Minamino cười lắc đầu, một lần nữa cầm lấy bút, “Ta cũng không đoạt ái nhân của bạn bè.” Hắn dừng lại, “Tuy rằng hắn quả thật rất tốt.”


Hắn viết thư xong, đưa cho Kodai, “Đem cái này đưa cho phụ thân đại nhân đi, nói ta lập tức quay lại, sẽ mang cho ông ấy một kinh hỉ.”


Kodai tiếp nhận lấy, đứng dậy đi ra ngoài.


Chỉ chốc lát, Minamino nghe thấy thanh âm bồ câu vỗ cánh.


 


 

***


Ngày hôm sau, Suzuki liền mỗi ngày đi theo Kodai cùng nhau luyện võ, Tịch Đăng cũng sẽ ở bên cạnh cùng luyện.


Kodai hoàn toàn sử dụng hình thức huấn luyện ma quỷ, Suzuki ngày đầu tiên luyện xong, tay tựa như phế đi, ăn cơm đều là nhờ Tịch Đăng hỗ trợ đút, hắn vừa ăn vừa hỏi: “Chishima, thì ra ngươi cũng như vậy sao?”


qingyufighting.wordpress.com


Tịch Đăng thành thật mà lắc đầu, nói thật dựa theo huấn luyện của Kodai, hắn cũng ăn không tiêu. Bất quá Kodai cơ bản không yêu cầu gì với Tịch Đăng, còn như ông cụ cười thường xuyên khuyên hắn ngồi bên cạnh nghỉ ngơi, “Chishima, ngươi nghỉ ngơi nhiều chút, đợi lát nữa khiêng tiểu tử này trở về.”


Suzuki không chịu thua, hung tợn kêu: “Lát nữa ta có thể tự mình đi trở về.”


Một lát sau…


Ây da, vẫn là Tịch Đăng hỗ trợ dìu hẵn trở về.


 


 

Buổi tối trước khi ngủ, Tịch Đăng vẫn luôn xoa bóp tay chân cho Suzuki, trên thuyền này nước ấm rất trân quý, hắn cầu xin hồi lâu mới được một bồn nước ấm dùng để cho Suzuki ngâm chân.


Cởi vớ của Suzuki ra, Tịch Đăng liền trầm mặc.


Suzuki dùng bả vai nhẹ nhàng đụng vào bả vai Tịch Đăng một cái, cười nói: “Cái này không có gì đâu, chỉ là vài cái tiểu bong bóng mà thôi, mấy ngày nữa sẽ tiêu.”


Tịch Đăng quay đầu nhìn đối phương, “Suzuki.” Hắn nhẹ khẽ gọi đối phương một tiếng.


Suzuki hướng Tịch Đăng chớp mắt, còn nghịch ngợm nghịch nghịch phía dưới, “Ân.”


qingyufighting.wordpress.com


Suzuki cứ cười như vậy vân đạm phong khinh nhanh chóng trưởng thành, bất quá yêu cầu của Kodai đối với hắn quá cao, Suzuki sau vài ngày thật đúng như Kodai nói, là bị Tịch Đăng ôm trở về.


Bất quá sau mấy ngày, đều có người chủ động đưa nước ấm lại đây, thậm chí trong nước ấm còn thả cánh hoa và hương liệu. Tịch Đăng nhìn bồn nước kia, không hiểu sao cảm thấy có chỗ nào không đúng.


Kodai đối với Suzuki quá nghiêm khắc, rõ ràng là đồng thời thu hai người bọn họ, thế nhưng đãi ngộ hoàn toàn khác nhau.


 


 

Ngày hôm sau khi Tịch Đăng hầu hạ Minamino mặc y phục, thử hỏi vấn đề này.


Suzuki đã đi theo Kodai huấn luyện, mà hắn không có việc gì làm, lại bắt đầu một lần nữa mỗi ngày hầu hạ Minamino.


Minamino đưa tay ra, để cho Tịch Đăng mặc quần áo cho hắn, nghe thấy đối phương thận trọng đặt vấn đề, rũ mắt xuống nhìn Tịch Đăng, “Ngươi muốn nghe nói thật hay là nói dối?”


Tay Tịch Đăng run lên.


qingyufighting.wordpress.com


Vai chính công Minamino tuy rằng không tàn bạo, nhưng lại là một người có tâm cơ rất sâu. Ở nguyên văn dùng đủ loại phương thức đùa bỡn cảm tình của vai chính thụ Suzuki, thế nhưng trước sau không hề nói sẽ đem người chuộc ra ngoài.


Tịch Đăng ngẩng đầu, chiều cao của thiếu niên cùng với Minamino hình như cách biệt không nhiều lắm, bình thường thiếu niên sẽ hơi chút cong lưng.


“Lời này của đại nhân là có ý gì?”


Minamino ôn nhu cười, “Ngươi lập tức sẽ biết.”


 


 

Đêm đó Suzuki bị gọi đến phòng Minamino, một lát sau mới trở về. Mà ngày hôm sau thuyền cũng cập bờ.


Sau khi Minamino rời thuyền, hơi hơi xoay người bàn tay duỗi về người phía sau.


Phía sau Minamino là một nghệ kỹ mặc kimono trang điểm đậm, động tác hắn nâng tay áo vô cùng ưu mỹ, phía trong tay áo màu xanh lục chỉ lộ ra một chút đầu ngón tay, cho dù chỉ là đầu ngón tay, cũng có thể nhìn ra tay người này vô cùng xinh đẹp. Đưa đầu ngón tay nhẹ nhàng đặt lên trên tay người phía trước, khóe mắt hơi hơi cong lên, vừa thẹn thùng vừa mị hoặc liếc mắt nhìn đối phương.


qingyufighting.wordpress.com


Minamino cười, đem bàn tay nhỏ trong lòng bàn tay nắm chặt, “Cẩn thận bậc thang, Suzuki tang.”


Tịch Đăng đứng ở phía sau đám người, cuối cùng cũng hiểu rõ tâm tư Minamino.


 


 


Bờ vai của thiếu niên bỗng bị người vỗ lên, quay đầu lại, phát hiện là Kodai.


Kodai áy náy cười với hắn, “Chishima, ngươi đừng nóng giận, đây là Suzuki tự nguyện.”


Tịch Đăng gật đầu, hắn quay đầu nhìn Suzuki đã cùng Minamino song song đi cùng một chỗ, biến hóa như vậy, đến tột cùng là tốt hay là xấu?


qingyufighting.wordpress.com


Toàn bộ người tới đón tiếp Minamino đều kinh sợ, bọn họ không nghĩ tới Minamino sẽ mang theo một nghệ kỹ trở về, còn là một nam nghệ kỹ, tuy rằng bộ dạng nghệ kỹ này rất xinh đẹp. Lẽ nào Minamino thích nam nhân?


Bọn họ trao đổi ánh mắt, Minamino cơ bản không gần nữ sắc, thì ra là bởi vì nguyên nhân này.


 


 

“Minamino đại nhân hành trình có thuận lợi không?”


Minamino cười liếc nhìn người hỏi hắn, lại quay đầu liếc mắt đưa tình mà nhìn Suzuki, “Ta nghĩ không chỉ là thuận lợi, mà còn gặp được niềm vui ngoài ý muốn.”


Suzuki hơi hơi nghiêng đầu, tựa hồ thẹn thùng.


Minamino càng cười lên tiếng, “Suzuki tang của ta thẹn thùng rồi, được rồi, các ngươi đừng có ngăn trở nữa, ta phải đi về trình diện phụ thân đại nhân trước đã.”


qingyufighting.wordpress.com


Lời này vừa nói ra, thanh âm bốn phía bỗng nổi lên, “Minamino đại nhân, chúng ta nơi này có chút ít quà mọn, hy vọng ngài có thể vui lòng nhận cho.”


“Minamino đại nhân……”


Minamino hơi nhíu mày, “Tâm tư các vị ta đều biết, bất quá phụ thân đại nhân lúc này đang nôn nóng chờ ta, các ngài nếu có việc gì, ngày mai tới phủ bái phỏng là được.”


Hắn nói xong liền dắt lấy tay Suzuki đi về phía trước, võ sĩ phía sau nhanh chóng đuổi kịp, những kẻ muốn tặng lễ nhìn những võ sĩ đó, đành phải ngậm miệng lại.


***


 


 

Minamino an trí Suzuki và Tịch Đăng ở một tiểu đình viện, Tịch Đăng trở thành võ sĩ bảo hộ Suzuki, ngoại trừ Tịch Đăng, Minamino còn phái hai võ sĩ lại đây cùng với một ít người hầu hạ cuộc sống hàng ngày.


Lập tức, người ở Nagasaki đều biết Minamino đại nhân dưỡng một nam nghệ kỹ mỹ mạo, hơn nữa cơ hồ như hình với bóng.


Ngoại giới truyền miệng phần lớn đều không có căn cứ gì.


qingyufighting.wordpress.com


Minamino ngồi ở trên tatami, nhìn những cây Thanh Tùng bên ngoài, nghe tiếng nhạc du dương, tay thi thoảng động động. Tịch Đăng đứng ở bên người hắn, đôi mắt lại rất lo lắng nhìn ra bên ngoài.


Suzuki mặc một bộ kimono không dễ di chuyển đang đánh nhau với Kodai.


Kodai cũng không lưu tình, lúc lưỡi dao chạm vào nhau, Suzuki đều sẽ cảm thấy gan bàn tay chính mình tê dại.


Minamino quay đầu, nói với đào kép đánh tỳ bà: “Đổi một bản khác đi, khúc này quá mức tà âm, sôi nổi một chút, tốt nhất làm cho người bên ngoài nhanh hơn.”


Kodai thính tay, nghe được lời này, xuống tay liền càng thêm không lưu tình, một đao chém xuống, Suzuki trực tiếp sau lui về phía sau, thật vất vả mới đứng thẳng người, Kodai lại tấn công tiếp.


 


 

Sau khi Minamino cho người đổi khúc, lại nhìn về phía Tịch Đăng, “Morikawa kun hôm qua đến đây, sẽ ở Nagasaki một đoạn thời gian, ta phải tận lực làm cho ra dáng chủ nhân nơi này mới được, ngươi cùng ta đi đi.”


Tịch Đăng sửng sốt, sau đó thong thả gật đầu.


Minamino đột nhiên giơ tay cầm tay Tịch Đăng.


Đao của Suzuki cũng ở ngay lúc này bị đánh bay.


qingyufighting.wordpress.com


Kodai sắc mặt lập tức đen xuống dưới, “Suzuki, đao bị đánh bay ngươi có biết ý nghĩa là gì không?”


Suzuki vội vàng xin lỗi, ánh mắt lại nhịn không được nhìn vào trong phòng.


Tịch Đăng có điểm kinh ngạc, sau khi kinh ngạc liền rút tay của mình trở về.


Minamino lại là cười không chịu buông tay, hắn từ từ liếc mắt ra bên ngoài, “Suzuki thất thần a, Kodai, ngươi biết nên làm như thế nào rồi chứ?”


Tịch Đăng nghe xong lời này, đột nhiên rút mạnh tay trở về.


 


 

Minamino lúc này mới buông tay, ánh mắt hắn hơi có chút tiếc nuối, nhưng càng nhiều hơn chính là hứng thú, hắn thấp giọng “Chishima, Suzuki rất thích ngươi a, không đúng, là rất nhiều người đều thích ngươi.”


Ánh mắt Tịch Đăng hơi hơi chuyển lạnh, “Đại nhân nói gì ta không hiểu.”


qingyufighting.wordpress.com


“Không hiểu là chuyện tốt, thích cũng không phải thứ tốt gì. Làm cho người ta sống, làm cho người ta chết, cũng sẽ trở thành nhược điểm.”


Minamino cười với Tịch Đăng.


 



 


———oOo———


.+”’+.Trúc Xanh.+”’+.



 


 

 

 



 






Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play