Hàn Nhã Thanh thấy hơi hối hận vì lời tỏ tình vừa nãy rồi!
Nhưng
những lời đã nói ra giống như bát nước đã hắt đi, không thể lấy lại được nữa, nhất là trong tình huống thế này. Hàn Nhã Thanh thầm thở dài, cảm
giác của nụ hôn bị ép buộc không ổn chút nào, thậm chí còn khiến cô cảm
thấy khó chịu. Hàn Nhã Thanh muốn đẩy anh ra, đưa tay lên cọ cọ. Nhưng
hiển nhiên là Dương Tầm Chiêu đang rất kích động, anh càng hôn cô dữ dội hơn, không cho cô bất cứ một cơ hội nào để phản kháng, chứ đừng nói là
đẩy ra.
Hàn Nhã Thanh đẩy mạnh hơn một chút nữa, nhưng vẫn không
được, vậy là cô dứt khoát từ bỏ. Cô ép mình chịu đựng nụ hôn của Dương
Tầm Chiêu, thậm chí chủ động đáp lại để tâm trạng của anh bình tĩnh hơn, hoặc ít nhất là không bức bách như vậy nữa.
Nhưng chẳng ngờ, khi Hàn Nhã Thanh vừa chủ động, Dương Tầm Chiêu càng trở nên phấn khích
hơn, anh càng không muốn tách ra khỏi cô, việc dừng lại hình như càng
khó khăn hơn nữa. Hàn Nhã Thanh thật sự cảm thấy hối hận, sao cô lại tỏ
tình vào lúc này chứ, đúng là đâm đầu vào chỗ chết mà. Có khi nào tối
nay thật sự không ngủ được không? Cô hơi nghi ngờ, thậm chí còn rụt
người lại.
“Nhã Thanh, em có thể nói lại câu vừa nãy một lần nữa
không?” Đột nhiên Dương Tầm Chiêu buông cô ra, bóp lấy vai cô rồi nói,
hai mắt lấp lánh như đang phát sáng.
Hàn Nhã Thanh chợt ngẩn
người, cô rất ít khi nhìn thấy Dương Tầm Chiêu vui vẻ, không che giấu
tình cảm của mình như vậy. Không chỉ là biểu cảm mà cả đầu mày, cuối mắt và khóe môi của anh đều là nét cười. Hàn Nhã Thanh hiểu rõ, Dương Tầm
Chiêu thật sự đang cảm thấy rất vui. Anh cảm thấy vui vì lời tỏ tình vừa nãy của cô, thậm chí đây là niềm vui lớn nhất từ trước đến giờ. Sau một lát thẫn thờ, Hàn Nhã Thanh cảm thấy rất mãn nguyện, cũng có hơi xót
xa, cô thật sự chưa từng tỏ tình với Dương Tầm Chiêu sao?
Cô
chưa từng thể hiện tình cảm thật của mình sao? Vậy nên, chỉ một lần bày
tỏ đã khiến anh cảm thấy vui như vậy, còn xin cô nói thêm một lần nữa.
Bình thường, Dương Tầm Chiêu cao ngạo lạnh lùng là thế, Hàn Nhã Thanh
không kìm được mà hồi tưởng lại về quá khứ, chẳng lẽ giữa bọn họ lại
thiếu những lời biểu đạt tình cảm như vậy sao?
Rõ ràng tình cảm
của bọn họ đã đến mức độ đó, còn đã có với nhau hai em bé, nếu không có
chuyện bất ngờ thì đã đăng ký kết hôn rồi. Đáng lý ra hai người nên có
vô số những lần bày tỏ tình cảm như vậy mới phải, nhưng nghĩ kỹ lại,
hình như thật sự không được mấy lần, bản thân cô lại càng chưa từng chủ
động. “?” Hàn Nhã Thanh cảm thấy không thể tin nổi, hiện giờ Dương Tầm
Chiêu dễ bảo vậy sao? Bình thường không thấy anh… dịu dàng như vậy mà?
“Anh… có phải uống nhầm thuốc không đấy?” Cô run rẩy hỏi, đến khi nói ra cô lập tức cảm thấy hối hận, cô đang nghi ngờ điều gì vậy?
Động
tác của Dương Tầm Chiêu lập tức dừng lại, anh cảm thấy mình sắp tức muốn chết rồi. Anh suy nghĩ cho cô, không muốn hôm nay cô quá mệt, nhưng
không ngờ cô lại nghi ngờ anh. Xem ra anh thật sự không nên mềm lòng,
ngày mai anh sẽ khiến cô không thể xuống giường!
“Hóa ra ý của em là như vậy, anh hiểu rồi, anh nhất định sẽ ở bên cạnh bà xã đại nhân.”
Dương Tầm Chiêu thấp giọng cười, không hề có ý định tốt đẹp.
Bởi
vì giọng cười này mà Hàn Nhã Thanh lạnh run cả người, cảm giác giống như bị vật gì đó nhìn chằm chằm, người này… thật sự không định buông tha
cho cô sao? Mấy hôm nay cô đã mệt gần chết rồi! Hơn nữa bây giờ có nhiều chuyện như vậy, chuyện của Bùi Dật Duy còn chưa rõ ràng, không biết về
sau còn phát sinh thêm những gì nữa. Hiện tại đang là thời điểm then
chốt, cô sợ vuột mất cơ hội sẽ làm lỡ dở rất nhiều việc. Mấy ngày hôm
nay thật sự không thể chậm trễ!
“Em không có ý đó.” Hàn Nhã Thanh vội vàng giải thích: “Anh cũng biết gần đây em thật sự bận việc mà, không thể buông thả quá.”
“Hửm?” Dương Tầm Chiêu gằn giọng thốt lên, Hàn Nhã Thanh thật sự đang không
quá để ý suy nghĩ nên mới nói ra những lời như vậy. Nhưng nếu cô đã cho
anh cơ hội, làm sao anh có thể không lợi dụng cho được? “Vậy ý của em là sau thời gian này sẽ có thể buông thả đúng không?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT