Dịch: Độc Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông


"Cửu Minh đạo hữu, ngươi phái tất cả ma binh ma tướng ra, vây Trường An thành này chật như nêm cối, an bài như vậy cũng quá mức cẩn thận đi. Tiên Thần đầy trời, tây phương Phật Đà đều đã bị chúng ta bắt giữ, bây giờ Xi Vưu đại nhân lại sắp phục sinh, nào có người dám tới chỗ chúng ta giương oai." Trong mắt Lục Nhĩ Mi Hầu chớp động huyết quang, tình huống trong ngoài thành hiện ra rõ ràng trong mắt y, lơ đễnh nói.

"Thiên Đình và Linh Sơn mặc dù đã bị chúng ta hủy diệt, nhưng tàn quân vẫn còn, lúc trước bọn hắn lại từ Địa Phủ đào thoát, nếu như những người kia biết Xi Vưu đại nhân sắp thức tỉnh, tất nhiên sẽ đến đây ngăn cản, hiện tại là thời khắc sống còn, càng cẩn thận hơn càng tốt, ngươi nói đúng không, Sửu Ngưu Tôn Giả?" Cửu Minh nhìn về phía Thanh Ngưu tinh bên cạnh nói.

"Không sai, xác thực phải nên cẩn thận." Thanh Ngưu tinh đồng ý.

"Bọn hắn tới càng tốt, lão Tôn ta ngứa ngày xương cốt rồi, vừa vặn thống khoái chém giết một phen." Lục Nhĩ Mi Hầu cầm hắc bổng vung về phía trước một cái, một cỗ gió kinh thiên gào thét bay ra.

Bầu trời phía trước bị ma vân màu đen kịch liệt phun trào che khuất, "Xoẹt" một tiếng, bị xé nứt ra một kẽ nứt to lớn dài mấy trăm trượng.

"Thân Hầu Tôn Giả, trách nhiệm của chúng ta là thủ hộ Xi Vưu đại nhân, bảo đảm ngài thuận lợi thức tỉnh, lão nhân gia ông ta ban cho chúng ta vô thượng vĩ lực, cũng không phải để cho chúng ta dùng tranh đấu chém giết." Cửu Minh nhìn về phía Lục Nhĩ Mi Hầu, trầm giọng nói.

"Biết." Trong mắt Lục Nhĩ Mi Hầu hiện lên một tia lãnh ý, nhưng không tranh cãi cùng Cửu Minh.

"Cửu Minh đạo hữu, nếu địch nhân tập trung tới, vì sao chỉ có ba người chúng ta thủ hộ ở đây, những người khác đâu?" Thanh Ngưu tinh kỳ quái hỏi.

"Dần Hổ, Mão Thỏ, Thìn Long, Hợi Trư, Tuất Cẩu, năm vị Tôn Giả được Xi Vưu đại nhân triệu hoán tới huyết trì, Tị Xà và Ngọ Mã thì ở ngoài thành. Còn Dậu Kê, ngươi cũng biết, hắn luôn luôn làm theo ý mình, Xi Vưu đại nhân cũng mặc kệ hắn, không ai biết hắn chạy đi nơi nào." Cửu Minh nhắc đến Dậu Kê rất là bất mãn, nhưng lại một bộ dạng không thể làm gì.

Thanh Ngưu tinh đang muốn nói gì, một khối huyết sắc ngọc bội treo bên hông gã đột nhiên sáng lên huyết quang loá mắt, đồng thời nhanh chóng chớp động.

Trên thân Cửu Minh và Lục Nhĩ Mi Hầu đều mang một khối huyết ngọc, giờ phút này cũng giống như vậy, huyết quang cuồng thiểm không thôi.

"Ngọ Mã gửi tới tin tức, có rất nhiều địch nhân xuất hiện ngoài Trường An thành!" Cửu Minh bỗng nhiên đứng dậy, lật tay lấy ra tấm gương màu vàng đất lúc trước sử dụng tại Địa Phủ, bấm niệm pháp quyết điểm một cái.

Hai con mắt trong gương bắn ra hai đạo hoàng quang, phóng ra trên mặt kính, mặt kính lập tức hiện ra một hình ảnh, chính là bọn Dương Tiễn, Ngưu Ma Vương suất lĩnh đại quân đánh tới Trường An thành.

Bên cạnh hai người còn có bọn Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn, Thẩm Lạc, Trấn Nguyên Tử, Nhiếp Thải Châu.

"Quả nhiên là bọn hắn, cũng không biết từ nơi nào kéo tới không ít nhân thủ. A, người này chẳng lẽ là Thiên Đình Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn?" Cửu Minh hừ lạnh một tiếng, ánh mắt dừng lại trên người Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn.

"Đã có địch nhân tập kích, lão Tôn ta đi trợ giúp một hai, Cửu Minh ngươi không có ý kiến chứ." Trong mắt Lục Nhĩ Mi Hầu hiện ra quang mang hưng phấn, bỗng nhiên nhảy lên một cái.

Nói xong lời này, không đợi Cửu Minh đáp lại, tay y kết pháp quyết, một đoàn mây xám bao trùm thân thể, vèo một tiếng biến mất không còn tăm tích.

"Chờ một chút..." Cửu Minh đang muốn ngăn cản, nhưng Lục Nhĩ Mi Hầu đã không thấy bóng dáng.

"Mấy ngoại tộc này, mặc dù đã đầu phục Xi Vưu đại nhân, nhưng từng tên đều kiệt ngạo bất tuân, căn bản không chịu nghe lệnh!" Cửu Minh giận dữ, nhưng không biểu hiện ra ngoài.

"Cửu Minh đạo hữu, chúng ta không đi trợ giúp sao?" Thanh Ngưu tinh bên cạnh nhìn lại, Trượng Bát Điểm Cương Mâu Thượng Thanh trong tay thiểm động thanh quanh, chấn động khiến hư không phụ cận rung động xuy xuy.

"Không cần, ngoài thành ma binh đông đảo, lại có Tị Xà và Ngọ Mã tại đây, hiện tại Thân Hầu cũng đi qua, dù địch nhân mạnh hơn cũng có thể chống đỡ được. Sửu Ngưu Tôn Giả ngươi cứ ở chỗ này trấn thủ, ta đi báo cáo Xi Vưu đại nhân việc này." Cửu Minh nói một tiếng, thân hình thoắt một cái biến mất.

Thanh Ngưu tinh một lần nữa ngồi xuống, trong hai con ngươi hiện ra hai đạo thanh quang loá mắt, nhìn lại chung quanh.

Bọn Dương Tiễn suất lĩnh đại quân rất nhanh tới gần Trường An thành. Ma vật gần Trường An thành đã sớm phát giác, nhưng không lập tức đánh giết tới, ngược lại tập kết tại một chỗ.

"Xem ra đại quân ma tộc tại Trường An thành này được huấn luyện nghiêm chỉnh, khác rất lớn ma binh tại Địa Phủ, khả năng có mười hai Tôn Giả ma tộc ở trong đó chỉ huy, chúng ta làm việc không thể chủ quan, dựa theo kế hoạch mà làm việc." Con mắt thứ ba tại mi tâm Dương Tiễn ẩn ẩn bạch quang, truyền âm với Ngưu Ma Vương, Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn.

"Tốt!" Hai người đáp ứng một tiếng, bay qua hai bên trái phải, nhào về phía hai vị trí khác của Trường An thành.

Yêu tộc dưới trướng Ngưu Ma Vương theo sát sau lưng gã, mà Phổ Hóa Thiên Tôn lúc trước mang tới mấy trăm Thiên Binh, cùng Hỏa Đức Tinh Quân, đám Viên Yêu Hoa Quả sơn theo sát sau Phổ Hóa Thiên Tôn.

Thiên Binh ban đầu, cùng đệ tử Tây Thiên Phật Môn thì đều lưu lại bên cạnh Dương Tiễn.

Tóc hoá hình ba người Thẩm Lạc, Nhiếp Thải Châu, Trấn Nguyên Tử cũng lưu ở nơi đây, chỉ là Na Tra không thấy bóng dáng.

"Giết!" Dương Tiễn huy động Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, suất lĩnh đám người chính diện nhào về phía Trường An thành.

Nhân số bọn họ mặc dù kém xa Ma tộc phía trước, nhưng tu vi hơn xa đối phương, từng đạo độn quang hùng vĩ hội tụ cùng một chỗ, thiên địa chấn động theo, khí thế vậy mà không thua đại quân ma tộc che khuất bầu trời phía trước.

Chỗ sâu đại quân ma tộc, đứng vững hai bóng người, một người trong đó là một hán tử âm kiêu thân thể dị thường cao lớn, đầu đội Lạn Ngân Khôi, người mặc Đâu Mâu Giáp, trên dưới toàn thân lóng lánh xán lạn ngân huy, tay cầm một thanh Trượng Bát Nguyệt Nha Sạn, lãnh mang phun ra nuốt vào, nhìn rất là uy vũ.

Một người khác là đạo nhân mặc áo bào màu vàng, phía trên thêu một đồ án Hoàng Long, ba sợi râu dài tới ngực, nhìn rất tiên phong đạo cốt, giống như người trong chốn thần tiên.

"Lại là Nhị Lang Thần! Thật sự là oan gia ngõ hẹp!" Hán tử âm kiêu nhìn thấy Dương Tiễn, sắc mặt lập tức lạnh lẽo, tựa hồ giữa hai người có thù cũ.

Mà đạo nhân mặc hoàng bào bên cạnh nhìn thấy bọn Dương Tiễn từ xa, mặt lại lộ vẻ phức tạp.

"Ngọ Mã Tôn Giả, chuyện cho tới bây giờ, ngươi sẽ không tâm hoài hai chí chứ?" Chú ý tới thần sắc đạo nhân mặc hoàng bào, hán tử âm kiêu hừ lạnh nói.

"Tị Xà Tôn Giả yên tâm, ta đã sớm nhất đao lưỡng đoạn với ngày xưa, sẽ không làm chuyện gì không khôn ngoan. Địch quân chia ra ba đường, nhân số tuy ít, nhưng thực lực rất cường đại, nhất là cao thủ Thái Ất đông đảo, chúng ta nên ứng phó thế nào?" Thần sắc đạo nhân mặc hoàng bào nghiêm lại một chút, nói.

"Thực lực bọn hắn mặc dù rất mạnh, nhưng nhân số ít ỏi, không đáng lo lắng, bằng ngươi ta và đại quân dưới trướng tuyệt đối có thể ngăn trở. Duy nhất có chút phiền phức chính là những cao thủ Thái Ất kia, bất quá cũng không cần lo lắng, chỉ cần dây dưa giữ lại bọn hắn là được, ta đã truyền tin tức về trong thành, Cửu Minh chẳng mấy chốc sẽ mang Tôn Giả khác đến đây hỗ trợ." Hán tử âm kiêu cười lạnh nói.

"Cũng tốt." Đạo nhân mặc hoàng bào không phản đối.

Hán tử âm kiêu thấy vậy, giơ Nguyệt Nha Sạn trong tay lên, trong miệng quát to một tiếng:

"Giết!"

Yêu ma chung quanh hai người bị ma khí xâm nhiễm, tính tình đều trở nên khát máu thích giết chóc, đã sớm kích động, tuân lệnh lập tức chen chúc ra, chia ra ba đường, đón lấy Dương Tiễn, Ngưu Ma Vương cùng Phổ Hóa Thiên Tôn, giống như ba đạo thao thiên cự lãng quét sạch đại địa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play