Dịch: Độc Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông


Thời gian trôi qua từng giờ, trên mặt Thẩm Lạc thất khiếu đều chảy ra máu tươi, thân thể cũng không ngừng run rẩy, pháp lực thể nội tán loạn khắp nơi, làm thân thể hắn phồng lên.

"Thẩm đại ca, mau dừng lại!" Nhiếp Thải Châu khẩn trương, trên tay hiện lên kim quang, muốn cắt ngang Thẩm Lạc tiếp tục thu nạp lực lượng thần niệm trong Chiến Thần Tiên.

"Đừng vội, xem trước một chút lại nói." Trấn Nguyên Tử ngăn Nhiếp Thải Châu lại, mắt lộ ra kỳ quang nhìn Thẩm Lạc.

Lực lượng thần hồn trong đầu Thẩm Lạc bạo động càng phát ra mãnh liệt, đã triệt để biến thành một nồi nước sôi.

Nhưng ngay lúc này, chỗ sâu trong đầu hắn phát sinh kỳ biến, sinh ra một cỗ hấp lực, nhanh chóng hút lực lượng thần hồn bạo tẩu vào trong.

Trong lòng Thẩm Lạc khẽ giật mình, không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng ẩn ẩn minh bạch chính mình vượt qua cửa ải khó khăn này, vội vàng vận chuyển Bất Chu Trấn Thần Pháp, phối hợp cỗ lực hút này, thuần phục lực lượng thần hồn.

Mà pháp lực hỗn loạn trong cơ thể hắn đột nhiên trở nên suôn sẻ, thân thể bành trướng bắt đầu thu nhỏ lại.

Đầu Thẩm Lạc vốn đau nhức kịch liệt càng ngày càng giảm, thân thể càng nhẹ, giống như sắp bay lên.

Một tiếng ầm vang, trong đầu của hắn đột nhiên nổi lên bạch quang sáng tỏ, phảng phất đẩy ra một phiến đại môn nào đó, đạt đến một cảnh giới hoàn toàn mới.

Thiên địa linh khí chung quanh cuồn cuộn tụ đến, như thủy triều dung nhập vào trong cơ thể hắn, sau một tiếng ầm vang, hình thành một vòng xoáy linh khí cuồn cuộn, đẩy Trấn Nguyên Tử và Nhiếp Thải Châu ra xa.

"Ha ha, quả là thế, quả là thế." Trấn Nguyên Tử cũng không kinh ngạc, tay vuốt chòm râu dài cười nói.

"Trấn Nguyên Đại Tiên, biểu ca không sao chứ?" Nhiếp Thải Châu vội vàng hỏi.

"Thẩm đạo hữu quả nhiên là kỳ tài ngàn năm khó gặp, đã xông qua nan quan, tu vi tăng cao một bước." Trấn Nguyên Tử gật đầu nói.

Trong đầu Thẩm Lạc, cỗ hấp lực kia còn đang nhanh chóng thôn phệ lực lượng thần hồn bạo tẩu.

Mỗi khi hút đi một phần lực lượng thần hồn, bạo động trong đầu sẽ nhỏ hơn một phần, mà hấp lực chỗ sâu thần hồn lại tăng lên một chút.

Cứ vậy, ngắn ngủi trong vòng mấy hơi thở, lực lượng thần hồn hỗn loạn trong đầu hắn đã bị thu nạp trống không.

Hấp lực chỗ sâu trong đầu hắn lúc này mới biến mất, thiên địa linh khí cuồn cuộn vọt tới cũng ngừng theo.

Thẩm Lạc từ từ mở mắt, cảm giác lực lượng thần hồn mình cường đại không chỉ gấp mười lần, nếu như trước kia là một tia nước nhỏ, hiện tại chính là một đại giang dậy sóng, hơn nữa còn phát sinh một loại thuế biến nào đó.

Thẩm Lạc hơi vận chuyển lực lượng thần hồn, vô số đạo quang ảnh từ chung quanh phóng tới, hội tụ cùng một chỗ, hình thành một hình ảnh rất sống động.

Hắn ngưng thần nhìn kỹ, lập tức hít một hơi khí lạnh, hình ảnh trong đầu lại là tình huống ngàn dặm chung quanh.

Hết thảy Trong Âm Lĩnh sơn mạch, bọn Dương Tiễn đang phi độn về hướng Trường An thành, còn có tình huống trong Trường An thành, vô số yêu ma, tầng tầng cấm chế ma quang, đều hiện ra rõ ràng trên hình ảnh kia, hoàn toàn khác với lúc dùng thần thức dò xét.

Chỉ là cấm chế trong Trường An thành huyền diệu dị thường, sâu không lường được, đồ quyển trong đầu hắn cũng vô pháp nhìn thấu.

"Đây là cái gì?" Thẩm Lạc thốt ra.

"Đây là thần thông thần niệm thành hình mà Thiên Tôn cảnh mới có, không cần dùng thần niệm nhìn, hết thảy chung quanh tự động chiếu rọi vào trong đầu của ngươi, so với thần thức dò xét thì ẩn kín hơn nhiều lắm, nhìn thấy đồ vật càng thêm rõ ràng. Bao nhiêu tiên nhân cảnh giới Thái Ất khổ tu vạn năm cũng vô pháp bước tới một bước này, ngươi mượn nhờ vô số hồn lực quỷ vật, một lần là xong, thật đáng mừng." Trấn Nguyên Tử cười nói.

"Đây chính là cảnh giới Thiên Tôn! Thần niệm thành hình..." Thẩm Lạc tự lẩm bẩm, mừng rỡ trong lòng.

Về phần tu vi hắn cũng tiến một bước dài, đạt đến Thái Ất trung kỳ, cách Thái Ất hậu kỳ cũng không xa.

Bây giờ cảnh giới thần hồn hắn đột nhiên tăng mạnh, nếu bình thường, hắn sẽ tìm kiếm nơi khổ tu, rất nhanh có thể đạt tới Thái Ất hậu kỳ, thậm chí bắt đầu trùng kích Thiên Tôn cảnh, nhưng bây giờ làm gì có thời gian.

"Không tốt, chúng ta cách Trường An thành không xa, trong Ma tộc sao lại không có cao thủ Thiên Tôn cảnh, vừa rồi chúng ta nói chuyện chẳng lẽ không bị đối phương nghe thấy sao?" Thẩm Lạc đột nhiên nghĩ tới một chuyện, hỏi.

"Cái này không cần lo lắng, nơi đây có Chu Thiên Tinh Đấu đại trận, có thể ngăn cách thần niệm thành hình, mà ta đã sớm thi triển thần thông, bảo vệ nơi này, Ma tộc sẽ không nhìn thấy." Trấn Nguyên Tử nói.

Thẩm Lạc nghe vậy, nhớ tới cấm chế trong Trường An thành có thể ngăn cách thần niệm của hắn thành hình, Chu Thiên Tinh Đấu đại trận tự nhiên cũng làm được, lúc này mới yên tâm.

"Bởi vì do ta nên chậm trễ ở chỗ này một hồi lâu, bây giờ bọn Dương Tiễn đã xuất phát, chúng ta cũng lên đường thôi." Hắn nói.

"Tốt, Sơn Hà Xã Tắc Đồ chính là Thiên Đạo Chí Bảo, không chỉ có thể dùng để phong ấn Xi Vưu, cũng có thể dùng nó dung nhập vào trong hư không, dùng hư không độn thuật tiến lên, dù cảnh giới Thái Ất cũng rất khó phát giác. Ta và Nhiếp đạo hữu trốn trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ trước, cảnh giới thần hồn Thẩm đạo hữu ngươi tăng nhiều, chung quanh Trường An thành mặc dù bị Ma tộc bày ra tầng tầng cấm chế, nhưng lấy thần thông của ngươi, hẳn là có thể thuận lợi chui vào trong Trường An thành." Trấn Nguyên Tử nói.

"Ta cũng đang có ý này." Thẩm Lạc tế lên Sơn Hà Xã Tắc Đồ, quét qua thân hai người một cái.

Thân ảnh Trấn Nguyên Tử và Nhiếp Thải Châu nhất thời biến mất, được thu vào trong không gian đồ.

Thẩm Lạc lại bấm niệm pháp quyết điểm Sơn Hà Xã Tắc Đồ một cái, đồ quyển cuốn ngược trên người hắn, thân hình trống rỗng biến mất tại chỗ, hư không chung quanh không có bất kỳ chấn động gì, thiên địa linh khí cũng không mảy may ba động.

Bọn Dương Tiễn, Ngưu Ma Vương trùng trùng điệp điệp bay về hướng Trường An, từng đạo độn quang hội tụ vào một chỗ, hình thành một đạo nước lũ cực lớn.

Trong Trường An thành, khắp nơi cắm từng mặt ma kỳ, ma phiên, trên trời dưới đất đều giăng đầy một vòng bảo hộ ma khí đen đặc, nhìn giống như một cái nắp nồi cự đại không gì sánh được, phong tỏa ngăn cản toàn bộ Trường An thành.

Vô số ma vật đứng bên ngoài vòng bảo hộ ma khí màu đen, không ngừng qua lại tuần sát.

Những ma vật này phần lớn là Yêu tộc, Nhân tộc, Quỷ tộc, các loại xâm nhiễm ma khí chuyển hóa thành, khí tức hỗn tạp, tu vi cũng không cao, đại đa số đều là Ngưng Hồn kỳ, Xuất Khiếu kỳ, số ít là Đại Thừa kỳ, đương nhiên cũng có một ít Chân Tiên lĩnh đội.

Bất quá số lượng những ma vật này rất nhiều, lít nha lít nhít, cơ hồ chiếm hết bầu trời mặt đất phụ cận Trường An thành.

Mà trong hộ tráo ma khí màu đen cũng đứng rất nhiều Ma tộc, khí tức những Ma tộc này phi thường thuần khiết, tu vi cũng cao hơn nhiều, cũng đang qua lại dò xét.

Mà càng gần hoàng thành, trong hư không hiện ra từng màn sáng cấm chế, một tầng tiếp một tầng, vây quanh toàn bộ hoàng thành chật như nêm cối.

Trên những màn sáng cấm chế này linh quang chớp động, hiển nhiên đều là cấm chế cực kỳ cao minh, cùng rất nhiều lực lượng không gian hòa làm một thể, có thể phòng ngừa tu sĩ thi triển độn thuật cao minh độn hành đi vào.

Giữa không trung hoàng thành, lơ lửng một toà bệ đá huyết hồng lớn mấy trăm trượng, ngay rìa cắm mười hai mặt đại phiên màu đen, chính là Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận xuất hiện trong Địa Phủ.

Vô số ma vân đen kịt từ trong Đô Thiên Thần Sát đại trận chen chúc ra, trùng trùng điệp điệp bao phủ cả tòa hoàng thành.

Càng có từng đạo quang mang như hắc sa từ trong ma vân không trung rủ xuống, bao phủ toàn bộ hoàng thành vào trong đó.

Gần trăm thân ảnh ma khí quay cuồng đứng trên bệ đá, tu vi tất cả đều là Chân Tiên kỳ trở lên, hiển nhiên là bộ đội tinh nhuệ Ma tộc.

Mà chính giữa bệ đá xây dựng một tòa đài cao, đỉnh cao nhất đặt một long ỷ vuông màu đỏ thẫm, chung quanh là chín đầu Ma Long quay quanh, mặc dù ma khí trùng thiên, nhưng cũng trang trọng nguy nga.

Phía dưới Cửu Long Ỷ theo thứ tự đặt mười hai cái ghế nhỏ hơn, đại đa số đều bỏ trống, chỉ có vị trí thứ hai, thứ tám, thứ chín có người ngồi.

Trên chỗ ngồi thứ hai ngồi một vị ngưu yêu khôi ngô đầu sinh độc giác, người mặc thanh giáp, tay cầm một thanh cương mâu cao một trượng tám điểm, nếu như Thẩm Lạc ở đây, tất nhiên sẽ nhận ra người này chính là Thanh Ngưu tinh trước đó tại Hoa Quả sơn bị hắn đánh chết.

Chỉ là bề ngoài Thanh Ngưu tinh đã phát sinh biến hóa rất lớn so với trước, tu vi cũng tiến nhanh, thình lình đạt tới cảnh giới Thái Ất.

Trên chỗ ngồi thứ tám chính là Cửu Minh, chỗ thứ chín bên cạnh Cửu Minh là một viên hầu mặc ma khải, lại là Lục Nhĩ Mi Hầu.

Chỉ là trong mắt Lục Nhĩ Mi Hầu ẩn hiện huyết hồng quang mang, khí tức so với trước kia hùng hồn hơn rất nhiều, trường mâu màu đen trong tay biến thành một đại bổng đen kịt, phía trên hiện ra từng đạo huyết hồng ma văn, quanh thân bao quanh một cỗ nhuệ khí trùng thiên, tựa hồ có thể đâm thủng màn trời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play