Chương 81 – (4)

Đại thọ 60 của Văn lão phu nhân, trên dưới Văn phủ hỉ khí dương dương, mở tiệc chiêu đãi tứ phía, đại quan quý nhân cùng Văn gia giao hảo cũng mang gia quyến tới cửa mừng thọ.

Văn lão phu nhân sinh hai đứa con trai, là đại lão gia cùng nhị lão gia, dưới còn có con vợ lẽ tam lão gia lục lão gia, phân ra các phòng, cũng coi như cành lá tốt tươi, gia đại nghiệp đại.

Phía trước Yến hội là chính viện nơi Văn lão phu nhân cùng khách khứa, còn có vài vị lão gia Văn phủ đang nghe diễn xướng.

Mà đình hóng gió ở hoa viên hậu viện, là nơi bọn tiểu bối chơi đùa.

Trước đây Cẩm Vinh ăn cơm cũng ăn ở tiểu viện, nửa cái mặt không lộ.

Sau khi vị tỷ tỷ kia đột nhiên coi trọng Nam Nhị Việc, Cẩm Vinh cũng phải lộ mặt tham gia yến hội.

Vì thế năm nay lại nhiều ra một đám đường huynh đệ tỷ muội, sau khi Văn Cẩm Tú giới thiệu đây là bào muội (em gái ruột) của nàng, mọi người phá lệ mà gọi một tiếng Vinh muội muội, tựa hồ thân thiết lắm.

Nếu nói Cẩm Vinh là trạng thái không thèm mở miệng nói một lời, Lý Cảnh Linh ngồi ở bên cạnh càng thêm mộng bức, cũng không rõ vì sao mình lại bị mời đến, cha hắn chỉ tiểu quan thất phẩm ở Quốc Tử Giám, cũng không có gì giao tình cùng Văn phủ. Truyện được đăng tải duy nhất trên Wattpad icedcoffee0011, truy cập trang chính chủ là tôn trọng công sức của editor www.wattpad.com/user/icedcoffee0011 

Bất quá tới đâu hay tới đó.

Vị thủ phụ đại nhân tương lai này tố chất tâm lý vẫn là rất cao.

Dù sao sao cũng không chỉ có cậu là người ngoài, hầu phủ thế tử, con gái trưởng công chúa cũng tới.

Bọn họ hạ mình tới đây đương nhiên cũng vì Văn Cẩm Tú, ánh mắt chúng đường tỷ muội nhìn Văn Cẩm Tú càng thêm hâm mộ ghen tị, chỉ có thể liên tục lấy lòng.

Cẩm Vinh như cũ bình tĩnh ăn bánh, trực tiếp làm lơ sóng ngầm mãnh liệt của đám con cháu thế gia chung quanh.

Lý Cảnh Linh cũng thực bình tĩnh mà cầm khăn tay lau miệng cho muội tử kì quái bên cạnh, một màn này trong mắt người khác thì không có ý nghĩa gì, chỉ là hai đứa trẻ chơi đùa tương đối thân, ai sẽ sinh ra ý tưởng khác với hai hài tử một đứa năm một đứa gần bảy tuổi, nhưng mà Văn Cẩm Tú trong lòng rất an ủi.

Muội muội này của nàng vẫn là có chút tác dụng.

Đang ngồi thì đường muội nào đó bỗng nhiên đề nghị nói, "Chúng ta đi đến Thấm Phương Viên đi, nghe nói hoa mẫu đơn đều đã nỡ."

Mọi người sôi nổi đồng ý, Văn Cẩm Tú cũng cảm thấy không tồi, Thấm Phương Viên kia vẫn là thành quả một tay nàng xử lý ra, có thể để mọi người nhìn cũng không tồi, Văn Cẩm Tú đồng ý, con gái trưởng công chúa cùng hầu phủ thế tử tự nhiên không có dị nghị.

"Vinh tỷ nhi cùng đi đi, kia có rất nhiều hoa đẹp."

Cẩm Vinh lắc đầu, tiếp tục ăn bánh, Lý Cảnh Linh bên cạnh cô cũng hỗ trợ nói, "Nhị tiểu thư tuổi còn nhỏ, ta bồi nàng ở trong đình chơi đi."

Văn Cẩm Tú bị cự tuyệt tuy rằng có chút không vui, nhưng Cẩm Vinh không đi, nàng cũng có chút thoải mái, lại có Lý Cảnh Linh bồi nàng (Cẩm Vinh ), liền không khuyên nhủ thêm.

Chờ đám người Văn Cẩm Tú mênh mông cuồn cuộn rời đi, trong đình cũng chẳng còn mấy bóng người, chỉ để lại hai ma ma cùng nha hoàn canh canh ở cổng đình, Cẩm Vinh thầm nghĩ, rốt cuộc thanh tịnh.

"Bọn họ đi rồi, muội hình như rất vui." Lý Cảnh Linh không ngần ngại nói, nhưng cậu cũng không phải là ngốc, nhìn ma ma nha hoàn không ở bên người mới hỏi như vậy.

Cẩm Vinh cũng thản nhiên đáp, "Đúng vậy, bọn họ quá ồn."

Lý Cảnh Linh lại chắc chắn nói, "Muội giống như cũng không thích tỷ tỷ muội."

Cẩm Vinh hỏi ngược lại, "Vậy ngươi thích tỷ ta sao?"

Lý Cảnh Linh lắc lắc đầu, thẳng thắn thành khẩn đáp, "Ta cảm thấy thị có chút kỳ quái."

Cẩm Vinh liếc mắt nhìn hắn, "Nàng vẫn luôn rất kỳ quái, ngươi cũng đừng cố hiểu nàng." Một khi dính dáng đến, sau này là phúc hay họa cũng không biết được.

Lý Cảnh Linh không hiểu ý tứ Cẩm Vinh, nhưng so với một người kì quái không thể hiểu được, tiểu thủ phụ tương lai càng nguyện ý tin tưởng vị vừa sinh ra đã hiểu biết này.

Cẩm Vinh nói quả nhiên không sai, một mâm điểm tâm còn chưa có ăn xong, liền xa xa nghe được tiếng thét ầm ĩ kinh hoảng truyền đến, có người rơi xuống nước.

Cẩm Vinh nói như thế nào cũng là tiểu thư Văn phủ, không có khả năng làm như không có việc gì tiếp tục ăn nàng bánh, chỉ có thể tùy ý để ma ma ôm qua, Lý Cảnh Linh cũng đi theo.

Bên cạnh Thấm Phương Viên có một cái hồ nhỏ, khi Cẩm Vinh bị ôm qua, bên hồ đã có rất nhiều người, người rơi xuống nước đương nhiên không phải Văn Cẩm Tú, nàng đứng ở ven bờ, đáy mắt tối nghĩa không rõ.

Thấy ma ma đem Cẩm Vinh còn có Lý Cảnh Linh đều mang lại đây, nàng nhíu mày, "Sao lại đem Nhị tiểu thư đến đây, vạn nhất làm nàng sợ thì sao bây giờ?"

Lúc này người rơi xuống nước cũng được cứu lên, mọi người dồn toàn lực chú ý đến diễn biến, Văn Cẩm Tú cũng không tiện tiếp tục trách cứ ma ma.

Bên hồ, cô nương áo lục trên dưới ướt đẫm lồ lộ cảnh xuân bị nam tử trẻ tuổi ôm vào trong ngực, mọi người đều ồ lên, đây là đã có động chạm da thịt nha.

Ma ma ôm Cẩm Vinh vừa định che mắt cô, thì đã có người trước một bước ,"Con gái đừng xem những thứ này." Lý Cảnh Linh nhón chân, giơ tay ngăn trở tầm mắt Cẩm Vinh, hài tử bảy tuổi cái đầu đã không nhỏ.

"Đa tạ Lý tiểu công tử." Ma ma cười nói.

Cẩm Vinh: "..."

Ngươi chặn ta cũng có thể thấy được, nhưng xem bộ dạng cậu bé rất chân thành, cô vẫn không nói câu nào.

Sự tình kết thúc như thế nào, sẽ không có người đi nói cho Cẩm Vinh, lúc này cô đã bị ma ma ôm về Nam Nhị Viện.

Sau lại có nha hoàn lắm mồm nói cháu gái nhà mẹ đẻ nhị thái thái, cũng chính là cô nương ngày đó rơi xuống nước, phải gả cho con vợ lẽ hầu phủ cũng là người cứu nàng, làm thiếp. Lão phu nhân bởi vì tiệc mừng thọ bị nháo, cấm túc nhị thái thái nửa tháng.

Một tiểu nha hoàn mới đến Nam Nhị Viện khẽ hỏi, "Biểu cô nương không phải đã đính hôn sao?" Nghe nói còn là công tử vừa đỗ cử nhân.

Những người khác mắng mỏ, cho dù đã có hôn ước, ai nguyện ý muốn một cô nương đã bị nam nhân khác ôm vào trong ngực.

Không ai cảm thấy mệnh nàng không tốt, ngược lại cảm thấy nàng trước mặt công chúng mất đi thanh danh, công tử con vợ lẽ hầu phủ còn nguyện ý nạp nàng làm thiếp, đã là nàng may mắn.

Cẩm Vinh nhàn nhạt ngắm cây sơm tra đã chẳng còn mấy quả ngoài sân nhà.Truyện được đăng tải duy nhất trên Wattpad icedcoffee0011, các bản reup bên ngoài đều là bản đăng thiếu chưa beta, truy cập trang chủ để đọc truyện sớm và chính xác nhất www.wattpad.com/user/icedcoffee0011

Nhân quả báo ứng, cũng không địch lại nhân ngôn đáng sợ.

_____

Qua năm sau, Cẩm Vinh cũng lên bảy, ngày này, Văn lão phu nhân muốn đi Thiên Phong Sơn bái Phật, còn mang theo cháu gái bà thích nhất, Văn Cẩm Tú. Văn Cẩm Tú cũng không biết nghĩ như thế nào, còn cầu lão phu nhân mang cả Cẩm Vinh theo.

Chờ Cẩm Vinh biết được, xe ngựa cùng nha hoàn ma ma đều đã chuẩn bị tốt, Cẩm Vinh trừu trừu khóe miệng, tùy ý ma ma để bế lên xe.

Văn Cẩm Tú thấy nàng, còn cười nói, "Nhị muội muội có lạnh khâu, mau đến chỗ tỷ tỷ, làm ấm thân mình."

Cẩm Vinh còn không kịp nói bản thân không lạnh, ma ma ôm cô đã chủ động đem cô đẩy đi, có thể cùng đại tiểu thư được sủng ái nhất phủ thân cận, Nhị tiểu thư cũng có thể có được không ít chỗ tốt.

Văn Cẩm Tú kéo tay nàng, còn muốn xoa xoa, lại phát hiện không có một tia lạnh lẽo, ấm áp nhẵn mịn, nàng sửng sốt một chút nói, "Xem ra Vương ma ma chiếu cố tận tâm, thưởng gấp đôi tiền tiêu vặt."

Vương ma ma chính là người vừa rồi bế Cẩm Vinh lên, bà trong lòng kỳ quái, Nhị tiểu thư sáng sớm đã đi lại ở trong sân, trong phòng cũng không thêm than sửoi, thân mình có thể ấm áp đến đâu. Nhưng nghe thấy đại tiểu thư nói muốn thêm tiền tiêu vặt, Vương ma ma lập tức cúi đầu, che khuất vẻ kinh ngạc hướng đại tiểu thư tạ ơn.

Văn lão phu nhân một chiếc xe, Văn Cẩm Tú cùng Cẩm Vinh một chiếc xe, còn có Văn phủ gia phó nha hoàn, một đoàn người đông đúc đi nửa canh giờ, rốt cuộc đến Thiên Phong Sơn.

Trên đường lên núi, Văn lão phu nhân còn lôi kéo tay Văn Cẩm Tú, cười hài hòa tràn đầy từ ái nói, "Huyền Liên đạo trưởng là cao nhân đắc đạo, hơn nữa thiện bói toán, nổi tiếng khắp thiên hạ, đến lúc đó tổ mẫu cầu hắn xem nhân duyên cho con, xem Tú tỷ nhi nhà chúng ta có thể tìm được dạng hôn phu tốt nào."

Văn Cẩm Tú làm vẻ mặt ngượng ngùng cười, "Vất vả tổ mẫu quan tâm."

"Con là cháu gái ta đắc ý nhất, hôn sự của con ta như thế nào có thể không uổng tâm." Văn lão phu nhân đôi mắt từ ái hơi lóe tinh quang, đặc biệt là nhìn dung mạo cháu gái như hoa như ngọc, thanh danh dương kinh thành đại.

Mà Cẩm Vinh ngại tuyết dày, bậc thang lên núi lại dài, nằm trong lòng ngực ma ma trực tiếp nhắm mắt nghỉ ngơi.

Tuyết trắng xóa, chỉ thấy trên núi lẳng lặng một tòa đạo quan cổ xưa nghiêm trang.

Tới đạo quan, hai đạo đồng canh cửa chào đón, "Là Văn lão phu nhân đi, mời theo chúng ta tiến vào."

_____

Huyền Liên chân nhân nhìn bên ngoài đúng là một bộ dáng tiên phong đạo cốt, khẽ vuốt râu dài, nhàn nhạt nói, "Văn lão phu nhân , đây là đích tôn nữ đi."

Văn lão phu nhân thái độ cung kính, "Cháu gái ta sắp nghị hôn, mong rằng chân nhân có thể xem cho nàng nhân duyên ngày sau như thế nào, đối phương là người như thế nào, tốt hay không tốt."

Huyền Liên lãnh đạm nói "Ta thiếu Văn gia các ngươi một ân tình, cũng nên trả rồi."

Huyền Liên đạo trưởng nhìn về phía Văn Cẩm Tú, "Văn tiểu thư, mời."

Văn Cẩm Tú trong lòng hơi hơi căng thẳng, kiếp trước nàng cũng nghe đến thanh danh Huyền Liên chân nhân, liền hoàng gia đều thỉnh hắn đo lường tính toán, nghe nói chưa bao giờ có sai lầm, vậy lỡ lão nhìn ra nàng là hồn phách trọng sinh trở về.

Văn Cẩm Tú tuy rằng trong lòng khẩn trương, nhưng trên mặt đã quen giữ vẻ trầm ổn hào phóng, tùy ý Huyền Liên chân nhân xem, Huyền Liên chân nhân mày nhíu lại, lại véo chỉ tính sinh thần bát tự.

Văn lão phu nhân vẫn luôn chú ý lập tức tâm nhảy lên, nôn nóng hỏi, "Chân nhân, cháu gái ta có cái gì không tốt?"

Huyền Liên nhăn mày lại buông lỏng ra, "Thật ra cũng không phải, chỉ là có chút kỳ quái."

"Như thế nào lại kỳ quái?" Văn lão phu nhân lại truy vấn, bà ta còn muốn lấy cháu gái đi cầu một đường phú quý, nếu mệnh không tốt......

Huyền Liên lắc lắc đầu, nhìn về phía nàng nói, "Bần đạo đo lường tính toán không tinh, nhìn không ra cái gì, nhưng tóm lại cũng ra một chữ ' quý '."

"Quý?" Văn lão phu nhân lẩm bẩm nói, đôi mắt già nua lại sáng lên, quý phân có rất nhiều loại, nhưng vô dụng nhất, cũng là tôn quý nhân gia.

Thấy Huyền Liên chân nhân không có nhìn thấu bí mật trọng sinh của nàng, Văn Cẩm Tú trong lòng nhẹ nhàng thở ra, đối với chữ 'quý trong miệng Huyền Liên chân nhân không quá để ý, nàng nắm giữ tiên cơ một đời, ngày sau là vị hoàng tử nào tranh được ngôi cửu ngũ còn biết, chữ quý này là tốt hay xấu cũng không ảnh hưởng đến nàng.

Văn lão phu nhân phục hồi tinh thần, cũng khôi phục gương mặt hiền từ của bà ta, hỏi, "Cháu gái tuổi nhỏ tang mẫu, khiến người thương tiếc, chân nhân còn có kiến nghị gì có thể giúp nàng đi trôi chảy một ít."

Huyền Liên không muốn nhiều lời, nhưng thấy Văn lão phu nhân chấp nhất, liền phất tay nói, "Nghị hôn sự muộn một chút lại làm, sớm chỉ biết đồ sinh nhấp nhô."

"Đa tạ chân nhân." Văn lão phu nhân vui mừng nói, lôi kéo Văn Cẩm Tú cùng nhau cảm tạ.

Một câu của Huyền Liên chân nhân bên ngoài vạn kim cũng cầu không được, nếu không có Văn lão thái gia trước kia đã từng giúp đỡ lão một lần, lưu lại ân tình này, lão cũng chưa chắc chịu gặp Văn lão phu nhân .

Tạ ơn xong, Văn lão phu nhân cũng biết Huyền Liên thanh tu, không tiện quấy rầy, đang muốn rời đi thì nghe Huyền Liên chân nhân nói, "Chậm đã ——"

"Chân nhân còn có việc gì?" Văn lão phu nhân khó hiểu nói, lại thấy con ngươi Huyền Liên gắt gao nhìn chằm chằm tiểu cô nương khoác áo choàng đỏ tươi nằm trong lòng ngực ma ma đứng phía sau Văn Cẩm Tú.

"Nàng là ai?" Huyền Liên chân nhân hỏi.

"Nàng là đích tôn nữ khác của ta, bào muội của Cẩm Tú, tên là Văn Cẩm Vinh." Tuy rằng không rõ Huyền Liên chân nhân vì sao đột nhiên lại muốn hỏi Vinh tỷ nhi, nhưng Văn lão phu nhân vẫn trả lời.

Văn Cẩm Tú đứng bên cạnh trong lòng cũng là lắp bắp kinh hãi, chẳng lẽ Huyền Liên chân nhân nhìn ra Cẩm Vinh đời trước chưa sinh ra, đời này ngược lại còn sống.

"Kỳ quái kỳ quái, quá kỳ quái, ta cư nhiên tính không ra." Huyền Liên chân nhân sửa lại thái độ thanh cao lãnh ngạo vừa rồi, ngược lại có chút vội vàng, còn vẫy tay nhìn tiểu cô nương xinh xắn nói, "Lại đây, để bần đạo nhìn ngươi một cái."

Văn lão phu nhân nghe vậy vui vẻ, Huyền Liên chân nhân muốn nhìn bộ dáng Vinh tỷ nhi như, chẳng lẽ Vinh tỷ nhi là có mệnh cách cực tốt?

"Mau ôm lại đây cho cấp chân nhân nhìn." Văn lão phu nhân lập tức nói.

Vương ma ma nghe vậy đang muốn ôm Nhị tiểu thư qua, lại nghe trong lòng ngực phát ra một tiếng hừ lạnh, "Lão là người nào, dám tính mệnh của ta."

*Tác giả có lời muốn nói:

Giải thích một chút nội tình kiếp trước Văn Cẩm Tú chính là bị chất nữ nhà mẹ đẻ mẹ kế hãm hại rơi xuống nước mất trong sạch, cho nên lần này phản trả thù trở về.

Văn Cẩm Tú hiện tại đối Cẩm Vinh là thái độ bình thường, thiệt tình không nhiều nhưng ác ý cũng không có, bởi vì Cẩm Vinh không có liên quan đến viêc trả thù của nàng, mở đầu nàng thiếu chút nữa hạ độc thủ, chủ yếu là bởi vì trọng sinh trở về không bao lâu, còn chưa thoát khỏi trạng thái oán hận kiếp trước, hiện tại qua mấy năm, cũng lý trí hơn nhiều.


Chương 82 – (5)

Nghe Cẩm Vinh nói, mọi người đều cả kinh,

Văn lão phu nhân càng là cả giận nói, "Vinh tỷ nhi, sao dám vô lễ với chân nhân?"

Huyền Liên chân nhân lại một chút cũng không tức giận, ngược lại ôn hòa cười, "Bởi vì người trên đời này, đều muốn ta đoán mệnh cho bọn họ."

"Nhưng luận huyền, ta so với lão lợi hại hơn." Cẩm Vinh trên cao nhìn xuống nói.

Vương ma ma bỗng nhiên tay mềm nhũn, Nhị tiểu thư ôm trong lòng ngực liền từ trên người bà trượt xuống dưới, đi đến chõ Huyền Liên chân nhân đi đến.

Huyền Liên chân nhân thần sắc nghiêm lại, chân chính thấy rõ tướng mạo tiểu cô nương, rốt cuộc không có cách nào coi nàng là người thường, ngược lại trịnh trọng cầm lễ nói, "Thỉnh ——"

Huyền Liên hỏi: "Cái gì gọi là đức, khí, sinh, tinh, thần, hồn, phách, tâm, ý, chí, tư, trí, lự?"

Cẩm Vinh đáp: "Thiên chi tại ngã giả đức dã, địa chi tại ngã giả khí dã. đức lưu khí bạc nhi sinh giả dã. cố sinh chi lai vị chi tinh; lưỡng tinh tương bác vị chi thần; tùy thần vãng lai giả vị chi hồn; tịnh tinh nhi xuất nhập giả vị chi phách; sở dĩ nhậm vật giả vị chi tâm; tâm hữu sở ức vị chi ý; ý chi sở tồn vị chi chí; nhân chí nhi tồn biến vị chi tư; nhân tư nhi viễn mộ vị chi lự; nhân lự nhi xử vật vị chi trí."

" Quan kỳ kha lạn, phạt mộc đinh đinh, vân biên cốc khẩu từ hành, mại tân cô tửu, cuồng tiếu tự đào tình. thương kính thu cao, đối nguyệt chẩm tùng căn, nhất giác thiên minh. nhận cựu lâm, đăng nhai quá lĩnh, trì phủ đoạn khô đằng. thu lai thành nhất đam, hành ca thị thượng, dịch mễ tam thăng. canh vô ta tử tranh cạnh, thì giới bình bình, bất hội cơ mưu xảo toán, một vinh nhục, điềm đạm diên sinh. tương phùng xử, phi tiên tức đạo, tĩnh tọa giảng hoàng đình......" Truyện được đăng tải duy nhất trên Wattpad icedcoffee0011, các bản reup bên ngoài đều là bản đăng thiếu chưa beta, truy cập trang chủ để đọc truyện sớm và chính xác nhất www.wattpad.com/user/icedcoffee0011

Cẩm Vinh cùng Huyền Liên chân nhân ông một lời ta một câu, người khác nhìn cảnh một đạo trưởng đầu bạc hạc nhan đối đáp cùng một đứa bé bảy tuổi, theo lý mà nói một cảnh tượng thoạt nhìn quái dị như thế, lại khiến người không dám quấy rầy, mạc danh có cảm giác uy nghiêm.

Cẩm Vinh trả lời đĩnh đạc, hạ bút thành văn sắc mặt, Huyền Liên chân nhân càng thêm ngưng trọng.

_____

Này ngày qua đi, người trong thiên hạ đều biết đường đường là Huyền Liên chân nhân lại luận huyền học bại dưới tay một bé gái bảy tuổi.

Hoàng đế trong cung nghe xong cũng không khỏi giật mình, "Huyền Liên chân nhân cư nhiên thua?"

Nội thị trả lời, "Huyền Liên chân nhân chính miệng nhận thua."

"Chà." Hoàng đế không khỏi hứng thú, "Đó là cô nương nhà ai?"

"Thứ đích nữ Văn thị lang, năm nay bảy tuổi." Nội thị cung kính nói.

Vừa lúc gặp Vương Quý Phi cùng Tam hoàng tử, hoàng đế đem chuyện này nói cho bọn họ, Vương Quý Phi cong môi cười, "Nghe bệ hạ nói vậy, thần thiếp thật tò mò muốn gặp tiểu cô nương có thể vượt mặt Huyền Liên chân nhân kia, xem rốt cuộc nàng là đứa trẻ như thế nào."

Hoàng đế cười nói, "Có thể trông như thế nào, đã không phải là yêu ma quỷ quái, trẫm cũng có ý này."

Tam hoàng tử ở bên cạnh nghe xong lại động tâm tư, lên tiếng nói, "Phụ hoàng, mẫu phi, Văn gia Nhị tiểu thư cho dù xuất sắc hơn nữa cũng chỉ là một đứa bé vô tri, có thể có gì đặc sắc, cho dù là biện qua Huyền Liên chân nhân, nhưng đồng ngôn trĩ ngữ liền nàng chính mình đều phân không rõ, chi bằng thỉnh tỷ tỷ nàng tới nói rõ việc ngày đó."

"Tỷ tỷ nàng? Văn gia đích trưởng nữ?" Vương Quý Phi sửng sốt một chút, nghĩ nghĩ nói, "Ta nhưng thật ra nghe nói nàng tài tình nhạy bén, lại thất khiếu linh lung, hoàng nhi ngươi còn gặp qua nàng không thành."

*窍玲珑心Thất khiếu linh lung tâm (tim có 7 lỗ): chỉ người rất thông minh tài ba, nói chung là nhân tài về cả nhân cách lẫn khả năng làm việc.

Tam hoàng tử bên tai ửng đỏ, "Dạ, nhi thần ở chỗ trưởng công chúa gặp mặt nàng một lần, tài đức song toàn, danh xứng với thực."

Hoàng đế nhìn ra tâm tư của nhi tử, nhưng cũng không chọn phá, nếu Tam Hoàng nhi muốn gặp, vậy để hắn thỏa mãn ý nguyện, gặp ai chả là gặp. Trầm ngâm một chút nói,

"Vậy tuyên Văn gia đích trưởng nữ vào cung."

Lại không biết một quyết định này làm hắn sau này tiếc nuối không thôi.

Văn phủ đột nhiên được hoàng đế triệu kiến, tuyên đại tiểu thư Văn Cẩm Tú vào cung, thụ sủng nhược kinh, Văn lão phu nhân giúp Văn Cẩm Tú tỉ mỉ trang điểm một phen, chớ nên ở trước mặt bệ hạ mạo phạm thất lễ.

Văn Cẩm Tú trong lòng có chút thấp thỏm, không biết hoàng đế vì sao triệu kiến nàng.

Chờ vào trong cung sau, đôi mắt cũng chỉ dám nhìn chằm chằm chân váy, không dám nhìn thẳng long nhan, chỉ nghe hoàng đế nói,

"Nghe nói bào muội bảy tuổi của ngươi biện huyền thắng Huyền Liên đại sư."

Nguyên lai là chuyện này, nàng xem thường lực ảnh hưởng của Huyền Liên chân nhân, Văn Cẩm Tú ổn ổn tâm thần, thanh âm bình tĩnh lại không mất vẻ dịu ngoan đem sự việc ngày đó một lần, chuyện Huyền Liên chân nhân đoán mệnh cho nàng cũng không dám giấu giếm.

"Huyền Liên chân nhân phê cho ngươi một chữ ' quý '?" Hoàng đế ngạc nhiên nói.

"Đúng vậy, bệ hạ." Văn Cẩm Tú trả lời.

Hoàng đế không tiếp tục hỏi thêm, lại là để lại vài phần tâm tư.

Nghe thấy ngôn từ cuồng vọng của bé gái bảy tuổi kia, hoàng đế sang sảng cười to, "Không nghĩ tới Huyền Liên chân nhân cũng có thời điểm bị tiểu hài tử nghi ngờ."

Hoàng đế kỳ thật cũng có chút tiểu oán hận với Huyền Liên chân nhân, muốn nhờ hắn đo lường tính toán cũng không dễ dàng, vì Huyền Liên chân nhân luôn ra sức khước từ, nếu không phải Huyền Liên chân nhân đích xác rất lợi hại, lực ảnh hưởng lớn, hoàng đế đã sớm muốn đem hắn trói vào trong cung.

Văn Cẩm Tú giới thiệu muội muội ruột thịt, lời nói cho dù có chút tang bốc, bất quá tính ra cũng không phải vọng ngôn. Truyện được đăng tải duy nhất trên Wattpad icedcoffee0011, truy cập trang chính chủ là tôn trọng công sức của editor www.wattpad.com/user/icedcoffee0011 

Nàng trong lòng lại là nghĩ, huyền học thì sao, còn có thể xé trời sao? Cho dù vào cung cũng bất quá chỉ là một nữ quan mà thôi, còn có thể thăng thiên sao?

_____

Cẩm Vinh ở trong phủ không kiên nhẫn nhìn một đợt lại một đợt người đến quấy rầy, còn nhìn cô như sinh vật hi hữu . Văn Cẩm Tú thay cô đi vào cung, cô còn rất cao hứng, Cẩm Vinh mới không muốn khom lưng uốn gối với đế vương ở nhân gian.

Sau khi Văn gia Nhị tiểu thư biện huyền thắng Huyền Liên chân nhân, Văn phủ khách đến đầy nhà, người nối tới cửa liền không dứt, Cẩm Vinh phiền phức dứt khoát đóng gói đi Thiên Phong Sơn.

Nghe cô nói muốn đi đạo quan của Huyền Liên, Văn lão phu nhân cũng không dám cản trở, Huyền Liên chân nhân càng không cự tuyệt, ngày ấy biện huyền, lão là tâm phục khẩu phục nhận thua, trong lòng biết văn Nhị tiểu thư không những tướng mạo khó dò, càng là trời sinh tuệ căn, ngộ tính ở phía trên lão.

Huyền Liên tự nhiên quét dọn giường chiếu hoan nghênh, còn dặn đồng tử chăm sóc Văn nhị tiểu thư thật tốt.

Cẩm Vinh ở đạo quan trôi qua một đoạn sinh hoạt thanh tịnh, còn thấy được Đạo gia điển tịch đã lâu không gặp, Huyền Liên còn phi thường tự hào nói, đây là lão vơ vét khắp thiên hạ đoạt được, chỉ sợ không có ai thu thập được đầy đủ Đạo gia điển tịch như lão.

Huyền Liên người này Cẩm Vinh xem qua mệnh lý, đắc đạo gian nan, nhưng tích lũy thêm hai ba thế có lẽ sẽ thành.

Huyền Liên trong lòng cũng có sở liệu, lão đo lường tính toán quá nhiều mệnh cách, lại liên lụy đến khí vận hoàng gia, khó có thể thoát khỏi hồng trần kiếp này.

Chuyện Văn phủ có một thần đồng trời sinh nhanh nhạy nhanh chóng bị một sự kiện khác lấn át, càng thu hút ánh mắt người hơn, chính là chuyện Văn Cẩm Tú sau khi vào cung yết kiến hoàng đế được Tam hoàng tử tự mình đưa về. Có thể nói chuyện tình tình ái ái lại có tính tác động thực tế đến tương lai Văn phủ càng khiến người để ý hơn.

Văn phủ cũng bắt đầu sinh tâm tư riêng, bệ hạ tuy niên phú lực tráng, nhưng Tam hoàng tử là do Quý Phi sinh, được hoàng đế yêu thích, tuổi tương hợp với Văn Cẩm Tú, đại tiểu thư chưa chắc không thể bắt được cái ghế hoàng tử phi.

Văn nhị lão gia cũng nhịn không được đi tìm mẫu thân, dò hỏi chuyện này, nếu cùng hoàng gia kết thân, kia chính là thiên đại vinh quang, Tam hoàng tử có ưu thế rõ ràng, Văn gia chắc chắn có thể cao hơn một tầng.

Văn lão phu nhân trước kia một mực chấp nhất với vinh quang của Văn gia lúc này lại chần chờ, bà nhớ tới lời Huyền Liên chân nhân, không nên nghị hôn sự sớm, nếu không đồ sinh nhấp nhô.

Trong cung Vương Quý Phi cũng rối rắm, tâm tư Tam hoàng tử quá mức rõ ràng, nhưng nàng lại có chút không muốn.

Văn gia đại cô nương tuy tốt, người cũng mẫn tú, nhưng gia thế thấp, không huynh đệ ruột thịt nâng đỡ, Văn gia mấy năm nay không được bệ hạ coi trọng, hàng con cháu cũng không có người tài ba, càng ngày càng xuống dốc, Vương Quý Phi sao có thể nguyện ý để bảo bối nhi tử cột lên một cái thuyền đang chìm như vậy, mà không phải lựa chọn thiên kim danh môn bối cảnh vững vàng.

Chính là Vương Quý Phi lại đau lòng nhi tử, nàng nhìn nhi tử động tâm, muốn hắn buông tha Văn gia tiểu thư, chỉ sợ hắn sẽ sinh ngăn cách với nàng.

Nghĩ vậy, Vương Quý Phi lại đau đầu, có chút tức giận Văn gia lăn lộn nhiều chuyện như vậy ra làm cái gì.

Ma ma bên cạnh thấy thế, liền mở miệng đề nghị, "Không bằng khuyên nhủ Tam điện hạ, nạp Văn gia cô nương làm trắc phi."

Vương Quý Phi nghe vậy âm thầm suy nghĩ, trắc phi của hoàng tử, cũng không bôi nhọ thân phận Văn gia đích trưởng nữ, chần chờ một chút, "Chỉ sợ hoàng nhi bên kia......"

Nghe lo lắng Vương Quý Phi, ma ma lại cười nói, "Nam tử hiểu cái gì, chỉ cần có thể cưới được cô nương ái mộ, là thê là thiếp, nơi nào sẽ quản nhiều như vậy, nương nương khuyên nhiều một chút thì tốt rồi."

Vương Quý Phi khẽ gật đầu, cũng đúng, để ý những thứ này trước nay đều là nữ tử, cũng chỉ có nữ tử mới biết được, thê với thiếp khác nhau như trời với đất.

Nàng ngày xưa nếu không phải nghe bệ hạ lời ngon tiếng ngọt, cũng sẽ không từ bỏ vị trí Hoàng Hậu, cam tâm làm thiếp, cũng may mấy năm nay nàng hao tổn tâm cơ, cố sủng sinh con, tuy không có danh Hoàng Hậu nhưng lại có thực quyền, mà nữ nhân đã từng ở phía trên nàng, còn không phải ở trong cung điện lạnh như băng mòn mỏi cô độc.

Vương Quý Phi cười lạnh liên tục. Truyện được đăng tải duy nhất trên Wattpad icedcoffee0011, truy cập trang chính chủ là tôn trọng công sức của editor www.wattpad.com/user/icedcoffee0011 

Chờ lời đồn ở bên ngoài nguôi xuống, Cẩm Vinh lại về Văn phủ, mỗi ngày bị Huyền Liên lão đạo lôi kéo bàn luận, cô đã sớm mất hết kiên nhẫn.

Nam Nhị Viện quả nhiên lại trở về vẻ yên lặng ngày trước, Cẩm Vinh còn không an tĩnh bao lâu, Lý Cảnh Linh tiểu thiên tài lại tìm tới.

"Muội đi Thiên Phong Sơn lâu vậy, Văn phủ hôm nào cũng nói muội chưa trở về." Lý Cảnh Linh trong giọng nói lộ ra một tia ủy khuất.

Ma ma cùng bọn nha hoàn đều đứng ở xa xa, cũng không nghe ra Cẩm Vinh cùng Lý Cảnh Linh nói cái gì, cũng sẽ không quấy rầy đến bọn họ, nguyên bản nam nữ bảy tuổi bất đồng, nhưng ai bảo Nhị tiểu thư là thần đồng, hơn nữa lại có đại tiểu thư lên tiếng. Sau khi đại tiểu thư cùng Tam hoàng tử giao tế qua lại nhiều, địa vị đại tiểu thư ở trong phủ càng ngày càng cao, trực tiếp lấn át kế thái thái. Đại tiểu thư nói để Nhị tiểu thư cùng Lý tiểu công tử chơi, bọn họ sao còn dám ngăn cản.

Cẩm Vinh càng là sẽ không để ý này đó lề thói cũ lễ giáo, trắng ra nói, "Ngươi tìm ta làm gì?"

"Muội tu đạo gia, lại không chịu bàn luận với ta." Lý Cảnh Linh càng thêm ủy khuất, "Muội học, ta cũng muốn học."

Không đợi Cẩm Vinh nói chuyện, Lý Cảnh Linh liền bắt đầu chia sẻ mấy thứ cậu chuyên tâm nghiên cứu gần đây, "Ta đã đọc 《 Đạo Đức Kinh 》, còn có 《 nam hoa kinh điển 》, 《 hướng hư kinh 》......"

"Ngươi học đạo gia làm cái gì?"

Cẩm Vinh giật giật khóe miệng, đây là thứ một tiểu nam hài chín tuổi bình thường sẽ đọc ư? Lại nói tiếp cha mẹ Lý Cảnh Linh cũng quá khai sáng, trực tiếp mặc kệ hắn thích học gì thì học, vô luận là tạp học, tứ thư ngũ kinh, còn có y thuật địa lý chí binh thư, Lý Cảnh Linh từ nhỏ đã đọc quá, hiện tại còn muốn tu đạo học, quá phát rồ.

Lý Cảnh – si mê với học tập không thể tự kềm chế - Linh nghiêm túc nói, "Học tập chính là không có giới hạn, nhân sinh thọ mệnh có lẽ có hạn, nhưng theo đuổi học thức lại là vĩnh viễn vô hạn, con người tinh lực tuy rằng không nhiều, nhưng có thể sử dụng vào việc mình yêu thích, cũng là lạc thú......"

Cẩm Vinh yên lặng quay đầu đi chỗ khác, cô không muốn cùng học thần nói chuyện.



Chương 83 – (6)

Cẩm Vinh tự nhận là có chút thông minh, thiên phú học tập cũng không kém, bằng không cũng sẽ không học lên giáo sư nhiều lần như vậy, nhưng đối mặt với thần đồng chân chính Lý Cảnh Linh, vẫn là cam bái hạ phong.

* Cam bái hạ phong 甘拜下 – gān bài xià fēng (cam: cam tâm tình nguyện, hạ phong: cuối gió) chịu thua tâm phục khẩu phụ.

Bất quá ba tháng, Lý Cảnh Linh đã xong bước nhập môn đạo gia, nếu không phải tiêu phí tâm tư đảm bảo tiến độ việc học cùng gia gia, luận đạo, tiểu thiên tài này hẳn là muốn nghịch thiên.

Nhưng mà Lý Cảnh Linh đối với Cẩm Vinh trong lòng càng là kinh ngạc cảm thán không thôi, hắn có rất nhiều vấn đề hỏi tổ phụ, phụ thân trong nhà bọn họ cũng không có đáp án, nhưng nàng không cần nghĩ ngợi cũng có thể trả lời hắn.

Không hổ là người vừa sinh ra đã hiểu biết.

Bị Lý Cảnh Linh kích thích, Cẩm Vinh khó được một lần sửa lại tính tình lười nhác, chuyên tâm tu hành, mà Lý Cảnh Linh, cô đem điển tịch Đạo gia lấy từ chỗ đạo quan Huyền Liên chân nhân cho cậu ta, nói cậu có vấn đề liền đi tìm Huyền Liên, ứng phó cậu thì Huyền Liên cũng đủ rồi.

Dần dần, Cẩm Vinh càng thêm đóng cửa không ra, thậm chí không cho nha hoàn tới gần cửa phòng, bên ngoài cũng dần truyền ra lời đồn Văn gia Nhị tiểu thư tính cách cổ quái quái gở, thần thần bí bí.

Chỉ là cũng không ai để ý.

_____

Vài năm trôi qua rất nhanh, Văn phủ cũng xảy ra rất nhiều chuyện.

Văn Cẩm Tú không gả cho Tam hoàng tử bởi vì Tam hoàng tử đã lấy thiên kim tả tướng làm chính phi, mà Văn lão phu nhân cũng không muốn lấy đích tôn nữ bồi dưỡng nhiều năm đi làm một trắc phi hoàng tử không có tiền đồ, cho nên dùng lời Huyền Liên đạo nhân, nói với bên ngoài muốn lui hôn nhân muộn vài năm, thành công đánh lui tính toán trong lòng Vương Quý Phi.

Văn Cẩm Tú cũng có suy nghĩ của chính mình, Tam hoàng tử tuy đối xử tốt với nàng ta, nhưng nàng lại không muốn gả cho hắn, bởi vì nàng biết hoàng đế đời kế tiếp không phải Tam hoàng tử, mà là một ấu hoàng tử không đáng chú ý khác.

Kiếp trước hoàng đế sống rất lâu, bức tử Thái Tử cùng Nhị hoàng tử, Tam hoàng tử khởi binh bức vua thoái vị bị trấn áp, ban rượu độc mà chết.

Văn Cẩm Tú cũng không nắm chắc mười phần, có thể giúp Tam hoàng tử chuyển bại thành thắng. Đáng tiếc vị hoàng đế tương lai kia tuổi nhỏ hơn nàng tới mười năm, làm nàng không có cái cơ hội kia. Nhưng bảo Văn Cẩm Tú gả cho một hầu phủ thế tử tương đối tôn quý, nàng lại có chút không cam lòng, làm phu nhân hầu phủ sao có thể cho nàng cơ hội trả thù Văn gia.

Triệu thị cùng nhà mẹ đẻ bà ta đã bị Văn Cẩm Tú phế đi, phụ thân đời này cũng sẽ không có con trai nối dõi, nhưng Văn Cẩm Tú vẫn cảm thấy không đủ, bởi vì bọn họ còn được hưởng thụ phú quý, cùng khổ sở đời trước nàng phải chịu căn bản không thể so sánh.

Đều là bởi vì thân phận làm nữ nhi làm cháu gái, trả thù không được những người đã hủy cả đời nàng.

Một lần nữa bùng cháy lòng oán hận,Văn Cẩm Tú lại bắt đầu lăn lộn, lăn lộn liền đem Văn lão phu nhân lăn lộn đến chết. Chỉ sợ Văn lão phu nhân chưa bao giờ sinh tâm phòng bị đứa cháu gái ngoại này, càng không biết gương mặt xinh đẹp điềm mỹ của nàng chỉ là để che dấu tâm địa oán độc.

Văn lão phu nhân qua đời, Văn Cẩm Tú chịu tang ba năm, đứng trước bài vị Văn lão phu nhân , Văn Cẩm Tú còn khóc đến hôn mê bất tỉnh, mọi người đại tán nàng một tấm lòng hiếu thuận, còn vì nàng mà tiếc hận, Văn lão phu nhân trước lúc mất đã đính hôn cho nàng với Văn Viễn Hầu thế tử, hôn sự chỉ có thể lùi lại ba năm.

Hầu phủ phu nhân sau khi bái tế an ủi Văn Cẩm Tú, không quá hai tháng liền an bài cho con trai bà ta hai nha hoàn thông phòng, thế tử năm nay đã mười bảy, hôn sự ba năm nữa mới tiến hành thì hắn cũng đã hai mươi, bên cạnh cũng không thể không có người hầu hạ.

Đường tỷ muội có chút tâm tư nói đến việc này trước mặt Văn Cẩm Tú, nàng ta cũng chỉ cười cười không nói, đường muội kia cảm thấy Văn Cẩm Tú thật đáng thương.

_____

Ngày hôm ấy, Văn Cẩm Tú đang ở trong phòng xử lý sổ sách, bỗng nhiên có nha hoàn hoang mang rối loạn xông vào, "Tiểu thư, không tốt, Nam Nhị Viện xảy ra chuyện."

Nam Nhị Viện, còn không phải là viện của Vinh tỷ nhi?

Mấy năm nay Nhị muội muội càng thêm cổ quái, Lý tiểu công tử về quê khoa khảo, Văn Cẩm Tú cũng không tiếp tục quản nàng, tùy ý nàng hồ nháo.

Lần này lại xảy ra chuyện gì?

Văn Cẩm Tú đi ra ngoài phòng, bị cảnh tượng trước mặt dọa sợ ngây người.

Thiên hoa loạn trụy, tiên âm quanh quẩn, mây tía đầy trời, tiên quang dẫn độ.

Nguyên nhân xuất hiện một màn này cũng không khó lý giải.

Cẩm Vinh dựa vào "thiên tư xuất chúng" đời trước, cộng thêm đời này chăm chỉ nỗ lực tu luyện, thành công đắc đạo thăng tiên.

Văn Cẩm Tú cùng Văn phủ bị một màn này làm cho khiếp sợ, lấy Văn phủ làm trọng tâm, toàn bộ kinh thành đều thấy được một màn kỳ cảnh này, giữa ban ngày, ánh sáng chiếu xuống Nam Nhị Viện, tỏa ra quang mang long trọng, sáng lạn như mây hà.

Đây là tiên nhân hạ phàm?

Cẩm Vinh đứng trong quang mang cũng không vội vã phi thăng, ngược lại tĩnh tâm tự hỏi một chút, kiếp trước Nguyệt Lão nói Thiên Đạo thiên vị Nhân tộc thật đúng là không sai. Lần trước cô từ một co Huyền Điểu hóa thành tiên chịu sáu đạo lôi kiếp, lần này từ phàm nhân thành tiên, không những thiên lôi không giáng xuống, tốc độ thành tiên đặc biệt nhanh.

Thế giới này tu luyện cũng dễ dàng chút. Truyện được đăng tải duy nhất trên Wattpad icedcoffee0011, các bản reup bên ngoài đều là bản đăng thiếu chưa beta, truy cập trang chủ để đọc truyện sớm và chính xác nhất www.wattpad.com/user/icedcoffee0011

"Vinh, Vinh tỷ nhi." Văn Cẩm Tú không thể nổi mà nhìn bóng dáng đang phiêu du giữa không trung, vạt áo nhẹ nhàng bay bay, trong mắt nhiều thêm một tia sợ hãi.

Những người khác sớm đã chân mềm quỳ xuống, phủ phục trên mặt đất, hô to "thần tiên".

Cẩm Vinh nghĩ thầm chính mình lần này phi thăng tựa hồ thanh thế có chút lớn, vốn có thể đi luôn, lại đồ thêm nhân quả, vì thế quay đầu nhìn về phía Văn Cẩm Tú, thấy nàng thần sắc phức tạp, Cẩm Vinh khóe môi hơi cong một cái.

Văn Cẩm Tú bỗng nhiên nghe được tiếng Cẩm Vinh, rõ ràng xa cuối chân trời, lại như ở bên tai, "Ngươi cũng coi như hộ ta nhiều năm, ta đưa ngươi một miếng ngọc bội, ba lần hứa hẹn."

Văn Cẩm Tú cảm giác được trong tay áo nhiều thêm một vật, sờ vào, là một miếng ngọc bội xanh biếc.

Khi nàng cúi đầu xem ngọc bội khi, người khác bỗng nhiên hét lớn, "Nhị tiểu thư thành tiên, nàng bay về trời rồi."

Vừa nhấc đầu, tiên quang còn chiếu rạng, nhưng bóng người đã biến mất giữa những tầng mây.

Cẩm Vinh tuy đã thành tiên, nhưng lần này không đi Thiên Đình thụ phong, nguyên nhân rất đơn giản, đời trước làm công cho Thiên Đế Thiên Hậu nhiều như vậy, đời này vẫn là ở nhân gian làm Tán Tiên, tùy tâm tùy ý một chút.

Thiên Đình cũng không thèm để ý, người thoát phàm thành tiên tuy rằng không nhiều, nhưng nguyện ý lưu tại nhân gian làm Tán Tiên cũng có tiền lệ, nghe Cẩm Vinh minh xác biểu đạt tôn kính với thiên đình xong cũng không cưỡng bách nàng lên trời nhậm quan.

Ngọc bội đưa cho Văn Cẩm Tú chỉ là nhất thời hứng khởi, là phúc hay họa còn tùy duyên, Cẩm Vinh không để bụng chút nhân quả báo ứng này, thân thể có đại công đức, càng khiến cô tùy tâm tùy ý.

Văn gia Nhị tiểu thư đắc đạo thành tiên, là chuyện người trong kinh thành không ai không biết, tuy hoàng gia cũng muốn áp xuống, nhưng áp không được, xưa nay không thiếu người cầu trường thọ cầu thành tiên, nhưng tận mắt nhìn thấy người phi thăng vẫn là lần đầu.

Hoàng gia trực tiếp tìm tới Huyền Liên chân nhân, nhưng đối phương đã lặn mất tăm, thế lực khác cũng tìm kiếm không được.

Văn phủ đột nhiên xuất hiện một vị thần tiên trở thành tiêu điểm chú ý của tất cả mọi người, hoàng đế triều thần đều có chút đáng tiếc không thể tận mắt nhìn thấy Văn Nhị tiểu thư đã đắc đạo thành tiên là phong thái thoát trần cỡ nào.

Không thể kết hạ thiện duyên.

Vương Quý Phi trong cung cũng hối hận không thôi, sớm biết như thế, liền để Tam hoàng tử cưới Văn Cẩm Tú, có thần tiên nâng đỡ, còn sợ không chiếm được ngôi vị hoàng đế sao.

Hiện tại cũng không muộn, Vương Quý Phi liền đi Càn Nguyên điện cầu bệ hạ.

Hầu phủ phu nhân sáng sớm cũng tới Văn phủ, gặp mặt Văn Cẩm Tú thân mật mà đàm luận hôn sự, còn bảo đảm trước lúc Văn Cẩm Tú qua cửa liền đem những di nương thông phòng đó đuổi sạch, thứ tử thứ nữ cũng tuyệt không để nàng nhọc lòng.

Văn Cẩm Tú trong lòng cười lạnh không thôi, không nghĩ tới nàng trọng sinh một đời, lại lần nữa được nhìn rõ, cái gọi là thiệt tình hiền lành, so với quyền thế địa vị, cái nào quan trọng hơn. Muội muội ruột thịt đắc đạo thành tiên, những người này liền vội vàng đến lấy lòng nàng.

Hầu phủ phu nhân thì có là cái gì.

Văn Cẩm Tú chưa từng có một khắc nào ham muốn địa vị quyền thế như lúc này, nắm chặt ngọc bội trong tay áo, đây chính là trợ lực lớn nhất trên con đường thanh vân của nàng.

Nhưng hầu phủ phu nhân còn chưa khuyên Văn Cẩm Tú qua cửa thành công, liền có cung hầu tới tuyên chỉ.

Phong Văn gia đích trưởng nữ là Cầm Donh chân nhân, vì nước cầu phúc nửa năm.

Hầu phủ phu nhân nghe vậy liền sửng sốt, bệ hạ đây là có ý tứ gì.

Bà trở lại hầu phủ, muốn hỏi hầu gia tình huống này là như thế nào, lại bị phu quân nhắc nhở đừng bao giờ nhắc lại.

Hầu phu nhân trợn tròn mắt, "Bệ hạ đây là muốn can thiệp vào hôn sự nữ Văn gia?"

"Muội muội nàng tu đạo thành tiên, bệ hạ sao có thể mặc kệ nàng cùng thần tử nhân gia kết thân, nàng đã định là người hoàng gia."

Hầu gia còn có một câu không nói, chỉ cần Văn Cẩm Tú không muốn, hoàng gia cũng không thể cưỡng bách nàng, nếu không Văn gia nhị tiểu thư lại ra mặt cho tỷ tỷ nàng thì sao?

Văn Cẩm Tú sẽ không muốn sao? Nàng đương nhiên nguyện ý, nếu phải gả, đương nhiên phải gả cho nhân gia tôn quý nhất trên đời.

Thánh tâm khó dò, hoàng đế ngồi trên long ỷ kia tuy không tôn sùng Phật tổ, nhưng lại biết cái gì là nhân tâm, choVăn gia đích trưởng nữ Văn Cẩm Tú tôn vinh chính là vì an dân tâm.

Đem Văn Cẩm Tú lưu tại hoàng gia, càng là vì an chính mình tâm, cùng vị tiên nhân kia kết thiện duyên.

Văn Cẩm Vinh đắc đạo thành tiên, thân nhân nàng hoàng gia cũng sẽ chiếu cố thích đáng.

Tuy rằng một ít thế lực đạo sĩ, ẩn sĩ tra qua Văn phủ, đều không cảm thấy Văn Cẩm Vinh sau khi thành tiên sau sẽ có bao nhiêu quyến luyến với Văn phủ, nhưng hoàng đế vẫn làm như vậy.

Nửa năm sau, Văn Cẩm Tú lấy phân vị Chiêu nghi vào cung. Nàng phải trở thành nữ nhân tôn quý nhất trên đời này, hơn nữa càng nhanh càng tốt.

Ba năm sau, chuyện Văn gia Nhị tiểu thư thành tiên vẫn chưa tan đi, hơn nữa càng truyền càng kỳ, người kể chuyện trong trà lâu còn nói, vị văn Nhị tiểu thư kia vốn chính là tiên nhân chuyển thế, sau khi ở đạo quan của Huyền Liên chân nhân ngộ đạo, ngắn ngủn mấy năm liền bay về trời.

Có người nói: "Văn Nhị tiểu thư là thần tiên, kia tiểu hoàng tử tỷ tỷ nàng Văn chiêu nghi trong cung sinh, chẳng phải là tiên đồng."

Thanh y thư sinh ngồi ở một bàn khác nghe xong chuyện Nhị tiểu thư đắc đạo thành tiên, một ngụm uống cạn chung trà, đi ra ngoài.

Trên đường bỗng nhiên vang lên tiếng chiêng trống pháo rang,

"Yết bảng, yết bảng, Trạng Nguyên lang là...... Lý Cảnh Linh công tử."

Dưới ánh mặt trời, thanh y thư sinh hơi hơi mỉm cười.

*Tác giả có lời muốn nói: Phó bản trạch đấu kết thúc.

Không cần cảm thấy Cẩm Vinh chịu thiệt, cho dù không cho ngọc bội bọn họ cũng sẽ bởi vì các nàng chi gian tỷ muội thân duyên mà có điều kiêng kị chi bằng cho ngược lại càng có ý tứ.

Đến nỗi Văn Cẩm Tú trọng sinh này một đời, dùng bốn chữ tới hình dung, đó chính là lòng tham không đáy

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play