Chương 229 - (2)

Thuật đọc tâm?

Giáo sư X? Saiki K?

Cái khả năng buff gì thế này? Ngay cả thần tiên cũng chưa chắc có thể đọc suy nghĩ trong đầu người khác.

Lướt qua ký ức của nguyên thân, Cửu công chúa Ôn Cẩm Vinh từ nhỏ lớn lên trong hoàng cung, trừ bỏ được hoàng đế sủng ái chút cũng không có gì chỗ đặc biệt, càng không có gì thuật đọc tâm.

Cho nên nói, cái khả năng kì quái này là do Cửu công chúa sau khi ngã xuống nước, phương hồn quy thiên, liền xuất hiện. Thế gian thiên biến vạn hóa, hoặc thiên địa linh bảo, hoặc công đức vô lượng, cũng hoặc chỉ là cơ duyên xảo hợp, nhưng cái cơ duyên này cũng hơi to rồi.

Cửu công chúa được phụ hoàng sủng ái, mẫu phi địa vị cao, còn có vị huynh trưởng yêu thương chính mình, là công chúa được sủng ái nhất hoàng cung, nhân sinh không có gì lận đận, tính tình do được nuông chiều nên đơn thuần thơ ngây.

Nghĩ như vậy, Cẩm Vinh liền đúng lúc mà mở bừng mắt.

"Cửu công chúa đã tỉnh." Cung nữ vẫn luôn canh giữ cẩn thận trước giường công chúa mừng rỡ nói.

Trong lúc nhất thời, Cẩm Vinh liền nghe được một câu như vậy lặp lại nhiều lần, lại hỗn loạn nghe được một câu, "Phải nhanh chóng báo tin này cho chủ tử."

Mẫu thân Dung quý phi cũng nhanh chóng bước đến bên giường bệnh, liền biết 'chủ tử' trong tiếng lòng của người nọ là một người khác.

"Tiểu Cửu." Dung quý phi vuốt mặt Cẩm Vinh, vành mắt ửng đỏ,

"Mẫu phi." Cẩm Vinh dựa vào ngữ khí quen thuộc của nguyên thân mà đáp một tiếng, Cửu công chúa tuy rằng được nuông chiều, ngày thường ở trước mặt các hoàng tử hoàng nữ cùng các cung nhân có chút bướng bỉnh, nhưng đối diện với mẫu phi, phụ hoàng và lục hoàng huynh lại cực kỳ nhu thuận ỉ lại.

Chỉ chốc lát sau, thái y trực sẵn ở vinh ninh cung đã tiến vào, bắt mạch cho công chúa rồi cho người mang một bát nước thuốc màu đen lên.

tuy rằng vị thuốc mà cung nữ Hỉ thước bên người Khương quý phi đưa tới chỉ làm suy yêu người bệnh, không dễ bị người phát hiện, nhưng bệ hạ rất coi trọng làn bệnh này của Cửu công chúa, vạn nhất có chuyện gì, một Khương quý phi có thể giữ được mạng một nhà ta sao? Lần sau nếu Hỉ thước có hỏi, liền nói là dược liệu quá yếu, Cửu công chúa thân thể khỏe mạnh liền không có vấn đề gì đi.

Ánh mắt Cẩm Vinh nhìn thoáng qua chén sứ tinh xảo, cũng nhìn qua thái y vừa tiếng vào, trên mặt đối phương bình đạm trầm ổn, khiến người ta chẳng thể lường được trong lòng hắn là những chuyện gì.

"Cửu công chúa, nơi này còn có mứt hoa quả ngài thích uống thuốc xong lại dùng chút mứt hoa quả sẽ tốt ngay thôi."

Cung nữ Bích Vân nghĩ công chúa ngây người do không thích uống thuốc, bèn dỗ công chúa một câu như vậy.

Cẩm Vinh cầm lấy chén thuốc, uống một hơi cạn, hương vị đúng là có chút chua, lại còn đắng,

Uống thuốc xong, Cẩm Vinh cũng không đụng đến chỗ mứt hoa quả kia, chỉ nói bản thân không có khẩu vị, không muốn ăn gì cả, Bích Vân cũng liền nhanh chóng đem đồ vật lui xuống.

Ánh mắt Dung quý phi nhu hòa, vuốt ve bàn tay con gái, "Tiểu Cửu đáng thương của ta, phụ hoàng nhất định sẽ làm chủ cho con."

"Tiểu Cửu tỉnh rồi." một giọng nam trung niên uy nghiêm trầm hậu vang lên, là Chu Cảnh Đế.

Cung nhân trong điện cung kính hành lễ đều được Chu Cảnh Đế cho miễn, đưa mắt nhìn về phía giường, Chu Cảnh Đế chỉ thấy nữ nhi bọc kín mít, lộ ra khuôn mặt nhỏ tái nhợt, tâm Chu Cảnh Đế như mềm lại.

Nghe thấy tiếng lòng cùng biểu hiện giống nhau như đúc, cũng không có tâm tư dư thừa của Chu Cảnh Đế, Cẩm Vinh ngoan ngoãn đáp lời, "Phụ hoàng."

Chu Cảnh Đế đi đến cạnh giường, tự nhiên có cung nhân mang ghế ngồi lại, hắn thở dài, thanh âm cũng mềm xuống, "Không có việc gì là tốt."

"May mắn Tiểu Cửu không có mệnh hệ gì, nếu chẳng may... người làm mẫu phi là ta......" Dung quý phi rơi lệ nói.

Chu Cảnh Đế thở dài, "Ái phi đừng thương tâm, việc này trẫm sẽ điều tra rõ."

Hắn lại nhìn về phía Cẩm Vinh, ôn thanh hỏi, "Tiểu Cửu, con còn nhớ rõ mình làm sao lại rơi xuống hồ không?"

Cẩm Vinh nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định thành thật khai báo, "Là có người đẩy nhi thần."

Cửu công chúa mấy ngày trước nghe nói đầm sen ở Hi Nguyệt Cung đã nở hoa, hôm nay liền dậy sớm đến đó ngắm hoa sen, trùng hợp gặp gỡ Thất hoàng tử, Cửu công chúa trước nay ngoại trừ hoàng huynh lục hoàng tử thì không thân thiết với ai, cũng vì được nuông chiều mà có chút tùy hứng, một thấy hoàng tử không mẫu tộc chống lưng nàng liền không để vào mắt, một câu chào "thất hoàng huynh" liền nói có lệ cho qua.

Thời điểm nàng ngắm hoa sen, không nghe lời cung nhân, dẫm lên một tảng đá cao, ai ngờ còn chưa ngắm được hoa sen ở giữa hồ liền bị người ở phía sau đẩy xuống.

Hồ hoa sen nhìn thì xinh đẹp, nhưng ở dưới lại là bùn lầy, cung nhân biết bơi cũng mất một thời gian dài mới cứu được công chúa lên.

Chu Cảnh Đế nghe nàng trả lời, cũng không kinh ngạc, tựa hồ sớm đã sớm biết cái đáp án này .

Đáng tiếc ý niệm trong lòng hoàng đế chỉ xuất hiện lóe qua vài chữ Thất hoàng tử, Đại hoàng tử, Tam hoàng tử....

Xem ra việc này không đơn giản.

Nhưng nghĩ lại, trong hoàng cung này, có thể có sự tình gì đơn giản cơ chứ, huống chi là chuyện công chúa được sủng ái nhất bị người đẩy xuống nước suýt mất mạng.

"Cung nhân liên quan đều đã bị áp đến hình tư, tự nhiên sẽ có kết quả, tiểu Cửu cứ an tâm dưỡng bệnh." Chu Cảnh Đế an ủi, cũng không hy vọng những việc này quấy rầy đến ái nữ.

Dung quý phi nhu nhu gật đầu đồng ý, "Thần thiếp sẽ chiếu cố tốtTiểu Cửu."

Nếu suy nghĩ trong lòng nàng lúc này không phải là câu【 bệ hạ chẳng lẽ là muốn che chở Thất hoàng tử? 】, thì những lời này cùng biểu hiện bên ngoài vô cùng ăn khớp

Có thể ở trong cung bình an sinh hạ một nhi một nữ, lại ngồi vào ghế Quý Phi, không thể dùng những từ nhu nhược đơn giản để nói về nàng.

Chu Cảnh Đế lại bồi Dung quý phi dùng bữa tối, rồi mới đứng dậy rời khỏi Vĩnh Ninh Cung.

Dung quý phi dáng vẻ sở sở ôn nhu mà đưa Chu Cảnh Đế rời đi, trong lòng lại không vui nghĩ thầm, 【 bệ hạ đang đi đến chỗ Khương quý phi sao?

Đồng dạng nghe rõ suy nghĩ của Chu Cảnh Đế, Cẩm Vinh ở trong lòng yên lặng nói, không, nữ nhi sinh bệnh, hoàng đế nào có tâm tư lăn giường cùng phi tử.

Chu Cảnh Đế đích xác không phải người ham mê nữ sắc, huống chi ái nữ vừa trải qua một trận sinh tử, sự việc còn liên quan đến vài vị hoàng tử khác, hắn càng không có tâm tư đi tìm phi tử. Trở lại tẩm cung Tuyên Đức điện, hoàng đế liền triệu Kim Đốc Vệ, điều tra việc này.

......

Ngày thứ hai, huynh trưởng Lục hoàng tử về đến hoàng cung,

Lục hoàng tử diện mạo tuấn tú trong sáng, vừa mới cập quan không lâu, cũng đã khai phủ ở bên ngoài. Các hoàng tử đã thành niên đến nay chưa có ai phong vương, chỉ là khai phủ của riêng mình, Lục hoàng tử cũng vậy.

Mấy ngày nay Lục hoàng tử cùng Ninh Quốc Công thế tử săn thú ở Nam Sơn, nghe tin tức trong cung truyền đến, liền vội vàng thúc ngựa quay về.

Ôn Huyền Thuần một hồi đến Vĩnh Ninh Cung, liền vội vàng vội vàng hỏi han tình huống của hoàng muội, "Tiểu Cửu thế nào?"

"Muội muội ngươi chỉ thiếu chút nữa đã mất mạng, may mắn hiện tại không có việc gì." Dung quý phi chậm rãi nói,

Ôn Huyền Thuần ánh mắt ngưng trọng, "Đã điều tra ra hung thủ là ai chưa?"

Dung quý phi tuy nét mặt mang thanh sầu, nhưng vẫn là miễn cưỡng cười nói, "Phụ hoàng ngươi đã cho người tra xét."

Ôn Huyền Thuần lại quay đầu nhìn về phía Cẩm Vinh, an ủi, "Có hoàng huynh cùng mẫu phi ở đây, Tiểu Cửu không cần lo lắng."

Cẩm Vinh hơi mím môi không đáp, ngược lại nghe được một câu không rõ đầu đuôi trong lòng Lục hoàng tử【 như thế nào lại biến thành như vậy?

Không thể không nói, nhân sinh quan trước kia của Cửu công chúa thật đúng là đơn giản, Cẩm Vinh cảm thán.

Trong lúc Cửu công chúa nghỉ ngơi dưỡng bệnh, đồ bổ, dược liệu từ Chu Cảnh Đế còn có các cung như nước chảy đưa đến Vĩnh Ninh Cung.

Cẩm Vinh nghĩ, nếu không phải Chu Cảnh Đế không cho người tới quấy rầy nữ nhi dưỡng bệnh, vậy thì Vinh Ninh cung chắc chắn sẽ trở thành điểm tập trung của các phi tần, ai biết, liệu lúc nào hoàng thượng sẽ đến thăm công chúa chứ.

Mà 'sự cố' suýt phát sinh với vị thái y kia, từ lúc đổi sang thái y Chu Cảnh Đế tự mình chỉ định thì cũng không gặp thêm lần nào nữa.

Từ tiếng lòng của thái y mỗi ngày đều lắc lư trước mắt, Cẩm Vinh biết được, theo lệnh của hoàng đế, trong cung này không ai được phép tiếp cận với thuốc chữa bệnh hay việc chữa bệnh cho công chúa.

Dù chưa từng rời đi khỏi Vĩnh Ninh Cung, nhưng bằng đôi câu ba lời các cung nhân thì thầm thì Cẩm Vinh vẫn biết được không ít tin tức xung quanh.

Cẩm Vinh cũng rảnh đến nhàm chán, nhân cơ hội này tìm hiểu rõ ràng cách sử siêu năng lực của mình, 'năng lực' của cô có tác dụng lên tất cả mọi người trong phạm vi mười trượng, vượt qua phạm vi này thì không còn tác dụng gì nữa.

Có chút ý niệm chỉ là chợt lóe qua, nhưng cho dù đó là suy nghĩ của ai thì Cẩm Vinh cũng đều có thể nghe được, cho nên thường thường sẽ có rất nhiều giọng nói ồn ào đồng thời vang lên, đặc biệt là thời điểm trong điện trở nên an tĩnh, suy nghĩ của con người hoạt động cũng càng nhiều

Người khác tự hỏi bản thân hôm nay mình đã tắm chưa Cẩm Vinh cũng có thể nghe rõ mồn một.

Nhưng thời gian dài, Cẩm Vinh cũng thành thói quen, tự động thích ứng được làm sao để có thể tập trung nghe suy nghĩ của một đối tượng nhất định từ trong đống thông tin ồn ào hỗn loạn.

Nhân đây cũng không thể không nhắc tới chân tướng vụ việc cửu công chúa rơi xuống nước.

Người trong cung đều đồn rằng Thất hoàng tử ghen ghét Cửu công chúa được sủng ái nên mới muốn hãm hại công chúa, chỉ một số ít cho rằng là có người đứng sau hãm hại Thất hoàng tử.

Cẩm Vinh nghĩ, hẳn là trừ bỏ Chu Cảnh Đế, thì ngoài cái người luôn nằm một chỗ dưỡng bệnh là cô, chẳng ai rõ ràng chân tướng chuyện này hơn hung thủ.

Chuyện này nói ra cũng lằng nhằng, Đại hoàng tử Ôn Huyền Sân cùng Tam hoàng tử Ôn Huyền Việt mua chuộc người bên cạnh Thất hoàng tử, cài gián điệp bên người hắn, dùng Cửu công chúa thiết kế hãm hại Thất hoàng tử,

Bất quá việc này, Lục hoàng tử cũng đã biết từ trước, nhưng ngầm cam chịu hành động của bọn họ, bởi vì Thất hoàng tử chỉ còn vài tháng nữa sẽ cập quan, đến lúc đó liền có thể vào triều tham chính, mẫu tộc Thất hoàng tử mẫu tộc tuy rằng đã bại, nhưng làm con vợ cả mấy năm, nhiều hủ Nho tôn kính lễ giáo vẫn tương đối khuynh hướng hắn.

Mà việc phụ hoàng sủng ái Cửu hoàng muội lại là chuyện mà trên dưới hoàng cung ai cũng biết, nếu Thất hoàng tử làm Cửu công chúa bị thương, tất nhiên đại thất thánh tâm.

Nhưng hắn không nghĩ tới Đại hoàng tử cùng Tam hoàng tử sẽ thật sự lớn mật nhẫn tâm đến hại chết Cửu công chúa, vì muốn Thất hoàng tử vĩnh viễn không thể xoay mình. Ôn Huyền Thuần trong lòng vừa kinh vừa giận, cũng bởi vì việc mình gián tiếp làm hại hoàng muội mà áy náy vô cùng, rất để bụng bệnh tình của hoàng muội.

Ngày ngày hi vọng Cẩm Vinh khoẻ mạnh, hỏi thăm tình hình bệnh tật thuốc thang, càng là đào hết tư khố mang dược liệu trân quý tới cho muội muội, Dung quý phi không hiểu rõ đầu đuôi rất vui mừng.

Bảy ngày sau, Chu Cảnh Đế cuối cùng cũng xử phạt chuyện này, Thất hoàng tử quản giáo hạ nhân không nghiêm cấm túc đủ ba tháng, toàn bộ cung nhân ngày đó đi theo bị đánh đến chết, cung nữ thừa nhận mưu hại công chúa và cả người nhà ở ngoài cung đều bị xử trảm.

Một tháng sau, Đại hoàng tử ở Hộ Bộ làm việc không nghiêm chỉnh, chậm trễ đại sự, phạt bổng lộc ba năm, chuyển tử Hộ Bộ sang Lễ Bộ làm một chức quan nhàn rỗi, gia phó phủ
Tam hoàng tử mạo phạm mệnh quan triều đình, quản giáo hạ nhân không nghiêm, bị răn dạy, cách chức ở Lại Bộ, bị phái đi phụ trách vận chuyển quân lương ở Sầm Châu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play