Mạt thế (2)

Chu Cẩm Vinh, sinh viên đại học X hầu như không có ai không biết đến cái tên này...

Thiên tài khoa y học, trẻ tuổi, liên tục nhảy lớp, học bổng hàng năm cầm đến mỏi tay, ngay cả giới y học nước ngoài cũng phải chú ý.

Mặc dù tính tình lãnh đạm, nhưng quanh năm ở phòng nghiên cứu, cũng không có người sau lưng ghen ghét nói bậy.

Sẽ khiến người cảm thán một câu, thiên tài cùng người thường chúng ta bất đồng!

Nhưng mạt thế đến đổi thay hết thảy.

Thiên tài y học từng hấp dẫn tất cả ánh mắt của người khác, ngay ngày đầu tiên bùng nổ virus, vì cứu người mà chết trong tay đám tang thị.

Chu Cẩm Vinh cũng là số ít người trong trí nhớ Tiếu Yên Nhiên kiếp trước, có thể gọi là người tốt.

Nhưng cái người vốn phải chết giờ lại xuất hiện trước mắt mình, điều này làm cho Tiếu Yên Nhiên lần đầu tiên cảm thấy khẩn trương bất an, thứ đáng tin cậy nhất có được sau khi trọng sinh là ký ức kiếp trước, vậy mà đã xảy ra sai số.

Cũng may, Tiếu Yên Nhiên hiện tại đã có dị năng, còn có linh tuyền, sẽ không như kiếp trước, nhu nhược vô năng, chết thê thảm.

Tiếu Yên Nhiên đang tự mình an ủi, Cẩm Vinh trực tiếp hỏi người đang ngồi bên cạnh cô ta, Vân Mạt, lại nhìn sang vị trí Tiếu Yên Nhiên, "Đây là ai?"

"Tiếu Yên Nhiên." Vân Mạt sảng khoái nói, sau lại nghĩ ra điều gì, "cô ấy hình như cũng là sinh viên đại học X, hai người có quen biết không?"

"Hẳn là không quen biết, ta rất ít khi có thời gian tiếp xúc với người trong trường học."

Trừ giáo sư và những người cùng làm nghiên cứu thì Cẩm Vinh hầu như không quen biết ai, đáng tiếc nghiên cứu sinh đều biến thành tang thi bị xử lý, còn giáo sư thì không có tin tức từ sau mạt thế không biết là đang ở nơi nào.

Lúc này, có người quay trở lại, là những người được cử đi tìm vật tư.

"Giang Khuynh." Cao Lam cười nói, nhìn thấy bọn họ bình an trở về, hắn trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.

"Cao đội trưởng." Một cô gái tóc ngắn đen thuần, trông có vẻ bình dị nhưng lưu loát, nhàn nhạt nói.

Đám người dọn đồ lên xe, là vài hộp thực phẩm cùng mấy thùng xăng.

Cao Lam lại nói với bọn họ, "Đội ngũ chúng ta sẽ có thêm một người."

"Chu Cẩm Vinh." Giang Khuynh nhận ra cô gái này, quay sang nói với Cao Lam, "La người rất có danh tiềng trong trường học."

Giang Khuynh trước kia cũng rất hâm mộ người này, cùng có gia cảnh nghèo khổ bần hàn, người ta lại là thiên tài, không cần lo lắng học phí. Bản thân mình chỉ có thể vất vả làm thêm hai ba việc cùng một lúc gánh vác đủ chi phí, còn bị người khác chế nhạo. Nhưng hiện tại đã khác, không cần hâm mộ, Giang Khuynh nắm giữ vận mệnh chính mình, ở mạt thế, năng lực, mạnh mẽ mới là hết thảy.

"Cô ấy cũng gia nhập tiểu đội sao?" Giang Khuynh không có ác cảm với Chu Cẩm Vinh, chỉ là nếu trở thành đội viên, cũng nên để ý hơn một chút.

Cao Lam cười nói, "Cô ấy chỉ tiện đường cùng chúng ta đi đến căn cứ thôi."

"Ồ, là như vậy." Giang Khuynh không để bụng, lại nói, "Cô ấy cũng là dị năng giả sao?"

"Cái này sao, tôi quên mất." Cao Lam gãi gãi đầu, đợi chuẩn bị cho tốt đồ dùng, hắn liền đi tìm Cẩm Vinh, tương đối trịnh trọng hỏi, "Nếu cô không ngại, có thể nói cho chúng tôi biết, cô có phải là dị năng giả hay không?"

"Dị năng giả?" Cẩm Vinh hơi chau mày, xem ra hai ngày này cô bỏ lỡ không ít tin tức.

"À, ta cũng quên nói cho Cẩm Vinh." Vân Mạt một bên chụp đầu, rồi quay sang Cẩm Vinh bắt đầu giải thích, "Ngày tận thế đến, có rất nhiều người cảm nhiễm virus biến thành tang thi, nhưng cũng có một số khác, qua vài ngày liền sinh ra dị năng."

"Ví dụ như cái này."

Mạt Vân tay chụm lại, tập trung ý nghĩ, lòng bàn tay dần xuất hiện một quả cầu thủy tinh nho nhỏ, lại giải thích "Tôi có dị năng hệ thủy, tuy thức tỉnh sớm những hiện cũng mới là giai đoạn đầu, nhiều lắm có thể làm sạch nước, tạo ra nước."

Cao Lam nói, "Tôi có dị năng hệ thủy, giai đoạn hai."

Hắn lại giới thiệu một chút, Ngô Thanh là dị năng giả hệ hỏa, nhất giai, còn có Giang Khuynh là dị năng giả hệ lôi, nhất giai. Hơn mười người bọn họ đã có bốn người là dị năng giả, quả thực không tồi.

Cẩm Vinh chớp mắt, suy tư nói, "Nhất giai, nhị giai, như vậy dị năng cũng có thể thăng cấp."

Cao Lam ngẩn người, thành thật nói, "Ừm, nhất giai, nhị giai có thể cảm giác được khác biệt rất lớn, thời điểm thức tỉnh cảm ứng cũng rất mãnh liệt."

Nhìn Cẩm Vinh lâm vào trầm tư, Cao Lam có chút không dám quấy rầy, ngược lại Vân Mạt ngay thẳng hỏi, "Cẩm Vinh, vậy còn cô?"

Cẩm Vinh phảng phất bừng tỉnh, cũng không tức giận, "Tôi, hẳn là không có dị năng đi, không cảm nhận được dị năng thức tỉnh."

Vân Mạt an ủi cổ vũ, "Không sao, nói không chừng Cẩm Vinh cô về sau cũng sẽ thức tỉnh dị năng."

Cẩm Vinh tùy ý gật gật đầu.

Bởi vì Giang Khuynh vốn cũng đang che giấu dị năng của bản thân, nghe vậy thì chẳng thèm để Chu Cẩm Vinh trong lòng nữa, người thường không có dị năng, sống ở mạt thế chắc chắn sẽ rất khó khăn.

Buổi chiều, Cao Lâm mang đến chút đồ ăn nhưng Cẩm Vinh uyển chuyển từ chối, nói lần sau cùng đi tìm vật tư thì hẵng chia. Thấy trong túi Cẩm Vinh cũng đã có đồ ăn, Cao Lam cũng liền không để ý.

Vân Mạt cầm một chén mì gói tới tìm Cẩm Vinh, cô cảm thấy Cẩm Vinh người còn khá tốt, cô vừa tới, Vân Mạt cũng có tâm chiếu cố.

"Nấu kiểu gì vậy?"

"Dùng dị năng hệ thủy của tôi cùng lửa của Ngô Thanh làm cho nước sôi." Vân Mạt rất tự hào đáp, cô nhiệt tình chia sẻ, "Ăn chứ?"

Trước lúc mạt thế Cẩm Vinh cũng rất ít khi ăn thứ đồ nhiều năng lượng lại nhiều chất bảo quản này, hiện tại cũng vui vẻ gật đầu.

Có thể có chút đồ ấm vào bụng lúc này thật không dễ dàng. Cẩm Vinh ăn mỳ, rồi đưa tay từ trong túi lấy ra một thanh sô cô la cho Vân Mạt.

Cô nương này cũng không cự tuyệt, trực tiếp bóc vỏ cắn một miếng, cắn một nửa rồi thở dài, "Cũng không biết, còn có thể ăn chocolate bao lâu nữa?"

Cẩm Vinh chớp chớp mắt nói, "Lý trên lí luận là một năm, nhưng kết hợp thực tế hiện giờ, nhiều nhất là hơn ba tháng."

"Vì sao?" Vân Mạt kinh ngạc.

Cẩm Vinh thở dài, "Cô đừng quên, một khi hết mùa xuân, đến hè, chocolate chắc sẽ tan hết, chẳng khác gì quá hạn, bình thường đều phải bảo quản ở nhiệt độ thấp, mất điện thì chocolate bị chảy với chocolate quá hạn chẳng khác gì nhau."

"Tận thế đến, mới phát hiện sinh hoạt trước kia có bao nhiêu tốt đẹp." Vân Mạt cúi đầu nói, vành mắt hơi ửng đỏ.

Cẩm Vinh không nói thêm gì, cũng không hỏi thêm, cứ việc nói cô ngâm người lâu ở phòng thí nghiệm, ngăn cách với bên ngoài, nhưng cô thừa biết, vì tận thế mà vô số người mất đi người thân, vô số người thiệt mạng.

Vân Mạt cũng chẳng nói gì thêm, rất nhanh lại khôi phục tinh thần, cùng Cẩm Vinh nói những chuyện khác, ví dụ như quan hệ của mọi người trong đội ngũ.

"Giang Khuynh cùng Tiếu Yên Nhiên quan hệ không tốt lắm, nghe nói hai người trước kia là tình địch."

Cái này, Cẩm Vinh kỳ thật cũng biết, lúc trước cùng phòng thí nghiệm có một cô bạn rất thích hóng bát quái, chuyện tình trường của những người có danh tiếng trong trường, cô nàng nghe không sót miếng nào.

Tiếu Yên Nhiên xinh đẹp nhà giàu dùng tiền mua suất học trong đại học X, với một cô gái gia cảnh bình thường lại ít khi kết giao với người khác Giang Khuynh, hai người này tranh cãi cũng chỉ vì một tiểu hot boy gia cảnh tướng mạo cũng coi như ưu tú, hình như tên Triệu Huân.

Quần chúng ăn dưa với màn tình tay ba này cảm thấy Triệu Huân có thể không thích bình hoa học tra như Tiếu Yên Nhiên, nhưng người còn lại tại sao lại xen vào được, hoàn toàn không thể hiểu.

Đoạn quan hệ duy trì nhiệt độ nửa năm, thẳng đến trước tận thế.

Chưa nghe được kết cục từ bạn học trong phòng thí nghiệm, Cẩm Vinh hỏi nhiều một câu, "Cái cậu tên Triệu Huân kia thì sao?"

Vân Mạt lắc lắc đầu, "Trên đường chúng ta gặp phải đàn tang thi, hắn bị tang thi bắt ăn thịt rồi."

Tuy rằng có chút quỷ dị, nhưng Cẩm Vinh nghĩ nếu bạn nữ cũng phòng thí nghiệm kia nghe được kết cục này, hẳn là cũng thỏa mãn.

Hai người không rối rắm cái đề tài này lâu, lại quay sang nói chuyện dị năng.

"DỊ năng thăng cấp có khó không?" Cẩm Vinh khá hứng thú với vấn đề này, trong hứng thú đã mơ hồ có được một chút suy đoán.

"Rất khó, cũng không biết làm thế nào để thăng bậc, mỗi ngày trước khi đi ngủ tôi cũng chỉ nghĩ đến thăng bậc, nhưng tỉnh lại quả cầu nước vẫn cứ bằng đó, trong khi Cao đội trưởng đã có thể xây tường đất ngăn cản tang thi." Vân Mạt có chút ủ rũ.

Cẩm Vinh ngẫm nghĩ, "Có lẽ không phải tự mình lĩnh hội là có thể thăng bậc, mà cần năng lượng từ bên ngoài bổ sung vào."

Lời này của Cẩm Vinh vô tình rơi vào tai người khác.

Ngày hôm sau, Giang Khuynh liền nói cho mọi người, cô ta đã thăng cấp, tối hôm qua Giang Khuynh thử hấp thu tinh hạch, kết quả dị năng tăng lên nhị giai. Kỳ thật Giang Khuynh hiện tại đã lên tam giai, chỉ là trước nay đều cẩn thận, muốn che giấu dị năng, tự mình ngụy trang thành nhị giai, vừa không quá khoa trương lại có thực lực đứng vững gót chân.

Nhìn thấy Giang Khuynh biến ra điện quang kinh người, còn có tinh hạch bị tiêu hao chỉ còn lại một đống bột vôi.

Người chưa có dị năng chỉ có thể chờ đợi, còn người đã có dị năng thì nóng lòng sốt sắng.

Cẩm Vinh lại suy ngẫm tác dụng của tinh hạch, lơ đãng nhìn sang, thấy được ánh mắt Tiếu Yên Nhiên nhìn Giang Khuynh, có một tia hận ý.

Nếu bọn họ chỉ là tình địch, mục tiêu tranh đoạt đã ngỏm củ tỏi, sẽ hận nhau đến mức này sao?

Tiếu Yên Nhiên hận Giang Khuynh, nhiều phần là vì Giang Khuynh kiếp trước đẩy cô ta vào trong đám tang thi. Nói Giang Khuynh tự tay hại cô ta thì cũng không phải, là Triệu Huân vì lấy lòng Giang Khuynh, mà động tay.

Đúng vậy, trong màn tình tay ba này, là Triệu Huân chủ động theo đuổi Giang Khuynh, gia cảnh Giang Khuynh như vậy, bận đến đầu tắp mặt tối, còn có thời gian nghĩ chuyện yêu đương sao?

Trong mắt Tiếu Yên Nhiên, Giang Khuynh chính là ỷ vào bản thân có dị năng mà làm càn. Theo như kiếp trước, dị năng hệ lôi của ả đã lên đến tam giai, càng đáng sợ hơn đây mới chỉ là một phần thực lực của ả. Giang Khuynh còn có dị năng không gian, cùng với dị năng hệ thủy đã lên đến tam giai.

Mạt thế là sân chơi của kẻ mạnh.

Mà bản thân cô, Tiếu Yên Nhiên Tiếu gia cành vàng lá ngọc, lại bởi vì kiêu căng ngu xuẩn, tin lời ái nhân (người tình), bị bán đứng, bị lừa tới chết.

Cũng may, có được cơ hội trọng sinh, thức tỉnh trước mạt thế nửa năm, khi bản thân vẫn còn đang dây dưa với Triệu Huân. Hiện tại mục đích chỉ có báo thù, trở thành cường giả.

Không chỉ có như thế, Tiếu Yên Nhiên có ký ức kiếp trước, biết được rất nhiều bí mật, tỷ như Giang Khuynh sẽ trở thành cường giả, là bởi vì ả ta đã có một khối ngọc bội.

Tiếu Yên Nhiên thèm muốn ngọc bội, dù chẳng thể lấy được, nhưng vẫn có được dị năng hệ thủy, và không gian linh tuyền.

Cho nên Giang Khuynh từ tam hệ dị năng giả, thành song hệ dị năng giả, lôi hệ cùng hệ không gian.

Càng khiến Tiếu Yên Nhiên kích động chính là, không gian linh tuyền không chỉ có thể chứa vật tư, linh tuyền có thể trợ giúp thăng cấp dị năng, thậm chí giải trừ virus tang thi.

Nhưng linh tuyền này tựa hồ không hoàn chỉnh, tốc độ thăng cấp của Giang Khuynh cũng không hề giảm. khiến cho Tiếu Yên Nhiên hoài nghi, trên người Giang Khuynh cũng có linh tuyền, vận mệnh cho cô ta cảm giác, giết Giang Khuynh, cô ta càng có thể đạt được nhiều thứ.

Mà vừa lúc, Giang Khuynh cũng có cảm giác như vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play