Dạ Vô Tuyết cười lạnh, "Ta hối hận cái gì? Lạc Mông Nhiên, này còn không phải là ngươi muốn sao? Ngươi đối bổn hoàng tử dục cự còn nghênh, chẳng lẽ còn không phải muốn trở thành nữ nhân của bổn hoàng tử sao?"
"Ta --" nàng ta chỉ có thể nghẹn lời. Chẳng lẽ nàng ta lại nói không phải? Ta chỉ là muốn lợi dụng ngươi lấy được tài nguyên sao?
Chỉ là nàng ta thật sự không nghĩ tới sẽ là dạng hậu quả này. Nàng ta vốn tưởng nàng ta có thể toàn thân mà lui.
Nhưng nàng ta lại quên, nàng ta đã không còn là Tà Hoàng có giá trị vũ lực nghiền ép người khác.
Lần đầu tiên nàng ta chân chính nếm tư vị mềm yếu.
Nguyên lai, làm kẻ yếu, cảm giác bất lực, là một loại cảm thụ thế này......
Còn nữa, Dạ Vô Tuyết hắt nước bẩn lên nàng ta, nàng ta cũng chỉ có thể nhận!
"Ta hoài nghi, lần đi tuyết vực, đều là kết quả ngươi tỉ mỉ thiết kế. Đáng giận nhất, ngươi còn lan truyền chuyện này ra ngoài, bức bổn hoàng tử không thể không cùng Tam tỷ ngươi từ hôn. Lạc Mông Nhiên, ngươi thật đúng là tâm cơ đủ thâm trầm!"
Rõ ràng hắn ta sớm muốn cùng Lạc Yên Nhiên phế sài kia từ hôn!
Hiện tại đều đổ vạ trên đầu nàng ta!
Lạc Mông Nhiên không nghĩ cùng hắn ta nói cái gì.
Bởi vì thân mình hắn ta lại một lần áp xuống, đối nàng ta không có một tia thương tiếc!
Nàng ta tuy không còn là Tà Hoàng, trước kia cũng không có thừa hoan như vậy......
Thừa dịp nam nhân ở trên người nàng ta củng động, nàng ta lấy cây trâm trên đầu, trực tiếp hướng về phía cổ Dạ Vô Tuyết!
Nàng ta xuống tay mau chuẩn tàn nhẫn, thời điểm nàng ta quyết tâm giết một nam nhân, căn bản không có người có thể chạy thoát!
Nhưng dù sao Dạ Vô Tuyết cũng có tu vi cao hơn nàng ta quá nhiều. Tuy bị trọng thương, rốt cuộc giữ lại cái mạng nhỏ.
Hắn ta hung tợn che cổ đổ máu, ánh mắt nhìn về phía Lạc Mông Nhiên như đang nhìn một người chết, "Ngươi ám sát bổn hoàng tử? Ta thế nhưng không biết, ngươi là dạng độc phụ này!"
Tiểu dã miêu mạnh một ít là tình thú, nhưng dám giết hắn ta, đó chính là tìm đường chết!
Lạc Mông Nhiên lại một lần nữa biến mất!
Lúc Lạc phủ phát hiện manh mối nàng ta biến mất, lại ẩn ẩn chỉ hướng Tam hoàng tử, Lạc thượng thư quả thực vô ngữ cứng họng.
Bất quá lấy cái nhìn của ông ta mà nói, Lạc Mông Nhiên chờ Tam hoàng tử nạp nàng ta về nhà mấy ngày đều chờ không được, muốn từ Lạc phủ chạy đến trong phủ Tam hoàng tử. Kia ông ta còn có thể nói cái gì?
Nuôi nữ không dạy, tự rước lấy nhục thôi.
Người Lạc gia mặc kệ, Dạ Vô Tuyết càng đắc ý.
Hắn ta không giết Lạc Mông Nhiên, mà cầm tù. Tâm tình không tốt, liền đánh mấy roi!
Vấn đề là nàng ta đã đắc tội toàn bộ Lạc phủ, căn bản không có người tới cứu nàng ta. Mà mẹ ruột nàng ta hiện tại còn ở phòng chất củi, căn bản bất lực.
Ai cũng không nghĩ tới, người lúc này đứng ra anh hùng cứu mỹ nhân, thế nhưng là Thái Tử.
Thái Tử lặng lẽ lẻn vào trong phủ Tam hoàng tử, trong hoa viên phía sau, bỗng nhiên gặp Lạc Mông Nhiên tìm mọi cách từ trong phòng chạy ra!
Đó là nữ tử hắn ta tâm tâm niệm niệm! Trước mắt là một đôi mắt như tiểu thú chịu đủ thương tổn, làm trong lòng hắn ta đau xót!
Mắt thấy nàng ta điên cuồng ý đồ trèo tường chạy trốn, mà bọn thị vệ lại ở phía sau đuổi theo không thôi, bộ dáng kia, làm tâm thiếu nam rách nát của hắn ta bỗng nhiên sống lại.
Hắn ta vẫn không thể lừa gạt mình: Hắn ta thích nữ tử đặc biệt này, thích đến không thể tự kềm chế!
Thời khắc mấu chốt, nhìn Lạc Mông Nhiên sắp bị bắt trở về, thân hình Dạ Vô Sương khẽ nhúc nhích, bọn thị vệ chỉ cảm thấy một trận gió lạnh thổi qua trước mắt, nữ tử bọn họ đuổi theo liền biến mất.
Dạ Vô Sương ôm nàng ta trong ngực, cảm thụ hô hấp nhỏ bé yếu ớt của nàng ta, đau lòng như đao cứa.
- -----
23h03 14/8/2019
Lời editor: Ra nắng nhớ che chắn, bây giờ nhiều loại bệnh làm người không mặc áo chống nắng, đeo khẩu trang, đội mũ như mình cũng phải làm. Nhớ bảo vệ sức khoẻ của mình. Sức khoẻ là tiền vốn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT