Cái... Không khí ngột ngạt này là thế nào? Tôi vẫn đi sau anh, nhưng
hai đứa cách nhau cả 2m. Tôi không dám ngước mặt lên. Sao? Mình sợ cái
gì cơ? Tại sao lại không dám nói một câu trước mặt anh cơ chứ? Cảm giác
tội lỗi như đang dâng trào vậy, rốt cuộc mình làm gì sai à? Tôi nuốt
nước bọt, tính mở miệng nói thì... "Bụp! " - anh đứng trước mặt không hề di chuyển, khiến tôi đập đầu vào lưng anh. Tôi la lên
- Lại sao nữa đây?
- Em....
- ????
Hả? Cái gì? Cái điệu bộ ấp úng này là sao? Ủa ủa, nay anh chưa uống
thuốc hả Thần? Thật sự muốn nói ra câu đó nhưng nghĩ lại rồi thôi. Tôi
bước lên phía trước anh, ngó ngó nghiêng nghiêng. Tôi hỏi thăm:
- Darling, anh sao vậy?
Có phải mình bị chửi nhiều quá hóa điên rồi không? Đáng lẽ phải "tẩn" cho một trận nhưng thấy anh như vậy lại buột miệng quan tâm. Chậc, mình si tình quá :>
Thần không trả lời mà gục vào vai tôi lắc đầu nguầy nguậy. Tôi giật
mình không biết anh tính làm gì. Dù sao cũng là trường đấy! Anh cũng nên ý tứ chứ? Anh im lặng một lúc rồi nói nhỏ đủ cho tôi nghe
- Vợ ơi, anh bị bệnh rồi...
- Sao thế? Có cần xuống y tế không?...
- Không...
- Chứ anh làm sao? Hay để em dìu anh xuống đi nha? Ngộ nhỡ anh mà sốt
chết thì ai ở với em? - Tôi lo lắng cố nói mấy lời dịu ngọt dụ anh xuống y tế
- Bệnh này chỉ có em giải được - Anh làm bộ mặt tủi thân
- Bệnh gì lạ vậy? Em đâu phải đại phu?
- Anh lỡ ăn nhiều "giấm" quá nên bệnh mất rồi - Đôi mày anh chau lại, mang cảm giác khó chịu
Tôi suy nghĩ một lát mới chợt hiểu ra vấn đề. A Thần ghen rồi sao? Có phải sáng nay do anh thấy cảnh anh Thiên Du đỡ mình xuống mà hiểu lầm
không? Chẹp, tội nghiệp darling của tôi! Muốn dỗ lắm mà không biết dỗ
sao cho vừa
- Thôi, cho em xin lỗi đi~! Em hứa sau này không gần nam sắc nữa đâu, nha! Giờ thì đứng thẳng lên xem nào
- Em hứa rồi đó - Anh bật dậy, đứng thẳng trước mặt tôi - Không đứa trái lời đâu nghen!
- Nhưng mà sao gần nữ sắc được mà không được gần nam sắc? - Tôi bĩu môi
- Được được, anh chỉ cần mình em thôi. Không gần nữ sắc đâu - Anh xua tay
- Thế hai ta thống nhất thế nhé!
- Một lời đã định! Vào lớp thôi vợ iu
Thế là anh dắt tay tôi vào trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.
Tất cả hành động ban nãy của hai đứa tôi đều lọt vài tầm mắt của một
người. "Tiện nhân!", người đó phất tay áo rồi bỏ đi
Trong tiết Địa...
Tôi chăm chú nghe giảng, chợt phát hiện ra điều gì đó bất bình thường. Tôi khều tay áo Thần khiến anh chú ý. Tôi khé nói nhỏ
- Em có chuyện muốn nhờ anh!
- Nói anh nghe!
- Dạy kèm cho em được không?
- Dạy kèm? Em học dốt thế cơ à?
- Không không... - Tôi xua tay - Chỉ hai môn, hai môn thôi~~ Anh với Hóa được rồi, nha
- Được rồi, kèm cho em hết môn cũng được!
- Iu anh - Thôi khỏi nịnh, anh biết em yêu anh rồi.
- Tuần này cũng thi nên tạm gác lại một tí. Để tối thứ 6 và cuối tuần anh dạy em, anh thấy thế nào?
- Được! Nói trước là nghiêm khắc lắm đây!
- Không vấn đề, hì hì
Anh xoa đầu tôi rồi tiếp tục nghe giảng. Tôi chống cằm nhìn anh hết
tiết. Bỗng anh cũng chống cằm nhìn tôi, khiến tôi giật mình. Anh cười
ranh ma
- Chồng em đẹp quá không nỡ rời mắt hả?
- Ừ, đẹp lắm luôn! Đẹp đến mức muốn trói anh về không cho người khác ngắm đó - Tự dưng thấy mình vô sỉ thật =.=
- Mai mốt em cũng làm xấu mặt mình đi. Đừng để thằng khác nó ngắm rồi lại cướp em khỏi anh
- Em tin rằng không cướp được âu - Tôi cười ranh ma - Anh mà để bọn nó cướp là em giết anh
- Tuân lệnh bà xã!
- Giỏi!
Một ngày mới lại trôi qua trong không khí ấm áp của anh. Vui thật! Chỉ hi vọng như thế này mãi mãi aa~
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT