Dịch: Phong Nguyệt Lâu

***

Cảnh Xuân Vũ gần như rít gào:

- Cái gì?!

Cảnh Xuân Vũ vốn ngồi trên ghế lúc này đứng bật dậy nhìn Cảnh Thiên Anh chằm chằm.

Cảnh Thành Dã xoe tròn mắt, hơi thở thay đổi.

Tu vi Võ Đạo lục trọng thiên không đến mức khiến Cảnh Xuân Vũ, Cảnh Thành Dã ngạc nhiên. Vấn đề ở chỗ tháng trước Cảnh Ngôn còn là Võ Đạo tam trọng thiên, trong vòng một tháng phục hồi đến Võ Đạo lục trọng thiên?

Sao có thể?

Quá nghịch thiên!

Cảnh Ngôn ngày xưa còn kém xa mới đến ngưỡng yêu nghiệt, một tháng tăng lên một cảnh giới đã là ghê gớm chứ đừng nói tới ba cảnh giới.

Cảnh Thành Dã hít sâu nhìn thẳng Cảnh Thiên Anh, mỉm cười hỏi:

- Tứ trưởng lão thật sự chắc chắn?

Cảnh Thành Dã biết chuyện này là thật, Cảnh Thiên Anh không thể nào lừa gạt gã. Huống chi không phải một mình Cảnh Thiên Anh chủ trì trắc nghiệm thực lực đợt này, lục trưởng lão Cảnh Minh Tri cũng có mặt.

Lùi một bước, trong diễn võ đường chắc chắn có một đống tử đệ Cảnh gia thấy tận mặt.

Biết là một chuyện nhưng Cảnh Thành Dã vẫn rất khó tin.

Cảnh Thiên Anh nhìn mặt Cảnh Xuân Vũ hơi vặn vẹo, lòng sung sướng nói:

- Ta cực kỳ chắc chắn. Tộc trưởng, thật ra Cảnh Ngôn chỉ phục hồi đến cảnh giới lục trọng thiên nhưng thực lực thật sự của hắn vượt qua biểu tượng.

Ánh mắt Cảnh Thành Dã khó hiểu hỏi:

- Vượt qua biểu tượng?

Cảnh Thiên Anh liếc sang Cảnh Xuân Vũ:

- Cảnh gia ta có một võ giả cao cấp Cảnh Lục Thành, chắc đại trưởng lão cũng biết người này?

Tất nhiên Cảnh Xuân Vũ biết Cảnh Lục Thành.

Cảnh Ngọc Cầm là nữ nhi của Cảnh Xuân Vũ, Cảnh Lục Thành tuy không phải tôn tử của đại trưởng lão nhưng quan hệ của Cảnh Ngọc Cầm và gã rất thân thiết.

Cảnh Xuân Vũ hít sâu mấy lần dằn xuống chấn động, ánh mắt nghiêm túc nhìn Cảnh Thiên Anh, trầm giọng hỏi:

- Tứ trưởng lão muốn nói cái gì?

Cảnh Thiên Anh cười nói:

- Hôm nay trong diễn võ đường Cảnh Lục Thành chủ động luận bàn với Cảnh Ngôn, nhưng bị đánh bại khi đối chiến. Cảnh Lục Thành có tu vi Võ Đạo thất trọng thiên.

Cảnh Thành Dã, Cảnh Xuân Vũ lại rùng mình.

Cảnh Xuân Vũ rít gào the thé, mặt vặn vẹo:

- Không thể nào! Cảnh Lục Thành là Võ Đạo thất trọng thiên! Dù Cảnh Ngôn phục hồi đến cảnh giới Võ Đạo lục trọng thiên cũng không thể đánh lại Cảnh Lục Thành! Tứ trưởng lão đang nói bậy bạ cái gì? Hoặc là Cảnh Lục Thành đè ép cảnh giới của mình.

Cảnh Thiên Anh mắt lóe tia sáng nói:

- Ha ha, ban đầu đúng là Cảnh Lục Thành tuyên bố trước mặt mọi người sẽ khống chế cảnh giới ở mức Võ Đạo lục trọng thiên. Nhưng lúc đối chiến Cảnh Lục Thành không hề kiềm chế, dù vậy vẫn bị Cảnh Ngôn đánh bại.

Nhớ lại Cảnh Ngôn thi triển võ học Thu Phong Lạc Diệp Kiếm khiến lòng Cảnh Thiên Anh phấn khởi.

Võ giả bình thường không cách nào cải tiến võ học, đừng nói võ giả dưới Tiên Thiên, dù là cường giả Tiên Thiên cả đời chưa chắc có thể cải tiến một loại võ học.

Cảnh Thiên Anh nắm chắc trên chín mươi phần trăm Cảnh Ngôn là người cải tiến võ học hạ phẩm Thu Phong Lạc Diệp Kiếm, nếu không thì Thu Phong Lạc Diệp Kiếm đã chẳng có chuyển động lớn như vậy.

Cảnh Thiên Anh đổi sắc mặt chắp tay hướng Cảnh Thành Dã, trịnh trọng nói:

- Tộc trưởng! Cảnh Ngôn đánh bại Cảnh Lục Thành, hắn thi triển võ kỹ tên Thu Phong Lạc Diệp Kiếm. Cảnh Lục Thành thi triển võ kỹ tên Du Long Thương Pháp. Ta quan sát hai người đối chiến, có thể xác định Thu Phong Lạc Diệp Kiếm của Cảnh Ngôn bị sửa đổi, uy lực tăng lên rất nhiều không thua kém võ học trung phẩm, thậm chí còn vượt trên!

Cảnh Thiên Anh nói nhanh nhưng tròn vành rõ chữ.

Nghe mấy câu tứ trưởng lão nói, lòng Cảnh Thành Dã dậy sóng dữ, giọng hơi run hỏi:

- Ý của tứ trưởng lão là... Cảnh Ngôn cải tiến Thu Phong Lạc Diệp Kiếm?

Nếu đúng thật thì quá kinh người!

Nên biết võ học hạ phẩm tuy cũng có giá trị nhưng trong Đông Lâm thành rất dễ mua được, muốn mua võ học trung phẩm thì không dễ như vậy, cần chút may mắn.

Nếu Cảnh Ngôn thật sự cải tiến Thu Phong Lạc Diệp Kiếm, nghe lời tứ trưởng lão nói uy lực Thu Phong Lạc Diệp Kiếm sánh bằng võ học trung phẩm, đại biểu ý nghĩa không đơn giản là Cảnh gia có thêm một loại võ học trung phẩm.

Tu luyện Thu Phong Lạc Diệp Kiếm khó khăn thấp hơn võ học trung phẩm nhiều, nếu Thu Phong Lạc Diệp Kiếm bị cải tiến vậy là có thể cho nhiều tử đệ chưa đủ tư cách tu luyện võ học trung phẩm có thể luyện Thu Phong Lạc Diệp Kiếm, thực lực tăng vọt.

Đầu óc Cảnh Thành Dã xoay chuyển nhanh những ý nghĩ này.

Mắt Cảnh Thiên Anh sáng lấp lánh nói:

- Chắc không sai, nhưng ta không thể chắc chắn trăm phần trăm Cảnh Ngôn là người cải tiến võ học.

Cảnh Thành Dã quát to hướng bên ngoài:

- Hộ vệ có đây không?

Một hộ vệ lao vào, hành lễ với Cảnh Thành Dã:

- Tộc trưởng!

- Đi mời Cảnh Ngôn đến!

Cảnh Thành Dã đã không kiềm nén được muốn gặp Cảnh Ngôn ngay, gã muốn bàn chuyện với hắn.

***

Chợ khu tây, Như Ý các.

Cảnh Lục Thành thẫn thờ lang thang đến Như Ý các.

Cảnh Lục Thành đến đây để gặp Cảnh Ngọc Cầm.

Cảnh Ngọc Cầm tạm thời bị Như Ý các cách chức nhưng chưa bị đuổi ra, mỗi ngày nàng thường ở trong Như Ý các.

Cảnh Ngọc Cầm thấy Cảnh Lục Thành, thân thiết kêu lên:

- Lục Thành!

Cảnh Ngọc Cầm biết hôm nay là ngày tử đệ gia tộc trắc nghiệm thực lực hàng tháng một lần. Nàng biết Cảnh Lục Thành sẽ khiêu khích Cảnh Ngôn trong diễn võ đường, vì chính Cảnh Ngọc Cầm xúi giục gã. Cảnh Ngọc Cầm không muốn cho Cảnh Ngôn sống dễ chịu, nàng muốn hắn bị nhục nhã tơi bời trước mặt nhiều người Cảnh gia.

Cảnh Ngọc Cầm cười tươi hỏi:

- Thế nào? Cảnh Ngôn có gan đối chiến với ngươi không?

Mặt Cảnh Lục Thành đần ra gật đầu như con rối:

- Đối chiến.

Cảnh Ngọc Cầm cau mày, nhìn ra tinh thần của Cảnh Lục Thành hơi lạ. Nàng không bao giờ đoán được Cảnh Lục Thành bị Cảnh Ngôn đánh bại.

Thật ra thì bất cứ ai cũng không ngờ rằng Cảnh Lục Thành thua vào tay Cảnh Ngôn.

Cảnh Ngọc Cầm nhíu mày hỏi:

- Sao vậy? Chẳng lẽ bị trưởng lão răn dạy? Chắc không phải ngươi giết Cảnh Ngôn đi? Lục Thành, miễn ngươi không giết thì Cảnh Ngôn không sợ gì, cứ yên tâm, đám trưởng lão gia tộc không thể làm gì ngươi.

Cảnh Ngọc Cầm có tự tin khi nói những lời này, vì phụ thân của nàng là Cảnh Xuân Vũ đại trưởng lão Cảnh gia. Có đại trưởng lão chưa chờ gặp chút chuyện nhỏ nói một câu là giải quyết xong. Đương nhiên nếu thật sự giết Cảnh Ngôn thì hơi rắc rối, dù sao hắn là tôn tử của lão tộc trưởng, trong Cảnh gia có một số cao tầng ưu ái hắn.

Cảnh Lục Thành ngước mắt nhìn Cảnh Ngọc Cầm, môi mấp máy:

- Không... ta không giết Cảnh Ngôn, ta... ta không thể!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play