Có một việc Trương Mẫn có thể khẳng định là Cảnh Ngôn không đơn giản.
Hiển nhiên chấp sự Hà Côn có nghe nói về Cảnh Ngôn. Võ giả từ thành phố nhỏ đến được chấp sự Hà Côn biết tên, bên trong có điểm nào không giống bình thường.
Nhưng vấn đề nằm ở đâu? Trương Mẫn không biết.
Trương Mẫn không kiềm được hỏi:
- Cảnh Ngôn, tại sao chấp sự Hà Côn kêu ngươi chờ một lát? Ngươi làm cái gì?
Trương Mẫn thấy Cảnh Ngôn thanh tú, tuổi còn nhỏ, hắn đã làm chuyện gì khiến Hà Côn lộ vẻ kinh ngạc?
Cảnh Ngôn lắc đầu cười khổ nói:
- Ta có làm gì đâu.
Thật ra Cảnh Ngôn suy đoán chấp sự Hà Côn biết hắn giành được kim lệnh.
Đệ tử bình thường trong Đạo Nhất học viện không biết chuyện này nhưng Hà Côn là chấp sự Sự Vụ Điện, xem như thành viên tầng quản lý Đạo Nhất học viện, gã biết tin tức cũng bình thường.
Trương Mẫn sợ Cảnh Ngôn đắc tội đại nhân vật Sự Vụ Điện, nàng cho rằng tám phần là lý do này. Nếu đúng vậy Cảnh Ngôn còn ngớ ngẩn chờ ở đây chẳng khác nào chui đầu vô lưới.
Thế là Trương Mẫn thúc giục:
- Cảnh Ngôn, hay chúng ta đừng chờ nữa? Nếu ngươi đắc tội ai đó trong Sự Vụ Điện thì chúng ta rời khỏi đây nhanh đi, lát nữa muốn đi cũng không được.
Cảnh Ngôn lắc đầu nói:
- Chắc không có chuyện gì, chờ chút đi. Lần đầu ta đến Sự Vụ Điện Đạo Nhất học viện, ta không quen đại nhân vật nào.
Cảnh Ngôn không lo lắng chút nào.
Đỉnh tầng Sự Vụ Điện. Chấp sự Hà Côn vội vàng vào một căn phòng.
Hà Côn khom người chào lão nhân mặc áo trắng:
- Điện chủ đại nhân!
Lão nhân áo trắng nhìn Hà Côn, hỏi:
- Có chuyện gì vậy Hà Côn chấp sự?
Lão nhân áo trắng là điện chủ Sự Vụ Điện. Thân phận điện chủ Sự Vụ Điện trong Đạo Nhất học viện giống như chưởng viện ngoại viện, có lẽ kém hơn chưởng viện ngoại viện một chút nhưng không quá nhiều. Chưởng viện ngoại viện có quyền hỏi việc Sự Vụ Điện nhưng không thể bắt buộc điện chủ Sự Vụ Điện làm cái gì.
Điện chủ Sự Vụ Điện tên Lâm Nham.
Hà Côn hơi khom người nghiêm túc nói:
- Điện chủ đại nhân, Cảnh Ngôn Đông Lâm thành đến.
Lâm Nham mắt lóe tia sáng, đứng dậy:
- A?
Lâm Nham chưa gặp Cảnh Ngôn nhưng đã tìm hiểu kỹ việc Cảnh Ngôn vượt qua khảo hạch Thiên Trận giành được kim lệnh, đặc biệt tìm gặp chưởng viện ngoại viện Thư Linh. Thư Linh nói cho Lâm Nham biết Cảnh Ngôn sẽ tham gia Đạo Nhất học viện, nên lão có dặn dò nếu hắn đến Sự Vụ Điện báo danh phải nói cho lão biết ngay.
Nhân tài giành được kim lệnh! Ba mươi năm rồi chưa xuất hiện. Hơn nữa Cảnh Ngôn chưa đến hai mươi tuổi, Lâm Nham rất muốn gặp mặt nhân vật như vậy.
Nói thật là việc võ giả giành được kim lệnh Cảnh Ngôn sắp tham gia Đạo Nhất học viện đã gây chấn động trong cao tầng học viện. Thư Linh chưởng viện còn được cao tầng học viện ca ngợi.
- Điện chủ đại nhân, Cảnh Ngôn thật sự xông qua khảo hạch Thiên Trận giành được kim lệnh sao?
Đến lúc này Hà Côn vẫn không dám tin, đặc biệt gã đã gặp Cảnh Ngôn, không thấy hắn có gì khác lạ, chỉ là thanh niên thanh tú mười mấy tuổi. Nhìn thoáng qua thậm chí không tin Cảnh Ngôn là võ giả cảnh giới Tiên Thiên.
Lâm Nham gật mạnh đầu nói:
- Nếu thật sự là Cảnh Ngôn Đông Lâm thành thì không sai, ta đi gặp hắn.
Lâm Nham, Hà Côn rất nhanh trở lại chỗ ghi danh.
Hà Côn đi bên cạnh Lâm Nham chỉ hướng Cảnh Ngôn mặc trường bào màu xanh, nhỏ giọng nói:
- Điện chủ đại nhân, hắn chính là Cảnh Ngôn.
Trương Mẫn trông thấy điện chủ Lâm Nham thì giật nảy mình, bản năng kêu lên:
- Điện chủ đại nhân?
Đối với đệ tử ngoại viện phủ tổng quản, không phải muốn gặp đẳng cấp như idnệ chủ Sự Vụ Điện là có thể gặp. Điện chủ Sự Vụ Điện là cường giả Đạo Linh cảnh!
Lâm Nham đánh giá Cảnh Ngôn, hắn cũng nhìn điện chủ.
Lâm Nham nheo mắt hỏi:
- Ngươi là Cảnh Ngôn Đông Lâm thành?
Cảnh Ngôn chắp tay chào:
- Đúng vậy! Cảnh Ngôn kính chào điện chủ đại nhân.
Lâm Nham phất tay nhiệt tình nói:
- Không cần đa lễ, đúng là hậu sinh khả úy, không nhìn ra. Ha ha, Cảnh Ngôn, Đạo Nhất học viện chúng ta hoan nghênh ngươi tham gia.
Cảnh Ngôn không có cảm xúc gì trước sự nhiệt tình của Lâm Nham. Chưởng viện ngoại viện ba học viện lớn không tiếc hạ thấp tư thái lôi kéo những võ giả giành được ngân lệnh, càng không nói tới hắn võ giả giành được kim lệnh.
Cảnh Ngôn không có cảm giác nhưng Trương Mẫn sợ hết hồn, ánh mắt kinh hoàng nhìn Cảnh Ngôn.
Cảnh Ngôn là nhân vật gì mà điện chủ Sự Vụ Điện cũng khách sáo với hắn như thế? Dù là võ giả thiên tài thế gia lớn của Lam Khúc quận thành cũng không thể làm điện chủ Sự Vụ Điện khách sáo đến mức này.
Lâm Nham cười nói:
- Cảnh Ngôn, xin hãy đưa kim lệnh của ngươi cho ta.
Cảnh Ngôn lên tiếng:
- Được.
Cảnh Ngôn lấy kim lệnh ra đưa cho Lâm Nham.
Trong ba học viện lớn khảo hạch, võ giả giành được đồng lệnh cầm đến chỗ báo danh, võ giả giành được ngân lệnh, kim lệnh cũng làm vậy.
Trương Mẫn ngừng thở:
- Kim lệnh...
Trương Mẫn cũng qua ba học viện lớn khảo hạch vào Đạo Nhất học viện nên đương nhiên biết kim lệnh. Ngày xưa Trương Mẫn mang theo đồng lệnh vào Đạo Nhất học viện.
Bây giờ nàng nhìn thấy cái gì?
Nàng thấy kim lệnh, một tấm lệnh bài màu vàng sáng lấp lánh. Không nhiều người được thấy kim lệnh, đừng nói kim lệnh, ngân lệnh cũng rất hiếm thấy. Trong khảo hạch lần này chỉ có mười mấy người được ngân lệnh.
Lâm Nham tự mình đăng ký tin tức cá nhân cho Cảnh Ngôn, cười đưa lệnh bài bằng ngọc cho hắn:
- Được rồi, Cảnh Ngôn, bây giờ ngươi là đệ tử chính thức của Đạo Nhất học viện ta. Đây là lệnh bài thân phận đệ tử cao đẳng của ngươi.
Cảnh Ngôn kinh ngạc hỏi:
- Đệ tử cao đẳng?
Lâm Nham mỉm cười nói:
- Đúng vậy, ngươi là Cảnh Ngôn, có thể trực tiếp lấy được tư cách đệ tử cao đẳng Đạo Nhất học viện. Trong lệnh bài thân phận cao đẳng của ngươi có một vạn điểm học viện, tuy không nhiều nhưng bình thường người mới báo danh vào Đạo Nhất học viện chỉ được thưởng một trăm điểm.
Người mới báo danh thường chỉ được một trăm điểm thưởng học viện, Cảnh Ngôn trực tiếp nhạn một vạn điểm thưởng, cao hơn người mới gấp trăm lần.
Cảnh Ngôn từng tu luyện trong Thần Phong học viện, hắn đoán tích phân của Thần Phong học viện và Đạo Nhất học viện giống nhau. Một vạn điểm đúng là không thiếu, có lẽ không đủ đổi một pháp khí công kích nhưng không chênh lệch báo nhiêu, đủ thấy chất lượng điểm thưởng một vạn thế nào rồi.
Cảnh Ngôn không ngờ mới vào Đạo Nhất học viện đã trở thành đệ tử cao đẳng. Cảnh Ngôn đã tu luyện trong Thần Phong học viện, khi đó hắn là đệ tử hạ đẳng, không biết rõ nhiều chuyện. Hơn nữa Cảnh Ngôn không ở trong Thần Phong học viện quá lâu, không được một năm đã bị Thương Long đuổi học.
Hiển nhiên Đạo Nhất học viện cực kỳ xem trọng Cảnh Ngôn, nếu không đã chẳng cho hắn trực tiếp được tư cách đệ tử cao đẳng. Cảnh Ngôn có thực lực là một nhẽ, nhưng dù hắn có thực lực thông thường phải qua nhiều đợt kiểm tra mới từ đệ tử hạ đẳng thăng cấp lên đệ tử cao đẳng.
Dù là tử đệ gia tộc lớn Lam Khúc quận thành cũng không được ngoại lệ.
- Điện chủ đại nhân, ta muốn thăng cấp đệ tử nội viện phải xin phép ngài sao?
Ba tháng sau Cảnh Ngôn sẽ quyết đấu với chưởng viện ngoại viện Thần Phong học viện Thương Khúc, hắn không có nhiều thời gian. Cảnh Ngôn phải dùng gần ba tháng này cố gắng tăng mạnh thực lực, chỉ dựa vào cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ không đủ đánh bại Thương Khúc. Cảnh Ngôn ít nhất phải có thực lực Tiên Thiên đỉnh, thậm chí đến Nửa Bước Đạo Linh cảnh mới được.
Cảnh Ngôn phải thành đệ tử nội viện Đạo Nhất học viện, đệ tử nội viện có thể đổi tài nguyên quý giá hơn trong bảo khố, thậm chí đổi tài nguyên như hồn tinh. Cảnh Ngôn muốn trong thời gian ngắn đến gần tu vi Đạo Linh cảnh, nếu có hồn tinh thì hy vọng rất lớn.
Con ngươi Lâm Nham co rút sau đó chợt hiểu:
- Thăng cấp nội viện?
Võ giả có thể giành được kim lệnh thì không phải nói nhiều về thực lực, hoàn toàn đủ tư cách tham gia khảo hạch thăng cấp trở thành đệ tử nội viện.
Lâm Nham trầm ngâm một lúc sau đó nói với Cảnh Ngôn:
- Được, Cảnh Ngôn, ta sắp xếp ngay. Đệ tử ngoại viện thăng cấp thành đệ tử nội viện cần ta giao xin phép lên trên, được trưởng lão nội viện phê chuẩn. Nhưng ngươi đừng lo, ta nghĩ mấy ngày là làm xong thủ tục, khi đó ta sẽ thông báo với ngươi.
Bình thường đệ tử ngoại viện khảo hạch thăng cấp cần một, hai tháng phê duyệt, khi Cảnh Ngôn xin, Lâm Nham không nói rõ cần bao lâu nhưng bảo đảm vài ngày là hoàn thành.
Đây chính là đặc quyền của Cảnh Ngôn người giành được kim lệnh.
Cảnh Ngôn lại cảm ơn:
- Làm phiền điện chủ đại nhân.
Mấy ngày thì Cảnh Ngôn chờ được, hắn còn cần đi Hiệp Hội Đan Sư một lần. Trước khi hội đấu giá lục ngọc Cảnh Ngôn đã nói trong Hiệp Hội Đan Sư là muốn tham gia vào. Khi đó vì hội đấu giá lục ngọc nên không thể khảo hạch ngay, hắn phải chờ một thời gian.
Nay hội đấu giá lục ngọc kết thúc, Cảnh Ngôn cũng nên đi Đoan Dương thành, nếu không Hứa Đông phó hội trưởng sẽ mượn cơ hội công kích, chửi rủa phó hội trưởng Lưu Văn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT