Lưu Văn đến dự lễ mừng khai trương Huy Hoàng đan lâu cũng là vì vậy.
Lưu Văn cực kỳ tò mò Huy Hoàng đan lâu kiếm đâu ra những dược tề này. Theo tin tức Lưu Văn kiếm được thì Huy Hoàng đan lâu có khá nhiều loại dược tề phẩm chất cao như vậy. Tức là Huy Hoàng đan lâu rất có thể iết cao nhân có thành tựu siêu cao trong đạo dược tề. Chủ nhân của Huy Hoàng đan lâu là Cảnh Ngôn, rất có thể hắn quen cao nhân này, rất có thể cao nhân đang ở trong đan lâu.
Lưu Văn tuy là đan sư ngũ giai nhưng cũng muốn làm quen cao nhân phối chế ra dược tề kinh người như thế.
Nghe Lưu Văn hỏi, đám người Hoắc Xuân Dương cùng nhìn Cảnh Ngôn. Những người khác tuy không phải đan sư, không nghiên cứu về dược tề, nhưng họ không phải nhân vật bình thường, họ phân biệt ra được dược tề có phẩm chất gì.
Cảnh Ngôn nghe vậy cười khẽ nhìn Lưu Văn:
- Đan sư Lưu Văn, nếu ta nói dược tề này là ta phối chế thì đan sư Lưu Văn có tin không?
Sau khi Hoắc Xuân Dương giới thiệu thân phận của Lưu Văn thì Cảnh Ngôn mơ hồ suy đoán lý do đan sư này có mặt tại đây. Cảnh Ngôn cũng đoán trước Lưu Văn sẽ hỏi về dược tề của Huy Hoàng đan lâu.
Cảnh Ngôn nói câu này làm đám người sửng sốt.
Lưu Văn đung đưa dược tề trong tay, hỏi:
- Cảnh Ngôn tiểu hữu nói dược tề này là tiểu hữu phối chế?
Lưu Văn hít sâu, trong giọng nói tràn ngập giật mình.
Hoắc Xuân Dương cũng thầm rung động, từ khi nào Cảnh Ngôn trở thành dược tề sư?
Hiện không nhiều người biết Cảnh Ngôn là dược tề sư, trong Cảnh gia chỉ có tứ trưởng lão Cảnh Thiên Anh biết chuyện.
Cảnh Ngôn cười nói tiếp:
- Dược tề của Huy Hoàng đan lâu có một phần tự ta phối chế, một phần là dược tề sư của Huy Hoàng đan lâu phối chế ra. Nhưng hiện giờ mớ dược tề phẩm chất cao nhất đều là ta tự làm.
Trình độ phối chế dược tề của Cảnh Thanh Nham đã rất tốt, nhưng còn kém một chút khi so với Cảnh Ngôn. Cảnh Thanh Nham muốn đến trình độ như Cảnh Ngôn còn phải đi một đoạn đường dài.
Những dược tề sư khác khó đến trình độ phối chế dược tề như Cảnh Ngôn. Vì Cảnh Ngôn và Cảnh Thanh Nham tuy dạy đám dược tề sư phối chế dược tề, nhưng sửa chữa một chút cách phối chế. Cảnh Ngôn không mong làm ra chuyện dạy đồ đệ chết đói sư phụ.
Cảnh Ngôn có thể hết lòng dạy Cảnh Thanh Nham nhưng hắn phải giữ lại một chút khi dạy người khác.
Cảnh Thanh Nham cũng biết điều này.
Tức là dược tề sư Huy Hoàng đan lâu có thiên phú xuất sắc đến đâu cũng không thể được thành tựu phối chế dược tề bằng Cảnh Thanh Nham, Cảnh Ngôn.
Đương nhiên theo thời gian trôi qua khi xác định có dược tề sư nào đáng tin tưởng, trung thành trăm phần trăm Cảnh Ngôn không ngại nâng cấp năng lực cho họ. Còn bây giờ thì bỏ đi, mới chiêu mộ vào, dù có hiệp nghị hạn chế nhưng trên đời này có đủ thực lực là giải trừ hiệp ước được ngay. Lỡ sau này dược tề sư Huy Hoàng đan lâu bị thế lực lớn nào đào móc đi, dù Cảnh Ngôn cầm hiệp nghị cũng không làm gì được.
Ví dụ có dược tề sư Huy Hoàng đan lâu bị Triệu gia rước qua, hết sức bảo vệ dược tề sư đó. Với thực lực hiện tại của Cảnh Ngôn có thể giết vào Triệu gia không? Dù Cảnh Ngôn đi Triệu gia đòi người thì Triệu gia sẽ không giao ra.
Thực lực mới là yếu tố đầu tiên, không có sức mạnh mọi thứ chỉ là nói suông.
Lưu Văn rất khó tin tưởng:
- Cảnh Ngôn tiểu hữu chắc không phải đang nói giỡn đi?
Sau khi Lưu Văn thấy dược tề này từng mô phỏng hình tượng dược tề sư trong đầu, nhưng lão chưa từng tưởng tượng dược tề sư đó trẻ trung như vậy. Lưu Văn cảm thấy người phối chế ra dược tề phẩm chất cao như thế nên lớn tuổi, lớn còn hơn lão.
Cảnh Ngôn lộ vẻ bất đắc dĩ nói:
- Ta nào dám lừa gạt đan sư Lưu Văn? Nếu đan sư Lưu Văn không tin thì ta có thể phối chế dược tề ngay tại chỗ cho ngài xem.
Không phải Lưu Văn cho rằng Cảnh Ngôn lừa lão, chẳng qua lão khó chấp nhận sự thật này ngay.
Lưu Văn nghe Cảnh Ngôn nói đồng ý phối chế dược tề ngay trước mặt lão, lão lập tức khẳng định hắn nói thật. Nếu Cảnh Ngôn nói dối sẽ bị vạch mặt ngay, thế thì còn ý nghĩa gì?
Lưu Văn hít sâu, biểu tình hơi thay đổi.
Lưu Văn nói ra một câu ngay trước mặt mọi người:
- Cảnh Ngôn tiểu hữu làm ta mở rộng tầm mắt, nếu được thì ta rất muốn Cảnh Ngôn tiểu hữu sẽ chỉ điểm một chút về phối chế dược tề cho ta.
Thái độ của Lưu Văn hết sức khiêm cung, lão thật lòng thỉnh giáo Cảnh Ngôn.
Cảnh Ngôn thầm mừng.
Lưu Văn đang xin hắn chỉ dạy phối chế dược tề phẩm chất cao, nếu Cảnh Ngôn đồng ý tức là lão nợ một nhân tình. Nhân vật như Lưu Văn có bao nhiêu đại nhân vật trong Lam Khúc quận thành muốn lão nợ nhân tình, cực kỳ quý giá. Giờ Lưu Văn tự đưa nhân tình đến trước mặt Cảnh Ngôn, nếu hắn không bắt lấy mới là đồ ngốc. Giao lưu chút kinh nghiệm phối chế dược tề mà được một nhân tình của Lưu Văn, giao dịch quá có lời.
Cảnh Ngôn cười đồng ý ngay:
- Đan sư Lưu Văn chịu giao lưu kinh nghiệm dược tề với ta tất nhiên ta vô cùng thấy vinh hạnh.
Hoắc Xuân Dương cười nói:
- Ha ha, hai người muốn giao lưu kinh nghiệm phối chế dược tề cũng nên chờ ăn cơm đã, giờ có nên ăn cơm trước không?
Lữ Cầm híp mắt hùa theo:
- Đúng rồi, ta cũng thấy đói.
Mắt Lưu Văn lấp lóe tia sáng hưng phấn, hơi sốt ruột:
- Ừm! Không gấp không gấp, chờ ăn cơm xong, ăn rồi từ từ nói.
Cảnh Ngôn mà nói hai người giao lưu phối chế dược tề ngay thì Lưu Văn sẽ đồng ý ngay, lão cũng muốn đi liền. Nhưng yêu cầu Cảnh Ngôn làm vậy thì hơi quá đáng.
Bỗng một bóng người vội vàng từ bên ngoài đi đến, hốt hoảng kêu lên:
- Cảnh Ngôn công tử!
Cảnh Ngôn nhìn người đến, con ngươi co rút?
- A? Tử Huyên?
Hôm nay Huy Hoàng đan lâu chính thức kinh doanh, Cảnh Thần Tinh, Tô Tử Huyên bận rộn trong đan lâu, không cần bọn họ lo việc tiếp đãi bên tửu lâu.
Nhìn Tô Tử Huyên hốt hoảng chạy vào tửu lâu, Cảnh Ngôn biết ngay xảy ra chuyện gì rồi.
Tô Tử Huyên thở hổn hển, nàng nhìn người ngồi chung với Cảnh Ngôn, biết chắc đều là đại nhân vật. Nàng cũng rõ ràng nàng không nên tới quấy rầy Cảnh Ngôn, nhưng Tô Tử Huyên không còn cách nào, nàng phải lại đây.
Cảnh Ngôn hỏi:
- Tử Huyên, xảy ra chuyện gì?
Nếu không phải xảy ra chuyện Tô Tử Huyên tuyệt đối không bỏ lại công tác đan lâu chạy đến bên này góp vui.
Tô Tử Huyên không biết nên nói sao, nhưng bị Cảnh Ngôn hỏi nàng nói một tràng:
- Có người gây sự đan lâu!
Cảnh Ngôn mắt lóe tia sáng lạnh:
- Gây sự?
Hôm nay là ngày long trọng nhất của Huy Hoàng đan lâu, đối thủ cạnh tranh với Huy Hoàng đan lâu chọn kiếm chuyện ngay lúc này cũng nằm trong dự đoán.
Cảnh Ngôn thầm cười lạnh:
- Đi qua xem.
Lưu Văn nhíu mày hỏi:
- Có chuyện gì? Có kẻ gây sự?
Lưu Văn không rõ ràng tình hình trong Đông Lâm thành nhưng đã nghe Hoắc Xuân Dương tiết lộ đôi chút.
Huy Hoàng đan lâu là sản nghiệp của Cảnh Ngôn, Huy Hoàng đan lâu nằm trong chợ khu nam, bây giờ chợ khu nam thuộc về Cảnh gia quản lý. Cảnh Ngôn là người Cảnh gia, ai dám gây sự trong Huy Hoàng đan lâu ở chợ khu nam?
Hoắc Xuân Dương nét mặt sa sầm nói:
- Có một số người đúng là kỳ cục.
Hoắc Xuân Dương sắc mặt âm trầm nói:
- Cảnh Ngôn, ta đi với ngươi, ta muốn nhìn xem là kẻ nào dám đến Huy Hoàng đan lâu gây sự.
Cảnh Ngôn vẻ mặt xin lỗi nói với Lưu Văn:
- Thật có lỗi đan sư Lưu Văn, bên đan lâu có chút chuyện ta phải qua xem, lát nữa ta quay lại ngay. Xin đan sư Lưu Văn chờ một lát.
Lưu Văn phất tay đứng dậy nói:
- Không cần chờ, ta cũng đi xem.
Ngoài Huy Hoàng đan lâu.
Có mấy võ giả đang không ngừng la ó:
- Mọi người chú ý, mọi người chú ý! Huy Hoàng đan lâu bán thuốc giả, mọi người tuyệt đối đừng để bị lừa! ai mua thuốc trong Huy Hoàng đan lâu là đồ ngốc!
- Ta mua thuốc giả trong Huy Hoàng đan lâu!
- Hôm nay Huy Hoàng đan lâu mà không cho ta một câu giải thích thì tuyệt đối không bỏ qua!
- Đúng vậy! Huy Hoàng đan lâu phải cho chúng ta giải thích, Huy Hoàng đan lâu dám công khai bán thuốc giả, hành vi này phải bị trừng trị!
Ba ngày trước Huy Hoàng đan lâu kinh doanh thử, hôm nay mới chính thức buôn bán. Huy Hoàng đan lâu bán rất đắt khách, nhiều võ giả ra vào mua dược tề. Chỗ này là khu vực phồn hoa nhất chợ khu nam, nhiều võ giả đi ngang qua. Mấy võ giả ồn ào rất nhanh hấp dẫn nhiều người vây xem.
Cảnh Thần Tinh tức giận chất vấn:
- Các ngươi nói Huy Hoàng đan lâu bán thuốc giả, có chứng cứ gì không?
Đám khốn này rõ ràng gây sự, nếu xử lý không tốt sẽ ảnh hưởng lớn đến việc buôn bán của đan lâu. Cảnh Thần Tinh không thể trực tiếp xuống tay với đám võ giả này, quá nhiều người vây xem, nếu không nói rõ ràng mà đánh người thì dù Huy Hoàng đan lâu có lý cũng sẽ bị chê trách.
- Chứng cứ?
- Ha ha, chúng ta không có chứng cứ thì sẽ đến nói lung tung sao?
Một võ giả làn da ngăm đen mắt sáng rực nhìn Cảnh Thần Tinh:
- Huy Hoàng đan lâu các ngươi nếu không cho chúng ta một giải thích thì chúng ta cho đan lâu hết đường làm ăn. Chúng ta không chỉ đòi lẽ công bằng vào hôm nay, ngày mai, ngày mốt, mỗi ngày chúng ta đều sẽ đến!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT