Dịch: Phong Nguyệt Lâu

***

Lữ Cầm lo lắng hỏi:

- Xuân Dương, Cảnh Ngôn... có thể đấu lại Triệu Chân Nghiêm không?

Lữ Cầm không có quan hệ trực tiếp gì với Cảnh Ngôn, trước đó nàng không chút ấn tượng với hắn. Nhưng bây giờ thì khác, nếu Cảnh Ngôn chết thì trượng phu Hoắc Xuân Dương của nàng biết ăn nói sao với thành chủ Bạch Tuyết?

Nên Lữ Cầm không mong nhìn Cảnh Ngôn chết.

Hoắc Xuân Dương bất đắc dĩ nhìn Lữ Cầm:

- Ta cố hết sức.

Đúng thế, Hoắc Xuân Dương đã khuyên can nhưng Cảnh Ngôn nhất quyết đòi đấu, gã làm gì được? Dùng thân phận thành chủ cứng rắn ngăn cản cuộc chiến này sao?

Hoắc Xuân Dương có thể cho Cảnh Ngôn trực tiếp lọt vào vòng tuyển chọn của ba học viện lớn trong Đông Lâm thành, nhưng gã không thể bắt buộc ngăn cản cuộc chiến do Cảnh Ngôn gây ra.

Huống chi Triệu gia không dễ chọc, Triệu gia cũng có núi dựa lớn trong Lam Khúc quận thành. Nếu chọc Triệu Đương Nguyên nóng nảy thì thành chủ cũng gặp rắc rối.

Hoắc Xuân Dương nhìn Cảnh Ngôn và Triệu Chân Nghiêm, nhẹ lắc đầu nói:

- Hắn chỉ có thể dựa vào chính mình.

***

Triệu Chân Nghiêm hung ác gầm rống:

- Phế vật, chịu chết đi!

Trước khi đánh nhau Triệu Chân Nghiêm thúc giục nguyên khí trước là có mục đích, gã muốn cho những người nơi đây biết gã đã có tu vi Tiên Thiên hậu kỳ. Gã muốn để tất cả mọi người biết Triệu Chân Nghiêm mới là thiên tài xuất sắc nhất Đông Lâm thành trong trăm năm. Cũng vì bày ra sự cường đại trước mặt Cảnh Ngôn, làm hắn sợ hãi.

Xoẹt!

Kiếm quang màu bạc thoáng hiện trước mặt Triệu Chân Nghiêm, vũ khí của gã là thanh trường kiếm màu bạc, hoa văn phức tạp nổi trên trường kiếm, uy năng mạnh mẽ, là pháp khí vượt phàm khí.

Cảnh Ngôn không chút bất ngờ khi thấy Triệu Chân Nghiêm có pháp khí.

Triệu gia là gia tộc lớn số một Đông Lâm thành, Triệu Chân Nghiêm là nhi tử của tộc trưởng Triệu gia Triệu Đương Nguyên, ứng cử viên tộc trưởng đời tiếp theo nội định của Triệu gia, võ giả thiên tài xuất sắc nhất Triệu gia gần ba mươi năm qua, gã có pháp khí là rất bình thường.

Ong ong ong ong ong!

Khi Triệu Chân Nghiêm lấy ra pháp khí thì kiếm quang đỏ chợt lóe trước mặt Cảnh Ngôn.

Thiên Hỏa kiếm, thân kiếm tỏa ánh sáng đỏ nhấp nháy.

Triệu Chân Nghiêm nhìn chằm chằm Thiên Hỏa kiếm trong tay Cảnh Ngôn:

- Phế vật, pháp khí nằm trong tay ngươi thật là lãng phí!

Triệu Chân Nghiêm cũng biết Cảnh Ngôn có pháp khí.

Hôm qua Triệu Nhất Phong về gia tộc liền báo cáo tỉ mỉ việc Cảnh Ngôn giết Tác Văn cho tộc trưởng Triệu Đương Nguyên nghe, gã biết thì nhi tử của gã, Triệu Chân Nghiêm cũng biết.

Triệu Chân Nghiêm lắc người kèm theo kiếm quang bạc vọt hướng Cảnh Ngôn:

- Phế vật, pháp khí của ngươi giao cho ta bảo quản đi!

Triệu Chân Nghiêm quát to:

- Thiên Uyên kiếm pháp!

Thiên Uyên kiếm pháp là một loại võ học cực phẩm.

Cùng với tiếng quát của Triệu Chân Nghiêm, kiếm quang ngưng tụ thành khe rãnh to trong không gian, sát ý kinh người thổi quét phạm vi trăm thước.

Khe rãnh màu bạc thoáng chốc bao phủ toàn thân Cảnh Ngôn.

Loại võ học cực phẩm Thiên Uyên kiếm pháp có đặc điểm rất kinh người là khi thi triển ra sẽ hình thành sức hút mạnh, làm kẻ địch khó né tránh.

Loại lực lượng này giống như trói buộc, nếu đối thủ thực lực thấp thì không cách nào vùng thoát, chỉ có thể không cam lòng bị một kiếm chém chết. Dù đối thủ thực lực mạnh mẽ võ học này cũng hình thành lực lượng trói buộc nhất định làm động tác của đối thủ chậm lại.

Triệu Chân Nghiêm đã khống chế Thiên Uyên kiếm pháp chặt chẽ, gã thi triển kiếm pháp làm Cảnh Ngôn cảm nhận lực lượng trói buộc xâm nhập toàn thân.

Cảnh Ngôn quát khẽ:

- Trảm Nguyệt kiếm pháp!

Dù có sức trói buộc nhất định nhưng chưa đủ để áp chế Cảnh Ngôn không thể thi triển ra võ học.

Cảnh Ngôn vận chuyển nguyên khí, kiếm quang trăng khuyết màu đỏ quét ra.

Nhìn từ mặt ngoài Trảm Nguyệt kiếm pháp ngưng tụ kiếm quang chắc chắn không bằng kiếm quang của Thiên Uyên kiếm pháp, dù sao một cái là võ học thượng phẩm, một cái là võ học cực phẩm, cách biệt về bản chất.

Nhưng uy năng thật sự của võ học không thể chỉ xem bề ngoài.

Trảm Nguyệt kiếm pháp tuy chỉ là võ học thượng phẩm nhưng nó được Cảnh Ngôn sửa lại tất cả sai sót, uy năng tăng mảng lớn.

Lần này ra tay Cảnh Ngôn không thi triển Trảm Nguyệt kiếm pháp mới vì có băn khoăn riêng.

Muốn giết Triệu Chân Nghiêm sẽ không dễ dàng, nếu gã chỉ là phế vật giống Tác Văn thì Cảnh Ngôn sẽ sử dụng công kích mạnh nhất trực tiếp giết chết. Tuy nhiên đối diện Triệu Chân Nghiêm, dù Cảnh Ngôn dốc hết sức ứng đối cũng khó giết gã trong thời gian ngắn. Vì vậy đánh nhau với Triệu Chân Nghiêm phải nắm giữ tiết tấu, Cảnh Ngôn cần tìm hiểu rõ sức chiến đấu đại khái của gã, buộc gã lật ngửa tất cả át chủ bài, sau đó tìm cách giết gã.

Cảnh Ngôn sẽ không ngốc nghếch cho rằng Triệu Chân Nghiêm chưa tu luyện bí pháp. Cảnh Thiên Long còn biết tu luyện Tứ Tượng bí pháp, chắc chắn Triệu Chân Nghiêm cũng có luyện, thậm chí tu luyện bí pháp mạnh hơn Tứ Tượng bí pháp.

Đám người Thương Long thấy Cảnh Ngôn thi triển Trảm Nguyệt kiếm pháp thì khịt mũi bật cười.

Một võ giả cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ đối mặt võ giả cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ, võ giả Tiên Thiên hậu kỳ vận dụng võ học cực phẩm mà chỉ thi triển võ học thượng phẩm ứng đối, khác nào tìm chết?

Thương Long không kiềm được lại lên tiếng:

- Ha ha ha! Ta còn tưởng Cảnh Ngôn mạnh dữ lắm, chẳng qua là một phế vật, sợ là không đỡ nổi một chiêu của Chân Nghiêm thiếu gia.

Dường như Thương Long đã quên thành chủ Hoắc Xuân Dương mới kêu lão câm mồm.

Khánh Mặc thản nhiên nói:

- Tác Văn đệ tử của ngươi bị Cảnh Ngôn giết.

Mặt Thương Long đen thui.

Thương Long nói Cảnh Ngôn là phế vật vậy Tác Văn đệ tử của lão chẳng phải là phế vật trong phế vật?

Thương Long độc ác liếc xéo Khánh Mặc, nhưng không phản bác được.

Đám người Thương Long không nhìn ra chỗ huyền diệu của Trảm Nguyệt kiếm pháp, nhưng đám cường giả Đạo Linh cảnh tộc trưởng Triệu gia Triệu Đương Nguyên thì xem thấu đôi chút.

Cảnh Ngôn thi triển võ học đúng là võ học thượng phẩm Trảm Nguyệt kiếm pháp, nhưng Triệu Đương Nguyên cảm giác Trảm Nguyệt kiếm pháp của hắn mạnh hơn của người khác nhiều. Dù tu luyện Trảm Nguyệt kiếm pháp đến cực độ cũng thua xa Trảm Nguyệt kiếm pháp mà Cảnh Ngôn thi triển.

Xảy ra chuyện gì? Không lẽ Cảnh Ngôn cải tiến Trảm Nguyệt kiếm pháp? Nhưng sao có thể chứ? Một võ giả mười mấy tuổi cải tiến võ học thượng phẩm?

Khó thể tưởng tượng!

Khí thế Triệu Đương Nguyên trầm xuống, đầu óc xoay chuyển, ánh mắt càng âm trầm hơn. Tuyệt đối không thể để tiểu tử này sống.

Uy năng của Trảm Nguyệt kiếm pháp phô bày khi va chạm với Thiên Uyên kiếm pháp.

Thiên Uyên kiếm pháp nhìn như siêu mạnh thế nhưng không thể đánh tan kiếm quang của Trảm Nguyệt kiếm pháp. Hai lực lượng lôi kéo nhau, kết quả cuối cùng là cùng tan biến trong không gian.

Cảnh tượng này làm nhiều võ giả cảnh giới Tiên Thiên ngây người, bọn họ không rõ tại sao xuất hiện tình hình này, không phù hợp lẽ thường.

Triệu Chân Nghiêm biến sắc mặt, gã nhận ra thực lực của Cảnh Ngôn có lẽ mạnh hơn gã nghĩ nhiều. Triệu Chân Nghiêm là người đấu với Cảnh Ngôn nên phát hiện uy năng ẩn chứa trong võ học mà hắn thi triển, hình như ngang ngửa với võ học cực phẩm.

Cảnh Ngôn cười nói:

- Triệu Chân Nghiêm, xem ra ngươi muốn giết ta không dễ vậy. Ngươi nói ta là phế vật, ngươi không giết được phế vật là vì ngươi cũng chỉ là phế vật? Ha ha, ngươi lớn tuổi hơn ta nhiều, xem ra ngươi không bằng phế vật.

Cảnh Ngôn đang cố ý chọc giận Triệu Chân Nghiêm, chọc khùng gã thì gã mới càng nôn nóng muốn giết hắn, gã sẽ sử dụng át chủ bài thật sự.

Quả nhiên nghe Cảnh Ngôn châm biếm Triệu Chân Nghiêm liền tức hộc máu, mắt tóe lửa. Triệu Chân Nghiêm lớn hơn Cảnh Ngôn hai mươi mấy tuổi, gã không giết được võ giả tu luyện ít hơn gã hai mươi mấy năm thì đúng là sỉ nhục.

Triệu Chân Nghiêm tức giận quát lớn, mặt vặn vẹo đáng sợ:

- Tìm cái chết!

Người Triệu Chân Nghiêm bỗng nổi lên tầng sáng vàng nhạt.

Cảnh Ngôn nhìn đăm đăm, hắn biết Triệu Chân Nghiêm sử dụng bí pháp.

Xem tình huống lúc này giao thủ đại khái đoán ra mức độ nguyên khí hùng hậu của nguyên khí ít hơn trưởng lão Ngụy gia Ngụy Chấn Chí bị Cảnh Ngôn giết.

Triệu Chân Nghiêm dù sao chỉ mới thăng cấp cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ, nguyên khí không bằng võ giả thăng cấp Tiên Thiên hậu kỳ nhiều năm như Ngụy Chấn Chí là bình thường. Tuy nhiên thiên phú của Triệu Chân Nghiêm mạnh hơn, sử dụng võ học càng tinh tế. Cộng với bí pháp cường đại, có thể nói sức chiến đấu của Triệu Chân Nghiêm hơn Ngụy Chấn Chí một bậc. Nếu đấu cứng Cảnh Ngôn chắc chắn bị yếu thế, dù gì cách biệt hai cảnh giới, hắn đã chuẩn bị tâm lý với kết quả này.

Bùm!

Triệu Chân Nghiêm hầu như thúc giục vụ tuyền trong nguyên khí đến cực hạn, lúc nãy ra tay gã chỉ dùng bảy phần lực lượng, lần này là mười phần.

Thiên Uyên kiếm pháp ngưng tụ kiếm quang màu bạc lại xuất hiện, lần này kiếm quang mang theo uy năng mạnh hơn lần đầu tiên rất nhiều. Trong kiếm quang màu bạc lóe ánh vàng, sắc vàng đó là bí pháp Triệu Chân Nghiêm thi triển.

Cảnh Thành Dã lên tiếng:

- Là Kim Phật Tẩy Lễ!

Không ngờ Triệu Chân Nghiêm tu luyện bí pháp Kim Phật Tẩy Lễ, loại bí pháp này quý giá hơn Tứ Tượng bí pháp nhiều, giá trên mấy chục vạn linh thạch. Pháp khí bình thường không mắc bằng Kim Phật Tẩy Lễ, hơn nữa bí pháp khó mua hơn.

Tứ Tượng bí pháp là một loại bí pháp nâng cao lực lượng bản thân, Kim Phật Tẩy Lễ thì là bí pháp tăng cao uy năng công kích của kiếm pháp. Nếu tu luyện Kim Phật Tẩy Lễ đến tột độ ít nhất tăng gấp ba lần uy năng kiếm pháp võ học cực phẩm.

Khe rãnh kiếm quang bạc mang theo sát khí khủng bố nghiền áp Cảnh Ngôn, không gian xung quanh như bị xé rách, những người đứng xa xem đều cảm nhận uy năng kinh người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play