"Cao Kiện, tay của anh không sao chứ?" Thiết Ngưng Hương cảm thụ hơi ấm đang chảy trong lòng bàn tay, nắm chặt tay của tôi.
"Không phải máu của anh, em yên tâm." Từ sau khi rời khỏi Thế Kỷ Tân Uyển, lông mày của tôi chưa từng giãn ra.
Lúc này tạm thời lợi dụng Âm Dương Quỷ Thuật lấp liếm cho qua; nhưng dựa theo tính cách có thù tất báo của Lục Cẩn, gã nhất định sẽ không bỏ qua cho tôi, sau này chắc chắn sẽ còn càng nhiều nguy hiểm đang đợi mình.
"Xin lỗi, lại gây thêm phiền phức cho anh." Giọng của Thiết Ngưng Hương tràn đầy tự trách. Lần bị mẹ ép dự tiệc khi trước, cô đã phát hiện cách mà Lục Cẩn nhìn cô rõ ràng rất dâm tục. Lúc này nhớ lại, chuyện ấy khiến cô cảm thấy rất khó chịu: “Địa vị của đám người tu đạo này rất lớn. Em từng nghe ba em nói, bọn họ và lãnh đạo cấp cao có quan hệ mật thiết, chuyên môn vì xử lý một ít chuyện bí ẩn cho Trung Quốc, địa vị cực cao. Cơ quan công an địa phương căn bản không dám đắc tội bọn họ."
"Ừ, vừa rồi xem dáng vẻ cúi đầu của cục trưởng Lưu thì anh đã hiểu rồi." Tôi không chút cảm xúc, dần tỉnh táo lại.
"Bọn họ đến Giang Thành vốn là để ghi nhận công lao của anh, ngăn đập Lan Giang vỡ, cứu vớt trăm vạn sinh linh tại Giang Thành. Dựa vào thành tích này, anh cũng có hi vọng tiến vào tông môn, học tập học đạo pháp chân chính, chỉ tiếc bị hủy vì thằng khốn Lục Cẩn." Thiết Ngưng Hương bất đắc dĩ nói: “Em trước còn ngu ngốc cho rằng người tu đạo đều không nhiễm bụi trần, không màng nhân quả thế tục, nhưng sau khi nhìn thấy bộ mặt thật của bọn họ mới biết, đám người kia cũng chẳng khác gì người thường chúng ta."
"Là người thì sẽ có dục vọng, cầu trường sinh cũng tốt, tham luyến hồng trần cũng được, về bản chất thì bọn họ cũng chẳng khác gì chúng ta." Quay đầu nhìn Thiết Ngưng Hương, tôi phát hiện vẻ lo âu ẩn giấu trên mặt cô. Trên gương mặt tuyệt đẹp, bởi vì nét u sầu này mà càng thêm quyến rũ.
Có luồng âm khí tinh thuần mơ hồ chảy trong thận khiếu của tôi, làm dịu âm mạch nhân thể, ma xui quỷ khiến nắm lấy cánh tay của Thiết Ngưng Hương, bắt đầu chậm rãi di động ở trên người cô: “Hơn nữa, cũng không trách được định lực của Lục Cẩn kém, thật sự là học tỷ em..."
Diệu Chân tâm pháp vẫn đè nén ở dưới đan điền, cũng bắt đầu vận hành dưới sự kích thích của Âm Khí, một luồng tiên thiên chân khí chạy vào Dương Mạch, điều hòa âm dương trong cơ thể.
Động tác sờ mó bằng hai tay của tôi dừng lại, ánh mắt đột nhiên trở nên tỉnh táo, lúc này mới nhìn thấy tay của mình đã lần mò mép cảnh phục của Thiết Ngưng Hương, đầu ngón tay đã chui vào trong áo, mơ hồ có ý định mò vào trong thám hiểm.
"Này anh hai, nếu tay của anh còn lộn xộn nữa, em chỉ có thể vì nghĩa diệt thân rồi!" Thiết Ngưng Hương cố giữ bình tĩnh, nhưng cần cổ trắng như tuyết đã gần như ửng đỏ.
Tôi ngượng ngùng buông đôi tay ra, xấu hổ cười: “Anh chỉ lấy cho EM lấy VÍ dụ, bỗng dưng không kiềm chế nổi, không tự chủ được, em đừng để trong lòng..."
"Cao Kiện, giờ em mới phát giác chỉ số IQ của anh rất cao." Thiết Ngưng Hương tiện tay kéo tôi tới một quán ăn vặt vỉa hè, tạm thời ném sau ót sự khó chịu do Lục Cẩn mang lại.
"Có thể." Tôi còn đang suy nghĩ cách đối phó với lần trả thù kế tiếp của Lục Cẩn, cho nên cũng không để ý, để mặc cô ấy kéo đi.
"Ý của em là, rất nhiều người có chỉ số IQ cao thì ngược lại tình cảm thường rất ít, dường như anh chính là người như vậy." Thiết Ngưng Hương kéo tôi đi vào phố ăn vặt: “Vừa rồi vẫn chưa ăn xong, em chuẩn bị mời anh ăn bữa cho đã, anh dám từ chối sao!?"
Tôi còn chưa hiểu ý của Thiết Ngưng Hương, smartphone của cô ấy đột nhiên reo lên, sau khi nhận không ngờ lại là giọng của Ngô Mãnh: “Đội trưởng Thiết! Nhanh tới Bệnh viện trung ương, trong nhà xác ở tầng hầm bệnh viện phát hiện một xác chết!"
"Lại có án mạng!" Thiết Ngưng Hương cũng không kịp mời tôi ăn cơm, đứng ở bên đường cản lại một chiếc xe taxi: “Cao Kiện, bữa cơm này em nợ trước, bữa khác sẽ đền anh sau."
Tôi đang định từ chối khéo, thì chợt nhớ tới một việc, trên đường bắt đầu lần livestream thứ 9, từng nhận được một cú phone xin giúp đỡ từ Âm Gian Tú Tràng, lúc đó người kia nói vị trí chính là ở nhà xác trong tầng hầm của Bệnh viện trung ương Giang Thành!
"Người chết là một vị streamer khác của Tú Tràng?" Suy nghĩ vừa xuất hiện giống như ngọn lửa nhanh chóng lan rộng, đôi mắt tôi toả sáng, vội vàng đuổi theo Thiết Ngưng Hương: “Học tỷ, anh đi cùng em!"
...
Bên ngoài bệnh viện ánh nắng tươi sáng, thế nhưng trong tầng hầm lại âm khí âm u, pháp y và cảnh sát hình sự đã phong tỏa nơi này, dù là tôi cũng không thể vào đầu tiên, chỉ có thể chờ ở bên ngoài.
"Nghe nói chết 2-3 ngày mới bị phát hiện?"
"Đúng vậy, điều dưỡng viên sớm đã ngửi được mùi thúi trong nhà xác, song không để ý, tưởng đó là hiện tượng bình thường, sau khi toàn bộ hành lang đều có mùi thúi, mới phát giác có vấn đề. Lúc này mới bước vào nhìn, suýt chút nữa sợ chết khiếp!"
“Rồi sao? Anh đừng vòng vo nữa, nói nhanh lên."
"Cái xác kia giấu rất kỹ, không tìm tỉ mỉ thì không thể tìm ra được, tình hình lúc đó khiến người ta có cảm giác như cái xác sống lại tự mình giết một ai đó. Vừa rồi pháp y đã khám nghiệm, người bị hại chết vì ngoại thương, hung thủ không sử dụng bất cứ hung khí gì, tất cả kết quả khám nghiệm vết thương đều bị xé toạc bằng răng!"
"Hàm răng?"
"Ừ, bên trong đang lấy dấu răng, rồi sẽ biết hung thủ thật sự là ai."
"Thật quá đáng sợ, nếu như cái xác cắn..."
"Đã sớm nghe nói chỗ chúng ta bị ma ám, dạo trước không phải có nữ bệnh nhân nhảy lầu sao? Trong phòng bệnh của cô ta toàn là hình vẽ ma quỷ bằng, thuốc đỏ, trước đây tôi tìm đường chết nhìn thêm một cái, kết quả trong khoảng thời gian này mỗi tối đều gặp ác mộng!"
"Vậy từ giờ chúng ta sẽ trực đêm ở đây như thế nào? Thật là phiền phức."
...
Chung quanh bác sỹ, y tá xì xào bàn tán, tôi nhìn thấy vào sâu trong nhà xác, yên lặng nghe cuộc đối thoại của bọn họ.
"Vết thương hình thành do vết cắn của hàm răng." Tôi dùng tay bợ cằm: “Nếu như là dấu răng của hồ ly, trăm phần trăm hung thủ chính là cái xác của hồ tiên. Quan trọng là mình muốn xác định thân phận của người chết, chuyện liên quan đến một Streamer khác của Âm Gian Tú Tràng, điều này với tôi rất quan trọng."
"Cao Kiện, đội trưởng Thiết để cho cậu vào." Ngô Mãnh đeo khẩu trang bước lên từ tầng hầm, đưa cho ta một bao tay khử trùng: “Cái xác kia có chút vấn đề, phương diện này cậu tương đối am hiểu, mới có thể đưa ra đề nghị tốt."
Tôi gật đầu, nhận bao tay khử trùng rồi đi vào tầng hầm.
Rất lâu trước đây, tôi từng tới đây để điều tra về cái chết của Hoàng Quan Hành. Khi đó, vì bảo hộ bạn gái của cậu ta, tôi từng tiến vào nhà xác trong tầng hầm của Bệnh viện trung ương, chẳng qua lần đó không ở lâu, tất cả cửa phòng đều bị khóa.
Tầng hầm tổng cộng chia 3 tầng, xác chết được phát hiện ở tầng -2, vừa vào trong lập tức có thể ngửi được mùi thối gay mũi.
"Cũng hết cách, khẩu trang xài hết rồi." Ngô Mãnh gãi đầu, giang hai tay ra: “Hay là cậu dùng của anh trước?"
"Em không có ý đó." Mũi co giật, qua nhiều lần livestream tôi đã quen loại mùi thối gay mũi này: “Chết ở chỗ này, e rằng không chỉ một người."
"Chẳng lẽ còn có xác chết khác mà chúng ta chưa phát hiện?" Ngô Mãnh hơi sững sờ.
"Rất có thể, đi vào trước lại nói."
Trong một căn phòng sâu nhất tại tầng 2, tôi nhìn thấy Thiết Ngưng Hương đang ngồi xổm bên cạnh xác chết, trông cô ấy vô cùng tập trung.
"Đàn chị, phương pháp gây án của hung thủ có phải hơi khác hẳn với người thường không?"
"Anh nhìn chỗ này." Thiết Ngưng Hương chỉ vào đã bắt đầu thối rữa, ở vị trí mà đầu ngón tay của cô ấy đụng vào, tôi thấy được vết cắn.
"Cổ, cổ tay, ngực đều có dấu răng, hung thủ giết chết nạn nhân hình như là một loại động vật, răng sắc nhọn, hình thể cũng không lớn." Thiết Ngưng Hương trầm tư suy nghĩ, cũng không biết chắc trong nhà xác bệnh viện sẽ xuất hiện động vật gì: “Chẳng lẽ là con chuột? Chuột khổng lồ tấn công người sống? Không đúng, tuy chưa xác định được thân phận của người chết, nhưng cơ bản loại trừ là nhân viên của bệnh viện. Tất cả thi thể được đánh số cũng đã tra qua một lần, người này là từ bên ngoài bệnh viện tiến vào, chuột không thể có năng lực mang một người lớn sống sờ sờ vào trong nhà xác bệnh viện."
"Có khả năng là hồ ly hay không?" Tôi vận dụng Phán Nhãn, ngay khi nhìn vào dấu răng cũng đã xác định, vết thương này chắc chắn là do hồ tiên lưu lại.
"Hồ tiên? Chẳng lẽ anh muốn nói chuyện này là do hồ tiên làm loạn? Mê hoặc lòng người? Cái này quá vô lý."
Thiết Ngưng Hương và Ngô Mãnh cũng không tin lời của tôi, tôi cũng không tranh cãi, Phán Nhãn đảo qua mỗi một nơi trên cơ thể của xác chết, đeo bao tay khử trùng lật tới lật lui trên cơ thể của xác chết.
"Tuổi chừng 25, trong túi chứa 3 BCS T chưa xài, ngón tay, ngón chân đều bôi sơn móng tay, quần áo hở hang còn là hàng rẻ tiền, mất tích nhiều ngày như vậy cũng không có ai báo cảnh sát, người phụ nữ này chỉ sợ là gái ngành." Tôi ngừng nói: “Giờ điều khiến anh thấy khó hiểu là, nguyên nhân thật sự khiến người phụ nữ này chết là gì? Vết thương trên người của cô gái này tuy rất khủng khiếp, nhưng không đến mức gây chết người."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT