Edit: Sa “Vâng.” Ngôn Sơ Âm im lặng hồi lâu, khiến Thẩm Gia Thụy càng lúc càng bất an thì mới gật đầu.

Trên thực tế, từ lúc nhìn thấy Thẩm Gia Thụy xuất hiện ở nơi xa xôi hẻo lánh, đời sống thiếu thốn nơi đây, Ngôn Sơ Âm biết cô chẳng thể nói lời từ chối.

Sự kiên trì và chấp nhất của Thẩm Gia Thụy càng khiến Ngôn Sơ Âm không cam lòng, rõ ràng họ yêu nhau và không muốn xa nhau, tại sao phải đứt gãy đôi đàng vì người ngoài?

Đây không phải là lần đầu tiên Ngôn Sơ Âm không cam lòng, mỗi lần nhìn Mộc Phỉ ở gần Burning, cô sẽ có suy nghĩ tiêu cực, nhưng Thẩm Gia Thụy không hề thay lòng, tại sao cô lại nhận thua trước? Chỉ cần cô không buông tay, cho dù cô và Thẩm Gia Thụy giày vò nhau đến chết, cho dù sau này tình cảm của Thẩm Gia Thụy thay đổi thì anh và Mộc Phỉ cũng không thể là tình yêu đích thực; cho dù cuối cùng Thẩm Gia Thụy và Mộc Phỉ đến được với nhau, cái mác “kẻ thứ ba” sẽ đi theo Mộc Phỉ cả đời, như hình với bóng. Vậy cô đang sợ điều gì?

Có đôi khi Ngôn Sơ Âm rất muốn làm theo ý mình, ai làm cô không vui, cô sẽ khiến kẻ đó khó chịu dẫu cho bản thân bị vỡ đầu chảy máu, nhưng cô không phải là người như thế, cô không sống vì đàn ông, thất tình thì cứ thất tình thôi, tại sao lại biến mình thành kẻ đáng thương. Nếu cô làm những hành động cảm tính, cô có khác nào “cô” trong nguyên tác?

Cốt truyện như một lời nguyền, Ngôn Sơ Âm càng muốn làm khác truyện thì phát hiện mình càng lúc càng điên rồ. Lần này, Ngôn Sơ Âm thật sự đã suy nghĩ kỹ, thay vì tiếp tục dây dưa với Thẩm Gia Thụy, biết rõ trước mắt là vực sâu nhưng vẫn nhảy xuống thì chẳng thà quay đầu nhân lúc còn tỉnh táo, buông tha cho Thẩm Gia Thụy, cũng buông tha cho chính mình. Song, sự không cam tâm lại đánh bại cô lần nữa. Nhìn ánh mắt chăm chú của Thẩm Gia Thụy, Ngôn Sơ Âm tự hỏi chính mình liệu cô có cam tâm tình nguyện chia tay? Sau này sẽ không hối hận chứ?

Không cần chờ đến sau này, ngay bây giờ Ngôn Sơ Âm cũng biết chắc chắn mình sẽ hối hận. Họ chia tay chẳng phải là tạo cơ hội cho Mộc Phỉ ư? Cô rút lui chính là giúp Mộc Phỉ quang minh chính đại đứng bên cạnh Thẩm Gia Thụy, sau này ánh mắt của anh, trái tim của anh dành cho cô dời sẽ chuyển sang Mộc Phỉ. Cô rút lui chính là tác thành cho nam nữ chính, tại sao phải làm thế?

Ngôn Sơ Âm muốn hồi tâm chuyển ý nhưng cô không mong mình lại mang tâm thế như vậy để quay đầu, mặc kệ giữa họ xảy ra chuyện gì, cô chỉ muốn khi quyết định ở bên nhau là vì tình yêu, khi còn yêu nhau thì đều không muốn rời xa nhau, đây mới là thứ tình cảm mà cô hằng mong.

Cho nên Ngôn Sơ Âm vừa lưỡng lự vừa mâu thuẫn, gật đầu cũng đầy khiên cưỡng, giống như có thể đổi ý bất cứ lúc nào, mãi đến khi cô được Thẩm Gia Thụy kéo vào lòng, trong vòng ôm siết chặt, nghe nhịp tim quen thuộc, Ngôn Sơ Âm mới dần tỉnh táo. Cô không cam lòng cũng chỉ vì cô yêu anh, không muốn xa anh, càng không muốn chắp tay dâng anh cho người khác. Ngôn Sơ Âm từ từ giơ tay lên, ôm eo Thẩm Gia Thụy, dần siết chặt, cho đến khi giữa hai người không còn khe hở nào nữa.

Im lặng ôm nhau hồi lâu, Ngôn Sơ Âm mới nhớ ra một việc, hỏi Thẩm Gia Thụy: “Sao tới được đây?”

“Nhờ đứa bạn sắp xếp tài xế chở từ sân bay tới thẳng đây.”

“Tài xế đâu?”

“Về rồi.”

Ngôn Sơ Âm rời khỏi lồng ngực Thẩm Gia Thụy, nhìn đồng hồ, nói: “Em đi hỏi Tiểu Ngô xem có rảnh không, bây giờ còn sớm, có thể kịp chuyến bay muộn nhất.”

Tiểu Ngô là tài xế do chính quyền địa phương an bài cho đoàn phim, từ thôn lên thị trấn không xa, khoảng mười phút lái xe, nhờ anh ấy tới đây đón người cũng tiện.

Ngôn Sơ Âm vừa nói vừa định lấy túi xách tìm điện thoại, nhưng khi mới xoay người đã bị Thẩm Gia Thụy kéo tay: “Em đuổi anh đi?”

Không chỉ giọng nói ai oán mà ánh mắt Thẩm Gia Thụy cũng rất tủi thân, vất vả ngàn dặm theo đuổi vợ, mới theo đuổi thành công, còn chưa kịp tâm sự thì bạn gái đã vội vã đuổi anh? Thẩm Gia Thụy nhìn Ngôn Sơ Âm hệt như đang nhìn thằng đểu đáng bị phỉ nhổ.

“Không lẽ anh muốn ở lại đây qua đêm?” Bất thình lình bị tố cáo, Ngôn Sơ Âm bực bội lườm Thẩm Gia Thụy, chỉ quanh phòng cho anh xem, “Hoàn cảnh thế này anh có ở nổi không?”

Lúc mới tới, Thẩm Gia Thụy hoàn toàn đắm chìm trong bể lo lắng, không chú ý tới hoàn cảnh sống nơi đây, bây giờ được Ngôn Sơ Âm nhắc nhở, anh mới quan sát gian phòng chật chội đơn sơ này, cuối cùng tầm mắt dừng lại trên chiếc phản. Thẩm Gia Thụy chẳng những không ái ngại mà còn có hơi mong đợi, nhìn chiếc phản đơn giản, nói: “Không sao cả, em ở đây cũng có sao đâu…”

Thẩm Gia Thụy thầm thấy bạn gái quá coi thường mình, cô ở được, anh là đàn ông đàn ang chẳng lẽ chỉ nhiêu đó mà không chịu nổi?

Ngôn Sơ Âm nhìn anh như đang nhìn thằng ngu, anh có thể so sánh với cô ư? Cô là vì công việc, nếu được chọn, cô mới không muốn ở đây đó!

Có điều Thẩm Gia Thụy không muốn đi thì thôi, để anh trải nghiệm cuộc sống cũng tốt, Ngôn Sơ Âm bỏ ý định tìm tài xế, quay đầu khoác tay Thẩm Gia Thụy: “Cũng được, hôm nay các anh vừa tới, để mai hẵng về, em dẫn anh đi tìm trưởng thôn để xem có thể sắp xếp phòng cho anh ở được không.”

Thẩm Gia Thụy lộ rõ vẻ ngạc nhiên, thậm chí là thất vọng: “Anh không ngủ ở đây ư?”

Ngôn Sơ Âm nhướn mày: “Anh đoán xem?” Nếu là khách sạn thì sao cũng được, nhưng hiện tại họ đang ở nhờ nhà người dân, cho dù chủ nhà dễ tính thì cũng không thể thất lễ như thế được.

Tuy thất vọng nhưng Thẩm Gia Thụy cũng không lằng nhằng nữa, ngoan ngoãn theo Ngôn Sơ Âm đi tìm trưởng thôn. Ngôn Sơ Âm cứ tưởng anh sẽ chịu không nổi, ở một đêm là về, ai ngờ Thẩm Gia Thụy lại như đang đi du lịch, chờ tới khi Ngôn Sơ Âm hoàn thành công việc mới cùng về Bắc Kinh.

Có điều việc này nói sau, hiện tại Ngôn Sơ Âm đang ngạc nhiên xem tin tức.

Thẩm Gia Thụy lại lên hotsearch trên Weibo. Ngôn Sơ Âm đã chuẩn bị tinh thần, một tiếng trước, thấy nhiều người giơ điện thoại về phía mình và Thẩm Gia Thụy, Ngôn Sơ Âm đã biết chuyện này không giấu được. Nhưng vẫn quá nhanh, chỉ mới một tiếng ngắn ngủi, chủ đề Thẩm Gia Thụy vượt ngàn dặm xa tìm bạn gái đã leo lên top 1 hotsearch, cảm giác như cộng đồng mạng ăn no không có gì làm, lúc nào cũng ở trên mạng canh me tin tức của họ vậy.

Cư dân mạng đúng thật là không có gì làm, nghỉ Quốc khánh ba ngày, cộng thêm hai ngày cuối tuần là năm ngày, họ không đi du lịch mà ở nhà chơi điện thoại, nằm nhà xem người ta chen chúc nhau, trùng hợp là Vua Giấm im ắng đã lâu bất chợt tái xuất giang hồ, họ có thể bỏ qua sao?

Có điều cũng không phải hoàn toàn vì cư dân mạng ở nhà rảnh rỗi mà một phần cũng vì vừa kết thúc họp báo công bố phim mới xong.

Chiều nay đã diễn ra buổi họp báo công bố phim “Nếu ngày mai” của đạo diễn Tôn. Trong khoảng thời gian này, Thẩm Gia Thụy và đạo diễn Tôn liên tục gặp nhau, người sáng suốt đều nhìn ra được hai người họ ắt sẽ hợp tác với nhau, phóng viên tham gia buổi họp báo càng biết rõ.

Trên thực tế, Thẩm Gia Thụy vốn có tên trong danh sách tham gia họp báo, nhưng cách hai tiếng trước khi buổi họp báo bắt đầu, ban tổ chức bỗng thay đổi danh sách tham gia, bỏ tên Thẩm Gia Thụy đi, đạo diễn Tôn và tổng giám đốc Thiệu cũng ra mặt dàn xếp, muốn phía truyền thông phớt lờ sự vắng mặt của Thẩm Gia Thụy, coi như anh không có tên ngay trong kế hoạch ban đầu. Phóng viên hiện trường không bám riết lấy điểm này, dẫu sao việc nghệ sĩ bị trùng lịch trình cũng rất bình thường, quan trọng là Thẩm Gia Thụy không phải diễn viên chính trong phim của đạo diễn Tôn, anh không có nghĩa vụ phải xuất hiện.

Phía truyền thông không muốn lẫn lộn mục đích, vì vậy buổi họp báo mở đầu rất suôn sẻ, cho đến khi trên mạng có tin Thẩm Gia Thụy đang ở trên núi với bạn gái. Phóng viên có đường dây thông tin riêng của mình, tin tức còn chưa lên hotsearch thì người ở buổi họp báo đã nhận được thông tin. So với tin Thẩm Gia Thụy “Không tham gia họp báo” thì tin tức “Lơ là công việc vì tình yêu” có sức nóng hơn nhiều, phía truyền thông không muốn từ bỏ cơ hội tạo ra tin hot, nhân lúc buổi họp báo sắp kết thúc, có người đã hỏi đạo diễn Tôn.

“Thưa đạo diễn Tôn, nghe nói trưởng nhóm Burning Thẩm Gia Thụy vốn dĩ sẽ tham gia buổi họp báo hôm nay nhưng vì đi theo bạn gái nên mới cho ông leo cây?”

Đạo diễn Tôn nhíu mày, trợ lý tiến lên thầm thì vào tai ông. Đạo diễn Tôn gật đầu, nhìn xuống phóng viên, mỉm cười, bất đắc dĩ nói: “Ai nói là leo cây? Nó còn chưa đồng ý với tôi, chê tôi quấy rầy nó yêu đương, bảo viết giúp hai bản nhạc mà nó cứ ra sức khước từ mãi, thằng nhóc này thật là!”

Đạo diễn Tôn lắc đầu trách cứ nhưng biểu cảm và giọng nói đều không có ý gì là phiền lòng, thay vì nói trách mắng, chẳng thà bảo là thái độ khoan dung của trưởng bối dành cho đứa bé chuyên gây sự nhà mình.

Phóng viên đều đã thành tinh, thấy thái độ của đạo diễn Tôn, mắt ai cũng sáng rỡ, bỏ qua tin tức Thẩm Gia Thụy “vì yêu quên việc” mà bắt đầu đào sâu mối quan hệ giữa đạo diễn Tôn và Thẩm Gia Thụy.

“Quen không hả? Tất nhiên là quen. Tôi nhìn thằng nhóc đó lớn lên mà.” Đạo diễn Tôn thẳng thắn, “Có điều tìm nó phụ trách nhạc phim không phải là vì quan hệ của chúng tôi, nếu muốn đi cửa sau, tôi đã tìm nó từ lâu rồi chứ nào cần chờ tới bây giờ? Thằng bé này kiêu ngạo lắm, nếu tôi tìm tới nó không phải vì tài năng của nó thì nó sẽ không bao giờ đồng ý.”

Nhắc tới Thẩm Gia Thụy, gương mặt đạo diễn Tôn lộ rõ sự vui vẻ và tự hào, ai không biết còn tưởng Thẩm Gia Thụy là con ruột của ông, “Tôi tìm nó là vì đánh giá cao trạng thái gần đây của nó, tôi và thầy Kim đã cùng nhau nghiên cứu mấy bài hát nó mới sáng tác, quả thật tiến bộ hơn trước rất nhiều, ý tôi là về phương diện cảm xúc. Nói không ngoa, nếu nó không đồng ý, e rằng tôi chỉ còn nước mời nghệ sĩ nước ngoài.”

Thầy Kim là biên kịch phim “Nếu ngày mai”, cũng là bạn nối khố của đạo diễn Tôn. Đạo diễn Tôn nói những lời này không phải chỉ cho truyền thông nghe mà cũng là nói cho Thẩm Gia Thụy nghe.

Tối qua thằng bé đột nhiên gọi điện cho ông nói nó không thể viết nhạc phim nữa khiến ông giật nảy mình, không hiểu ra làm sao. Có điều đạo diễn Tôn biết Thẩm Gia Thụy từ nhỏ, tình nguyện bao dung sự tùy hứng của anh, không xem lời anh nói là thật, vẫn giữ lại vị trí đó cho Thẩm Gia Thụy, chờ khi nào anh suy nghĩ thông suốt thì quay lại làm việc.

Phóng viên ở hiện trường không biết được suy nghĩ trong lòng đạo diễn Tôn nhưng họ rất tinh mắt, đạo diễn Tôn lảng tránh vấn đề tựa như không muốn tiết lộ quan hệ cụ thể giữa mình với Thẩm Gia Thụy, nếu tiếp tục đề tài này, e rằng buổi họp báo sẽ biến thành đại hội khen ngợi Thẩm Gia Thụy mất, vì vậy truyền thông đành từ bỏ vấn đề này.

Biết đạo diễn Tôn và Thẩm Gia Thụy có mối quan hệ không bình thường là đủ rồi, nếu bây giờ tiếp tục bới móc thì sau này còn gì thú vị?

Họ hỏi sang chuyện khác:

“Nếu đạo diễn Tôn quen biết với thủ lĩnh Burning, vậy lựa chọn Mộc Phỉ làm nữ chính có phải là vì cô ấy từng giúp Burning vượt qua khó khăn?”

“Ông có cái nhìn thế nào về tin đồn tình cảm trước đây giữa Thẩm Gia Thụy và Mộc Phỉ?”

Nghe câu hỏi sắc bén của phóng viên, đạo diễn Tôn thoáng sửng sốt, không phải vì bị đánh trúng tim đen mà là vì ông đột nhiên nghĩ ra, ngay cả phóng viên cũng hoài nghi việc Mộc Phỉ đóng phim của ông có liên quan tới Tiểu Thụy thì bạn gái của anh sẽ nghĩ như thế nào? Thảo nào hôm qua thằng bé bỗng đột ngột từ chối hợp tác, hôm nay lại vượt ngàn dặm xa xôi chạy đi tìm bạn gái, hành động quá cảm tính, cứ như là con nít vậy.

Đạo diễn Tôn lắc đầu cười, phủ nhận suy đoán của phóng viên: “Giao vai nữ chính cho Mộc Phỉ là bởi vì cô ấy phù hợp nhất. Không tới một trăm thì cũng có mấy chục người tham gia casting vai nữ chính, chúng tôi đã chọn Mộc Phỉ ở buổi casting. Nói đến đây, tôi muốn cảm ơn một người bạn đã để cử Mộc Phỉ, nếu không có cậu ấy, có thể tới bây giờ chúng tôi còn chưa tìm ra diễn viên thích hợp.”

Đạo diễn Tôn nói thế là để giúp Thẩm Gia Thụy phủi sạch quan hệ, rằng việc ông chọn diễn viên không liên quan gì tới Thẩm Gia Thụy. Thật ra là vẫn có, vốn dĩ trước khi cậu Tiểu Ninh để cử Mộc Phỉ, ông cũng có chú ý tới Mộc Phỉ nhưng khi đó ông muốn để cô ấy diễn vai nữ ba vì dẫu sao Mộc Phỉ cũng chỉ mới lấy được giải người mới, vẫn chưa đủ tư cách diễn vai nữ chính trong phim của ông. Nhưng cậu Tiểu Ninh là nhà đầu tư phim, cậu ấy đã đề cử Mộc Phỉ, hơn nữa còn tăng thêm một khoản đầu tư khiến cho đạo diễn Tôn là vốn đã quen ở trên cao cũng phải nhượng bộ, đồng ý cho Mộc Phỉ cơ hội thử vai. Khi thấy Mộc Phỉ biểu hiện quá xuất sắc, đạo diễn Tôn cực kỳ vui mừng. Thật ra cậu Tiểu Ninh cũng từng nói không tiện tiết lộ với bên ngoài việc cậu ấy bỏ tiền đầu tư phim để đổi lấy cơ hội thử vai cho Mộc Phỉ, nhưng đạo diễn Tôn thiên vị người nhà, thấy thằng nhóc Tiểu Thụy nhà mình vượt ngàn dặm đuổi theo bạn gái thì ông không nỡ để thằng bé phiền não thêm. Khó khăn lắm thằng bé mới yêu đương nghiêm túc, nghe nói cô bé đó rất được, nếu hai đứa trục trặc vì chuyện này thì ông không còn mặt mũi đâu để gặp ông anh già của mình nữa.

***

Lượng thông tin có được từ buổi họp báo quá lớn, họp báo vừa kết thúc là đã có người đăng clip phỏng vấn lên mạng, quần chúng ăn dưa không biết Thẩm Gia Thụy từ chối viết nhạc cho đạo diễn Tôn nên không tìm hiểu sâu mà chỉ đơn thuần biến câu chuyện thành “Thẩm Gia Thụy trốn họp báo để hẹn hò”, càng nghĩ càng thấy buồn cười.

Ai cũng biết Thẩm Gia Thụy và Ngôn Sơ Âm là mối tình đầu của nhau, hồi cấp ba đã lén lút yêu nhau, tuy họ không tiết lộ chi tiết tình hình yêu đương năm đó nhưng những ai từng yêu sớm hoặc chứng kiến bạn mình yêu sớm đều biết mấy cặp yêu sớm rất có kinh nghiệm trốn học để hẹn hò. Thẩm Gia Thụy thì ghê gớm hơn rồi, hồi bé trốn học hẹn hò, lớn lên thì trốn việc hẹn hò, mà lại chỉ với một người, quả là khư khư một lòng, thảo nào cư dân mạng lại phong cho anh thành “Vua Si Tình”.

Tất nhiên chuyện Thẩm Gia Thụy si tình cũng khiến rất nhiều cô bé ngây thơ cảm động, rối rít đăng trạng thái lên mạng xã hội, bày tỏ muốn tìm một người bây giờ có thể trốn học vì mình, đến khi đi làm thì có thể trốn việc vì mình.

Xem xong Weibo, Ngôn Sơ Âm cảm thấy hơi câm nín, hình như điểm chú ý của cư dân mạng sai sai, quan hệ giữa đạo diễn Tôn và Thẩm Gia Thụy cùng với “chỗ dựa” phía sau Mộc Phỉ là ai chẳng lẽ lại không đáng quan tâm bằng biệc Thẩm Gia Thụy trốn việc chạy đi hẹn hò với cô ư?

Nhưng sự thật là người ta chỉ nhằm vào hai người họ thôi. Tuy nhiên, những vấn đề này này có thể bỏ qua, có một việc khiến Ngôn Sơ Âm không thể phớt lờ, cô bỏ điện thoại xuống, ngoảnh đầu hỏi Thẩm Gia Thụy: “Anh nói với đạo diễn Tôn thế nào?”

Thẩm Gia Thụy vừa tắm xong, nghe vậy thì tiến lại gần, lấy điện thoại của Ngôn Sơ Âm xem một chút, nhíu mày: “Thì nói vậy thôi, nhưng chắc là chú ấy tưởng anh đùa, chờ khi nào về anh sẽ đi gặp chú Tôn nói chuyện.”

Ngôn Sơ Âm nhìn anh bằng ánh mắt phức tạp: “Anh muốn hủy hợp đồng với chú ấy thật à?”

Hồi chiều, Thẩm Gia Thụy nói với cô một tràng, từ giải nghệ cho đến hủy hợp đồng, tuy Ngôn Sơ Âm không nghĩ anh chỉ nói suông để dỗ cô nhưng cô cũng không cho là thật vì cô không muốn những quyết định mà Thẩm Gia Thụy đưa ra chỉ bởi vì cô.

Ngôn Sơ Âm vốn nghĩ chờ đến khi về, cô lại nói chuyện với Thẩm Gia Thụy thêm lần nữa, ít nhất là phải nói cho anh biết thái độ của cô, cô không có ý kiến gì về công việc của anh hết, càng hy vọng anh có thể tỏa sáng ở lĩnh vực của mình, nhận được những vinh quang thuộc về anh, bao gồm cả ca khúc chủ đề cho bộ phim mới của đạo diễn Tôn, cô không hề yêu cầu anh từ chối. Trong mấy ngày qua, Ngôn Sơ Âm đã nghĩ một ít về cốt truyện, Thẩm Gia Thụy chân chính đặt bước đầu tiên lên đấu trường quốc tế là nhờ một bộ phim, đó là phim Trung Quốc đầu tiên giành được giải Oscar cho hạng mục nhạc phim, từ đó anh mới tỏa sáng ở tầm quốc tế. Ngôn Sơ Âm không dám chắc bộ phim đó là phim của đạo diễn Tôn nhưng đây thực sự là cơ hội của Thẩm Gia Thụy, thậm chí là cơ hội cả đời người chỉ có một lần, anh nên đứng trên sân khấu to nhất, sáng nhất chứ không phải là cắt đứt đôi cánh, từ bỏ bay lượn vì cô.

Nhưng cô không ngờ Thẩm Gia Thụy lại hành động nhanh thế, chưa chi đã từ chối đạo diễn Tôn, cũng may là đạo diễn Tôn không coi là thật.

Ngôn Sơ Âm kéo tay Thẩm Gia Thụy: “Định về nhà mới nói với anh, nhưng vẫn nên nói bây giờ thì hơn. Anh đã đồng ý với đạo diễn Tôn rồi, cũng đã thương lượng với họ lâu lắm rồi, bây giờ nói không làm thì coi sao được?”

Thẩm Gia Thụy ngập ngừng: “Nhưng …”

Ngôn Sơ Âm nhìn anh: “Cơ mà em có một điều kiện, không được vào đoàn phim, không được gặp Mộc Phỉ, cho dù không tránh được thì cũng phải báo trước với em một tiếng.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play