Khương Dự cầm lệnh bài màu đen có ghi “Thiên Chú thành” trong lòng đối với vị sư tổ từng là Thiên phẩm Luyện khí sư rất là cảm kích, đáng tiếc người đã chết, bằng không thì đã có chỗ dựa lớn rồi.

Hắn ở trong phòng tâm tình sướng rơn, nhất thời đối với việc tiến nhập Thiên Chú thành cảm thấy khẩn trương, không biết nên chuẩn bị những thứ gì.

Hắn biết rõ Thiên Chú thành là một thế lực lớn, bên trong ngấm ngầm phân tranh khẳng định không ít, thực lực của mình yếu, lại mới đến, không chuẩn bị sẵn nhất định sẽ ăn nhiều thiệt thòi.

Còn lại nửa tháng, hắn nhất định phải chuẩn bị cẩn thận.

Mà vị Hán tử trung niên nhìn thằng đệ tử thần kinh của mình đang bận rộn trong lòng cũng phỏng đoán, gia hỏa này một khi tiến nhập Thiên Chú thành liền hiểu rõ một ít tình huống, sợ là sẽ hối hận bao nhiêu nếu lấy thân phận này tiến nhập Thiên Chú thành. Làm không tốt, sẽ trực tiếp xách dép ra đi.

Hắn vừa nói với Khương Dự là tin tức xấu cũng không phải là đang gạt Khương Dự. Dù sao ở Thiên Chú thành có vài người không thích nhìn bọn hắn.

Hắn do dự không biết có nên nhắc nhở Khương Dự hay không. Nhưng nghĩ lại cũng không tác dụng gì, hết thảy nhìn chính hắn, miễn không chết là được.

Nhưng nếu như, thật sự những người đó…Nghĩ tới đây, trong ánh mắt hơi say hiện lên một tia sáng lạnh.





Một ngày này, trong phòng, Khương Dự nhìn xem đống tinh thạch lớn kia, tu vi của hắn quá thấp, thừa dịp trong khoảng thời gian này muốn tăng lên một ít, bởi chỉ hấp thu linh khí trong không khí là quá chậm.

Mặc dù có chút không nỡ, nhưng đống linh thạch này ở thời điểm nên dùng vẫn phải dùng, bằng không chỉ là đồ bỏ đi.

Nắm lên một khối linh thạch, khởi động hấp khí công, lập tức một cỗ linh khí cuồn cuộn theo cánh tay tiến vào kinh mạch hắn. Chỉ một lúc sau, linh khí bên trong linh thạch bị hút không còn, Khương Dự đau lòng, nhưng rất nhanh lại nắm lên khối khác bắt đầu hấp thu.

Trong một ngày ngắn ngủi, hắn hấp thu liền hơn một trăm khối linh thạch, nhưng thu hoạch cũng tương đối khả quan, Khương Dự có thể cảm giác được linh khí trong cơ thể gần bão hòa rồi, chỉ cần vài viên linh thạch là có thể đột phá.

Cắn chặt răng, nắm lên một lúc năm viên linh thạch, linh khí mãnh liệt giống như nước sông chảy xiết tràn vào thân thể hắn, trong thân thể linh khí cũng bão hòa rồi.

Nhưng linh khí bị hấp thu cũng không có dừng lại, linh khí trong không khí cũng lấy Khương Dự làm trung tâm ào ào mà đến.

Khương Dự có thể cảm thấy toàn thân đau đớn mãnh liệt, đau đớn đến nỗi chính hắn cũng muốn buông tha rồi, nhưng nghĩ đến lần đột phá trước đây, liền cắn răng chịu đựng.

Linh khí trong linh thạch hơn xa so với trong không khí ở trong thân thể hắn bất chấp chạy xuôi, mồ hôi lạnh rơi xuống tí tách, đem ga giường làm ướt cả mảng lớn.

Sự thống khổ lúc này hầu như vượt xa lần trước.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, ngay lúc Khương Dự cảm giác muốn buông xuôi, một Linh huyệt trong cơ thể rốt cuộc cũng rung lên, ầm ầm nứt ra.

Linh khí cuồn cuồn mà vào tràn đầy Linh Huyệt ở đan điền.

Khương Dự thở mạnh ra một hơi, tắm rửa cũng lười, trực tiếp ngã xuống giường thở hồng hộc.

Không thể tưởng tượng được lần này đột phá lại khó khăn đến thế. Hắn không biết người khác có thế này hay không, nhưng tiếp tục như vậy hắn sợ ở Phàm cảnh tầng ba cũng không thể nào đột phá, trong nội tâm không khỏi bắt đầu lo âu.

Hôm sau, Khương Dự đi tới trước mặt Hán tử trung niên hỏi vấn đề đột phá, hắn thì kinh nghiệm có hạn, nên tốt nhất là hỏi sư phụ cho chắc, xem có biện pháp nào giải quyết hay không?

Hán tử trung niên nhìn Khương Dự đã Phàm cảnh tầng hai nói ra:

- Ngươi không nên dùng linh thạch đột phá

- Vì sao thế?

Khương Dự nghi hoặc

- Linh khí không phải cứ hấp thu vào trong thân thể là xong việc, còn phải đi ân cần chăm sóc để thích ứng, mà linh khí trong linh thạch bá đạo hơn xa so với trong không khí. Mà tư chất tu luyện của ngươi vốn không tốt, linh khí trong không khí tương đối dịu dàng mà phải tốn không ít thời gian thích ứng, huống chi là trong linh thạch.

- A! Vậy phải làm thế nào?

Khương Dự trong lòng khó chịu.

- Chậm rãi chờ đi, đợi đến khi thân thể thích ứng liền đột phá thôi

Hán tử trung niên nói

Khương Dự cúi đầu ủ rũ trở lại phòng, nguyên bản hắn còn muốn dùng linh thạch tiếp tục tu luyện để đột phá tới tầng ba, coi như dùng mấy tháng đi nữa cũng có thể tới Dịch cảnh

Nhưng giờ thì hay rồi, còn phải đợi thân thể thích ứng linh khí, hơn nữa còn không biết phải đợi bao lâu, tư chất của hắn thất sự kém vậy sao?



Hăn không khỏi có chút ghen ghét những tên có thiên phú tốt kia

Lúc Khương Dự đi rồi, trước hiên Hán tử trung niên thần sắc có chút không hiểu, nội tâm hắn cùng Khương Dự có chút trái ngược

Gia hỏa này cũng không biết làm sao được vận khí tốt như thế, được công pháp bậc này. Đáng tiếc cơ sở quá kém đi

Nguyên bản, tư chất tu luyện linh lực có thể nói quá kém, thậm chí còn không có thuốc chữa, trừ phi là có đủ ngoại lực cùng tài nguyên vô hạn ủng hộ, nếu không đời này cũng không thể vượt qua Phàm cảnh.

Nhưng bây giờ, chỉ vẻn vẹn có hơn mười ngày đã vượt qua Phàm cảnh tầng hai.

Mặc dù nguyên nhân do có linh thạch, nhưng linh thạch cấp thấp chỉ có thể tăng tốc độ hấp thu nhất định, nhưng cũng không quá năm lần, theo như tư chất của Khương Dự dưới tình huống mười ngày nửa tháng cũng đừng nghĩ hấp thu xong một khối.

Nhưng sự thật là hắn chỉ dùng không đến một ngày liền hấp thu hơn trăm khối.

Chỉ có thể nói, hấp khí công không hổ là hấp khí công, tốc độ hấp thu linh lực thật sự quá mức khủng bố.

Nhưng Khương Dự hiển nhiên không rõ ràng lắm những thứ này, coi như hắn biết, cũng chỉ cảm thấy không vấn đề gì, thậm chí không hài lòng, bởi vì con hàng này trong nội tâm luôn ảo tưởng tu luyện tốt nhất tiến triển cực nhanh, mỗi ngày nhảy một cấp mới đã.

Nhưng bây giờ vì tư chất thân thể quá kém nên bị ước chế.

Nửa tháng trôi qua nhanh, lúc này tu vi Khương Dự vẫn là Phàm cảnh tầng hai.

Một ngày này, tại cổng của tiệm luyện khí, hắn cưỡng ép gạt nước mắt đi, vẫy tay từ biệt Hán tử trung niên, tiến về chỗ ghi danh đệ tử của Thiên Chú thành.

Lệnh bài màu đen bị hắn nắm chắc trong tay, còn các đồ vật còn lại thì bị hắn đưa vào trong một không gian giới chỉ trên ngón tay. Cái nhẫn này không phải hắn lấy của mấy thi thể tới mà là Sư phụ hắn, vị Hán tử trung niên, tựa như có lương tâm bộc phát, lúc hắn ra đi ném cho hắn.

Từ sườn núi của Thiên Chú thành trở lên, chính là địa phương hạch tâm, chỉ có thành viên chính thức mới có thể ở lại. Ở chỗ này bố trí một đại trận thủ hộ, tách rời phần trên núi với dưới núi, từ ngoài trận pháp nhìn vào thì phần trên núi tựa như bị sương mù bao phủ một mảnh trắng xóa.

Nơi này, cho dù là đệ tử chính thức của Thiên Chú thành cũng phải lấy ra lệnh bài thân phận để xuất nhập, trải qua trận pháp phân biệt một lúc mới cho qua.

Khương Dự đi tới trước trận pháp, một cỗ chấn động vô hình bao phủ hắn dường như đang dò xét điều gì đó.

Lúc cỗ ba động này chạm đến lệnh bài màu đen trong tay hắn liền dừng lại một chút, sau đó rút về. Đại trận rung lên

một gợn sóng sau đó một cổng vào cao hơn trượng xuất hiện.

Khương Dự ngạc nhiên nhìn xung quanh, sau đó cẩn cẩn thận thận từng tí bước vào.

Trong nháy mắt vừa bước vào, một cỗ khí tức nóng rực từ trước mặt đánh vào làm cho mặt Khương Dự không khỏi đỏ lên, mồ hôi nóng tỏa ra.

Lúc này nhìn lại lên núi, vô số kiến trúc lộ ra từng góc, từng mái thấp thoáng sau rừng cây, trên đỉnh núi càng có rất nhiều đại điện tọa lạc trông càng hùng vỹ.

Khương Dự trừng to mắt hiếu kỳ nhìn xem, ở trước mặt hắn thỉnh thoảng có đệ tử mặc áo màu đen vội vàng đi qua.

- Vị sư huynh này, xin hỏi chỗ ghi danh đệ tử mới đi như thế nào?

Đệ tử kí bị hỏi khó, quay người nghi hoặc nhìn Khương Dự, thời gian này đệ tử mới hẳn là đã đăng ký xong rồi, ngay cả nghi thức nhập môn đều đã cử hành xong.

Lại nhìn tu vi Khương Dự liền biết, khóe miệng của hắn nhếch lên xem như đã hiểu ra, đoán chừng lại là thân thích của vị trưởng lão nào đó đi cửa sau tiến vào.



- Phía trước, đi thẳng năm trăm thước.

Đối với loại người này hắn mặc dù không chào đón, nhưng cũng không duyên cớ đắc tội

- Cảm tạ sư huynh

Khương Dự mừng rỡ chạy về phía trước.

- --------------------------------------------------------------

Các đạo hữu có thể donate để nhóm dịch có động lực dịch hơn. Thông tin nhận ủng hộ cho nhóm:

Tên tài khoản: Dương Ngọc An

VIETCOMBANK: 0531000266335

VIETTINBANK: 107869902511

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play