Khi Y Thiên Vũ tới địa điểm mà Nanny nhắn, hắn cẩn thận đánh giá khu chung cư bỏ hoang này. Từng bước lên bậc thang trở nên khó khăn tới lạ thường.

Tới khi hắn lên tới tầng thứ 17, cánh tay run run mở cửa ra. Đập vào mắt hắn là hình ảnh Huyên Huyên vẫn ngồi trên ghế, thân thể bị bạo ngược tới thảm thương.

" Huyên... Huyên..... :" Y Thiên Vũ run rẫy cất tiếng gọi.

Huyên Huyên nâng mí mắt lên nhìn Y Thiên Vũ, cô liên tục lắc đầu miệng lắp bắp.

" Anh trai! Đừng lại gần đây. Anh mau trở về nuôi dưỡng Tịch Nhi giúp em..

" Không! Không... Anh phải đưa em đi, Tịch nhi cần có em... Huyên Huyên, anh xin lỗi...

" Ây nha~~hai người quả thật là tình thâm như 6 năm trước.

" Y Thiên Vũ, Y Huyên Huyên! Ngày này 6 năm trước, hai người có nhớ là ngày gì không?

Nanny tiến lại gần ghế nơi Huyên Huyên ngồi, trên tay còn cầm khẩu súng ngắn. Niết nhẹ nhàng trên tay.

" Chắc hai người không nhớ đâu, hôm nay là anh mà ba tôi chết, là ngày căn biệt thự kia bị thiêu rụi.

" Hai người phải trả giá! Y Huyên Huyên, cô vui không? Tới chết vẫn được chết cùng anh trai mình

" Không Nanny, cô thả tôi ra... Nanny đừng làm tổn thương anh trai tôi.

Nanny cười lạnh, chỉa súng vào đầu Huyên Huyên. Bắt đầu ra lệnh.

" Y Thiên Vũ! Anh quỳ xuống cho tôi !nhanh bò lại đây tạ lỗi với ba tôi

" Tiếc cho ba tôi ,nuôi phải một con chó phản chủ ,mau quỳ xuống. Nếu không tao bắn nát đầu em gái mình...

Nanny ép nòng súng sát đầu Huyên Huyên, ngón tay như muốn bóp cờ, chờ trực để bắn.

" Anh trai ! Đừng quỳ.... Đừng......:" Huyên huyên liên tục lắc đầu, miệng thì nói không. Nhưng nam chủ có quỳ hay không cô cũng không quan tâm.

" Bộp " Y Thiên Vũ cắn chặt răng, hai đầu gối chạm mạnh sàn nhà. Tạo thành tiếng động không nhỏ, hắn ngước mặt lên cắn răng nói.

" Tôi quỳ rồi, Nanny thả Huyên Huyên ra...

" Dễ như vậy sao? Mau bò lại đây. Không phải anh thích chơi em gái mình sao?

" Hai người chơi trước mặt cho tôi xem, tôi sẽ xem xét lại..

Huyên Huyên trừng lớn hai mắt, cô phải khiếp sợ trước sự biến thái này của Nanny.

Y Thiên Vũ căng mắt ra nhìn Huyên Huyên, đang không ngừng lắc đầu với hắn......

Hắn chậm rãi bò từng bước nhỏ, tiến lại gần ghế của Huyên Huyên.Bàn tay run rẩy nhẹ nhàng xoa lên hai đùi đã sớm bị xanh tím do vị quật roi.

Huyên Huyên toàn thân cứng đờ, hơi thở ngưng trọng, không lẽ tên này hắn định làm theo lời của Nanny?

Không được, dù có chết cô cũng không thể để cho ả Nanny này lăng nhục.

" Hệ Thống mi mau cứu bổn cô nương, mau giúp ta động đậy được..

[...] được, nhưng cần trừ đi 200 điểm dương khí.

Huyên Huyên cắn chặt răng, trong đầu ý niệm với hệ thống

" Sao từ đầu mi không nói sớm, báo hại bổn cô nương bị hành hạ...

[...] Ban đầu ký chủ không có hỏi.

Huyên Huyên :"...." Trừ, trừ đi.....

Lúc này cô cảm thấy được thân thể đã từ từ lấy lại cảm giác. Đúng lúc này Y Thiên Vũ đang rút côn thịt giả ra khỏi tiểu huyệt của Huyên Huyên.

" Ưm..... Ư. :" Cảm giác đau đớn, lẫn khoái cảm lưu lại, khiến tiểu huyệt tê tê.

Huyên Huyên bất mãn chính mình. Giờ phút nguy hiểm này còn hưng phấn được, đúng là thân thể này thật dâm đãng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play