Translator: Waveliterature Vietnam

Sự ra đời của một cuộc sống mới luôn làm mọi người vui mừng, Ellen nhìn vào cuộc sống nhỏ bé vừa được sinh ra này và nội tâm thật mềm mại.

"Tôi có thể ôm nó không?" Ellen một bên hướng về Dina, ánh mắt chân thành hỏi.

Dina dường như hiểu lời của Ellen, liền lấy đầu ra và đẩy con rắn chim nhỏ về phía Ellen.

Lúc này, Ellen hiểu ý nghĩa của nó, và anh ta rất hạnh phúc. Anh ta nhẹ nhàng bế con rắn chim nhỏ lên bằng cả hai tay một cách cẩn thận. Con rắn chim nhỏ này thoạt nhìn không giống các loài khác dễ thương, mà có lẽ là động vật dữ tợn. Khi còn nhỏ hiển nhiên nó rất mềm mại khi được sinh ra, huống hồ nó là loài rắn chim vốn được coi là sinh vật thần kỳ xinh đẹp.

Ellen vươn tay ra và cố chạm vào đầu con rắn chim, không ngờ con rắn chim lại mở miệng và cắn anh ta. Ellen rất ngạc nhiên liền co người rụt lại.

"À, xin lỗi, đừng chạm vào nó. Con rắn chim đã học cách tự bảo vệ mình từ rất sớm. Bởi vì, vỏ trứng của chúng tôi đều màu bạc, vô cùng quý giá, nên chúng dễ bị con người ngấp nghé." Một giọng nói dịu dàng vang lên trước mặt Ellen, đó là Dina. Mặc dù đã quen biết trong một thời gian dài, nhưng Ellen thấy Dina nói chuyện đây là lần đầu tiên, mà còn là một đoạn văn dài.

Ellen dĩ nhiên có thể hiểu rằng tổ rắn chim thì rất dễ bị cướp sạch từ thợ săn, không có hắn và quyền lợi dẫn dắt. Ellen nhẹ nhàng đưa con chim non mới sinh trở lại tổ. Sau đó, nó nhảy xuống tổ chim từ trong ánh mắt ngạc nhiên của Gaia.

"Tôi sẽ kiếm thức ăn cho chàng trai nhỏ." Ellen báo một tiếng, mò mẫm quanh khu rừng cấm. Anh đương nhiên biết rằng khi rắn chim nhỏ được nở ra, được nuôi bởi con rắn chim lớn. Nhưng chức năng tiêu hóa của con rắn chim rất mạnh, khi thức ăn đủ, tốc độ tăng trưởng rất nhanh. Vì vậy, Ellen muốn chuẩn bị một ít thức ăn cho rắn chim, để rắn chim phát triển mạnh hơn, đây cũng là một phản hồi để Dina cho anh ta vỏ trứng bạc!

"Gián, trùng hoàng hồng phấn, giun…Rau thơm phấn hồng, đằng cát mịn…" Ellen đam tất cả trộn lại, chà xát nó trở thành một dải mảnh, để cho Dina dễ dàng cho rắn chim nhỏ ăn, sau đó áp dụng một câu thần chú bảo vệ để tránh sự hư hỏng.

Ellen mang theo một nồi nấu quặng thức ăn gia súc – anh đã mua rất nhiều nồi nấu quặng và lưu ở kho lưu trữ, để thuận lợi chế biến ma dược. Thực tế, trong mắt của rất nhiều tiểu phù thủy, thì đây là chi tiêu đắt nhất, đặc là Theo Neville Longbottom của Gryffindor.

Giống như vượn, Ellen trèo lên cây bằng một tay rất nhanh đã đi đến tổ chim "Dina, đây là thứ tôi đã chuẩn bị cho con rắn chim nhỏ. Nó được làm ra từ một chút phương pháp của phù thủy, nếu ăn nó sẽ có nhiều chất dinh dưỡng, có lợi hơn cho tiêu hóa, tăng sự thèm ăn, thúc đẩy sự tăng trưởng và phát triển xương... "Ellen dừng lại một chút, trong một khoảnh khắc, anh nghĩ rằng mình đang chào hàng sữa bột, ngừng nói:"Tất cả, điều đó tốt cho nó! "

"Cảm ơn bạn, Ellen, người phù thủy đầu tiên kết bạn với tôi." Dina bắt đầu ấm áp trong ánh mắt con rắn lạnh lùng.

Ellen cáo từ Dina và Gaia, từ chối ý tốt của Firenze đưa mình về, anh một mình băng qua khu rừng cấm. Nhanh chóng đến cửa của khu rừng Cấm.

Ellen rời khỏi khu Rừng Cấm, nhưng không trực tiếp quy lại Hogwarts, anh cần phải đến căn phòng nhỏ của Hagrid – bắt gà trống. Nhân lúc chúng chưa bị Ginny giết chết hết.

Chỉ cần Xà quái nghe thấy tiếng gà trống gáy thì lập tức nhanh chóng chạy trốn, bởi vì tiếng gà trống đối với nó mà nói là đòn chí mạng. Tuy hiện tại, Ellen không hiểu rõ vì lý do gì, những có lẽ khi con Xà quái sinh ra đã xác định sợ tiếng gáy gà trống – Truyền thuyết nó xuất phát từ con gà bảy tuổi tại Thiên Lang Tinh trên không đã sinh ra trứng, nhờ con cóc đem trứng về ấp, nếu thành công sẽ tạo ra một con mãng xà kỳ quái có bản lĩnh siêu phàm rất nguy hiểm!

Mặc dù Allen không biết liệu có thực sự hữu ích khi bắt gà trống để chống lại xà quái hay không, nhưng vẫn còn nhiều yếu tố không thể kiểm soát được. Ví dụ, Ellen không thể kiểm soát khi gà gáy vào lúc bình minh; Khi mãng xà nghe thấy tiếng gà gáy, nó sẽ không thoát khỏi nhà vệ sinh, gây ra nhiều thiệt hại hơn, bao nhiêu con gà trống hoạt động để có tác dụng... Nhưng nếu đã chuẩn bị trước, có thể thí nghiệm để tìm ra biện pháp khống chế gà trống bắt chúng nghe theo lệnh để kêu to.

Khi thực hiện thuật tàng hình để tiếp cận đến ổ gà, Ellen phát hiện có người đã vượt lên trước anh một bước!

Một bóng dáng người mặc áo choàng màu đen đứng trước ổ gà, mái tóc màu đỏ như lửa. Ellen lập tức đoán được thân phận – bà Ginny Weasley.

Có hai con gà trống nằm trên mặt đất, đã chết, đầu lắc lư sang một bên. Đàn gà thì đang vỗ cánh phành phạch, tháo chạy xung quanh, nhưng lại không thể nào trốn thoát khỏi hàng rào.

Ellen nhanh chóng tăng tốc, xuất thủ, "Mơ màng ngã xuống đất" phát một câu thần chú về phía Ginny!

Ellen vốn đã chuẩn bị cho trận chiến khó khăn. Rốt cuộc, điều khiển Ginny là một linh hồn của Tom Riddle, nhưng điều anh không thể ngờ đến là Ginny đã dự đoán được Ellen đang phát ma chú về mình, cô nghiêng người, bước nửa bước liền tránh được ma chú. Sau đó, cô vẫy đũa phép và để mình nhảy lên cao nhảy qua hàng rào, chạy trốn với tốc độ đáng kinh ngạc.

« Đây là lời nguyền gì? » Vì sự kinh ngạc nên Ellen đã trì hoãn một khoảng thời gian, nhưng việc bỏ lỡ thời cơ đuổi theo Ginny cũng là chuyện tốt.

Và điều khẩn cấp là những con gà trống, Ellen nhanh chóng quan sát, khá tốt, vẫn còn một số con gà trống còn sống! Ellen để lại hai con gà trống, và những con gà trống còn lại được nhận trong không gian thú cưng của hệ thống.

Cảm nhận được cơ thể của con gà trống trong hệ thống, nội tâm anh cũng an tâm một chút, «

Nhưng tại sao nhà Hagrid chỉ có nuôi gà trống nhưng không nuôi gà mái? Chẳng lẽ là vì sở thích của Dumbledore? » bắt đầu nghĩ ngợi lung tung, Ellen hướng đến phòng nghỉ chung Ravenclaw.

Ngày tiếp theo là thứ tư, hiện tại ngày này có biệt danh là "Thứ Tư Đen" được đặt bởi các sinh viên của Ravenclaw. Bởi vì, buổi chiều có khóa học phòng ngự ma thuật đen của giáo sư Lockhart.

Kể từ thảm họa của tiểu yêu tinh Gryffindor, Giáo sư Lockhart không bao giờ mang các sinh vật sống vào lớp học. Bây giờ, anh đọc lớn những đoạn mà anh đã ghi trong sách cho các sinh viên trong lớp nghe, đôi khi thức hiện một số động tác để tạo ra sự kịch tính cho câu chuyện. Hầu hết các nhà thông thái điều nhận ra bộ mặt thật của giáo sư Lockhart, nên không ai muốn mời anh ta trợ giảng.

« Điều chúng ta nên nghĩ chính là phòng thủ ma thuật đen, chứ không phải là biểu diễn buổi hài kịch! May mắn thay, bài tập về nhà của giáo sư Lockhart rất đơn giản, không cần viết một phần lớn bài báo cáo! » Edward cầm lấy một cuốn sách thật dày, một quyển tên « Hai mươi bốn bài thơ tình của phù thủy », cùng với Ellen, vội vàng chạy đến phòng học.

"Nhưng anh chàng này có thể có được những bậc thầy thực sự của những câu chuyện đó mọi lúc và thành công trong việc sử dụng thần chú lãng quên, nhưng liệu anh ta có giả vờ yếu đuối như vậy không." Nghĩ đến đây Ellen nhún vai một cái, "Ta sẽ không bỏ qua cho hắn."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play