Tôi nắm chặt tay Vũ đi vào nhà nhưng chẳng nói lời nào. Dì Liên đã ngồi sẵn bên mâm cơm đợi chúng tôi, do ko muốn để dì Liên buồn và không khí căng thẳng nên tôi cố tỏ ra bình thương chứ thật ra tôi vẫn còn sợ. Ngồi ăn cơm dì Liên liên tục gắp thức ăn bỏ vào bát cho chúng tôi.

_Dì Liên: Ở quê ko có gì nhiều hai đứa ăn tạm nhé. Dì ko biết 2 đứa xuống nên ko chuẩn bị được gì.

_Tôi: Ăn như này là ngon rồi, mấy khi được ăn đồ sạch ở quê đâu dì.

_Dì Liên: Vậy ăn nhiều vào nhé. Hai đứa ở lại chơi mai hãy về.

_Vũ: Để đồ khô tí rồi bọn con về luôn.

_Dì Liên: Sao về gấp vậy con. Ở lại chơi thêm bữa nữa.

_Vũ: Việc đó để tính sau, ăn cơm đi dì.

Ba người chúng tôi ngồi quây quần ăn cơm với nhau chẳng khác nào 1 gia đình. Đã từ rất lâu rồi tôi ko có cảm giác thế này. Sau khi ăn xong, tôi phụ dì Liên dọn dẹp.

_Dì Liên: Hà thay dì chăm sóc cho cậu Vũ nha con. Thằng bé đó từ nhỏ đã mất mẹ, nó cô đơn lắm. Nhìn nó lạnh lùng vậy thôi chứ thật ra nó là 1 người tốt. Con hãy nhẫn nhịn ở bên lo lắng cho nó giúp dì.

_Tôi: Vâng. Dì yên tâm đi.

Vũ ngồi ở bên ngoài a đốt điếu thuốc hút nhìn lên các vì sao trên trời. Vũ ko hiểu được cảm xúc của mình hiện tại, giây phút Hà ôm chầm lấy a, run rẩy trong lòng mình khiến cho a cảm giác cô gái này quá yếu ớt, a muốn đưa tay che chở và bảo vệ cho Hà.

Vũ lắc đầu, xua đi cái suy nghĩ trong đầu mình, tay vứt tàn thuốc xuống đất đứng dậy mặc lại bộ quần áo chỉnh tề, tôi dọn dẹp xong thì thấy Vũ đã thay sẵn quần áo, a ta nhìn tôi bảo.

_Vũ: Vào thay lại đồ đi rồi về.

Dì Liên từ trong nhà chạy ra.

_ Dì Liên: Tối rồi ở lại đi con mai hãy về.

_Vũ: Ko sao đâu dì, con đi ô tô mà, dì yên tâm.

_Dì Liên: Đi được ko đấy con.

Vũ gật đầu với dì Liên, tôi đi vào trong thay đồ rồi đi ra.

_Tôi: Con về nhé dì. Dì giữ gìn sức khỏe.

_Dì Liên: Hai đứa đi đường cẩn thận. Khi nào rảnh lại xuống thăm dì.

Vũ đi lại, a lấy chiếc ví trong túi ra, cầm lấy 1 sấp tiền rồi nắm lấy tay dì Liên đặt vào.

_Vũ: Con ko biết mua gì cho bà cả. Dì cầm lấy mà mua giúp con.

Dì Liên đẩy tay về phía Vũ.

_Dì Liên: Hai đứa xuống thăm dì là quý rồi, ko cần gì đâu. Con cầm lấy đi.

_Vũ: Dì cứ cầm lấy mà lo cho bà. Thôi bọn con đi đây.

_Dì Liên: Vậy dì cảm ơn. Hai đứa về cẩn thận.

Chúng tôi cúi đầu chào Dì Liên rồi lên xe ra về, trên đoạn đường đi tôi ko thèm nói chuyện gì với Vũ cả. Không khí trong xe im lặng đến ngột ngạt.

_Vũ: Này.... Đùa tí mà sao giận lâu vậy.

_Tôi: Đùa 1 tí của a mà tôi sợ sắp chết đấy.

_Vũ: Tôi có biết cô sợ ma đâu. Ai đời lớn xác rồi mà còn sợ ma.

_Tôi: Tôi sợ ma vậy đó đồ đáng ghét.

_Vũ: Thôi được rồi tôi xin lỗi được chưa.

Tôi cũng ko biết mình bị làm sao nữa, chỉ là im lặng giận a ta ko nói chuyện 1 lúc mà tôi đã thấy buồn, tôi quay sang nhìn Vũ.

_Tôi: Được rồi tôi nhận lời xin lỗi, a nhớ từ nay ko được dọa tôi nữa đấy.

_Vũ: Biết rồi.

Tôi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, bầu trời tối đen nhìn phát khiếp tôi liền dịch người lại gần Vũ 1 tí. A ta đang lái xe thấy tôi dịch người lại thì quay sang, tôi cũng quay lại nhìn Vũ cười.

_Tôi: A đi nhanh đi được ko. Ở đây vắng vẻ, trời tối đen ghê quá.

Vũ lắc đầu.

_Vũ: Cô tuổi con gì mà nhát thế. Ngồi trong xe mà cũng sợ.

_Tôi: Kệ tôi, a đi nhanh đi.

Tôi ngồi trên xe nói luyên thuyên 1 hồi rồi ngủ quên mất. Vũ đang lái vừa nghe Hà nói giờ lại thấy Hà im lặng thì quay sang nhìn mới biết cô ấy đã ngủ. Đầu gật bên này rồi sang bên kia, Vũ cười đưa tay vén mấy sợi tóc trên mặt Hà.

Chiếc xe chạy được 1 lúc nữa thì về tới nhà. Thấy Hà ngủ say quá cho nên Vũ ko gọi mà cứ thế bế Hà lên phòng.

_Vũ: Ngủ gì mà người ta bế đi cũng ko biết.

Vũ nhẹ nhàng đặt Hà xuống giường, kéo chiếc chăn đắp lên ngang ngực cho cô ấy rồi đi tắm.

***

Thời gian gần đây thấy bà Hậu ko trở về nhà ông Hùng đến quán thì được biết bà ấy đã đi Hồng Kong nên trong lòng vô cùng vui sướng, suốt thời gian bà Hậu ở nước ngoài ông ấy đưa gái về nhà ăn ngủ.

Bà Hậu đáp xuống sân bay mặt hậm hực kéo vali trở về nhà, vừa mở cửa phòng đã chứng kiến cảnh ông Hùng đang quan hệ với gái ngay trong phòng ngủ của mình, trên chính chiếc giường của bà ấy.

Ông Hùng đang hì hục thỏa mãn sung sướng của mình bên cạnh gái trẻ thì cửa phòng mở ra, nhìn thấy bà Hậu tay xách vali về nhà ông ta mặt tái mét đang trên đỉnh điểm của sự sung sướng nhưng đành kìm lại mà vội vàng rút ra, vơ vội chiếc quần đùi dưới sàn mặt vào miệng lắp bắp.

_Ông Hùng: Em về khi nào thế. Bình tĩnh nghe a giải thích.

Bà Hậu thấy cảnh này thì phát điên lên, ném chiếc vali sang 1 bên phi thẳng lên giường nắm lấy tóc cô gái kia kéo. Cô gái đó vốn là cave nên đâu phải dạng vừa, dễ gì để cho và Hậu đánh như vậy. Cô ta gỡ tay bà ấy ra khỏi tóc của mình, đứng dậy đẩy bà Hậu ngã nhào xuống đất, chỉ tay vào mặt bà ấy.

_Cô gái: Bà nên xem lại mình, vừa già vừa xấu ko đáp ứng được cho a ấy thì a ấy đến tìm tôi. Tôi ko dụ dỗ chồng bà cho nên bà đéo có tự cách mà đánh tôi.

Cô gái nói rồi bước xuống giường nhặt lấy quần áo mặc vào. Bà Hậu tức muốn bốc hỏa vung người đứng dậy chạy lại tát vào mặt cô gái.

_Bà Hậu: Con đĩ này mày dám láo à. Để tao xem mày giỏi đến thế nào.

Bà Hậu lại đưa tay lên tát tiếp nhưng lần này cô ấy lại chụp được tay bà ta rồi dùng tay còn lại của mình tát 1 phát vào mặt bà Hậu.

_Cô gái: Bà tưởng đánh tôi dễ lắm à. Đánh tôi 1 thì tôi trả gấp đôi.

Nói dứt lời cô gái lại đưa tay lên tát 1 phát nữa vào mặt bà Hậu khiến 2 má của bà ấy đỏ bừng rồi tiện tay đẩy bà ấy ra khiến bà Hậu trượt chân ngã đập đầu vào thành giường máu chảy ra. Cô gái cầm túi rời đi. Dù đau đớn nhưng bà Hậu vẫn cố gào lên.

_Bà Hậu: Con đĩ kia mày đứng lại đấy.

Cô gái đi được 1 đoạn nghe thấy bà Hậu hét thì dừng lại đưa tay lên tạm biệt rồi cười to chọc cho bà Hậu tức điên hơn.

Ông Hùng thấy vợ mình như vậy dù sợ nhưng vẫn đi lại.

_Ông Hùng: Để a đưa e đi bệnh viện.

Bà Hậu trừng mắt nhìn chồng, dùng tay mình lau máu trên đầu.

_Bà Hậu: Ông biến đi...

Đưa tay nắm vào thành giường đứng dậy bước vào trong tolec, mở vòi nước rửa máu rồi nhìn xem vết thương trên đầu mình.

***

Vũ sau khi tắm xong a đi lại chiếc giường nằm xuống bên cạnh Hà ngắm nhìn khuôn mặt cô ấy lúc ngủ bất giác lại nở nụ cười, a khom người hôn lên tráng Hà 1 cái rồi kéo chiếc chăn nằm xuống đưa tay ôm ngang bụng Hà rồi chìm vào giấc ngủ.

Tôi như chiếc đồng hồ báo thức được cài sẵn giờ cứ mỗi buổi sáng đến giờ này là lại thức dậy chuẩn bị bữa sáng cho Vũ. Mở mắt ra đưa tay vén chiếc chăn lên ngồi dậy bước xuống giường thì cảm thấy có gì đó nặng nặng đè lên bụng nên đưa mắt nhìn xuống thấy tay Vũ đang đặt ngang bụng của tôi.

Dùng tay mình nhẹ nhàng nâng tay Vũ lên đặt xuống giường rồi đứng dậy xoay người đi thì bàn tay bất ngờ bị kéo khiến tôi ngã nhào xuống giường môi hôn vào môi Vũ.

_Vũ: Mới sáng lại muốn gì đây.

Tôi chống tay xuống giường đứng dậy, mặt đỏ ửng miệng nói.

_Tôi: Làm gì là làm gì. Đang yên đang lành a kéo tay tôi chi vậy.

_Vũ: Tập thể dục buổi sáng đi.

Nói xong Vũ nháy mắt với tôi, miệng cười cười. Tôi cũng thiệt tình đâu biết a ta lại có ý đồ đen tối.

_Tôi: Để tôi đi nấu đồ ăn đã rồi chạy.

_Vũ: Ai bảo chạy.

_Tôi: A vừa kêu tập thể dục còn gì.

Vũ ngồi dạy đưa tay về phía tôi kéo tôi xuống giường.

_Vũ: Tập thế này này...

Dứt lời Vũ dùng môi mình hôn lấy môi tôi, a ta đúng là người khó hiểu cứ thích làm gì thì làm. Tôi mặc kệ, dường như đã quen với việc này cho nên cũng nhiệt tình mà đáp lại.

Có người đã từng nói với tôi rằng " buổi sáng là lúc cậu nhỏ của đàn ông hay cứng, ko cần phải làm gì cứ 4h sáng là nó lại cứng lên" giờ tôi mới thấy đúng. Vũ ko cần thời gian khi tôi ngã xuống người a ta đã cảm thấy cộm, Vũ cởi bỏ đồ trên người của 2 đứa. a như 1 kẻ bị bỏ đói lâu ngày, gấp gáp đưa cậu nhỏ của mình vào trong tôi và bắt đầu hoạt động.

Vũ ra ra vào vào lúc sâu lúc cạn, lúc nhanh lúc chậm, Vũ bảo tôi đổi mọi tư thế mà a ta muốn đến 1 lúc khi tốc độ của Vũ tăng dần rồi 1 dòng nước ấm hòa vào cơ thể tôi, Vũ từ từ rút ra nằm xuống giường 1 tay giang rộng tay còn lại kéo tay tôi nằm xuống gối đầu lên tay Vũ rồi ôm lấy tôi vào lòng. Tôi thấy ngạc nhiên trước hành động này của a ta nên ngước mắt nhìn lên, Vũ đưa mắt nhìn vào mặt tôi rồi lấy tay ôm đầu tôi vào ngực a ta, tay vuốt ve nhẹ mái tóc tôi.

_Vũ: Cô có muốn sinh con cho tôi ko.

Tôi im lặng ko nói gì, Vũ lại tiếp tục lên tiếng

_Vũ: Con của tôi một khi sinh ra nhất định sẽ là đứa trẻ hạnh phúc nhất. Nhất định phải là như vậy.

Tôi nằm im lặng được 1 lúc thì đứng dậy vào nhà tắm vệ sinh cá nhân rồi đi xuống nấu đồ ăn sáng. Vừa nấu ăn vừa nghĩ lại tôi lại thấy vui miệng bất giác nở nụ cười. Cũng ko biết từ khi nào tình cảm giữa tôi và Vũ dần trở nên tốt đẹp hơn.

Giờ này cũng ko còn sớm cho nên chúng tôi ko chạy bộ, nấu ăn xong tôi quay người đi gọi Vũ thì thấy a ta đang đứng ở cầu thang. Chúng tôi nhìn nhau cười.

_Tôi: A xuống ăn sáng.

_Vũ: Ừ...

Vũ vừa nhấc chân để bước xuống thì ngoài cửa vang lên tiếng gọi.

_A Vũ....

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play