"Dạ thưa dì!" thỏ trắng vâng lên với giọng nói rõ ràng, và cô bé tự động đưa bàn tay mềm mại của mình nắm lấy bàn tay của Trình Thành Tử.
"Mẹ..." Trình Thành Tử lặng lẽ ngước lên và nhìn mẹ mình, nói với giọng nói bực bội: "Chẳng phải con đã nói với mẹ là con không thể chơi với thỏ trắng bây giờ được bởi vì bài tập về nhà mùa hè của con chưa được hoàn thành."
"Ồ, con trai yêu quý của mẹ, đây đang là kỳ nghỉ hè của con mà, và con có thể hoàn thành nó vào ngày mai. Kỳ nghỉ hè của con chỉ mới bắt đầu và nó còn thời gian khá lâu để con hoàn thành. Mẹ luôn tin tưởng ở con về cách mà con sắp xếp thời gian cũng như mẹ không muốn con đến những ngày cuối hè mà con cặm cụi hoàn thành đống bài tập ấy. " Chu A Di đưa tay vuốt đầu Trình Thành Tử: "Giờ con hãy đi chơi cùng thỏ trắng nhé. Những đứa bạn đồng trang lứa của con giờ đang tận hưởng những ngày nghỉ hè."
"..."
Trình Thành Tử không nói nên lời khi Chu A Di cứ đẩy cậu lên lầu, rồi Trình Thành Tử quay lại thì nhìn thấy thỏ trắng cũng đang theo sát mình, và cảm thấy dường như phần nào không hài lòng với mẹ của cậu.
Bước vào phòng của Trình Thành Tử, thỏ trắng đang mặc bộ đồ ngủ màu hồng và trên tay thì đang ôm con gấu của thỏ trắng, rồi cô bé bước đến chiếc giường lớn của Trình Thành Tử, hồn nhiên nhảy trên giường: "Ca ca nước cam, giường của anh thật mềm mại, nó chẳng giống như giường của em, nó cứng nên em khó nhảy được như vậy."
Cheng từ Bunny đứng cạnh giường nhìn trong chốc lát, sau đó đưa cho cô rất nhiều câu đố:" Em tự chơi những đồ chơi trong phòng một mình nhé, anh cần phải hoàn thành bài tập về nhà."
"Bài tập về nhà là cái gì?" Thỏ trắng ngồi dậy và nhìn Trình Thành Tử với vẻ tò mò.
"Đó là... các bài tập trong kỳ nghỉ hè mà anh được giáo viên giao về nhà làm." Trình Thành Tử cảm thấy hơi khó khăn cho một đứa bé ba tuổi để hiểu được khi giải thích bài tập về nhà là gì với thỏ trắng.
" Bài tập trong kỳ nghỉ hè, là cái gì vậy anh?"
"... là... những câu hỏi..."
"Câu hỏi về vấn đề gì vậy?"
"Chẳng hạn như viết chính tả và làm tính toán..."
"Viết chính tả và tính toán là gì vậy ạ?" thỏ trắng đang ở độ tuổi mà cô bé rất thích đặt câu hỏi, nhưng nếu thỏ trắng không hiểu thì cô vẫn luôn cố gắng đặt câu hỏi với người khác cho đến khi nào thực sự mà thỏ trắng hiểu.
Trình Thành Tử đưa tay lau mồ hôi trên trán, cậu dường như cảm cảm thấy rằng thời gian tới sẽ không dễ dàng với cô bé này.
"Nhưng anh muốn hoàn thành đống bài tập ngay bây giờ." Trình Thành Tử ngập ngừng, và cuối cùng quyết định đưa ra cách giải quyết để khiến thỏ trắng không phải buồn: "Khi nào anh làm bài tập xong thì anh sẽ chơi cùng với em."
"Dạ vâng..." thỏ trắng gật đầu với ý kiến của Trình Thành Tử. Thỏ trắng vẫn biết viết là gì, nhưng bây giờ tuổi cô còn quá bé, thậm chí việc cầm những vật dụng nặng còn khó khăn chứ đừng nói đến việc viết.
Sau khi thỏ trắng và Trình Thành Tử có được sự đồng thuận, Trình Thành Tử ngồi xuống bàn học với sự yên tâm và bắt đầu viết bài tập về nhà của kỳ nghỉ hè.
Thỏ trắng ngồi trên chiếc giường mềm mại của Trình Thành Tử, nhặt một mảnh ghép hình và sau đó ném nó đi, sau đó nhặt một mảnh ghép hình khác và sau đó lại tiếp tục ném những mảnh ghép xuống sàn nhà.
Ba mươi phút sau.
Thỏ trắng đưa mắt và ngáp về phía Trình Thành Tử: "Ca ca nước cam... em muốn đi ngủ..."
Trình Thành Tử ngước lên và liếc nhìn chiếc đồng hồ nằm trên bàn học của cậu, cũng đã đến giờ đi ngủ rồi.
"Em đã muốn ngủ rồi à? Em có muốn anh đưa em về nhà không?" Trình Thành Tử đứng dậy và đi tới giường, nhìn thỏ trắng mặc bộ đồ ngủ màu hồng đang nằm trên giường với đôi chân trần, đôi mắt đen trắng to tròn. Lúc này, Trình Thành Tử dường như không biết nên làm gì tiếp tục khi thấy thỏ trắng đang nằm với tư thế lắc lư.
"Không... em sẽ ngủ ở đây tối nay..."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT