Dịch: Diệp Anh

Cố Thanh Sơn mở mắt ra, rút ra hai mũi tên một cách yên lặng, hắn căng dây cung, kéo ngón tay rồi nhẹ nhàng thả ra.

Hai mũi tên bay ra vẽ thành một vòng cung xoắn và giữ chặt một chiếc lá vào trên cành cây.

Mũi tên hình cung!

Thâm tâm Cố Thanh Sơn như nhảy dựng. Quả nhiên giống như hắn đang nghĩ!

Như vậy thì công kích phát ra đã không thể dự đoán!

“Dùng linh lực dẫn dắt…”

Cố Thanh Sơn lầm bầm, hắn thử phát động “Yến Song Phi” một lần.

Hai mũi tên được chia thành hai hướng, lướt qua những hàng cây theo hình vòng cung lớn, cuối cùng cắm vào một con thỏ đang chạy cách khoảng 100 mét sau cánh rừng.

Dù Cố Thanh Sơn đã thấy qua rất nhiều thứ trong kiếp trước nhưng hắn vẫn bị thu hút sâu sắc bởi kiểu bắn cung này.

Đây chính là Tiễn thuật của Tướng Quân Nhân tộc.

Cố Thanh Sơn trầm ngâm đi tới đi lui, giơ cung lên.



Phát động Liên Xạ!

Phát động Yến Song Phi!

Trường cung không ngừng bị kéo ra, mũi tên bay ra trong sự hỗn độn rồi lệch khỏi mục tiêu.

Cố Thanh Sơn cau mày suy nghĩ.

Kỹ năng “Yến Song Phi” này rất tốt, nhưng vì sao nó không thể bắn liên tục được, chẳng lẽ kỹ năng mạnh như vậy lại cần có thời gian tạm dừng sao?

Không, không hợp lý.

Hắn lại thử nghiệm một phen vẫn không được.

“Yến Song Phi” là kỹ năng bắn cung tốt, nhưng khi đã hình thành Liên Xạ thì lại không cách nào đảm bộ độ chính xác.

Không đúng, không phải vậy.

Cố Thanh Sơn như mê muội, hắn không ngừng thử, lúc đang thử lại không tự chủ kết hợp thêm “Vững chắc”.

Sau nửa canh giờ.

Hai mũi tên hóa thành một bóng xám, giống như một con rắn đang sống bay qua, nó tạo thành một vòng cung xoắn trong không trung rồi cùng xuyên qua một chiếc lá.

Cố Thanh Sơn gật đầu bỏ cung xuống.

Quả nhiên vẫn có thể làm được, nhưng chỉ phụ thuộc vào việc ngươi có tâm tư suy nghĩ đó không, có thực hành kỹ năng đó không.

Keng!

m thanh hệ thống bỗng nhiên vang lên dọa Cố Thanh Sơn giật mình.

Chỉ thấy giao diện thao tác Chiến Thần hiện lên, vầng sáng hình tròn tượng trưng cho “Chiến Thần kỹ nghệ” phát ra tin tức.

“Người chơi Cố Thanh Sơn kết hợp ba kỹ năng bắn cung với nhau, sáng tạo một kỹ năng bắn mới: Loạn Vũ.”

“Loạn Vũ (sơ cấp), bắn ra năm mũi tên liên tiếp trong một khoảng thời gian rất ngắn, tấn công đối thủ bằng một đường vòng cung bất ngờ."

Còn có thể vậy sao!

Cố Thanh Sơn há to miệng nhìn chăm chăm vào hai chữ “sơ cấp”, nói không nên lời.

Có sơ cấp thì tất có cao cấp.

Không nghĩ bản thân lại làm ra được một kỹ năng có tính phát triển.

Hắn đang kinh ngạc thì thấy một hàng chữ nhỏ như đom đóm xuất hiện trên giao diện Chiến Thần.

“Kỹ năng phát triển cực kỳ hiếm, yêu cầu người chơi trau dồi kỹ năng và tăng cấp kỹ năng càng sớm càng tốt."

Đúng vậy, sức mạnh của những kỹ năng thường chỉ dựa vào số lượng linh lực đưa vào nhiều hay ít, lượng linh lực khác nhau sẽ dẫn đến sức mạnh khác nhau.

Kỹ năng phát triển thì khác. Nó là kỹ năng đặc biệt có thể tiếp tục phát triển. Khi sự hiểu biết về các kỹ năng của người chơi ngày càng sâu rộng, sức mạnh của chính nó sẽ tăng dần đến mức phi thường.

Đây là kỹ năng hiếm có không thể tìm thấy. Đến mức ở giai đoạn sau trò chơi, sau khi các kỹ năng phát triển đã tăng trưởng đến đỉnh rồi thì nó có một cái danh mỹ miều - “Thứ Thần kỹ”.

Những người có được kỹ năng phát triển này chính là đối tượng cho người ta ước ao ghen tị.

Cố Thanh Sơn hít vào một hơi, trịnh trọng giơ cung.

Loạn Vũ!

Vụt vụt vụt vụt vụt, năm tiếng vang liên tiếp, năm cái bóng mờ được bắn ra, rắn rồng cùng múa!

Những mũi tên này như có sức sống, nó lướt qua không khí bằng những quỹ đạo hoàn toàn khác nhau, tránh mọi chướng ngại vật trên đường đi và cắm chặt vào cành cây cách đó 200 mét.

Cố Thanh Sơn ngây cả người, hoàn toàn kinh ngạc trước mũi tên của mình.

Sau một lúc, hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện, hỏi: "Hệ thống, ta có thể kết hợp các kỹ năng thông thường khác để tiếp tục tạo ra các kỹ năng phát triển không?"



Giao diện Chiến Thần dừng lại một lúc, một dòng đom đóm nhỏ xuất hiện:

“Lĩnh ngộ kỹ năng của người khác chỉ là nền tảng, giúp người chơi liên tục tạo ra các kỹ năng phát triển mới là mục đích của Chiến Thần kỹ nghệ."

Cố Thanh Sơn thở dài, lẩm bẩm: “Ta nhầm thật, hóa ra đây mới là giá trị đích thực của Chiến Thần kỹ nghệ.”

Hắn nhìn một hàng chấm đen dưới giao diện Chiến Thần, chỉ có mỗi cái “Chiến Thần kỹ nghệ” là sáng, nhưng mỗi mục duy nhất này đã khiến hắn hoàn toàn chấn động.

Nếu có một ngày tất cả kỹ năng của mình đều là kỹ năng phát triển…

Thật quá kinh người!

Cố Thanh Sơn nắm chặt cung, bỗng nhiên có chút ít lòng tin.

Kỹ năng phát triển, hồn lực, hai thứ này đều là hàng đặc biệt

Dùng hồn lực để tăng cấp, tăng kỹ năng còn có lợi hơn dùng điểm kinh nghiệm.

Ít nhất là bây giờ, bằng vào cách thành thạo phương pháp luyện khí quân đội, điểm hồn lực dùng cho thăng cấp chỉ là vài ba điểm.

Cố Thanh Sơn hoàn toàn có thể dùng hồn lực để tăng cấp, thay vì tích lũy điểm kinh nghiệm như những người chơi khác ở kiếp trước.

Điểm kinh nghiệm cần thiết cho mỗi lần thăng cấp ở giai đoạn sau của trò chơi là một con số khủng khiếp, hạn chế việc cải thiện sức mạnh của người chơi.

Ngoại trừ chuyện đó thì còn có giao diện Chiến Thần có thể tự nghĩ ra kỹ năng phát triển.

Cố Thanh Sơn đột nhiên cảm thấy nhất định bản thân hắn có thể đi xa hơn kiếp trước.

Ngoài ý muốn trở lại kiếp này, trái tim Cố Thanh Sơn luôn luôn ngập tràn áp lực nặng nề.

Đây là thời đại bị lãng quên, là lịch sử, nơi chưa tồn tại người chơi.

Từ khi trùng sinh đến nay, đâu đâu cũng kỳ lạ khác với kiếp trước, nhiều điều chưa từng nghe thấy cũng đang diễn ra trong âm thầm.

Ngay cả quái vật Hỗn Độn vô địch như Vô Diện Cự Nhân cũng xuất hiện.

Cố Thanh Sơn mơ hồ cảm ứng được cái chết đang cận kề bên hắn.

Trực giác này xuất phát từ bản thân hắn, nó đã cứu hắn vô số lần trong kiếp trước.

Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có dốc sức trở nên mạnh mẽ mới có thể tìm được một con đường sống khi mà cái chết tiến đến trong một tương lai không xa.

Cố Thanh Sơn thở dài, ánh mắt đảo qua giao diện Chiến Thần rồi tập trung lại trên thanh kỹ năng.

Đến lúc này thì thanh kỹ năng đã có ba cái là “Vững chắc”, “Liên Xạ”, “Loạn Vũ (sơ cấp)”.

Yến Song Phi đã biến mất, thay vào đó là Loạn Vũ.

Khác với những kỹ năng bình thường, “Loạn Vũ” cần nhiều linh lực hơn để khống chế quỹ đạo của mũi tên, hơn nữa trình độ cũng mới chỉ là “sơ cấp”.

Chuyện này cũng không to tát gì, kỹ năng càng mạnh thì lại càng tiêu hao linh lực.

Sau này bản thân phải dành nhiều thời gian hơn để mài giũa kỹ năng này, tranh thủ tăng đẳng cấp của “Loạn Vũ” lên.

Cố Thanh Sơn nhanh chóng thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.

Cách đó không xa, có Yêu thú ngửi thấy mùi máu từ Mãng Yêu, tiếng tru lên càng ngày càng gần.

Phốc!

Không một chút dấu hiệu, hắn phun ra một ngụm máu đen.

Cố Thanh Sơn kinh ngạc mở to mắt, không tự chủ phun tiếp hai ngụm máu đen nữa.

Cố Thanh Sơn quệt lấy một chút máu đưa xuống mũi ngửi ngửi.

Một mùi hôi nhạt.

Là độc.



Vô duyên vô cớ mà cơ thể lại có độc? Lại còn bị bức ra?

Cố Thanh Sơn không dám xem nhẹ, vội vận chuyển linh lực tỏa khắp tứ chi bách hài để điều tra.

Các chỗ trong cơ thể không có gì bất thường, có mật của Mãng Yêu tẩm bổ, cơ thể hắn đang không ngừng tái tạo.

Ngay cả linh lực trong cơ thể cũng linh động tự nhiên hơn trước.

Đây chính là công hiệu của mật con Mãng Yêu kia.

May mắn!

Xem ra trong chiến đấu vừa nãy cơ thể hắn đã trúng phải độc tố của Mãng Yêu.

Cố Thanh Sơn cảm thấy bó tay. Con Mãng Yêu này không đơn giản, có thể làm cho mình vô tình trúng độc.

Nếu cứ tiếp tục chiến đấu, hươu chết về tay ai chẳng dám xác định.

May là bản thân hắn không ham chiến, dùng tốc độ nhanh nhất giết nó.

Nếu không phải vừa giết chết nó đã ăn hết túi mật, độc tố không được phát hiện kịp thời thì không biết sau này sẽ thế nào.

Quả nhiên loài Yêu thú hi hữu này đều có bản lĩnh ẩn giấu.

Trái tim Cố Thanh Sơn vô cùng sợ hãi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play