Cố Thanh Sơn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi: “Quân doanh thì sao? Mặc dù chết sạch người nhưng quân khố vẫn phải còn chứ, chẳng lẽ không còn binh khí gì sao?”
Triệu Lục chợt nói: “Chỗ của ta có chìa khóa vào phòng vũ khí, nhưng ta không biết sử dụng binh khí cho nên chưa bao giờ tiến vào, không bằng ngươi đi xem với ta.”
Cố Thanh Sơn hớn hở nói: “Được.”
Hai người mở ra cửa phòng vũ khí, giơ nến xem xét mọi nơi.
Các dãy kệ vũ khí trống rỗng, hai người đi từ đầu đến cuối chỉ thấy được một thanh loan đao bị gãy một nửa ở giá vũ khí cuối cùng.
Cố Thanh Sơn cau mày, hắn nhìn quanh vách tường ở bốn phía một lúc thì phát hiện được một khóa bí mật.
Sau khóa bí mật là nơi mà quan quân cấp cao trong doanh gửi vật phẩm.
Chuyện này thì giống y đúc với kiếp trước.
Ở kiếp trước, khi người chơi tìm thấy cứ điểm bỏ hoang của tu sĩ thì lo tìm bảo vật đầu tiên, càng về sau thì các loại thủ đoạn, các loại phương pháp đều phát triển và dần trở thành một môn học vấn.
Thế nên ở hậu kỳ trò chơi còn sinh ra một nghề nghiệp gọi là người Tầm Bảo.
Cố Thanh Sơn liếc nhìn ổ khóa, trong lòng đã có phán đoán.
Hắn nói: “Cấp bậc của ổ khóa chỗ này tương đối cao, đoán chừng chỉ có Tướng Quân trấn thủ mới có chìa khóa.”
Triệu Lục nhìn ổ khóa bí mật này, hơi giật mình, không khỏi nói: “Tướng Quân đã sớm chết trận.”
Cố Thanh Sơn hỏi: “Người biết doanh trại của hắn ở đâu không?”
“Chuyện này thì ta biết rõ.”
“Đi, đi xem.”
Hai người rời khỏi phòng, tìm kiếm trong doanh phòng Tướng Quân hồi lâu thì Cố Thanh Sơn tìm ra được chìa khóa.
Cố Thanh Sơn cầm chìa khóa trở về phòng vũ khí rồi mở ra khóa bí mật trên vách tường, bên trong là một quyển sách nhỏ và một mâm tròn bị bẩn.
Trên mâm tròn có rất nhiều vết rạn, đường vân ở vài nơi bị bong ra, rơi xuống.
“Trận bàn?”
Nội tâm Cố Thanh Sơn giật mình, ba chân bốn cảng tiến lên quơ lấy mâm tròn.
“Trận bàn cấp thấp (bị hư hao), bố trí pháp trận mê huyễn cố định.”
“Lĩnh ngộ cách bố trí pháp trận mê huyễn, cần tiêu hao 17 điểm hồn lực.”
… 17 điểm đã vượt khỏi hạn mức hồn lực cao nhất của Cố Thanh Sơn, căn bản không có cách lĩnh ngộ.
Nhưng điều mà Cố Thanh Sơn để ý lại không phải cái này.
Chỉ thấy Cố Thanh Sơn lật ra trận bàn nhấn vào trung tâm cái chốt một cái, trận bàn lập tức bị mở ra.
Điểm sáng màu xanh nhạt rơi xuống từ trận bàn, tán ra đầy đất.
Cố Thanh Sơn nhấn nhẹ ở một chỗ khác trên trận bàn, số lượng điểm sáng nhiều hơn rơi trên mặt đất.
“Linh thạch!”
Triệu Lục la to, nhào xuống đất điên cuồng nhặt lên.
Trong lòng Cố Thanh Sơn cũng cảm thấy thả lỏng hơn.
Mặc dù trận bàn đã bị hỏng nhưng linh thạch ở trên nó chưa từng bị sử dụng, hẳn là linh thạch dự bị của nó cũng chưa từng được dùng.
Chỉ sợ là do Tướng Quân bỏ mình ngoài ý muốn mà những người khác lại không biết việc này, nên mới có thể để linh thạch sót lại.
Đây đúng là vui mừng ngoài ý muốn.
Hai người nhặt toàn bộ linh thạch lên, đếm đếm mới biết cũng phải đến 75 miếng!
Nếu vậy thì pháp trận ẩn nấp của quân doanh có thể duy trì được mấy chục ngày rồi.
Cố Thanh Sơn để trận bàn xuống, cầm lấy quyển sách nhỏ kia lật xem.
"Phương pháp Luyện Khí quân đội,
Tầng thứ nhất: Khúc Trì,
Tầng thứ hai: n Môn,
Tầng thứ ba: Thiếu Thương,
Tầng thứ tư: Thái m,
Tầng thứ năm: Xu Trung,
Tầng thứ sáu: Linh Khư,
Tầng thứ bảy: Thần Đường;
Lĩnh ngộ ba tầng cảnh giới, cần tiêu hao 1 điểm hồn lực;
Lĩnh ngộ cảnh giới tầng thứ bốn, tầng thứ năm, cần tiêu hao 2 điểm hồn lực;
Lĩnh ngộ cảnh giới tầng thứ sáu, cần tiêu hao 3 điểm hồn lực;
Lĩnh ngộ cảnh giới tầng thứ bảy,cần tiêu hao 6 điểm hồn lực"
Đây là phương pháp tu hành bên trong quân đội, là công pháp Luyện Khí bình thường nhất trong tất cả các pháp môn Luyện Khí, không thể sánh bằng những bí pháp tu hành của các môn phái thế gia.
Nhưng pháp môn Luyện Khí như thế này cũng có chỗ tốt của nó.
Đó chính là trụ cột rèn luyện được sẽ cực kỳ vững chắc, có chỗ tốt đối việc trùng kích cảnh giới Trúc Cơ, hơn nữa người tu tập pháp quyết này đâu đâu cũng có, không ai sẽ để ý đến nó.
Thật đúng là buồn ngủ có người kê gối, nhưng mà muốn tăng đẳng cấp không phải chỉ dùng điểm kinh nghiệm hay sao?
Sao hồn lực cũng dùng được rồi này?
Cố Thanh Sơn đang ngẫm nghĩ trong lòng thì đã thấy trên giao diện Chiến Thần xuất hiện một hàng chữ sáng nhỏ.
“Phương pháp tu hành hoàn chỉnh đã xuất hiện, giao diện thao tác Chiến Thần chuẩn bị sẵn sàng.”
“Bắt đầu từ bây giờ, người chơi có thể lựa chọn dùng hồn lực để thay thế điểm kinh nghiệm để tăng lên đẳng cấp người chơi.”
“Hồn lực có tính độc chiếm, một khi sử dụng nó thì sẽ không còn cách sử dụng điểm kinh nghiệm để thăng cấp nữa, mời lựa chọn cẩn trọng.”
Thật đúng là biết cách linh hoạt, chỉ cần mỗi hồn lực thôi là đã có thể thăng cấp, lĩnh ngộ kỹ năng và pháp môn.
Vì thế nên hồn lực càng trở nên quan trọng.
Cố Thanh Sơn nhìn giao diện Chiến Thần kỹ nghệ, lâm vào suy tư.
“Hồn lực đến cùng là gì?” Hắn hỏi.
Giao diện Chiến Thần đáp lại: “Lực lượng căn bản nhất của chúng sinh, đến từ nguồn gốc của linh hồn.”
Hai từ “căn bản” và “bản nguyên” cực kỳ hiếm thấy trong trò chơi, tượng trưng cho cực hạn của một thứ gì đó.
Vậy lực lượng cực hạn như vậy nhất định sẽ có đặc điểm của nó.
Cố Thanh Sơn ngay lập tức coi trọng.
Đến hậu kỳ trò chơi, thăng một cấp cần có một con số thiên văn điểm kinh nghiệm, điều này tạo ra một nỗi lo âu rất lớn cho người chơi.
Còn hồn lực dường như là một lực lượng cao cấp hơn, lựa chọn hồn lực là có thể tránh thoát sự trói buộc của điểm kinh nghiệm, nhưng con đường phía ra sao thì không ai biết được.
Nhiều người chơi kinh tài tuyệt diễm như vậy cuối cùng cũng không đạt được trình độ chiến đấu cao nhất trong thế giới này, lí do hàng đầu chính là do điểm kinh nghiệm.
Chẳng lẽ mình lại giẫm vết xe đổ ở thế giới này sao?
Chẳng thà đánh cược lớn một lần.
Cố Thanh Sơn hơi suy nghĩ, quyết đoán: “Ta lựa chọn sử dụng hồn lực để thăng cấp.”
“Người chơi chọn dùng hồn lực, đã bước một bước trên con đường đi đến Chiến Thần, xin không ngừng cố gắng.”
Theo âm thanh lạnh lùng của hệ thống, cột giao diện “điểm kinh nghiệm” của Cố Thanh Sơn hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại “điểm hồn lực”.
Cố Thanh Sơn yên lặng nhìn giao diện Chiến Thần, nhét sách nhỏ trong tay vào ngực.
Hai người bước ra phòng vũ khí đi đến doanh trại, trên đường đi, Triệu Lục vui tới mức cười không khép miệng nổi.
Hai người tách ra tự tiến về trại riêng của mình, Cố Thanh Sơn đóng cửa lại, ngồi lên giường, đặt quyển “phương pháp Luyện Khí quân đội” lên đầu gối.
Cố Thanh Sơn sớm đã đả thông Khúc Trì, n Môn, Thiếu Thương, cho nên hắn trực tiếp lướt qua hai tầng cảnh giới này để xem tầng thứ tư, tầng thứ năm.
Bây giờ đã có được một quyển pháp quyết tu hành, nếu muốn tăng lên thực lực, muốn tăng lên hạn mức cao nhất của hồn lực thì đây chính là lựa chọn tốt nhất.
Cố Thanh Sơn không phải là người không quả quyết, nghĩ vậy liền không còn do dự nữa.
“Ta chọn lĩnh ngộ phương pháp trùng kích cảnh giới tầng thứ tư: Quá m.”
“Bắt đầu lĩnh ngộ, tiêu hao 2 điểm hồn lực, hồn lực hiện có: 2/5.”
Một dòng nước ấm tràn ra từ bên trong quyển sách rồi mạnh mẽ đi vào thức hải Cố Thanh Sơn.
Vừa hết một hơi công phu thì cách vận hành linh lực cần thiết để trùng kích cảnh giới, cách nhịp thở và phương pháp vận chuyển khí huyết đã được in sâu trong trái tim Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại, yên lặng thúc đẩy linh lực trùng kích cửa ải trong cơ thể.
Hắn như một tu sĩ Luyện Khí tầng ba đang ôn tập lại quá trình này một lần nữa.
Mặc dù phương pháp Luyện Khí quân đội này có hơi đơn giản thô sơ, nhưng lại không sai sót chỗ nào cả, càng sẽ không tẩu hỏa nhập ma, có thể an tâm tu hành.
Linh lực chuyển động bên trong cửa ải đột nhiên co lại, rồi bỗng trướng to, thoáng cái đã mở ra “Thiếu Thương”.
Cố Thanh Sơn xem xét thì thấy linh lực trong đan điền từ từ trở lại và lớn hơn lúc trước gấp hai.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT