Chu Cẩm mím môi, cô không nghĩ nhiều, di chuyển nhanh đến căn phòng trong góc.
Chợt nhìn thấy Triết Như đứng trước cửa phòng, Chu Cẩm liền đi lại hỏi:
- A Như, tình hình bên trong thế nào? A Hân bảo là cả hai người đó đều không động đậy gì, có đúng vậy không?
Triết Như nhìn sang Tử Hân sau đó nhìn lại Chu Cẩm, liếm môi nói:
- Đúng vậy ạ! Bọn họ không hoạt động gì cả, cũng không nói
chuyện, cứ như là máy móc hiện đại vậy! Ánh mắt vô cùng đơ
cứng, không nhìn chính xác vào cái gì, chỉ đơn thuần là mở
như vậy thôi, em còn hoài nghi là họ bị mù nữa cơ!!
Chu Cẩm thở hắt ra một hơi, cô rất thắc mắc không hiểu vì sao lại có chuyện như vậy xảy ra nữa? Liệu có phải liên quan đến vụ
tai nạn trên đường hay không đây?
Triết Như bặm môi, có chút ngập ngừng trả lời:
- Ừm... bên trong... có một chút thay đổi! Ý em là... hai người
đó có chút thay đổi, chị phải chuẩn bị tinh thần sẵn trước
khi bước vào đó đấy!
Chu Cẩm cau mày càng chặt hơn, hỏi tiếp:
- Thay đổi gì?
Triết Như có chút sợ sệt liếc ngang Tử Hân, thấy cô gật đầu ra hiệu nói, mới dám lên tiếng:
- Em không biết là tại vì sao... nhưng mà.... bọn họ bị thay đổi về ngoại hình, chị à!
- Hạch Hiền thì sớm đã thay đổi rồi, nhưng.... Giang Bách Thần
thì bây giờ mới thay đổi, hơn nữa....sự thay đổi này rất khác
thường, giống như là bị chuyển hóa ngược vậy!!!
Chu Cẩm nghe Triết Như nói, càng nói càng khó hiểu hơn, cô lên tiếng:
- A Như, em đang nói gì vậy? Giống như chuyển hóa ngược là thế nào?
Triết Như lắc đầu, có chút xấu hổ về khả năng ngoại ngữ của mình, cô cắn môi đáp:
- Ý em là.... anh ta bị trẻ hóa, so với thời gian trước anh ta
đến đây là một người trưởng thành, thì bây giờ.... anh ta là
một đứa trẻ.....
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT