Thế nhưng tính cách bà ta lại không tốt đến vậy, sớm năng chiều
mưa, đêm có khi còn bão tố, không biết đường nào mà lần!
Nhiều lần làm tổ thực tập nghiên cứu cô khóc lên khóc xuống.
Cấp trên mắng bà ấy, thì bà ấy quay ngược lại mắng bọn cô. Cấp
trên khen bà ấy, thì bà ấy cũng mắng bọn cô. Công việc thì
không thích làm, làm thì ít vứt cho bọn cô làm thì nhiều. Nói chung là không phải dạng tốt lành.
Chu Cẩm sớm đã quen tác phong làm việc của Hạ Mạt, cô cố chịu
đựng mấy tháng, khi có kết quả thực tập, cô cũng không thiết
tha gì bà ta nữa.
Trong công ty không ai biết cô là con của chủ tịch, vậy nên họ cứ vô
tư bắt nạt cô, Chu Cẩm thì không thích nói chuyện của mình cho
bên ngoài, họ không hỏi cô cũng không trả lời.
Hạ Mạt phát cho mỗi người một tờ giấy A4, trên đó ghi đề tài thực hành thực tập cho lần cuối cùng.
Bà ta lớn tiếng nói:
- Đây là chủ đề mà giám đốc thiết kế công ty chúng ta ra cho
phần thực tập cuối cùng. Lần này, phần thi sẽ không được đem
về nhà làm như những lần trước nữa, thay vào đó, hai ngày sau
các cô cậu sẽ vẽ trực tiếp lên giấy thi của công ty và chiếu
bằng slight!
Một thực tập sinh nữ thắc mắc hỏi:
- Tổ trưởng, nếu như đã thi trực tiếp vậy tại sao lại không để
đến lúc thi mới phát đề? Phát đề trước như vậy là ý gì?