Edit: Khả Tịch Nguyệt

Beta: Gbear

_______________________

Kỳ Ngôn đứng trước cửa chung cư xa hoa của Úc Không Cảnh, cậu tỏ vẻ có sự chênh lệch không hề nhẹ……

Căn chung cư nhỏ của mình đối với người thường mà nói là đã xa hoa lắm rồi, nhưng khi thấy được chung cư của Úc Không Cảnh, cậu phải đổi mới hiểu biết về cái từ ‘xa hoa’ này.

Úc Không Cảnh bước ra, hắn mặc bộ đồ thoải mái, mắt mang kính, trong tay cầm kịch bản, tên kịch bản là 《 Căn nhà màu xanh 》.

“Vào đi, đóng cửa lại.” Nói xong, Úc Không Cảnh lập tức xoay người bước vào trong, không chút thể hiện quan tâm nhà có khách.

Kỳ Ngôn không thèm để ý thêm chút nào, sau khi đóng cửa lại, cậu tự tìm dép lê trong ngăn tủ, đổi giày rồi đi vào, ánh mắt đầu tiên của cậu bị hấp dẫn bởi ô cửa sổ sát đất kia.

Căn chung cư này ở trung tâm Đế đô, hơn nữa vô cùng cao, đứng ở đây nhìn xuống thì gần như có thể nhìn thấy toàn bộ phong cảnh thành thị, tầm mắt cậu vẫn luôn kéo dài đến biển rộng ẩn hiện nơi xa, giống như mọi thứ được bút sáp vẽ lên một nét bằng cách nhẹ nhàng vậy.

“Cậu đứng đó làm gì? Lại đây, đối diễn.” âm thanh Úc Không Cảnh vang lên ở phía sau, Kỳ Ngôn kéo hồn quay trở về, dừng một chút mới xoay người đi qua.

Hai người ngồi đối diện trên sô pha, bầu không khí im lặng khiến không ai chịu mở miệng nói chuyện trước. Một lúc lâu sau, mới nghe được giọng Kỳ Ngôn nhàn nhạt vang lên.

“Muốn bắt đầu đối diễn từ chỗ nào? Tôi còn chưa chuẩn bị hết tất cả đâu.”

Úc Không Cảnh nhướng mày, liếc cậu một cái: “Từ cảnh thứ nhất đi.” Cảnh thứ nhất là lần đối thoại của ‘Kiều Tân’ với ‘Mạc Thủy Sinh’.

Lúc ấy cốt truyện đã bắt đầu đi được một nửa rồi, nhưng thật ra đó là lần nói chuyện đầu tiên của cả hai nhân vật.

“Thử tìm cảm hứng trước đi.” Úc Không Cảnh tùy ý nói, sau đó mới bắt đầu đối thoại với Kỳ Ngôn.

Thời gian trôi qua cực nhanh, mới đó đã hết một ngày mà hai người vẫn chưa làm được gì, chỉ mới đọc qua lời thoại thôi, dù sao thì bất cứ ai khi đã tập trung vào chuyên môn thì ngay lập tức sẽ quên đi bản thân.

Một lần rồi lại một lần tìm kiếm nguồn cảm hứng, Kỳ Ngôn dần phát hiện mình đã hòa vào thế giới của Mạc Thủy Sinh rồi.

Mãi đến khi trong bụng cậu trống rỗng một cách khó chịu, Kỳ Ngôn mới thoát vai nhân vật này, khóe mắt ngó thấy Úc Không Cảnh cũng đang sờ bụng, cậu liền nhàn nhạt cong khóe miệng lên, nói: “Ăn chút gì đó trước đi.”

Dứt lời, Kỳ Ngôn không động đậy gì, ngồi đợi nghe câu trả lời.

Úc Không Cảnh liếc cậu một cái, thần sắc nỗ lực ra vẻ thờ ơ: “Tủ lạnh có cái gì đó.”

Đuôi lông mày Kỳ Ngôn hơi nhướn lên, đây là có ý gì? Để mình làm?

Cậu đứng lên, gật đầu, ôn hòa nói: “Vậy xin phép.” Nói xong thì đi vào phòng bếp.

Úc Không Cảnh nhìn theo bóng dáng mảnh khảnh lạ thường của cậu, bỗng nhiên nhớ tới đêm hôm đó, cái đêm mà cả cơ thể cậu ấy uyển chuyển rên rỉ ở dưới thân mình, đôi mắt chứa ánh nước nhìn vào mắt của hắn, tựa như một yêu tinh mê hoặc người vậy.

Trong lòng hắn như thể là chiếc lông chim nhẹ nhàng bị vỗ về chơi đùa, Úc Không Cảnh có chút không muốn thừa nhận lắm nhưng dù sao thì chính hắn thật sự rất nhớ nhung cảm giác hưng phấn hôm nọ.

[Độ hảo cảm của Úc Không Cảnh đối với Kỳ Ngôn +5, độ hảo cảm hiện tại: 55]

Bây giờ Úc Không Cảnh đã không còn cảm giác chán ghét và mỉa mai nữa, thay vào đó hắn nhận thấy, thật ra con người Kỳ Ngôn này cũng không tồi, ít nhất…… Có thể kết bạn được?

Nhưng dưới tình huống đã có lịch sử đen với nhau, thì ba chữ ‘kết bạn được’ này dường như mang ý nghĩa mờ ám không ít đâu.

Kỳ Ngôn lấy ra một ít rau dưa và thịt từ tủ lạnh, không có mì hay bánh phở đóng gói khác nên muốn làm một bát mì sợi đơn giản cũng không được. Bất đắc dĩ chỉ có thể vo gạo nấu cơm, cậu chuẩn bị bắt tay vào làm hai ba món, tạm chấp nhận có cái bỏ vào bụng là được.

“Tiền bối Úc, anh có ăn không được cái gì không?”

Phòng bếp truyền đến âm thanh ôn nhu của Kỳ Ngôn, giọng nói nhẹ nhàng chọc vào lòng người, Úc Không Cảnh ngây ra một lúc mới trả lời: “Không có.”

“Thịt và rau xanh có thể ăn được luôn ha?”

“Ừ.”

Lúc này tâm tư Úc Không Cảnh chỉ như mơ hồ trả lời cho có. Cậu ở phòng bếp, hắn ở phòng khách, nhưng đều đang ở cùng một không gian trong nhà của chính mình …… Một mối quan hệ không thể giải thích được đã tạo thành một sợi chỉ vô hình, trói hai người lại với nhau.

Trong lúc hắn vẫn còn đang chìm ngập trong mớ suy nghĩ hỗn độn, thì bên kia Kỳ Ngôn đã nấu cơm xong, món ăn chính cũng được dọn ra: “Tiền bối Úc, có thể tới ăn được rồi.”

Úc Không Cảnh đi theo mùi hương thoang thoảng vào phòng bếp, phát hiện Kỳ Ngôn chẳng qua là làm vài món ăn rất đơn giản, một dĩa cải trắng ngâm giấm, một dĩa gà xào đậu xanh, cuối cùng còn có thêm một phần canh trứng tảo tía.

Hai chén cơm cũng được bới sẵn từ sớm, lẳng lặng đặt ở hai vị trí.

Bản thân Úc Không Cảnh đã đói bụng, hơn nữa mùi hương đúng là khá tốt, cảm giác thèm ăn của hắn đột nhiên tăng lên, ngay cả tính khí rất kén ăn như ngày thường cũng biến mất.

“Không biết tiền bối anh thích ăn cái gì, nên tôi tùy tiện làm vài món, để anh chê cười rồi.”

“Ừ.” Úc Không Cảnh không nhiều lời, tốc độ gắp đồ ăn cũng nhanh hơn không ít.

Kỳ Ngôn thu toàn bộ chút động tác nhỏ này đặt vào trong mắt, cậu hơi mỉm cười rồi bưng chén cơm lên, cái miệng nhỏ ưu nhã bắt đầu ăn.

Khoảng thời gian ăn cơm ngắn ngủi, hai người cũng không nói chuyện với nhau quá nhiều, nhưng bầu không khí lại không hề xấu hổ.

Sau khi ăn xong, Kỳ Ngôn muốn nhanh chóng dọn dẹp rồi về nhà.

“Cảm ơn tiền bối đã nguyện ý đối diễn với tôi, hôm nay với tôi mà nói, đã học được rất nhiều thứ.”

Úc Không Cảnh hơi chau mi tâm: “Không cần khách khí như vậy. Đối với người nghiêm túc với nghiệp diễn, tôi cũng sẽ không làm khó dễ.”

Kỳ Ngôn rũ mắt, hơi mỉm cười: “Vậy hẹn gặp lại anh ở nghi thức khai máy vào tuần sau.”

“…… Nếu không có việc gì thì có thể tới đây đối diễn, hoặc là cậu có thể chọn chỗ tập.” Úc Không Cảnh ho nhẹ: “Bộ phim này tôi rất coi trọng, cho nên không muốn lãng phí thời gian, mọi thứ phải thật trơn tru và hoàn mỹ nhất mới được.”

Đối với lời mời không tên của Úc Không Cảnh, Kỳ Ngôn tỏ vẻ từ chối.

“Không được đâu ạ, mấy ngày gần đây tôi phải cân bằng lại tâm lý, nhất định phải có một trạng thái tốt nhất để chào đón bộ phim.”

Lời từ chối của Kỳ Ngôn khiến Úc Không Cảnh có chút ngượng ngùng, nhưng hắn cũng không có bản tính cưỡng ép người khác, đành phải nhíu mày nói: “Vậy thì tốt, đến lúc đó đừng hy vọng tôi giúp cậu.”

Vì để che giấu sự ngại ngùng của mình mà ngữ khí của hắn bắt đầu có chút kiêu căng, xem như cái tên ảnh đế cuồng ngạo Úc Không Cảnh này đang vận dụng cái kỹ năng diễn xuất của mình một cách tự nhiên đây nè.

Kỳ Ngôn không nói thêm gì, nói câu gặp lại sau cũng không quay đầu lại mà thong dong rời đi, khiến ngực Úc Không Cảnh càng thêm nặng nề.

—— Cậu ấy thật sự không thèm để ý đến cái gì hết sao? Dù sao nói như thế nào thì giữa hai người họ cũng từng làm chuyện khiến đối phương mặt đỏ tai hồng mà!

Chỉ một hành động nhỏ ấy, thế nhưng trong lòng Úc Không Cảnh dâng lên xíu xiu tủi thân.

Sau khi rời khỏi chung cư của Úc Không Cảnh, Kỳ Ngôn cũng trực tiếp nhanh chóng về nhà của mình.

Khi vừa mới đi ra từ chung cư của Úc Không Cảnh, cậu rõ ràng cảm giác được ánh đèn flash ẩn nấp ở trong góc. Đúng vậy, cậu đã bị chụp, hơn nữa là bị loại paparazzi khiến người ta chán ghét chụp được.

Kỳ Ngôn mở weibo ra, quyết định thừa dịp trước lúc paparazzi chưa tung ra phán xét gì đó không cần thiết, giải trừ nguy họa ngay lúc này luôn.

Cậu ấn nút theo dõi (follow) Úc Không Cảnh, bắt đầu nhắn tin trước, dùng mấy chữ vô cùng đơn giản nhưng bao hàm khái quát ý định sau đó đăng lên.

【 Cảm ơn tiền bối Úc đã đối diễn với tôi, được lợi không ít. @ Úc Không Cảnh 】

Úc Không Cảnh ở nhà nhận được tin nhắn của Kỳ Ngôn, đương nhiên cũng chia sẻ và đáp lại.

– Không có gì, cố gắng đóng phim.

Ngay lập tức, hành động giữa hai nam thần khiến cho vô số người xúm vào mổ xẻ, một vài tập thể fans đảng Dung Lương rống giận dưới weibo Giản Thanh rằng bà xã nhà anh đang muốn bỏ chạy với ảnh đế nhà người ta rồi kìa!

Kỳ Ngôn vừa trong nhà tắm bước ra, chỉ tắt điện thoại có một chút mà hoạt động của ảnh đế và Kỳ Ngôn nghiễm nhiên bị kéo lên hot search, hơn nữa điều khiến cậu khiếp sợ hơn chính là, vậy mà Giản Thanh thật sự tới tham gia náo nhiệt.

– Ui dào, tôi bị vứt bỏ rồi, không biết còn có thể được Kỳ Ngôn ưu ái nữa không đây?

Dòng bình luận mang tính chất đa sầu đa cảm như vậy làm một đám fans ở phía dưới kéo nhau vào an ủi, đa số đều đang nói đùa, không có mấy cái là thật.

Kỳ Ngôn cười trừ, dù sao nguy họa trước mắt đã được giải quyết, không bằng để chuyện ồn ào chơi thêm một chút vậy.

Nhưng về phía Úc Không Cảnh, hắn không nghĩ như vậy, Giản Thanh cũng chưa chắc có cùng suy nghĩ.

______Hết chương 9 TG9________

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play