Edit : Khả Tịch Nguyệt.
Beta: GBear
Không hiểu sao được cái danh hiệu quỷ dị như vậy nên Kỳ Ngôn im lặng, toàn bộ tiểu đội đang đầy máu sau khi đánh boss xong cũng im thin thít.
—— Đây là cái gì? Thành công ngoài ý muốn à?
Sau một hồi, trò chuyện trong Thế giới bắt đầu muốn nổ tung!
【 Thế giới – Kiễng Chân Hôn Em 】: Đựu! Còn có loại danh hiệu biến thái này nữa hả?! Thật bội phục Điểm Tam Khẩu mà!
【 Thế giới – Gọi Tôi Là Ba Đi 】: Cầu diện tích bóng ma tâm lý của thiếu niên Điểm Tam Khẩu này.
【 Thế giới – Cá Ảnh 】: Đây là chuyện tốt đó hả? Nhưng làm ơn cho tôi có được một y sư như vậy đi!
【 Thế giới – Khụ Khụ Khụ 】: Điểm Tam Khẩu, một y sư cấp 60 này nè, xin phép bà tám xíu đêi, tôi thấy Tự Dật đại thần dẫn cậu ấy đi xoát cấp rất nhiều lần rồi đó nha!
【 Thế giới – Gọi Tôi Là Ba Đi】:…… Đựu đựu đựu đựu đựu?! Đại thần tùy tiện dẫn người đi xoát cấp sao?! Có JQ!
【 Thế giới – 123 Người Đá】: Có JQ+1.
(JQ: Ngôn ngữ mạng phổ biến. Thường được sử dụng giữa trò đùa của bạn bè , thường để trêu chọc một số cư dân mạng nhỏ giữa những thông tin không rõ ràng hoặc tương tự nhưng không có ác ý . Đôi khi được gọi là CP nam chính. Hiểu nôm na là Gian tình)
……
Kỳ Ngôn yên lặng tắt đi ô cửa sổ trò chuyện Thế giới, ấn mở cửa sổ đội ngũ ……
【 Đội ngũ – Cắn Cậu Đó 】: Cậu với Tiêu Tự Dật có JQ thật à?
【 Đội ngũ – Điểm Tam Khẩu 】:……
Đâu có gian tình gì đâu! Chỉ là hôn rồi ăn cơm cùng nhau mới hai lần mà thôi!! Trong lòng Kỳ Ngôn rít gào xong, chính bản thân cũng ngây ngẩn cả người.
Ăn cơm hai lần, qua đêm tại nhà đối phương một lần, ôm không biết bao nhiêu lần, hôn hai lần…… Mẹ nó, này chính là có JQ rồi còn gì!
Kỳ Ngôn phát hiện cảm giác có gì đó không đúng lắm nên cậu nhanh chóng nói hẹn gặp lại rồi vội vàng offline.
—— Kỳ Ngôn cần phải sửa sang lại con đường nhân sinh của mình thiệt tốt mới được!
Sau khi lấy ra một gói khoai tây chiên và một chai nước trái cây lớn, Kỳ Ngôn đi ra quầy bar, ngồi trên một cái ghế cao rồi bắt đầu ăn.
Đúng, để có sức tự hỏi nhân sinh này, trợ lực của cậu chính là ăn.
Có vẻ tình huống đến bây giờ nữ chính còn chưa xuất hiện quả thực rất ít xảy ra, Kỳ Ngôn cảm thấy đây không phải là vấn đề to tát gì, vấn đề lớn bây giờ là độ hảo cảm và tình cảm của Tiêu Dật cái nào cũng được đây nè. Tuy độ hảo cảm có xu hướng tăng lên, cũng chưa từng tụt xuống, nhưng con người Tiêu Dật quá mức lý trí, nhạy cảm và băn khoăn quá nhiều, ngược lại đó chính là thứ ràng buộc phần tình cảm này.
Mỗi lần đột ngột chuyển hướng vào vấn đề quan trọng thì Tiêu Dật sẽ lánh sang chuyện khác.
Kỳ Ngôn thật sự lo lắng chuyện này…… Chẳng lẽ muốn cậu dùng hết sắc dụ anh ta sao!
Trong vài giây ấy, đầu óc Kỳ Ngôn có chút ngu ngơ, yên lặng nhìn cơ thể nho nhỏ của mình, cảm thấy giờ mà muốn phẹt phẹt chịt chịt gì đó thì hơi sớm rồi à.
Ăn hai gói khoai tây chiên xong, cậu vừa chuẩn bị xé thêm một gói thì tiếng đập cửa đột ngột vang lên.
Kỳ Ngôn sửng sốt, vội vàng giấu gói khoai tây chiên và chai nước trái cây đi, sau đó sửa sang lại dáng vẻ bản thân một chút mới ra mở cửa.
“Con trai ngoan, có ăn đồ ăn tốt cho sức khỏe không đó?” Một gương mặt tràn ngập sự tươi cười đầy tình cảm của mẹ Kỳ tràn vào mi mắt cậu.
Trong lòng Kỳ Ngôn run lên một chút, đưa tay nhận lấy mấy túi lớn túi nhỏ trong tay mẹ Kỳ: “Mẹ, sao đột nhiên mẹ tới đây vậy……”
“Mẹ có nhắn tin nói cho con, con không thấy thì trách ai đây?” Mẹ Kỳ quăng qua ánh mắt xem thường.
“Sao có thể!” Kỳ Ngôn kêu lên: “Mỗi ngày con đều chơi điện thoại sao có thể không thấy chớ?! Mẹ đây là muốn vũ nhục bản chất trạch nam của con đúng không!”
“Dù mẹ không nhắn tin thì sao chứ!” Đôi mắt mẹ Kỳ trừng lên, Kỳ Ngôn lập tức ngoan ngoãn không nói gì nữa.
Mẹ Kỳ khẽ thở dài, bước chân đi vào phòng bếp còn miệng thì lải nhải, ý đồ lời nói thì đại khái là việc trạch nam gì đó của cậu bà không phản đối, nhưng cũng muốn Kỳ Ngôn phải suy nghĩ về tương lai của chính mình, nhân lúc tuổi còn trẻ sớm có công việc ổn định rồi tìm một cô bạn gái tốt là được……
Mỗi lần tới đều ca bài ca con cá như vậy, Kỳ Ngôn như cái đuôi đi theo phía sau bà, yên lặng không nói lời nào.
“Con nhìn con đi, lại không nói lời nào rồi.” Mẹ Kỳ trừng cậu một cái: “Nói gì đi!”
“Nói cái gì ạ.” Vẻ mặt Kỳ Ngôn như đưa đám: “Nếu trả lời thì mẹ nói là con đang tranh luận.”
“Vậy không thể nói mấy cái mẹ thích nghe hả?”
“Nhưng vậy thì không phải là con đang lừa mẹ sao……”
“Con nhìn con xem! Còn tranh luận với mẹ nữa!”
“……”
Kỳ Ngôn hết chỗ nói rồi, đây là mẹ cậu, gọi chung là mẹ của mọi người. (tính nói mẹ thiên hạ mà thôi, kỳ quá =)))