Vân Phi Dương giả hôn mê để lừa gạt mọi người làm bọn họ vô cùng tức
giận, nhưng chung quy vẫn an toàn trở về, mọi người cũng buông lỏng một
hơi.
Ngày thứ hai.
Cao Viễn Chúc dẫn mọi người trở về Đông Lăng thành.
Từ Phàm tự mình hộ tống đến ngoài thành, Hắc Long Quân còn hành lễ tiễn đưa nhóm anh hùng.
- Chư vị, lên đường bình an!
Từ Phàm chắp tay nói.
- Cáo từ.
Cao Viễn Chúc trả lễ, mang mọi người lên đường.
Bất quá.
Lúc gần đi, Từ Phàm lại nhìn về phía Vân Phi Dương, nói:
- Thiên Vũ Quận tạm thời ngưng chiến một năm, trong khoảng thời gian
này, thành chủ sẽ chiêu mộ binh lính, mở rộng binh lực, ta hi vọng ngươi có thể tòng quân.
- Tham quân?
Vân Phi Dương lắc đầu.
- Không hứng thú.
Hắn gánh vác sứ mệnh trọng yếu còn phải tìm mười một người mang theo
thần hồn khác, không có thời gian tham dự chiến tranh thế tục.
Từ Phàm đi tới, nói:
- Quận chúa đã sớm xin nhập ngũ.
- Hả?
Vân Phi Dương khẽ giật mình, chợt chân thành nói:
- Đường đường nam nhi bảy thước, tất nhiên cần trải qua máu lửa tẩy
lễ, chiến trường là sự chọn lựa tốt nhất, xem ra, ta cũng phải xin nhập
ngũ.
Mọi người sụp đổ.
Thật không còn gì để nói, vừa rồi hắn còn tỏ vẻ khinh thường, nghe được quận chúa nhập ngũ, lập tức trở thành nam nhi bảy thước.
Có xấu hổ hay không?!
Vân Phi Dương luôn cho rằng thế giới vẫn phải cứu nhưng tán gái thì không thể bỏ được!
Bọn người Cao Viễn Chúc lên đường, bọn hắn muốn nhanh chóng trở về
Đông Lăng thành, cho nên tất cả mọi người đều cưỡi khoái mã hành tẩu.
Bất quá.
Bọn họ rất phiền muộn.
Bởi vì, chiến mã mặc dù không tệ nhưng cùng Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ của Vân Phi Dương so thì quả thực quá chậm!
Càng sụp đổ là.
Đầu hổ thú này lúc nào cũng bộc phát khí tức dọa chiến mã kinh nghiệm sa trường chân nhũn ra, tốc độ không được như lúc bình thường.
- A ha.
Vân Phi Dương nằm trên Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ, lười biếng ngáp.
- Tên này...
Thấy hắn tùy ý như thế, mọi người mặc dù khó chịu cũng chỉ có thể
lẳng lặng hâm mộ, dù sao không phải mỗi người đều có năng lực đi hàng
phục hung thú dạng này.
Đi một thời gian ngắn, mọi người dừng tại một dòng suối nhỏ nghỉ ngơi.
- Lão sư.
Vân Phi Dương từ trên lưng hổ nhảy xuống, cười nói:
- Ta dẫn ngươi đi hóng mát, thế nào?
Bảo Lỵ lườm hắn một cái.
Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ uy vũ bất phàm như thế nàng đã sớm muốn ngồi thử tốc độ của nó, nhưng trở ngại nhiều người, nàng chỉ có thể cứng rắn đè
ép phần xúc động kia xuống.
Dù sao thân phận nàng còn bày ở chỗ này, nếu như không có người nào xung quanh, nàng đã sớm đòi rồi.
- Hắc hắc.
La Mục chạy lại, nhếch miệng cười nói:
- Để cho ta ngồi một chút đi.
Vân Phi Dương sảng khoái nói:
- Được.
La Mục xoa xoa tay, gấp không thể chờ được, nhấc chân nhảy tới.
Nhưng mà.
Hai tay của hắn vừa đặt trên lưng Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ, thân thể còn
không leo lên, Vân Phi Dương đã búng tay, Tật Phong Kiếm Hổ được chủ
nhân chỉ thị như thế làm không hiểu, bỗng nhiên phóng ra tứ chi, kéo
theo La Mục chui vào trong rừng cây.
- Hô.
Một trận cuồng phong thổi qua!
Cao Viễn Chúc quá sợ hãi, khóe miệng co giật hỏi:
- Tiểu tử, đầu Tật Phong Kiếm Sĩ Hổ này của ngươi là mấy phẩm?
- Tứ phẩm sơ cấp.
Vân Phi Dương giấu diếm một phẩm giai.
Dù sao, lấy tu vi hắn hiện tại chỉ có Vũ Tông, theo lẽ bình thường thì không có khả năng vượt cấp hàng phục ngũ phẩm hung thú.
Còn cần khiêm tốn một chút.
Nếu như quá mức kinh hãi thế tục, thường sẽ mang đến một số phiền phức không tất yếu.
- Chậc chậc.
Từ đáy lòng Cao Viễn Chúc bội phục nói:
- Có thể hàng phục một đầu tứ phẩm Phong hệ hung thú hiếm thấy, ngươi thật trâu bò.
Cao thủ học phủ cũng gật đầu.
Nếu đổi lại hàng phục một đầu hung thú cao phẩm là Pháp Tể hoặc là Vân Lịch, bọn họ sợ rằng sẽ giật mình.
Nhưng.
Vân Phi Dương khác biệt.
Chỉ mới nhập học một năm, mà hắn đã biểu hiện quá cường thế, bây giờ
hàng phục một đầu tứ phẩm hung thú tuy làm bọn hắn hơi khiếp sợ, nhưng
cũng không quá giật mình, dù sao tên này còn làm nhiều chuyện yêu nghiệt hơn.
- Thường cách một đoạn thời gian, Vạn Thế Đại Lục sẽ sinh ra người có đại khí vận.
Cao Viễn Chúc thầm nghĩ:
- Có lẽ kẻ này cũng là thiên tài tập hợp đại khí vận vào thân, thành tựu tương lai sợ rằng không ngừng tại Vũ Hoàng.
Cái gọi là đại khí vận.
Thường dùng để hình dung thiên tài tu vi đột nhiên tăng mạnh vượt qua thường nhân nhiều lần.
Vạn Thế Đại Lục không thiếu người có đại khí vận, cả đời bọn họ cho
dù long đong, nhưng chung quy luôn trong nghịch cảnh biến nguy thành an, cuối cùng trèo lên đỉnh võ đạo!
Võ đạo đỉnh phong.
Chính là Vũ Thánh thoát phàm nhập Thánh, Thánh Hóa uy phong trở thành Thần!
Căn cứ ghi chép những võ giả đạt đến Vũ Thánh, Vũ Thần đều không phải người lĩnh ngộ tuyệt đỉnh đến võ đạo, bọn hắn thường là người có đại
vận khí nhập thân hoặc người được thiên mệnh chọn lựa.
Loại người này, mấy trăm năm cũng khó xuất hiện một!
Cao Viễn Chúc cho rằng Vân Phi Dương là người có đại khí vận, có thể
thấy được phân lượng Vân Phi Dương trong lòng hắn cao cở nào.
Cho nên.
Dạng thiên tài này, dù hắn có vứt bỏ mạng già cũng phải bảo vệ thật
tốt, nếu làm được như thế không chỉ có học phủ càng thêm huy hoàng mà cả toàn bộ Vạn Thế Đại Lục cũng được hưỡng phúc ấm.
Vì cái gì?
Bời vì, đây là quy luật sinh thái của mỗi vị diện.
Chỉ cần sinh ra một cường giả Vũ Thánh, Vũ Thần, thiên địa linh khí
sẽ càng thêm bàng bạc tinh khiết, mọi người đều có thể được lợi, tu vi tăng lên càng nhanh!
Trải qua vô số năm tháng, Vạn Thế Đại Lục có thể đạt tới trình độ bây giờ, đã kinh lịch vô số tiền bối lần lượt đột phá.
Nhưng.
Mấy ngàn năm nay, lại không có ai đột phá nữa.
Mấy ngàn năm gần đây cường giả thoát phàm nhập Thánh, Thánh Hóa thành Thần ngày càng ít, linh khí ngừng bước không tiến, thậm chí còn có dấu
hiệu suy giảm.
Mất đi Linh lực dồi dào, tu vi võ giả sẽ hạ thấp diện rộng, muốn sinh ra Vũ Thánh, Vũ Thần càng thêm gian nan.
Tuần hoàn ác tính như thế hậu quả cuối cùng chính là triệt để mất đi
Linh lực, trở về trạng thái nguyên thủy trước khi vị diện đó được sinh
ra, từ đó thế giới này không có võ giả xuất hiện nữa.
Đây không phải chuyện giật gân, cũng không phải lời nói vô căn cứ.
Dưới hệ thống Thần Giới có quá nhiều thế giới dạng này, bời vì cường
giả đứt gãy Linh lực chậm rãi hạ xuống cho đến khi biến mất hoàn toàn,
cuối cùng trở thành Hạ Đẳng Vị Diện!
Cũng may.
Vạn Thế Đại Lục còn không có luân lạc đến cấp độ như vậy.