Màn đêm tĩnh mịch bao trùm khắp Hoà Thân phủ bóng một thanh niên tuấn tú khuôn mặt mang nét u buồn đứng giữa một trận pháp

" Vương gia khi Hắc Bạch Vô Thường đến đưa người đi ..nhớ đừng nói bất cứ lời nói hay hành động nào nếu không người không thể cứu được Vương phi mà còn chịu sự giám cầm vĩnh viễn .. khi đã đến cầu Nại Hà tìm được người thì hãy nuốt viên ngọc này vào người sẽ trở về Dương gian "

" Đa tạ "

" Tam ca ..huynh phải cẩn thận đó "

" Tử Kỳ .. huynh và Thiên Vân nhất định phải trở về .. bọn ta sẽ luôn chờ đợi hai người "

Làn khói trắng mờ ảo xuất hiện Hắc Bạch Vô Thường đến chỗ Tử Kỳ dẫn đi , đường xuống Địa phủ âm u ghê rợn tiếng khóc la rên rỉ của âm hồn vang vọng khắp nơi , bọn quỷ sai lôi những vong hồn mới đến trước một tấm gương nó hiện lên những việc làm của một con người khi còn trên Dương thế nếu là thiện sẽ cho đầu thai hoặc về cõi Phật nếu tà ác ngự trị trong tâm tùy vào tội lỗi mà đưa đi chịu tội dưới 18 tầng Địa ngục

" Nếu không phải bọn ta nợ ân tình của Du lão thì ngươi đừng mơ xuống đây cứu người ..cũng không chừng thê tử của ngươi đã qua Cầu Nại Hà rồi hoặc đã tấm mình trong bể khổ tu la.. "

Tử Kỳ càng lúc càng lo sợ lỡ như đúng như lời họ nói Thiên Vân đã chuyển thế hay đang phải chịu đựng sự tra tấn dã man

" Tử Kỳ .. Tử Kỳ .. thiếp đau quá .. Tử Kỳ ..cứu thiếp "

* Là giọng của Vân nhi..*

" Tử Kỳ .. Tử Kỳ ..mau cứu thiếp .. thiếp đau quá .. Tử Kỳ "

" Vân nhi .. nàng ở đâu "

Tiếng kêu của Thiên Vân càng ngày càng lớn lúc thì ở dưới đầm lầy đen tối lúc thì ở hố lửa nóng bừng Tử Kỳ không còn tâm trí để ý đến những lời dặn của Du lão trước khi đi nữa anh lập tức chạy đi theo tiếng kêu cứu của Thiên Vân , Hắc Bạch Vô Thường vì đưa Tử Kỳ xuống Âm ty đã là phạm tội không thể giúp đỡ anh nhiều hơn . Tử Kỳ chạy mãi chạy mãi đến một hang động tối âm thanh càng ngày càng lớn anh không ngần ngại đi ngay vào trong đi được một lúc anh thấy một cô gái đang bị trói chặt khắp người chi chít vết thương khuôn mặt tái nhợt

" Vân nhi.. Vân nhi .."

" Tử Kỳ .. cứu thiếp .. thiếp đau quá "

" Đợi ta.. ta sẽ đến cứu nàng đây .. đừng sợ "

Trước mặt Tử Kỳ là một cái hồ màu đỏ trên mặt hồ chỉ có duy nhất một chiếc thuyền nhỏ anh leo lên dùng chèo chèo qua hồ nhưng chèo mãi mà vẫn chưa đến nơi nước trong hồ mỗi lúc một đỏ tiếng kêu cứu vân cứ vang lên Tử Kỳ bỗng cảm thấy mệt mỏi cả người như tan ra , Tử Kỳ nhìn thấy Thiên Vân đang đứng trước mặt mình vẫn đôi mắt đó vẫn khuôn mặt đó đang tiến đến gần anh nở một nụ cười tươi

" Vân nhi.. cuối cùng cũng gặp được nàng rồi .."

Khuôn mặt Thiên Vân bỗng thay đổi biến thành một con ác ma đầy nanh nhọn chính là Ngạ Quỷ cái hồ chính là địa phận của nó những ai trong lòng vẫn còn vương vấn Dương gian chưa chịu buông bỏ sẽ bị nó mê hoặc dụ dỗ rồi ăn thịt khiến không thể siêu sinh chiếc hàm lớn đầy nanh nhọn đang đến gần Tử Kỳ trong khi đó anh vẫn còn đang tin rằng Thiên Vân đang tiến về phía mình

" Vân nhi .. "

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play