Thiên Vân lôi hết rượu ra rồi ngồi
uống gia nhân trong phủ dù muốn ngăn cô nhưng trước khi Tử Kỳ rời phủ đã dặn là chăm sóc cô và cấm cô đi đến nhưng nơi kỉ niệm của hai người
" Các ngươi mau lại đây .. hức..lại đây nhanh lên "
" Công.. công chúa người có gì dặn dò ạ "
" Tất cả các ngươi .. hức.. mau ngồi xuống hết cho ta "
" Ngồi.. ngồi xuống nhanh đi "
" Thật là ai bảo .. hức .. các ngươi ngồi xuống đất.. hức .. lên ghế ngồi .. hức..mau lên "
" Chuyện này .."
" Còn không mau ngồi xuống "
Đám gia nhân nô tì sợ hãi ngồi lên ghế cô cho người đem mấy cái bát lớn ra đặt trên bàn
" Uống một mình .. hức.. chán lắm các ngươi uống với ta.."
" Công chúa như vậy không được đâu nếu để vương gia thấy mạng của chúng tôi không giữ được "
" Haizz.. ngươi .. hức sợ chi cái tên Vương gia mặt như băng đó.. hức..
được rồi ..ta đố các ngươi.. hức.. nếu trả lời sai phạt rượu , nếu đúng
ta uốngbắt đầu"
Thiên Vân ngồi đố mấy câu đến con nít cũng trả lời được nên từ đầu tới cuối toàn là cô uống
" Ngươi trả lời cho ta.. hức..nếu muốn qua sông phải làm thế nào
" Phải.. phải.. ngồi thuyền "
" Ể đúng rồi ,các ngươi thông .. hức..minh thật câu nào cũng đúng"
Giáo chủ cô đố như vậy trẻ con cũng biết *
" Không đố nữa.. hức.. toàn là ta uống .. hức.."
" Công chúa vậy chúng tôi lui đây "
" Khoan đã .. hức.. ai cho các ngươi lui.. ta muốn nghe hát các ngươi hát đi "
" Vậy người muốn nghe bài gì Nguyệt Hồng Lâu hay Mã Phong Ca "
" Các ngươi nghe ta hát rồi hát lại y như ta .. hức.. "
Tử Kỳ vừa mới trở về đã nghe thấy ồn ào trên dưới vương phủ không có
người hắn đi đến nơi phát ra tiếng hát thì thấy gia nhân trong phủ còn
có nô tì vừa hát vừa làm động tác giống con mèo
Mình bắt chước loài mèo ..hức..kêu nha , kêu cùng em.. hức ..méo méo
méo méo ..hức.. rồi lại nũng nịu ..hức.. trước mặt anh ..hức.. ay yo meo méo meo .. hức ..mèo .. trái tim em bỗng .. hức.. dưng đập thình thịnh
.. hức.. trót yêu mất.. nụ cười xấu xa.. hức...
Tử Kỳ nghe hát mà mặt méo xệch chưa bao giờ nghe bài nào kì lạ như vậy,
Thiên Vân thì đứng đó tươi cười tay đánh qua đánh lại như chỉ huy trong
giàn nhạc giao hưởng
" Hát hay lắm.. vương gia ngươi về rồi à vào nghe hát chung đi .. hát to lên nào "
" Giải tán hết đi "
Đám người bọn họ lập tức chạy đi có người còn bị Tử Kỳ doạ phát khiếp
" Ngươi đưa cô ta đi nghỉ đi nếu cô ta còn làm loạn nữa thì bản vương sẽ đuổi các ngươi ra khỏi phủ"
" Dạ công chúa mau đi thôi "
" Tuyết nhi ta muốn nghe tiếp .. hức.. muốn nghe tiếp.. hức "
Thiên Vân được Tuyết nhi dìu về phòng miệng vẫn luôn đòi nghe hát tiếp , Tử Kỳ trong lòng vẫn còn bực bội định bỏ đi thì giẫm phải một miếng
ngọc bội hắn cầm lên xem thì bất ngờ chính là miếng ngọc mà lúc trước
Thiên Vân đã lấy của anhCô ta .. không lẽ.. nhưng mình chưa từng thấy khuôn mặt của cô ta vả lại da của Vân nhi như tuyết trắng còn cô ta.. chuyện này cần phải làm rõ *
" Đinh Nhất đi điều tra về cô công chúa đó"
" Tuân lệnh "
Tử Kỳ dù đã cho Đinh Nhất đi điều tra nhưng trong lòng vẫn không yên nên hắn tiến thẳng đến phòng của Thiên Vân
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT