“Mai là tới tiệc của lục hoàng tử, chuẩn bị thế nào rồi?” Đồ nhị gia chậm rãi uống trà hỏi Cửu Cửu Đạo trước mặt.
Cửu Cửu Đạo gãi đầu một cái: “Ta có phải người của Thiên Kim Thai nhà ngươi đâu, chẳng qua là con bạc thường xuyên lui tới mà thôi, sao ta phải lo chuyỆn này giúp ngươi?”
“Cửu gia à.” Đồ nhị gia đứng dậy, nới lỏng đai lưng vàng kim trên người:
“ChuyỆn này rất khó làm. Đi theo ta, chỉ có thể đích thân tới xem thử.”
“Nhị gia đừng đùa vậy chứ, chỉ vài món ăn thôi, chẳng lẽ Thiên Kim Thai của ngươi cũng không giải quyết được?” Cửu Cửu Đạo cười hỏi.
Đồ nhị gia lắc đầu: “Làm mấy món ăn không phải là vấn đề, chỉ e riêng sức nặng của bữa ngự yến này đủ ép vỡ cái đài bằng ngàn vàng của ta.”
“Nhị gia.” Có người gõ nhẹ lên cửa phòng: “Diệp thiên kim của phủ tướng quân tới.”
“Ngươi xem, tới người giám sát cũng là thiên kim của phủ tướng quân.
Ngươi cũng biết đấy, toàn bộ Bắc Ly này, kẻ đáng sợ nhất chính là tên Nhân Đồ Khiếu Ưng.” Đồ nhị gia sửa sang lại vạt áo, lại nới rộng đai lưng vàng kim, đi tới cửa phòng mỉm cười nói với Diệp Nhược Y: “Diệp cô nương tới rồi.”
Diệp Nhược Y mỉm cười lễ phép: “Ta tới xem tình hình chuẩn bị ngày mai.”
“Được.” Đồ nhị gia gật đầu một cái, dẫn Diệp Nhược Y ra ngoài. Bọn họ đi xuống lầu, Đồ nhị gia chỉ đám khách khứa đang đánh cược tới hứng khởi bên dưới nói: “Ngày mai sẽ dọn sạch nơi này, mang ghế gỗ lim hảo hạng tới. Thiên Kim Thai của ta có thể chứa hơn vạn người đánh bạc, như vậy cho dù tiệc tùng có lớn hơn nữa cũng dư sức. Theo ta vào bếp.”
Diệp Nhược Y đi theo Đồ nhị gia tới bếp sau của Thiên Kim thai, phát hiện bên trong có vài chục đầu bếp đang cau mày chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.
Toàn bộ phòng bếp rộng lớn huyên náo ồn ào, khắp nơi đều là nguyên liệu nấu nướng đắt giá.
“Thường nói quân tử tránh xa chuyỆn bếp núc. Nơi nấu nướng này không được sạch sẽ, Diệp cô nương không cần ở lâu.” Đồ nhị gia giơ tay ra nói:
“Đưa ta thực đơn ngày mai, Diệp cô nương, chúng ta ra ngoài nói chuyỆn tiếp.” Đồ nhị gia nhận thực đơn do phụ bếp đưa tới, dẫn Diệp Nhược Y ra ngoài. Hắn cầm thực đơn nhìn một cái rồi đưa cho Diệp Nhược Y: “Lắm chữ quá, Diệp cô nương tự đọc đi.”
Nhóm Tú Cao Hoa: bát quả lũy, hương duyên, chân cam, thạch lưu, tranh tử, nga lê, nhũ lê, tra, hoa mộc qua.
Nhóm trái cây tươi: lỆ chi, viên nhãn, hương liên, phỉ tử, trăn tử, tùng tử, ngân hạnh, lê nhục, tảo quyển, liên tử nhục, lâm cầm toàn, đại chưng tảo.
Nhóm Lũ Kim Hương Dược: não tử hoa nhi, cam thảo hoa nhi, chu sa viên tử, mộc hương đinh hương, thủy long não, sử quân tử, súc sa hoa nhi, quan quế hoa nhi, bạch thuật nhân tham, cảm lãm hoa nhi.
Nhóm Điêu Hoa Mật Tiên: điêu hoa mai cầu nhi, hồng tiêu hoa, điêu hoa duẩn, mật đông qua ngư nhi, điêu hoa hồng đoàn hoa, mộc qua đại đoạn nhi, điêu hoa
kim kết, thanh mai hà diệp nhi, điêu hoa khương, mật duẩn hoa nhi, điêu hoa tranh tử, mộc qua phương hoa nhi.
Nhóm Thế Hương Hàng Toan: hương dược mộc qua, tiêu mai, hương dược hoa, thế hương anh đào, tử tô nại hương, thế hương huyên hoa liễu nhi, thế hương bồ đào, cam thảo hoa nhi, khương ti mai, mai nhục bính nhi, thủy hồng khương, tạp ti mai bính nhi.
Nhóm Bộ Tịch: nhục tuyến điều tử, tạo giác đĩnh tử, vân mộng nhi, thị tịch, nhục tịch, nãi phòng, toàn tạc, kim sơn hàm thị, tửu thố nhục, nhục qua tê.
Thùy thủ bát bàn tử: giản phong nhi, phiên bồ đào, hương liên sự kiện niệm châu, ba lãm tử, đại kim quất, tân gia tử tượng nha bản, tiểu cảm lãm, du cam tử.
Mười lăm bình rượu: Bình thứ nhất hoa xuy am tử, lỆ chi bạch yêu tử. Bình thứ hai nãi phòng thiêm, tam thúy canh. Bình thứ ba dương thiệt thiêm, manh nha đỗ huyền. Bình thứ tư truân chưởng thiêm, am tử chích. Bình thứ năm đỗ huyền quái, uyên ương tạc đỗ. Bình thứ sáu sa ngư quái, sao sa ngư sấn thang. Bình thứ bảy thiện ngư sao hấu, nga truân chưởng thang tê.
Bình thứ tám bàng giải nhưỡng chanh, nãi phòng ngọc nhị canh. Bình thứ
chín tiên hà đề tử quái, nam sao thiện. Bình thứ mười tẩy thủ giải, quyết ngư giả cáp ly. Bình thứ mười một ngọc trân quái, bàng giải thanh canh.
Bình thứ mười hai am tử thủy tinh quái, trư đỗ giả giang dao. Bình thứ
mười ba hà chanh quái, hà ngư thang tê. Bình thứ mười bốn thủy mẫu quái, nhị sắc kiển nhi canh. Bình thứ mười lăm cáp ly sinh, huyết phấn canh.
Đồ nhắm: sao bạch yêu tử, chích đỗ huyền, chích am tử bô, nhuận kê, nhuận thỏ, chích xuy bính.
Trù khuyến tửu thập vị: giang dao tạc đỗ, giang dao sinh, tù mâu thiêm, khương thố hương loa, hương loa tạc đỗ, khương thố giả công quyền, ổi mẫu lỆ, mẫu lỆ tạc đỗ, chương cự tạc đỗ, giả công quyền tạc đỗ.
Thực thập trản nhị thập phân: liên hoa áp thiêm, kiển nhi canh, tam trân quái, nam sao thiện, thủy mẫu quái, am tử canh, quyết ngư quái, tam thúy canh, tẩy thủ giải, tạc đỗ huyền.
Tráng miệng là năm loại hoa quả.
Tuy là thiên kim tiểu thư lớn lên trong phủ tướng quân, từ nhỏ đã mặc áo gấm ăn của ngon vật lạ nhưng Diệp Nhược Y chưa bao giờ thấy bữa tiệc nào xa hoa đến vậy. Cô cầm thực đơn nhìn một hồi lâu, cau mày nói: “Có gom đủ nguyên liệu trong này không?”
“Chúng ta là Thiên Kim Thai.” Đồ nhị gia trả lời như vậy.
Diệp Nhược Y cười nói: “Như vậy cần chuẩn bị tiệc rượu trong bao lâu?”
“Điêu Lâu Tiểu Trúc cần bảy ngày, Thiên Hạ Hiên cần năm ngày, Ngự Thiện Phòng cần bốn ngày, tới Thiên Kim Thai của ta, chỉ cần ba ngày.” Đồ
nhị gia xiết chặt đai lưng vàng kim. “Sau khi lục hoàng tử bước ra khỏi Thiên Kim Thai, chúng ta đã tuyên bố Thiên Kim Thai tạm dừng phục vụ
món ăn, đây cũng là một khoản bạc lớn. Từ hôm đó đến giờ phòng bếp vẫn chuẩn bị cho tiệc rượu lần này. Tin ta đi, cho dù những vương công quý tộc thấy những thứ này cũng phải kinh ngạc.”
“Chẳng trách Tiêu Sắt đặt tiệc ở Thiên Kim Thai.” Diệp Nhược Y thở dài nói.
“Lẽ nào đây là thiên kim của phủ tướng quân mà Cửu Cửu Đạo nhà ngươi đặt trong ba hạng đầu của Mỹ Nhân Bảng? Đúng là như tiên nhân trên trời.” Một giọng nói lạnh nhạt vang lên, đám người ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện có ba người đang từ từ đi về phía bên này.
Người cầm đầu trông rất cao lớn, bộ áo xám trên người có vẻ cũ nát, đã bị
giặt tới mức trắng bỆch. Người này thần sắc dửng dưng, có cảm giác thê lương khó tả.
Bên phải hắn là một nam tử gầy gò, sắc mặt tái nhợt, còn tướng mạo... có phần giống ‘tướng công thỏ’ trong sở thích đặc biệt của một số quý tộc.
Bên trái hắn lại là một cô gái xinh đẹp, vóc dáng thon cao, giữa hàng mi mang chút khí khái.
Cửu Cửu Đạo cúi đầu nói: “Đại ca, huynh tới rồi.”
Nam tử cao lớn cầm đầu lạnh nhạt gật đầu một cái, mặt vẫn không biểu cảm.
“Đây là ba vị huynh muội kết nghĩa của ta. Đây là đại ca ta, Độc Cô Cô Độc, đừng cười, Diệp cô nương ngàn vạn lần đừng cười. Đại ca ta không thích người khác cười nhạo tên của huynh ấy. Còn có tam đỆ của ta Hồ
Đản, đừng nhìn dáng dấp hắn trông như tướng công thỏ, thật ra hắn rất
được hoan nghênh tại Thiên Khải thành. Người còn lại là tứ muội của ta, Ngũ Ngốc Ngốc, trong chuyỆn nhỏ muội ấy rất ngây ngô, đại sự lại chẳng hồ đồ, cũng là người có tiếng tại Thiên Khải thành.” Cửu Cửu Đạo vội vàng giới thiệu cho Diệp Nhược Y.
Độc Cô Cô Độc, Hồ Đản, Cửu Cửu Đạo, Ngũ Ngốc Ngốc.
Bốn cái tên thật kỳ lạ... Nhưng Diệp Nhược Y vẫn nhịn cười, điềm tĩnh gật đầu một cái: “Các vị, hân hạnh được gặp mặt.”
Nhưng Cửu Cửu Đạo lại bồi thêm một câu.
“Chúng ta được người trên đường tôn là Thiên Khải Tứ Thiếu.”
“Ha ha ha ha ha ha.” Diệp Nhược Y không nhịn nổi nữa, xì một tiếng rồi cười như điên.