Kỳ thực Hắc Mẫu Đơn cũng không có năng lực gì, rất bình thường, nhưng năm đó ở Trích Tinh thành, ngoài khách sạn nhiều tán tu như vậy tìm cơ hội, Hắc Mẫu Đơn cũng tìm cơ hội, ở dưới tình huống trong tay túng quẫn, cũng dám vào khách sạn tìm hắn khẩn cầu, đối mặt Ngưu Hữu Đạo yêu cầu vô lễ, Hắc Mẫu Đơn dám lực bài chúng nghị đập ra số tiền lớn thỏa mãn, số tiền kia đối với bọn hắn lúc đó mà nói, đích xác là một rất số tiền lớn.

Thay đổi tán tu khác, ở dưới tình huống mặt mày cũng không thấy, để bọn hắn ra số tiền kia, sợ rằng không ít người cho là lừa đảo, chí ít lúc đó đám người Đoạn Hổ là cực lực phản đối, giống như đa số tán tu, đều cho rằng kia có khả năng là lựa chọn sai lầm.

Lúc thoát thân Tề quốc, Hắc Mẫu Đơn không nghe Ngưu Hữu Đạo phân phó, lại làm ra một lựa chọn sai lầm, không tiếc đặt mình vào nguy hiểm, hy vọng có thể giúp Ngưu Hữu Đạo dẫn truy binh, kết quả hại tính mạng của mình, có thể nói là tự mình hại mình.

Đối mặt lựa chọn của hai vợ chồng kia, hiện tại Ngưu Hữu Đạo cũng không rõ ai đúng ai sai.

Thiện Hải Long hẳn là dựa vào Hắc Mẫu Đơn có chỗ đứng trong đoàn đội, sau khi thoát ly lại dựa vào nữ nhi của Kim Tước, tiếp đó dựa vào Kim Tước, bây giờ sợ là muốn dựa vào nữ nhi, nhưng ít ra Thiện Hải Long còn sống khỏe re.

Nhưng Hắc Mẫu Đơn chết rồi, lựa chọn của hai vợ chồng ai đúng ai sai?

Nhưng chí ít Ngưu Hữu Đạo rõ ràng một điểm, Hắc Mẫu Đơn không đề cập tới tên của người này là đúng, không phải bởi vì cừu hận, mà là không đáng nhắc tới!

Trở lại phía trước, Thiện Hải Long bị Ngưu Hữu Đạo nháo trò như vậy, cũng không còn tâm tư kết giao.

Đang muốn rời đi, một tên đệ tử đi tới.

“Thiện tiên sinh, Thái thượng mời ngài qua một chuyến.

Thiện Hải Long sững sờ, gật đầu nói:

“Được!

Tạm biệt thê nữ, đi tới chính sảnh, nhìn thấy Văn Hoa đứng yên trong phòng, vội vàng tiến lên hành lễ.

Văn Hoa nhấc tay, ra hiệu không cần đa lễ, trực tiếp hỏi:

“Nghe nói Ngô tiên sinh mời ngươi làm hướng đạo đi dạo một chút?

Thiện Hải Long:

“Vâng.

Văn Hoa:

“Hắn nói với ngươi những chuyện gì?

Thiện Hải Long không muốn nói đến sự tình vợ trước.

“Cũng không nói gì, chính để tại hạ giới thiệu phong cảnh một chút.

Văn Hoa hỏi:

“Ngươi không nói ra lời gì chọc giận đối phương chứ?

Thiện Hải Long vội nói:

“Sao dám! Quý khách của Thái Thượng trưởng lão, tại hạ sao dám vô lễ.

Văn Hoa gật đầu.

“Không có tốt nhất, đừng gây phiền toái cho mình, minh bạch không?

“Vâng!

Thiện Hải Long gật đầu, lại thỉnh giáo:

“Thái Thượng trưởng lão, không biết vị Ngô tiên sinh này đến tột cùng là thần thánh phương nào?

Văn Hoa sao dám thổ lộ thân phận của Ngưu Hữu Đạo, cau mày nói:

“Đối phương đã không muốn nói cho ngươi, thì không nên hỏi nhiều. Nể tình Tiên nhi, lão phu nhắc nhở ngươi một câu, ngươi nhớ kỹ, người này khẳng định là người ngươi không trêu chọc nổi, sau này nhìn thấy tận lực lảng tránh!

“Không có thực lực, ngươi cho rằng ngươi và Tây Hải Đường tán gẫu mấy vài câu, Vạn Thú Môn sẽ coi ngươi là sự việc? Thật muốn coi ngươi là sự việc, chính là phiền phức của ngươi bắt đầu. Nhớ kỹ, sau này đừng thấy người nào tới cũng nhảy ra gặp mặt, nước của tu tiên giới rất sâu, ngươi không có năng lực đi lội, cũng không phải ngươi có thể lội, đi nhầm sẽ chết đuối!

Ngay cả vị này cũng nói như vậy, Thiện Hải Long nhớ tới Ngưu Hữu Đạo từngnói: Ngươi có tin coi như ta ở trong này động ngươi, Văn Hoa cũng sẽ không nhiều lời nào hay không?

Trong lòng rùng mình, cúi người nói:

“Tạ ơn Thái Thượng trưởng lão nhắc nhở, ta đã minh bạch.

Văn Hoa:

“Không có sự tình gì thì đừng ly khai sơn môn, không gây phiền toái cho mình, chính là không gây phiền toái cho Tiên nhi, nhớ chưa?

Hắn vẫn lo lắng Ngưu Hữu Đạo sẽ gây bất lợi cho vị này, vị này thật xảy ra sự tình gì mà nói, đồ đệ của mình khẳng định sẽ không chịu bỏ qua, mình sao có thể ngăn cản đồ đệ báo thù giết cha? Không ngăn cản mà nói, lại sao là đối thủ của Ngưu Hữu Đạo? Để vị này trung thực ở trong Thiên Hành Tông, chí ít vẫn tương đối an toàn.

Thiện Hải Long:

“Vâng!

Văn Hoa phất tay, ra hiệu lui ra.

...

Mấy ngày sau, địa bàn Tề quốc, trên một chiếc thuyền, Ngưu Hữu Đạo dịch dung, Văn Hoa và chưởng môn Linh Tông Yến Trục Thiên gặp mặt.

Yến Trục Thiên lấy ra một hộp gỗ, đẩy lên trước mặt Ngưu Hữu Đạo.

Ngưu Hữu Đạo nhìn hộp, rõ ràng có chút bất mãn, mở ra kiểm tra, chỉ thấy bên trong nằm ba viên thuốc, xì mũi nói:

“Yến chưởng môn thật hào phóng, có tới ba viên?

Hắn tìm đối phương yêu cầu Thiên Tế Đan, đối phương ngược lại sảng khoái, tiện tay cho ngay, chỉ là số lượng không khỏi quá ít đi.

Yến Trục Thiên:

“Ai không có chuyện gì mang nó theo làm gì, mang theo bất tiện, trên người chỉ có ba viên, quay đầu lại sẽ mang cho ngươi một chút.

Ngưu Hữu Đạo:

“Một trăm viên!

Yến Trục Thiên lắc đầu:

“Không phải không cho ngươi, mà là đồ vật này nếu lượng lớn, dễ dàng chọc người hoài nghi, năm mươi viên đi, ta sẽ dễ an bài hơn một chút.

“Được thôi, không làm khó dễ ngươi.

Ngưu Hữu Đạo bất đắc dĩ nói.

“Hừ!

Văn Hoa liếc mắt nhìn hắn, cười gằn.

Bởi vì trước đó từ chỗ hắn lấy được ba mươi tấm Thiên Kiếm Phù, sau khi Ngưu Hữu Đạo được Thiên Kiếm Phù cũng tỉnh ngộ ra, lúc rời Thiên Hành Tông lại quấn quýt Tây Hải Đường muốn một trăm triệu kim tệ. Tây Hải Đường tự nhiên là không chịu cho, lại không phải giấy trắng, nói cho liền cho nha.

Nhưng Ngưu Hữu Đạo cũng có đạo lý, hiện tại hắn không thể đứng ra kiếm tiền, bên Ngọc Thương cũng gặp tai vạ, tiền bí phương rượu không thể lấy được nữa, để hắn làm sao lo liệu? Mà đối phương xác thực cũng có địa phương phải dùng tiền, một khi bại lộ sẽ liên lụy Tây Hải Đường hắn.

Vạn Thú Môn làm buôn bán độc môn trong thiên hạ, đích xác là có rất nhiều tiền.

Cuối cùng Tây Hải Đường cầm ra ngàn vạn kim phiếu, bảo trên người không mang theo nhiều tiền như vậy, về sau liên hệ sẽ cho.

Thu hộp xong, Ngưu Hữu Đạo lại nói:

“Đúng rồi, ta cần Linh Nguyên Đan.

Yến Trục Thiên:

“Bao nhiêu?

Ngưu Hữu Đạo:

“Đủ bốn năm người đột phá Nguyên Anh cảnh.

Yến Trục Thiên:

“Có chút khó khăn, không phải ta không bỏ ra nổi, mà là Phiêu Miểu Các nhìn rất chặt, linh chủng thu thập từ Thiên Đô Bí Cảnh là nhu phẩm cần thiết luyện chế Linh Nguyên Đan, lượng cung cấp cũng khống chế ở trên tay Phiêu Miểu Các, trừ nộp lên cho Phiêu Miểu Các, còn lại cung cấp tu tiên giới có thể có bao nhiêu. Để ta một lần lấy ra nhất định sẽ gây nên hoài nghi, trừ khi liên tục cung cấp.

Ngưu Hữu Đạo ước lượng một lúc, bên Ngao Phong có thể đi ra hay không còn chưa chắc chắn, bên Thánh cảnh ngược lại không gấp, Triệu Hùng Ca thì không biết lúc nào sẽ sử dụng Vô Lượng Quả, hắn và Quản Phương Nghi tạm thời đều chưa tới thời cơ đột phá.

Còn người khác sử dụng, có đại môn phái yểm hộ, không cần hắn đến nghĩ biện pháp.

Cuối cùng gật đầu nói:

“Được, vậy thì liên tục cung cấp.

Sau khi thương lượng rõ ràng, ba người rời đi.

Trốn vào trong núi, chạm trán với Vân Cơ, Ngưu Hữu Đạo bắt chuyện một tiếng.

“Đi, về Nam Châu!

Hai người điều động phi cầm cỡ lớn bay lên không.

Đến lúc này, Vô Lượng Quả trên căn bản phát xong.

Lão tộc trưởng Hồ tộc Ngân Cơ dùng một trái, còn tặng Hồ tộc một trái, cho Sa Như Lai và Ngao Phong một trái, Quản Phương Nghi, Cung Lâm Sách, Chung Cốc Tử, Triệu Hùng Ca, Tây Hải Đường, Văn Hoa, Yến Trục Thiên mỗi người một trái.

Còn lại một cái, hắn khẳng định là để cho mình, người khác thì không có phần, cho Viên Cương cũng vô dụng, bằng không hắn khẳng định sẽ cho Viên Cương một trái. Nhưng số lượng đồ vật có hạn, chỉ có thể chọn lựa an bài. Hiện tại chỉ có quả của Ngao Phong nằm ở trạng thái chờ đợi, bởi vì không biết Ngao Phong đến tột cùng có thể đi ra hay không, nếu Ngao Phong không ra được, chỉ có thể làm an bài khác...

Một đường bay qua thiên sơn vạn thủy, cuối cùng phản hồi phủ thành Nam Châu.

Nhiều ngày không gặp, biết được tin tức Ngưu Hữu Đạo trở về, Quản Phương Nghi lại nhẫn nại không được, lập tức chui ra tĩnh thất tu luyện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play