Thiện Hải Long:

“Lời này của tiên sinh dường như lộ ra bất mãn, nói vậy nàng hẳn là nói ta leo lên phú quý vứt bỏ nàng đi?

Ngưu Hữu Đạo:

“Nhắc tới Kim Tước... thật đúng là nói như vậy.

Thiện Hải Long than thở:

“Sự tình đã qua, nếu nàng nói như vậy, vậy để nàng nói như vậy đi, ta cũng không hận nàng.

Ngưu Hữu Đạo nghiêng đầu nhìn hắn.

“Sao, chẳng lẽ còn có ẩn tình khác sao?

Thiện Hải Long lắc đầu.

“Chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, xấu hổ nhấc lên, không nói cũng được.

Ngưu Hữu Đạo:

“Chẳng lẽ nàng còn lừa dối ta sao?

Thiện Hải Long không rõ:

“Lừa dối?

Ngưu Hữu Đạo:

“Sở dĩ ta có ấn tượng, là bởi vì lúc đó nàng chiêu đãi không tệ, sau khi tố khổ, ta từng đáp ứng nàng, có cơ hội gặp ngươi sẽ giúp nàng xả giận, cho ngươi chút giáo huấn, lẽ nào là lừa dối ta, muốn mượn tay ta?

Lời này vừa nói ra, làm trong lòng Thiện Hải Long căng thẳng, hoá ra gọi mình qua một bên là muốn dạy dỗ mình.

Sở dĩ hắn chạy đến nơi này ở lại, cũng là vì Mao Lư Sơn Trang a.

Thời điểm Ngưu Hữu Đạo mời chào đám người Hắc Mẫu Đơn hắn không biết, sau đó danh khí của Ngưu Hữu Đạo lớn dần, Hắc Mẫu Đơn, Lôi Tông Khang, Đoạn Hổ và Ngô Tam Lưỡng ở bên người Ngưu Hữu Đạo, tùy tiện cái nào cũng danh chấn thiên hạ, lần này mới phát hiện đám người Hắc Mẫu Đơn đi theo Ngưu Hữu Đạo, bắt đầu có chút quan tâm.

Mới đầu cũng không có gì, huống chi sau đó Hắc Mẫu Đơn chết rồi.

Để hắn không nghĩ tới là, Ngưu Hữu Đạo quật khởi quá nhanh, cuối cùng vậy mà có thực lực đối kháng triều đình Yên quốc, đám người Đoạn Hổ cũng chẳng khác nào đứng vững gót chân ở tu tiên giới, dựa vào Ngưu Hữu Đạo, quyền lực có thể nói không nhỏ.

Người khác có lẽ không biết đám người Đoạn Hổ và Hắc Mẫu Đơn giao tình sâu bao nhiêu, nhưng hắn từng là một thành viên trong đó là rất rõ ràng, thậm chí lúc trước ba gia hỏa kia từng truy sát hắn, cuối cùng bởi vì thế lực của Kim Tước mà không làm gì được hắn.

Hắn cũng muốn vận dụng thế lực Kim Tước giết ngược đối phương, chấm dứt hậu hoạn, nhưng lại bất tiện, giết huynh đệ cũ của mình, sợ rằng nhạc phụ đại nhân sẽ có cái nhìn không tốt.

Nói chung sau khi phát hiện ba người Đoạn Hổ, hắn vẫn lo lắng sẽ gây bất lợi cho mình, nhưng mà có Kim Tước, ngược lại cũng không quá lo.

Nhưng theo Hàn quốc, Tống quốc và Yên quốc khai chiến, Kim Tước tới tiền tuyến thống quân, chủ lực hộ vệ của Kim phủ đều đi theo Kim Tước, thêm nữa Kim Tước lại rất có khả năng giao thủ với thế lực Nam Châu, hắn càng ngày càng bất an, lần này mới dựa vào lực lượng phòng ngự trong phủ có hạn làm lý do, tiến vào Thiên Hành Tông, kết quả mãi cho đến hiện tại.

Vốn tưởng rằng Ngưu Hữu Đạo đã chết, sự tình sẽ khá hơn một chút, ai biết trước mắt lại chạy tới một người không biết sâu cạn, nói muốn giáo huấn hắn, phát hiện sự tình làm mình bất an rốt cục xuất hiện.

Lúc này Thiện Hải Long cười khổ không thôi.

“Có lừa dối hay không, tại hạ không biết, nhưng nàng nói vậy hẳn là không có nhắc qua gièm pha của nàng?

Ngưu Hữu Đạo:

“Gièm pha gì?

Thiện Hải Long ngửa mặt lên trời thở dài.

“Hắc Mẫu Đơn đã chết rồi, nhắc lại lại có ý nghĩa gì, ta cũng không muốn làm nhục một người đã mất.

Biết Hắc Mẫu Đơn chết rồi? Ngưu Hữu Đạo minh bạch, sợ là vị này rất quan tâm bên Hắc Mẫu Đơn, chỉ là giả bộ không biết:

“Nữ nhân kia chết rồi? Ta chỉ biết chủ nhân của Mao Lư Sơn Trang là Ngưu Hữu Đạo chết, nàng làm sao cũng chết?

Thiện Hải Long lắc đầu.

“Tình hình cụ thể không biết, chỉ biết đã chết rồi.

Ngưu Hữu Đạo:

“Sự tình này ta vốn suýt chút nữa thì quên, người lại chết rồi, hứa hẹn với người chết càng không nên quên. Ngươi tốt nhất nói rõ ràng là gièm pha gì, nếu không đừng trách ta không khách khí. Kim Tước gì gì đó, ta còn thực không để vào mắt, ngươi có tin coi như ta ở trong này động ngươi, Văn Hoa cũng sẽ không nhiều lời hay không.

Thiện Hải Long căng thẳng, nhưng mặt ngoài y nguyên cười khổ lắc đầu nói:

“Tiên sinh đã nhất định muốn biết, ta cũng không muốn tiên sinh có hiểu lầm gì đó, chuyện xấu trong nhà a! Có lẽ là thời gian làm tán tu quá mức gian khổ, cũng xác thực là ta không có năng lực cho nàng cái gì...

“Đương nhiên, có chút tình huống ở trong nữ tán tu cũng thường thấy, sự tình nàng và một vài nam nhân không sạch sẽ ta cũng mơ hồ nhận ra, nhưng vẫn không phát hiện được, thẳng đến về sau, nữ nhân kia ở sau lưng ta cùng một nam nhân có quyền thế ăn nằm bị ta phát hiện, chính bởi vì sự tình này, ta mới phẫn nộ rời đi.

“Sau đó thấy ta dường như hơi có tiền đồ, lại đến đòi gặp, ta không có thời gian để ý, nàng tất nhiên là sẽ hận ta.

Ngưu Hữu Đạo hờ hững nói:

“Ngươi nói nam nhân có quyền thế kia, chẳng lẽ là Ngưu Hữu Đạo?

Thiện Hải Long lắc đầu:

“Là đồng môn của Tây Hải chưởng môn, trưởng lão Vạn Thú Môn Triều Kính, hai người pha trộn rất lâu, bất quá nghe nói Triều Kính cũng chết. Còn Ngưu Hữu Đạo, bằng bản tính dâm đãng của nữ nhân kia, hai người đã làm gì còn phải nói sao.

Nhìn hắn ra vẻ đạo mạo, hai tay Ngưu Hữu Đạo chắp ở phía sau dần dần tạo thành nắm đấm, nhàn nhạt hỏi:

“Ngươi đã có vợ mới, phu nhân ngươi không để ý chuyện này sao?

Thiện Hải Long ngẩn ra, bị đối phương nói trúng rồi, lúc trước thời điểm vứt bỏ Hắc Mẫu Đơn kết duyên với nữ nhi của Kim Tước, đối mặt Kim Phượng tự nhiên là làm ra hình tượng người bị hại.

Nhưng hắn làm sao có thể nói như vậy, cười khổ nói:

“Phu nhân ta đối với sự tình này cũng biết một chút.

Ngưu Hữu Đạo nhìn chằm chằm đối phương, đối phương nói sự tình là thật hay giả, hắn tự có phán đoán.

Hắc Mẫu Đơn có phải bản tính dâm đãng hay không, hắn biết rõ, không tồn tại, tối đa chỉ là nhu cầu bản tính của một nữ nhân mà thôi.

Đương nhiên, cũng đích xác từng có ý tứ nguyện ý khoan y giải đái với hắn, nhưng không hề liên quan quái gì tới dâm đãng, chỉ là muốn lại tìm một nam nhân, hoặc nói là sau bao nhiêu năm phiêu bạt bất định gặp gỡ bỉ ngạn, muốn tìm Ngưu Hữu Đạo làm điểm dựa vào mà thôi.

Sự tình Triều Kính, đám người Đoạn Hổ đều biết là chuyện gì xảy ra. Thê tử chịu nhục, Thiện Hải Long không dám tìm Triều Kính báo thù, hoặc là nói không có năng lực báo thù, ngược lại thành lý do để Thiện Hải Long bỏ rơi Hắc Mẫu Đơn. Hắn lấy lý do này làm văn, thanh bạch của Hắc Mẫu Đơn bị làm bẩn cũng không thể nói gì được, chỉ có thể chấp nhận.

Bất kể là Thiện Hải Long hay Triều Kính, Hắc Mẫu Đơn đều không muốn nhắc tới, lại đi tìm vị này đòi tiền là sự tình không thể.

Thiện Hải Long bị hắn nhìn chăm chú cả người không dễ chịu.

Nắm đấm của Ngưu Hữu Đạo chậm rãi buông ra, bỗng nhiên nhấc tay, vỗ vào bả vai hắn.

“Thôi, đều đã qua, hảo hảo qua tháng ngày của ngươi đi.

Thiện Hải Long như trút được gánh nặng, gượng ép nở nụ cười, giả vờ ung dung nói:

“Phải, đều đã qua, tại hạ cũng không muốn nói thêm.

“Trở về đi.

Ngưu Hữu Đạo xoay người rời đi.

Hắn vốn định thay Hắc Mẫu Đơn rửa hận, vốn muốn tìm vị này tính sổ, nhưng sau khi thấy người này, đột nhiên lại cảm thấy đần độn vô vị, cảm thấy nam nhân này sống cũng là một loại dằn vặt.

Tuy là tu sĩ, nhưng như một người bình thường đến không thể lại bình thường, đã không còn huyết tính, cũng không có hăng hái và dã tâm, chỉ có thể dựa vào phỉ báng một nữ nhân để cầu sinh.

Ngưu Hữu Đạo không phải nói suông, mà là thật thôi, thật buông tha hắn, bởi vì phát hiện giết loại người này quả thực là chuyện cười, ngay cả tư cách để hắn hạ sát thủ cũng không có, giết loại người này quả thực là sỉ nhục Hắc Mẫu Đơn.

Hiện tại hắn đại khái có chút minh bạch, lúc Hắc Mẫu Đơn và Thiện Hải Long vẫn là phu thê, Thiện Hải Long có nơi đi càng tốt, vì cái gì đám người Đoạn Hổ không theo, mà nhận một nữ nhân như Hắc Mẫu Đơn làm đầu lĩnh.

Thậm chí hắn có thể tưởng tượng, lúc đó nếu như không có Hắc Mẫu Đơn, sợ là đám người Đoạn Hổ sẽ không làm bạn với Thiện Hải Long.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play