Ngưu Hữu Đạo hiển nhiên là không muốn bỏ qua khuếch trương thế lực của mình sau khi thân phận địa vị nâng cao.
Đấu tranh! Bây giờ Quản Phương Nghi coi như hoàn toàn hiểu được ý nghĩa sâu xa của Ngưu Hữu Đạo lúc nói ra lời này, quả nhiên là đang đấu tranh!
Ngưu Hữu Đạo nhìn chằm chằm Bành Hữu Tại không buông, rõ ràng là muốn Thiên Ngọc môn chính thức bày tỏ thái độ và chiến tuyến!
Hồi lâu không thấy trả lời, Ngưu Hữu Đạo không buông tha vẫn tiếp tục, hỏi: "Có phải là khiến Bành chưởng môn khó xử rồi không? Ta trước chỉ nói đến đây, Bắc châu, nếu như ta không đoạt được, chỉ cần ta đưa lời nói này đến nước Hàn và nước Tống, lúc nào cũng có thể khiến nước Hàn và nước Tống tấn công Bắc châu, lúc nào cũng có thể chắp tay dâng Bắc châu cho người khác... ta có năng lực như vậy hay không, Bành chưởng môn trong lòng biết rõ, đến lúc đó Thiên Ngọc môn không được gì cả!"
Bành chưởng môn và Phong Ân Thái trong lòng nặng nề, hai người biết, Ngưu Hữu Đạo đương nhiên có lực ảnh hưởng này, đây cũng là nguyên nhân mà Tiêu Dao cung và Linh Tiên sơn trước mắt không dám nhổ bỏ tay sai của Ngưu Hữu Đạo ở Bắc châu, hai phái trước mắt không dám hành động thiếu suy nghĩ với thế lực ở Bắc châu của Ngưu Hữu Đạo.
Binh mã Bắc châu chịu sự chi phối của Ngưu Hữu Đạo, bất luận là nước Hàn hay là nước Tống tấn công, chỉ cần Ngưu Hữu Đạo bày mưu đặt kế, binh mã Bắc châu đương nhiên là tiêu cực chống cự, tất nhiên có thể để nước thù địch dễ dàng đắc thủ!
Nước Hàn và nước Tống có thể nghe lời Ngưu Hữu Đạo hay không? Chỉ cần Ngưu Hữu Đạo lấy xuất binh hỗ trợ nước Tống làm uy hiếp, hai nước Hàn, Tống bất luận bên nào cũng phải phối hợp với Ngưu Hữu Đạo.
Nước Tống hi vọng được nước Yến xuất binh hỗ trợ đẩy lùi nước Hàn, mà nước Hàn không muốn nước Yến xuất binh!
Mà Ngưu Hữu Đạo trước mắt quả thực là có lực ảnh hưởng cực lớn này, đây cũng là nguyên nhân ba đại phái trước đây đều muốn tranh giành Ngưu Hữu Đạo, ai nắm được Ngưu Hữu Đạo chính là nắm được quyền lên tiếng nhất định. Bất luận Hàn, Tống nước nào công đánh nước Yến phía bên này, chỉ cần Ngưu Hữu Đạo ngăn cản chân sau của quân đội có lực chiến đấu, dựa vào quốc lực trước mắt của nước Yến đối mặt với kẻ thủ bên ngoài xâm lược sẽ rất khó chịu đựng, đánh lâu như thế, nguyên khí nước Yến chịu tổn thất lớn vẫn chưa lấy lại sức được.
Cũng chính vì nắm được phần thao túng quyền lên tiếng thế cục nhất định này, Ngưu Hữu Đạo cũng bỏ ra cái giá lớn, vì cứu con trai của Thương Triều Tông và Thương Thục Thanh, hắn đã mạo hiểm vô cũng, bị đánh trọng thương, thiếu chút nữa là mất mạng.
Kết quả là Thương Triều Tông không khiến hắn thất vọng, kêu gọi tập hợp thiên quân vạn mã cứng rắn chống đỡ ba đại phái nước Yến, thế lực hệ Thương đoạn tuyệt đường lui của mình, hoàn toàn đứng về phía Ngưu Hữu Đạo. Lực lượng quân đội trụ cột vững chắc của nước Yến hoàn toàn nắm trong tay của Ngưu Hữu Đạo!
Suy đi tính lại, Bành Hữu Tại vẫn không đưa ra quyết định cuối cùng, thử thăm dò nói: "Ngưu trưởng lão hi vọng Thiên Ngọc môn ta làm như thế nào?"
Ngưu Hữu Đạo thản nhiên nói: "Tình trạng hỗn loạn của Bắc châu cũng nên chỉnh lý lại một chút rồi, chẳng lẽ Ngưu mỗ còn không bằng Thiệu Bình Ba sao? Những tham quan ô lại kia, Thiên Ngọc Môn có thể trừng trị một chút, có thể giết một đám, có thể hung hăng giết một đám, chỉ cần là quan viên triều đình phái đi, một tên cũng không chừa, giết sạch toàn bộ cho ta, dù sao không một tên nào tốt, không cần khách khí, cũng không cần nương tay, giết! Tịch thu gia sản! Tất cả lấy được toàn bộ đều thuộc về Thiên Ngọc môn!"
Bành Hữu Tại nghe được sợ hết hồn hết vía, nhắc nhở nói: "Trong những quan viên kia có không ít người dính dáng đến Tử Kim động, có không ít quan viên mỗi năm đều tiến cống cho một số người quan trọng của Tử Kim động!"
Thế lực tu hành của châu phủ trấn thủ các nơi tiến cống tiền của cho ba đại phái, vậy cũng là giao cho toàn bộ tông môn tập trung phân phối, đều là khoản ngoài sáng, không đến được tay của các đệ tử ba đại phái, tiền của ở dưới cùng mới là thứ béo bở thuộc về riêng mỗi người.
Đừng coi thường những quan viên địa phương bên dưới, chỉ cần có quyền lực trong tay, đều sẽ nghĩ hết mọi cách xử lý các mối quan hệ tự bảo vệ mình.
Động vào những người này, chính là cắt đứt con đường tiền tài riêng tư của một số người ba đại phái, cắt đứt con đường tiền tài của người khác giống như giết chết ba mẹ của người khác, sẽ đắc tội đến mức nào có thể nghĩ ra được!
Thử hỏi Bành Hữu Tại làm sao có thể không hoảng sợ?
Mặt khác, nếu như không như vậy, Thiên Ngọc môn năm đó làm sao có thể bảo vệ được địa bàn quận Quảng Nghĩa vân vân, sau lưng này đương nhiên có chuẩn bị, có người giúp đỡ nói chuyện.
Ngưu Hữu Đạo: "Có phải có bối cảnh của Tử Kim động hay không không quan trọng, ta cũng là người của Tử Kim động, hơn nữa là trưởng lão của Tử Kim động, ngay cả ta cũng nhìn không nổi, giết một số tham quan ô lại hại nước hại dân thì có gì không được? Giết!"
Cơ bắp trên mặt của Bành Hữu Tại co giật, hiểu rồi, đâu ra nói ủng hộ đơn giản như vậy, người ta căn bản sẽ không tin lời hứa hẹn ngoài miệng của ngươi, cũng không cho ngươi cơ hội lừa gạt.
Giết những người này không phải là mục đích, mà là muốn đưa Thiên Ngọc môn ông ta gia nhập đội, muốn Thiên Ngọc môn ông ta đắc tội đưa ba đại phái vào chỗ chết, đây là muốn Thiên Ngọc môn ông ta hoàn toàn đứng về phía Ngưu Hữu Đạo bên đây!
Ánh mắt Ngưu Hữu Đạo xem kỹ phản ứng của ông ta, thản nhiên hỏi: "Là không muốn giúp đỡ Ngưu mỗ, hay là ông sợ rồi?"
Bành Hữu Tại: "Không phải là không muốn giúp đỡ Ngưu trưởng lão, có sợ hay không không cần nói trước, mà là kiên quyết là như vậy, Bắc châu sẽ xuất hiện tình trạng hỗn loạn."
Ngưu Hữu Đạo: "Có quân đội Bắc châu và thế lực tu hành trấn thủ Bắc châu liên thủ áp chế, giết một số tham quan ô lại, có thể loạn đến đâu?"
Bành Hữu Tại: "Ta không phải ý này, mà là chém giết lung tung không lý do, không hợp quy củ, không cách nào nói rõ với triều đình và ba đại phái, bọn họ tất nhiên phải ra tay can dự, đến khi đó Ngưu trưởng lão có thể chống đỡ nổi áp lực của Tử Kim động không? Ta nghĩ Ngưu trưởng lão thân ở Tử Kim động, không thể không tuân thủ chút quy tắc nào của Tử Kim động?"
Ông ta không thể làm càng như thế, Ngưu Hữu Đạo ngươi mồm mép buông lỏng tuỳ tiện nói một chút mà thôi, đến khi đó nếu như ngươi phủi mông một cái xem trò vui, Thiên Ngọc môn há không phải bị gài chết, có ma mới biết ngươi có phải nhân thời cơ báo thù Thiên Ngọc môn hay không?
Ngưu Hữu Đạo: "Bành chưởng môn yên tâm, Ngưu mỗ không phải là người không biết nói lý lẽ, ta sẽ không khiến Thiên Ngọc môn khó xử, ta sẽ cho Thiên Ngọc môn một lý do danh chính ngôn thuận để động thủ! Không có cơ hội không động thủ, cơ hội dâng đến cửa Thiên Ngọc môn, Thiên Ngọc môn lại động thủ, như vậy không tính là làm khó Thiên Ngọc môn chứ? Như thế nào?"
"Này...." Bành Hữu Tại vẫn do dự như cũ.
Ngưu Hữu Đạo: "Bành chưởng môn, Thiên Ngọc môn đã đến lúc đưa ra quyết định, cần phải đưa ra sự lựa chọn, không có đường lui, việc của Bắc châu, ta cần phải nhân cơ hội này để giải quyết, bỏ lỡ rồi, e là khó có hoàn cảnh bên ngoài tốt như thế một lần nữa, cho nên hôm nay, cần phải cho ta một câu trả lời!"
Bành Hữu Tại do dự mãi, nhắm mắt nói: "Nếu như thật sự có cơ hội như vậy, Thiên Ngọc môn ta nguyện giúp Ngưu trưởng lão một tay!"
Ngược lại, không có cơ hội danh chính ngôn thuận, thì có thể không làm! Trong lời nói còn để lại đường lui cho Thiên Ngọc môn.
Ngưu Hữu Đạo gật đầu: "Được! Hi vọng Bành chưởng môn nói được làm được, mà không phải đang đùa bỡn ta!"
Bành Hữu Tại: "Không dám!"
Ngưu Hữu Đạo: "Sau khi xử lý xong những người đó, nếu như triều đình lại phái quan viên đi, đi một người, Thiên Ngọc môn ông liền ám sát một người, giết đến khi nào không ai dám đi thì ngưng, ta không tin trên đời lại có người vì kiếm tiền của mà không cần mạng!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT