Ngay từ đầu Mặc đã không hiểu "máu S" là máu gì, giờ phút này Ân Thập Cửu nói hắn đánh thức máu liền mạng trong người Ân Cửu U càng khiến hắn hiểu lệch lạc thêm chút nữa, "máu S" là "máu liều mạng"...
"Mặc, ngươi không thích hợp... Vài ngày nữa ta sẽ lấy cớ đem ngươi về Huyết Ma Thần Giáo tổng bộ, ngươi ở đó chăm chỉ tu luyện đi." Ân Thập Cửu vẫn là mềm lòng không giết người tha cho.
Hắn sẽ để Lôi Ảnh đem Mặc đến Ngục Môn Giới tu luyện ở đó vài năm vậy...
"Vâng..." Mặc thấp giọng đáp.
"Đi làm việc của ngươi đi." Thập Cửu khoắt tay.
Mặc ngẩn đầu, cố gắng hạ thấp sự hiện diện bản thân rời đi.
Hắn sợ, sợ Ân Thập Cửu đổi tính quay lại đánh hắn.
Đúng như những gì Mặc sợ, ngay khi Mặc chạm đến cánh cửa, cánh tay Thập Cửu đảo qua, chụp lấy đầu Mặc, Ân Thập Cửu đặt xuống một loại hồn ấn.
"Có ấn này thì khi quay về Huyết Ma Thần Giáo ngươi sẽ an toàn hơn đi." Nói xong liền thả đầu Mặc ra.
Mặc có tu vi Võ Hoàng nhưng với Ân Thập Cửu lại chẳng khác gì đầu trẻ sơ sinh mềm yếu, bóp mạnh là nát.
Vì vậy khi Mặc được thả ra thì ôm đầu, đi đứng không vững, mắt có điểm thấy đầy sao trên trời.
Ở đây thật đáng sợ, hắn có thể tạo phản hay không? Mặc mặc niệm trong lòng.
Bất quá, hắn là Dực tộc, trọng tình trọng nghĩa, không như Nhân tộc dối trá, nhiều loại người.
Ân Cửu U ở trong phòng suy ngẫm rất lâu về nhân sinh kiếp này.
Ở Bách Triều Vực nữ mười ba tuổi đã có thể hôn phối, mười bốn tuổi đã có chồng, mười lăm tuổi có con đầu lòng... Chẳng lẽ nữ tử ở Vực này phát dục sớm, hơn nữa còn là có tính di truyền?
Quá bậy bạ!!! Rõ ràng là tam quan của nàng có vấn đề!
Cửu U nhận ra, có lẽ trọng sinh lại mang theo ký ức cũ đến thời đại này nên tam quan có điểm méo mó. Chắc hẳn là như vậy.
Có thể bản thân nàng chỉ qua nhất thời thấy hứng thú với Dực tộc... Cũng đúng, nàng kiếp trước không có dịp nghiên cứu Dực tộc nên hiện tại bệnh nghề nghiệp nổi lên?
Không đúng, nàng kiếp trước có tiếp xúc với Dực tộc, có cùng bọn họ thảo luận về dược lý a... Về Dực nhân, nàng có hiểu biết về cơ thể và thể chất đặc thù của họ, không phải một trăm cũng tám mươi. Làm sao sẽ xuất hiện loại hứng thú này?
Tình cảm?
Cái này Ân Cửu U càng vứt đi sau đầu, nàng hiểu rõ bản thân, hiểu rõ cái thứ được gọi là tình cảm, nàng từng yêu thầm Kính Hồng Quân, nên hiểu rõ cảm giác mặt đỏ tai hồng, tim đập nhanh, lòng ngực lộn nhào khi thấy người mình thích, một cử chỉ, hành động cũng có thể hút hồn nàng.
Mặc không có đem lại cảm giác đó. Mọi thứ nàng cảm nhận ở Mặc đều là hứng thú, kiểu như...
Muốn đè hắn ra đánh giết, hành hạ một trận như chơi đùa với bọn nam kỹ, hay tựa như cách đối xử của bạo chủ với nô lệ cũng đúng.
Là do cơ thể biến thái hay vì kiếp trước cuộc sống vặn vẹo?
Không nghĩ nữa! Mai đi vào rừng săn bắt vài con ma thú bổ dưỡng cho vương tử đại nhân rồi tính đến chuyện khác sau.
Một đêm tĩnh tu, Ân Cửu U dừng chân tại Võ Nguyên sơ kỳ không tiến vậy mà đêm nay...
Còn có, đêm nay Tiểu Hắc tiến cấp thành Võ Linh hậu kỳ...
Có cảm xúc rất muốn giết người, tại sao nàng mở ra mười đường kinh mạch, hơn hẳn người thường đến một đường, việc hấp thu linh khí so với người thường cũng nhanh gấp mấy lần... Vậy mà không bằng một con ma thú mới sinh ra có vài tháng?
Ta sát!
Mai ta vào rừng sát phạt tứ phương!
Buổi tối, Ân Cửu U gọi Ân Thập Cửu ăn cơm rồi dùng điểm tâm sau cũng chỉ có hàn huyên vài câu trên trời dưới đất xong ai về phòng náy.
Đến giờ sửu Ân Cửu U đã rời khỏi nhà đến săn bắt khu, Ân Thập Cửu nghe tiếng nàng bước đi lập tức chạy ra ngoài, hắn cười híp mắt, đưa cho Ân Cửu U bốn khúc gậy sắt, mỗi khúc dài nột thước (1 thước = 1 mét), cả bốn khúc này cầm cùng lúc Ân Cửu U cơ hồ không thể cầm được.
Nàng ước lượng mỗi khúc côn tầm bảy quân đi....(7 quân = 3.5 tấn) Mang một khúc cũng đã là một vấn đề với nàng nói chi là mang bốn khúc cùng lúc.
Lại nói tiếp, hai khúc côn ghép lại nặng đến mười bốn quân, bảo nàng mang bốn khúc cùng đi... Có hơi...
"Ca muội mang hai khúc côn đi là được rồi." Ân Cửu U cười khổ nói.
"Hai khúc sao? Ân, không sao, hai khúc này ghép lại có thể phân thành ba nha." Ân Thập Cửu cười híp mắt giới thiệu.
Hai khúc côn được ghép lại với nhau không có một khẽ hở nào nằm trong tay Thập Cửu bị hắn bẻ thành ba đoạn dễ dàng.
Ân Cửu U có nhìn qua khúc côn sắt này, hoàn mỹ vô khuyết, máu đen bóng loáng trơn nhẵn, nàng từ đầu đến giờ không có nhìn ra dấu hiệu bị bẻ đoạn hay dấu vết đứt gãy.
Tiếp nhận ba khúc, Ân Cửu U lập tức hoảng hốt... Ba khúc côn được tách có trọng lượng mỗi khúc giống hệt như khúc côn dài nguyên bản là... Bảy quân...
Ba khúc côn nhỏ tổng lại là hai mươi mốt quân (=10.5 tấn).
Ca ca là đang muốn cho nàng mang mấy quả tạ đi chơi?
"Tiểu U Nhi có thể dùng nó làm vũ khí nha." Ân Thập Cửu cười cười.
Biết là vũ khí nhưng mà... Làm sao để ghép lại, ba khúc trơn nhẵn hai đầu, chẳng lẽ để hai đầu côn với nhau chúng liền nối lại.
Đúng như Ân Cửu U nghĩ, hai đầu côn để gần nhau liền nối lại, điểm nối trong chớp mắt biến mất không thấy. Quá thần kỳ.
Nàng trong quá khứ còn chưa từng chế tạo loại vũ khí giống vậy bao giờ. Có bao nhiêu trận pháp trong này? Tài liệu luyện chế khúc côn này gồm có những gì, nàng thật sự tò mò a.
"Vương tử đại nhân lấy những khúc côn này ở đâu a?" Ân Cửu U kiềm lòng không được hỏi.
"Hắc hắc, trước kia dạo chơi ca nhặt được, thấy cầm rất thuận tay nên cho muội." Thập Cửu nửa thật nửa giả nói.
"Nhặt được?" Ai lại đem ném bốn khúc côn tốt như vậy?
"Ân. Muội lấy đi, ca thấy muội rất hợp dùng thứ này, mặc dù không thể biến thành côn nhị khúc hay côn tam khúc, nhưng thứ này vô cùng linh động, sẽ không dễ dàng bị đứt đoạn nếu muội không muốn. Ai... dù gì cũng thuộc về muội rồi, muội cứ từ từ tìm hiểu a."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT