Ở một nơi như quán bar, sau khi uống rượu người ta cũng trở nên gan
dạ hơn. Đặc biệt là những người đàn ông đi uống với nhau, thấy người đẹp không có bạn nam đi cùng thì hormone tự nhiên sẽ tràn lên não.
“Hai người đẹp, cùng nhau uống rượu khiêu vũ nhé?” Một người đàn ông
khá mập, mặt đỏ rực bước đến xã giao, trên taycòn cầm một chai bia đã mở nắp.
“Xin lỗi, chúng tôi đang đợi người.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói.
“Ồ? Còn đợi người cơ à? Bạn trai sao?” Người đàn ông có chút ngại ngùng.
“Vâng. Bạn trai đang trên đường tới. Xin lỗi nhé.” Kỷ Hi Nguyệt sợ Hạ Tâm Lan nổi quạu, nên cô ngăn chặn trước.
Người đàn ông cũng biết điều, lập tức nói Ok rồi rời đi.
Sau đó cũng có vài người đàn ông đến bắt chuyện, một trong số họ cũng có người khá đẹp trai, nhưng do đã nhìn quen vẻ đẹp trai của Cố Cửu và
Triệu Húc Hàn, nên mấy anh chàng ở đây thực sự không cùng đẳng cấp.
Uống xong một chai bia tiếp theo, cũng vừa đến lúc mười hai giơ, bỗng nhiên âm nhạc huyên náo trên sàn nhảy chuyển sang nhạc chậm.
Dj đánh nhạc cầm micro thông báo đã đến giờ quay số.
Hạ Tâm Lan rất vui vẻ, nhìn con số 1088 trên mu bàn tay, nói: “Tiểu Nguyệt, con số của tôi rất thuận lợi và may mắn.”
“Đúng vậy, của tôi là 1089, sau chị một số. Ly rượu môi đỏ này uống ngon vậy sao?” Kỷ Hi Nguyệt cũng cười nói.
“Cậu em đẹp trai, rượu này không bán à?” Hạ Tâm Lan hỏi bartender.
Bartender lắc đầu nói: “Không bán, chỉ có rút trúng mới được uống. Nếu không sao có thể làm trò được.”
“Nói cũng phải. Tiểu Nguyệt, tôi muốn uống cocktail.” Hạ Tâm Lan cảm
thấy uống bia vào chẳng có phản ứng gì, ngược lại còn no bụng, vì vậy
muốn đổi.
“Ok.” Kỷ Hi Nguyệt cũng căng bụng, cô nói với bartender, “Pha chút cocktial ngon đi.”
Bartender nhẹ giọng nói Kỷ Hi Nguyệt: “Các cô thực sự không sao chứ? Ở đây người xấu rất nhiều, bạn trai các cô có tới không?”
Kỷ Hi Nguyệt cười, “Không sao. Chúng tôi vẫn có thể uống được, cám ơn anh.”
Bartender hết cách, đành đi lấy cocktail.
Lúc này ở trên cũng bắt đầu gọi số. Trên màn hình máy tính các con số đang được quay đều.
“Dừng! Dừng! Dừng!” Mọi người đều hưng phấn hét lên.
Đột nhiên màn hình máy tính dừng lại ở con số 976, cả Hạ Tâm Lan và Kỷ Hi Nguyệt đều không ai trúng.
“Đáng tiếc thật, qua một chút là cô và tôi có khả năng rồi.” Hạ Tâm Lan cười nói.
“Được rồi, uống đi. Chơi một lát nữa rồi chúng ta về.” Kỷ Hi Nguyệt cầm ly cocktail cạn ly với Hạ Tâm Lan.
Người trúng thưởng là một người đàn ông thô kệch tầm ba mươi mấy tuổi. Kỷ Hi Nguyệt để ý anh ta nãy giờ cứ tia mắt nhìn các cô.
“Mọi người chú ý. Người đàn ông này nói rằng anh ấy không uống rượu
cocktail, cho nên muốn tặng ly rượu môi đỏ cho một vị tiểu thư trong sàn nhảy này.” Người đàn ông đó tới bên cạnh nói với DJ, sau đó DJ nhấc
micro thông báo.
“Wow!” Ở dưới lập tức hú hét, mọi người đều nhìn theo bước chân của người đàn ông đang cầm ly cocktail môi đỏ.
Chiếc ly này phần trên có màu hồng, phần dưới là cocktail màu xanh
lá, ở trên mặt còn có đóm lửa màu đỏ rực, đương nhiên những ngọn lửa này chỉ là tượng trưng và không có nhiệt độ.
Khách khứa đều náo loạn. Kỷ Hi Nguyệt và Hạ Tâm Lan lúc này đang cạn
ly với nhau, nhưng ánh mắt của cô đã nhìn thấy người đàn ông đó đang
bước về phía bọn cô.
Kỷ Hi Nguyệt nghĩ bụng, không phải chứ? Người đàn ông này trâu già muốn gặm cỏ non sao?
“Chào cô, tôi có thể mời cô uống ly rượu này không?” Người đàn ông trung niên nói với Hạ Tâm Lan.
Hạ Tâm Lan vốn dĩ cho rằng người này nhắm vào Kỷ Hi Nguyệt, nhưng không ngờ anh ta lại nói với cô ấy.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn nét mặt kinh ngạc của Hạ Tâm Lan, cô ấy suýt chút nữa đã phun ngụm rượu trong miệng ra ngoài.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT