“Yeah, “Phụng An Vương truyền kỳ” bắt đầu chiếu rồi, cuối cùng cũng được thấy Phượng Sơ nữ thần của tui.”
“Đúng là chị đẹp của mị, càng ngày càng đẹp cấm có sai, xinh quá đi mất.”
“Chẳng thế thì sao, tui đã yêu nữ thần nhà tui từ hồi chị đóng MV của Tần Lam cơ, tui đã yêu ai là chỉ có chuẩn không cần chỉnh thôi.”
“Stylist với makeup chuyên nghiệp và có tâm quá ạ, khung cảnh cũng đẹp tuyệt, ừm ừm, nói chung là chị đẹp không đối thủ…”
“Ừm, nhưng mà tui vẫn bị ám ảnh bởi trailer phim lắm đấy.”
Dù Phượng Sơ bận rộn đóng phim, không giống như nhiều nghệ sĩ mới nhận các loại quảng cáo để được xuất hiện thường xuyên trên thông tin đại chúng thì khán giả vẫn nhớ đến cô.
Sau ngày nghỉ tết dương lịch, vì tài chính bộ phim có hạn mà lịch trình quay phim được sắp xếp dày đặc.
Dù sao bộ phim cũng phải dùng đến rất nhiều nội thất sang trọng và đồ cổ có giá trị, đây đều do chủ đầu tư đứng tên thuê hộ, kéo dài ngày nào là thêm tiền thuê ngày nấy, chi phí thì không hề nhỏ nên có thể tiết kiệm được bao nhiêu thời gian là Trọng Trì tuyệt đối không lãng phí, không khí căng thẳng và gấp gáp lan toả cả phim trường.
Phượng Sơ tuy vào nghề không lâu nhưng danh tiếng không tệ, số lượng fan hâm mộ cũng không ít, diễn xuất lại được đánh giá cao, trong đoàn làm phim cô được hưởng đãi ngộ chỉ sau Thẩm Lương An, được cả đoàn đặc biệt quan tâm nên cũng không quá mệt mỏi. Không khí đoàn làm phim rất nhiệt tình chân thành, khiến Phượng Sơ cũng cởi mở hơn nhiều, có nhân viên còn nói giỡn với cô, ban đầu tưởng Phượng Sơ là nữ thần lạnh lùng băng giá, tiếp xúc nhiều mới biết cô rất thân thiện, còn rất hào phóng, bởi thỉnh thoảng Thôi Tinh Hà sẽ mang đến đoàn phim chút đồ uống nóng hổi hoặc thêm món ngon giữa giờ nghỉ, tất cả đều trên danh nghĩa của Phượng Sơ, Thôi Tinh Hà nói tên tục là ‘thu mua lòng người’, nhưng mà còn rất hữu dụng, không ai có thể nói một câu Phượng Sơ không tốt.
Thỉnh thoảng Tư Tịnh Nhã thương con gái sẽ làm một mâm đồ ăn ngon để lái xe nhà mình đưa đến cho cô, Phượng Sơ cũng sẽ chia sẻ cho mọi người cùng thưởng thức.
Chẳng qua lúc đầu mọi người còn ngại ngùng trừ Trịnh Khê đã quen thân, sau mấy lần mới được người đầu tiên đến đánh chuyện, lại chính là Ngô Khoan người đóng vai Kỳ Hướng Vinh, cha của nữ chính Kỳ Kim Ngọc. Vị này trong giới cũng vô cùng nổi danh, có thâm niên trong nghề, diễn xuất kỳ cựu, dù chưa từng nhận vai chính bao giờ.
Hôm nay cũng như vậy, Ngô Khoan từ tốn cầm hộp cơm bình dân đến gần, cười híp mắt vui vẻ đánh tiếng với Phượng Sơ mới gắp lên một miếng khoan tây sợi cuốn tôm nõn chiên, tự nhiên nhấm nháp mĩ vị.
- Không phải nói đâu, đầu bếp nhà Phượng Sơ làm đồ ăn quá ngon. Ta cái người tham ăn này, mỗi lần xem cảnh cháu diễn đều bị câu trùng thèm ăn mà không được thoả mãn. Quá đau khổ.
- Chú Khoan, có thể đừng nói chuyện này nữa hay không?
Chuyện là Phượng Sơ sau khi xuất sư ở ‘Ngự’ kỹ năng bếp núc khiến đạo diễn Trọng Trì vô cùng hài lòng, toàn bộ kỹ thuật nấu nướng của ẩm thực cung đình cổ đại triều Nguyễn cô đều biểu hiện thiên phú kinh người có thể diễn luyện ra không chút tỳ vết, thậm chí so với nhiều học sinh của Lâm Huệ đại sư còn chuẩn mực hơn.
Bởi vậy đoàn phim tiết kiệm được rất nhiều kinh phí đóng thế và cô cũng là người cực hiếm có cảnh quay hỏng. Điều này không có vị đạo diễn nào là không thích.
Nói tiếp về câu chuyện, cũng sẽ không có chuyện xảy ra nếu không phải vị diễn viên gạo cội Ngô Khoan này cảnh quay vừa qua không nhịn nổi con sâu thèm ăn bị món ăn Phượng Sơ vừa chế biến xong, trình bày xinh đẹp trên đĩa hấp dẫn mà quyết tâm ăn vụng. Bởi món ăn chế tác tinh mỹ, hương thơm hấp dẫn câu động lòng người, nhưng khi nếm được miếng đầu tiên, Ngô Khoan sống bao năm mới hiểu rõ thế nào là ‘không thể đánh giá qua vẻ bề ngoài’.
Đúng như Lâm Huệ đại sư đã cảm thán, Phượng Sơ người con gái đẹp này, vẫn nên ăn bát cơm nghệ sĩ này thì hơn. Đến chính bà cũng không hiểu nổi, toàn bộ quá trình nấu nướng của Phượng Sơ đều đúng quy phạm, gia vị nêm nếm thì có thể nói là bản sao của bà khi chế biến món ăn cho Phượng Sơ học hỏi, mà tại sao hương vị lại có thể kỳ cục một cách khác lạ như vậy.
Nói chung cuối cùng cũng để Thôi Tinh Hà biết được một điều, Phượng Sơ cô gái nhỏ lạnh nhạt nhà bọn họ cũng không phải nữ thần hoàn mỹ không gì không biết, mà chính là cái mù nấu nướng.
Phượng Sơ gắp một miếng mực chiên vòng vàng óng thơm nức cho vào miệng, ăn vô cùng vui vẻ, đây đều là mẹ dặn dì Mai chuẩn bị theo sở thích của cô. Phượng Sơ lại bảo Chung Hân rót một cốc trà gạo ấm trong bình giữ nhiệt đưa cho ông.
- Cảm ơn, mẹ cháu cũng chu đáo quá. Chuẩn bị nhiều đồ ăn như vậy, nếu không tôi cũng ngại ngùng không dám đến ăn chực. Ha ha.
- Chú cứ tự nhiên nhé. Mẹ cháu rất tuyệt đúng không? Toàn những món cháu thích.
- Hì, bây giờ nghệ sĩ nữ ít người dám ăn uống thả phanh như cháu lắm nhé. Đều lo giữ dáng không à. Một đám đều gầy nhẳng như que củi ấy.
- Ăn uống tốt mới có sức khoẻ để diễn chứ ạ. Gần đây cháu đang xem lại bộ phim “Bí mật vùi trong cát”, lát nữa cháu hỏi chú một vài điều được không ạ?
- Bộ đó lâu lắm rồi, cháu vẫn còn xem à?
- Cháu không phải diễn viên được đào tạo chính quy, nên thỉnh thoảng cũng xem lại những bộ phim kinh điển tự trau dồi một chút.
- Rất tốt, rất tốt, giờ diễn viên trẻ tuổi làm được như thế hiếm lắm, cứ cố gắng duy trì nhé.
- Cháu cũng là người mới vào nghề, còn phải nhờ chú chỉ bảo nhiều.
Ngô Khoan cười khoái chí đáp ứng, gắp miếng cá mực, cùng Phượng Sơ vừa dùng bữa trưa vừa trò chuyện. Hai người hàn huyên về một số kinh nghiệm diễn, chủ yếu là Ngô Khoan nói, Phượng Sơ im lặng nghe, đề tài cũng kéo dài không hết.
Phượng Sơ học được rất nhiều, diễn xuất không chỉ là nghiên cứu nhân vật, hành động, cử chỉ, đi đứng, vị trí đều chuẩn xác, biểu cảm trên màn ảnh cũng đủ sức thuyết phục, mà còn có thể hoàn thiện nhân vật hơn nữa. Điều quan trọng nhất, là hoà mình vào nhân vật, thuyết phục bạn diễn, thuyết phục chính bản thân mình.
Lại sau hơn một tháng, cuối cùng bộ phim “Kim Ngọc kỳ truyện” cũng tuyên bố quay xong, đoàn làm phim tổ chức tiệc đóng máy ở một nhà hàng lớn sau đó đám trẻ tuổi đều hô hào muốn vặt đạo diễn một phen, đòi đi bar một lần cho biết.
- Đám quỷ này, còn giả vờ ngây thơ chưa trải việc đời à. Được rồi, còn dư kinh phí đều là do một tay Phượng Sơ vung dao múa sạn bếp mà ra, lát nữa mọi người nhớ cảm ơn cô ấy nhé.
Thế là cả đoàn phim lên bar. Theo mọi người đi vào phía trong, ngồi trên ghế sô pha chờ đồ uống được mang lên Phượng Sơ nhìn ngắm quanh một vòng, đây là thói quen, ở nơi xa lạ sẽ đánh giá địa hình bốn phía, một khi có chuyện còn phản ứng kịp thời. Đây đều là thói quen khi Phượng Sơ còn là hoàng thái nữ đã từng cầm quân thân chinh đánh giặc, ăn gió nằm sương cùng binh sĩ mà rèn luyện ra.
Nhưng đánh giá một vòng, Phượng Sơ lại thấy hơi ngờ ngợ. Nơi này, hình như chính là nơi đầu tiên cô xuất hiện ở thế giới này, sau khi nguyên chủ Hoa Sơ Vân vì bị bỏ thuốc dẫn đến vận động kịch liệt mà ‘treo’ mất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT