- Ngươi câm miệng, chính vì bộ đồ người tặng cho Ca Nhi có xạ hương mới vào cho nàng ấy yếu đi rồi mới bị sinh non mà không giữ được hài tử. Ngươi đáng chết 1000 lần.
- Nô tì không có, bộ đồ đó là nô tì làm cho hài tử của mình, không có ý tặng cho ai cả.
- Im ngay, ngươi còn mặt mũi nhắc đến nghiệt chủng kia
Nàng uất ức im lặng, nhìn hắn rồi cúi đầu lặng lẽ thở dài. Đúng rồi dù nàng có nói gì thì hắn cũng không bao giờ tin nàng. Nàng là sai lầm.
- Vậy giờ vương gia muốn xử lý nô tì như thế nào?
- Ngươi đâu, lôi tiện phụ này xuống, đánh 50 roi. Sau đó, ngươi cùng vs nghiệt chủng kia biến đi. Đừng bao giờ xuất hiện trước mắt ta nữa. Đây là giới hạn cuối cùng của bổn vương.
Hắn nói dứt lời, quân lính lôi nàng ra đánh đòn. Họ không phải là người của sơn trại, họ không hề nương tay với nàng. 50 roi thật sự thấu da thấu xương nàng. Máu thấm đẫm lưng áo. Đánh xong nó liền lôi nàng vào trong. Hắn nhìn nàng, cái ánh mắt lạnh lùng cao cao tại thượng. Nàng nhìn thấy ánh mắt đó liền gắng gượng vịn bàn đứng lên.
- Theo ý của vương gia, nô tì sẽ rời xa nơi nơi mãi mãi. Hi vọng chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa. Cũng hi vọng rằng, vương gia đừng bao giờ tìm đến nô tì nữa.
- Hưm, bổn vương sẽ không giờ gặp lại ngươi nữa. Mau cút đi.
Nói xong, hắn phất áo hồi phủ. Còn nàng thì không chống đỡ nổi nữa mà ngất đi. Lão đại phu và 2 đệ tử bị chặn ở ngoài, giờ mới được vào trong. Cả 3 người hốt hoảng khi nhìn thấy lưng áo đẫm máu của nàng. Họ nhanh chóng đưa nàng vào trong băng bó cho nàng. Đến chiều tối, binh quan đến y quán hỏi
- Tiện phụ Tố Ngôn đã rời khỏi đây chưa?
Lúc nào lão đại phu chạy ra nói
- Con bé đang bị thương rất nặng, các vị quan gia có thể thư thư vài hôm nữa được không
- Không được Minh Vương đã có khẩu dụ. Ngay trong đêm nay, cô ta phải đi. Các người muốn làm thế nào thì làm
Lão đại phu nghe vậy liền giúi một chút bạc cho mấy tên sai nha rồi nói.
- Các ngài thông cảm đợi đến sáng sớm mai, con bé tỉnh, lão phu sẽ cho nó đi ngay. Dù sao thì đêm nay, ngày mai cũng không khác biệt lắm rồi phải không quan gia.
Mấy tên sai nha nhận được bạc liền hẵng giọng
- Thôi được rồi, ta nể ông đó. Quân bay đâu rút.
Đám quan sai về, lão đại phu liền gấp rút sai đệ tử đi tìm 1 xe ngựa, chuẩn bị lương thực. Còn bản thân ông thì chuẩn bị thuốc, gói lại từng gói cho nàng.
- Tiểu nha đầu, sư phụ cũng chỉ có thể giúp con được đến đây thôi. Còn lại con phải tự cố gắng đấy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT