Trao Đổi Yêu Đương Với Thầy Giáo

Chương 23: Sóng gió


1 năm

trướctiếp

Sinh nhật đồng nghiệp, các cô ăn cơm xong thì rủ nhau đi hát hò, bảo Nghiêm Thanh gọi thầy Cố đến chơi luôn nhưng cô từ chối.

“Chúng ta chơi với nhau thôi được rồi, gọi anh ấy đến làm gì, cũng không thân quen lắm.”

“Càng nhiều người chơi càng vui mà, lần trước còn chưa được nghe anh ấy hát đâu đấy. Sao vậy, không muốn cho người ta lộ diện sao, không có ai đào góc tường nhà cô đâu mà lo!”

“Không phải mà.” Nghiêm Thanh ngửa đầu uống nước: “Chúng tôi chỉ là bạn bè bình thường, gọi anh ấy đến thì không hay cho lắm.”

Đồng nghiệp nhìn về phát thanh viên mới của bọn họ, ông Tô thì vung vẫy tay, chuyện này coi như qua.

Thứ Tư, Nghiêm Thanh được nghỉ ở nhà, bắt đầu truyền trực tiếp lên kênh Hạt đậu thần:

“Mây có mây trắng, nước có nước xanh, tôi thường nghĩ rằng, nếu có thể hợp hợp chúng lại với nhau thì còn gì đẹp bằng, đáng tiếc là không được. Tôi đã từng thấy những đứa trẻ vẽ tranh, bút màu tô vẽ quệt xuống giấy trắng không cần suy nghĩ, nhưng nét vẽ ngoệch ngoạc không theo lẽ thường. Trong bức tranh, mây màu đen, nước màu xanh, nhưng tôi vẫn thấy đẹp mắt, thật vui vẻ biết bao.”

Cô tiếp một cô bạn trên mạng, là một cô gái, nói ở thành 
phố của cô ấy bây giờ đang mưa, mây không khác màu đen là bao, và cô ấy cũng rất vui vẻ, bởi vì khi mưa xuống có thể gột rửa mọi thứ, làm cho tâm tình của cô lúc đó khá lên một chút. Cô ấy bị hen suyễn, mấy năm nay tình hình càng ngày càng nghiêm trọng, gia đình của cô gái định chuyển đến Vân Nam sống.

Nghiêm Thanh kéo cửa sổ phòng làm việc ra nhìn trời, mấy hôm nay thời tiết thành phố Dương rất đẹp, vạn dặm trời không mây, cũng không gió, cây cối ven đường trơ trụi lá, có người làm vườn cho chúng một cái dây nối chúng lại.

Cùng lúc đó, trên con đường lái về thành phố Dương, Cố Thanh Châu cũng đang nhìn lên trời, điện thoại di động đang phát trực tiếp, phát thanh viên đang chậm rãi thở dài: Với không khí như thế này bỗng dưng muốn uống một tách cà phê và thêm thật nhiều sữa vào đó.

Trong đầu vừa hiện lên hình ảnh đó, vừa vặn thấy bảng chỉ đường báo rằng đi thêm hai cây nữa là có một khu phục vụ. Cố Thanh Châu đỗ xe vào trong khu, mua cho mình một gói cà phê hòa tan, lấy cốc với nước nóng mang theo ra rót một ly, dựa vào xe uống một hớp, anh ngửa đầu nhìn bầu trời. Một ông trời tỏa ít nhiệt hơn, anh hy vọng cô gái đang phát trực tiếp bây giờ không bị cảm lạnh, nhớ mặc nhiều áo ấm hơn một chút.

Mới nghĩ đến đó thì nghe cô nói: “Nhiệt độ hạ thấp rồi, mọi người nhớ chú ý mặc nhiều áo một chút. Chú ý giữ ấm, đừng để bị cảm lạnh, bị bệnh thì tâm trạng cũng sẽ kém đi, lại tìm tôi gây chuyện, rất phiền đấy nha.”

Cố Thanh Châu cười khẽ, gật đầu đồng ý, kéo áo lên.

***

Lại một thứ Tư nữa, theo lẽ thường thì hôm nay sẽ phát trực tiếp. Cũng giống như tuần trước, Cố Thanh Châu đang đi trên đường, trong xe anh vẫn im lặng nghe phát trực tiếp, có điều bên cạnh anh giờ này có thêm một người nữa. Cố San San đang tức giận ngồi ở ghế trước, âm thanh thông báo của Weibo không ngừng vang lên, cuối cùng cô gái nhỏ nóng nảy tắt luôn máy, chột dạ nhìn anh cả ngồi bên cạnh.

Cố San San không dám cử động nữa, đỏ mắt giải thích: "Không phải như vậy đâu anh, thật đó, anh đừng hiểu lầm, anh nghe em giải thích, cái người tên Giả Tam đó em chỉ gặp qua mấy lần, hơn nữa còn là gặp lướt qua, không nói nhiều chuyện lắm đâu anh!"

***

Trong khi đó, ở trong phòng phát trực tiếp, Hắc Diện Mao Hài hơi mất hứng thú: "Giới cos tôi không biết nhiều chuyện lắm, cũng không tiện đánh giá..."

Giả Tam là ai?

Nghiêm Thanh ngồi trong nhà thì nói vậy nhưng thực ra thì đang vội vàng mở máy tìm kiếm thông tin của gã, vừa xem xét tin nhắn bình luận, vừa lên mạng xem thông tin. Thì ra Giả Tam là một thợ chụp ảnh nổi tiếng, sự kiện lần này anh ta là người trong cuộc, mà coser là:

Coser là ai không cần tra cô cũng biết, đêm đó trong phòng ăn cô gái nhỏ cho cô xem số người theo dõi trên Weibo, cũng chính là nhân vật chính của ngày hôm nay.

Từ đầu đến cuối chuyện không có quan hệ gì với coser này cả. Có điều trong thời điểm này người ta đào ra được cô này có đi ra ngoài nói chuyện phiếm với hắn ta, hư hư thực thực, tuy không có chứng cứ rõ ràng, lại thêm năm nay coser này trở nên quá nổi tiếng. Người càng nổi tiếng thì càng nhiều thị phi, người hâm mộ ồn ào không ngừng, bắt đầu làm chuyện này to lên.

Nghiêm Thanh chau mày, Giả Tam cùng các coser của hắn nhanh chóng lên top đề tài tìm kiếm, độ chú ý nhanh chóng vượt qua người bị đội nón xanh trước đó, lượt đọc chẳng mấy chốc đã hơn một triệu. Dân mạng chỉ thích xem náo nhiệt nên có rất nhiều lời khó nghe được buông ra, nói dạo này bồ nhí cũng thật phổ biến, đúng là đồ cặn bã giả làm thanh cao.

Mà khi Nghiêm Thanh tìm ra Weibo của cô đào đó, cô cảm thấy trong lòng đã đốt lên một ngọn lửa giận vô hình.

Cô gái nhỏ này không bày tỏ gì nhiều, từ hôm bùng nổ đến giờ chưa đăng lên tài khoản Weibo bài đăng nào. Cô kéo Weibo mới biết người này rất lợi hại nhưng hôm qua ngồi trên xe lại thấy cô bé có tính tình đỏng đảnh của tiểu thư, phải lái xe lòng vòng một đường thấy cô ta say xe đến xanh mặt mới hả giận.

Ngồi trên xe người ta thì không nên bình luận quá nhiều về xe của họ, có người nói cô là tay lái lão luyện nhưng lại giả vờ làm chim non tập bay để hù dọa người ta, cô giận đấy...

Cô mau mau ghét tôi rồi cút nhanh nhanh chút.

Còn có người hỏi quá mức, một đêm bao nhiêu, hoặc là cũng có thể làm hai lần tính phí một lần cũng nên, kĩ thuật chụp hình của gã khá tốt, có thể phương diện khác cũng thế cũng nên.

Bình luận vẫn còn kéo dài chưa thấy đáy, có thể thấy cô bé phải mệt mỏi bao nhiêu khi đối mặt với nhưng bình luận ác ý nhiều đến như vậy, có thể sau đó, cô bé trực tiếp khóa tài khoản giữ vững im lặng.

Đó là một cô gái vô cũng nổi bật, muốn cười sẽ cười, muốn khóc liền khóc, đối với cô bé đó, đúng là đúng, sai là sai. Nhưng hôm nay trên mạng lan truyền những thứ không tốt về bản thân mình như vậy mà lại không thể giải thích rõ ràng, Nghiêm Thanh biết, trong lúc tai tiếng bay đầy trời như thế này thì càng nói càng chứng tỏ bản thân mình chột dạ, người ta càng dễ dàng xuyên tạc ý nghĩ của bản thân, chi bằng không nói gì cả.

***

Vậy sự thật là gì?

Nghiêm Thanh không cần hỏi, cũng không cần biết, chỉ bằng người này là Cố San San cô liền tin tưởng cô bé ấy tuyệt đối.

Cư dân mạng: Mao Mao? Sao cô im lặng vậy? Muốn nghe cô lên tiếng mắng lũ con giáp thứ 13 với thằng đàn ông cặn bã đó.Coser này làm tôi thất vọng quá cơ, sau này cô ta sẽ nằm trong danh sách đen của tôi, gặp cô ta ở đâu tôi liền mắng chửi chỗ đấy.

Pháo đạn vẫn không có dấu hiệu ngừng lại, mọi người bình luận với khí thế ngất trời, phân tích rất nhiều, còn có người nhàm chán đến mức cùng nhau lập ra những người có dáng người tốt nhất. Nghiêm Thanh nhìn những lời thô tục liên tục được hiện lên, cuối cùng gần như chán ghét lên tiếng: "Đủ rồi!"

Âm thanh lạnh lẽo, mang theo sự khinh thường không hề che giấu.

Khung bình luận nhất thời im lặng đi rất nhiều, mọi người ở đây đều đang chờ đợi cô lên tiếng, mọi người ở đây đều quen dáng vẻ như thế này của Hắc Diện Mao Hài, giây kế tiếp cô sẽ bắt đầu mắng chửi người khác.

"Mấy người nói về một cô gái nhỏ như vậy không thấy đỏ mặt à? Họ cũng là phụ nữ, có khi còn là một người phụ nữ yếu đuối, tôi thấy từ khi mọi người bắt đầu nói những lời thô tục đó thì chẳng khác gì kẻ cặn bã mà mấy người đang nói là bao. Còn nữa, trong giờ phát trực tiếp như thế này có biết bao người đang là con gái, tôi biết một người con gái có phong thái lại ưa nhìn rất dễ dẫn tới sự đố kị từ nhiều nơi, nhưng các bạn nên biết, sự ghen tị sẽ làm cho bạn trở nên xấu đi rất nhiều, sẽ làm hỏng bét mọi chuyện. Nếu muốn tìm hiểu tình hình, tìm hiểu sự thật thì đừng bao giờ tin vào những tin vịt được tung ra nhằm đánh lạc hướng các bạn, vì khi các bạn tin điều đó thì các bạn sẽ trở thành một con người vô cùng đáng sợ."

"Cho nên ý của cô là cô tin vào coser đó? Chuyện gì đang diễn ra cô còn không biết sao?"

"Thì ra các người còn nhớ chuyện này à?..." Cô cười cười: "Vậy vừa rồi mấy người đang nói chuyện khỉ gì vậy?"

"Là tôi tin tưởng cô đấy, tin vô điều kiện, không có lý do gì cả, sao nào? Muốn đánh nhau sao? Tôi "ban" cô khỏi truyền trực tiếp, cô cút ra ngoài cho tôi."

Giờ phút này, được người không quen biết nói tin tưởng mình vô điều kiện như vậy, ai mà không cảm động cho được. Cố San San cũng không ngoại lệ, ngồi trên xe cô lau nước mặt hỏi anh cả: "Bà cô này sao lại nói giúp em vậy anh nhỉ?"

Cố Thanh Châu hết sức tập trung đi trên đường cao tốc, không phải vào thành phố, mở cửa, đậu xe ở gần BOT thu lệ phí, cũng nghe đến đoạn này như em gái mình.

Anh mím môi nhìn Cố San San, đưa khăn giấy cho con bé.

Đột nhiên Cố San San nhớ lại cách đây không lâu cũng có người đưa khăn giấy cho cô giống như lúc này.

Là chị ta! Là Nghiêm Thanh gì gì đó!

Phát trực tiếp vẫn còn tiếp tục, Hắc Diện Mao Hài với người tên Nghiêm Thanh mà cô gặp có giọng nói hơi khác chút, nhưng khi đã biết cả hai là cũng một người thì càng nghe càng thấy giống, cuối cùng hợp thành một...

Cô ngồi cười trên xe: "Em Cố, có muốn đi ăn cơm không?"

"Chị lấy bằng lái khi nào vậy?"

"Không phải cứ là đàn ông với phụ nữ thì đàn ông lái xe tốt hơn, chị em phụ nữ chúng ta cũng có thể lái xe đàng hoàng như vậy, vừa rồi tôi khởi động xe như vậy có gì không ổn không? Có muốn học không? Tôi có thể khẳng định tôi lái xe tốt hơn anh cô đấy!"

Cô bày bộ dạng chơi chơi: "Không có đạo lý nào để em gái nhỏ mời cơm."

Cuối cùng là biến thành giọng lạnh như băng: "Cho nên sau này cô đừng tìm tôi nữa."

Cố San San trợn to mắt nhìn anh cô, không nói nên lời, chỉ biết há miệng: "Á!"

Cô gái nhỏ bị dọa sợ rồi!

Hết chương 23

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp